Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1053: Không phụ ý tốt

Tuy quá trình đánh bại Lôi Chiêm Càn rất nhẹ nhàng, nhưng không ai bỏ qua được sự cường đại của một chiêu "Lôi giới" kia.
Tuy Lôi Chiêm Càn đã thua, nhưng vẫn có tương lai vô hạn.
Khương Vọng vừa khéo nắm giữ Hỏa Nguyên đồ đằng mà Lôi Chiêm Càn có, lại có thêm thần thông hệ Hỏa, dưới điều kiện thích hợp như thế, hắn rất tự nhiên mà động tâm tư, muốn dựa theo "Lôi giới", suy diễn ra một chiêu "Hỏa giới".
Không phải tài năng của Khương Vọng đã cao tuyệt đến mức chỉ một lần giao thủ đã học được bí thuật của đối thủ.
Nguyên nhân quan trọng nhất là Lôi Chiêm Càn căn bản chưa khống chế được sát pháp này, trong quá trình chiến đấu, để lộ ra nhược điểm, khiến cấu tạo của sát pháp này bị lộ ra.
Khương Vọng dùng Thanh Văn Tiên Thái, hoàn mỹ tiếp nhận tất cả tin tức mà âm thanh có thể mang tới, có được sự hiểu biết nhất định về sát pháp này.
Đây là điều kiện tiên quyết để suy diễn ra "Hoả giới", Hỏa Nguyên Đồ Đằng và Tam Muội Chân Hỏa, là cơ sở để thôi diễn "Hỏa giới".
Chuyện này tuy nói là có thiên thời địa lợi, chỉ cần nghĩ đến là nước chảy thành sông, nhưng đến khi thực sự làm, không dễ chút nào.
Một chiêu "Lôi giới" này, người cung cấp ý tưởng là thiên tài Khương Vô Khí, người bổ sung máu thịt cho nó thành hình là Lôi Chiêm Càn, người bổ sung chi tiết cho nó đầy đặn là mấy vị cường giả của Lôi thị.
Lôi Chiêm Càn tu hành Cửu Thiên Lôi Diễn Quyết nhiều năm, bản thân cũng là nhân vật thiên kiêu, có thể ngồi vững vị trí người thừa kế Lôi thị, tự phụ "Độc chiếm càn khôn", đương nhiên không phải là người kém cỏi.
Mặc dù bị Khương Vọng mấy lần đánh bại, nhưng cũng không thể xóa đi sự ưu tú của hắn.
Tuy Lôi thị không bằng danh môn đỉnh cấp như Trọng Huyền gia, Lý gia, nhưng gia lão cường đại vẫn có mấy người. Hơn nữa Lôi gia chính là lấy lôi pháp để nổi danh hậu thế, lôi chính là bản lĩnh trông nhà.
Ba phương kết hợp, mới tạo ra một chiêu sát pháp "Lôi giới".
Cũng chính vì nó cường đại, khủng bố mà mặc dù Lôi Chiêm Càn chưa khống chế được hoàn toàn, đã nóng lòng mang ra dùng để đối phó Khương Vọng.
Khương Vọng muốn nhẹ nhàng phục hồi ra nó, chính là người si nói mộng.
Cũng may hắn đã sáng tạo ra cách dùng mới của Như Mộng Lệnh, lấy năng lực xây mộng của hắn, đưa màn giao chiến với Lôi Chiêm Càn kia vào trong mộng cảnh, lặp đi lặp lại học hỏi.
Phục hồi trận chiến vốn là thói quen sau mỗi lần chiến đấu trong Thái Hư Huyễn Cảnh của hắn, có Như Mộng Lệnh, hiệu suất học tập kinh nghiệm cao lên hẳn.
Hắn ở trong phòng học tập cả nửa ngày, suy diễn hết lần này tới lần khác, mới miễn cưỡng xem như có chút ý tưởng.
Thở ra một hơi thật dài.
Nếu không có linh quang chợt lóe lên này, và tích lũy sâu dày, muốn xây dựng nên một môn thuật pháp tốt, thật sự là chuyện vô cùng khó khăn.
Chuyện gì khởi đầu cũng khó, có ý tưởng thì dễ hơn.
Khương Vọng tỉnh táo lại, nghe thấy ngoài cửa có tiếng nói, tiếng hít thở, và tiếng tim đập.
Tiện tay vẫy một cái, cửa phòng mở ra.
Ngoài cửa có hai thị nữ xinh đẹp đang đứng.
Thấy cửa phòng mở ra, thị nữ bên trái xách giỏ hoa lập tức nói: "Công tử chờ một chút, nước đã chuẩn bị xong, lập tức tắm được ngay."
Khương Vọng sửng sốt.
Thị nữ bên phải cúi đầu đi vào phòng, đặt lư hương Thôn Vân xuống, khói lượn lờ bay lên, trong không khí loáng thoáng một mùi thơm làm lòng người thanh thần.
Hai gia đinh khiêng vào một thùng tắm lớn, hai gia đinh khác xách bốn thùng nước nóng tới đổ vào thùng, sau đó yên lặng rời khỏi phòng.
Thị nữ bên trái ngoài cửa lúc này mới đi vào, đóng cửa phòng, từ từ rải cánh hoa trong giỏ xuống nước. Nàng ta thò ngón tay ra khuấy thử, ngẩng đầu cười với Khương Vọng: "Công tử, nước ấm thích hợp rồi, mời thay quần áo tắm rửa."
Lúc này Khương Vọng mới nhớ ra, ba ngày sau, hắn sẽ đến Ôn Tuyền cung hưởng thụ Thiên dục, trước đó, cần dâng hương ba ngày.
Không cần phải nói, hai thị nữ này nhất định là do Trọng Huyền Thắng điều tới. Nhìn dáng vẻ các nàng hẳn đã chờ ngoài cửa đã lâu, sợ ảnh hưởng đến tu luyện của Khương Vọng.
Khương Vọng giơ tay, ngăn thị nữ đặt lò hương định đi tới cởi áo giúp mình, nhẹ nhàng: "Vất vả các ngươi rồi, còn lại để ta tự làm."
Hai thị nữ nhìn nhau, không giấu được sự tiếc nuối, nhưng cũng không dám nhiều lời, hành lễ với Khương Vọng rồi rời khỏi phòng.
Tu sĩ siêu phàm muốn làm sạch người không phải là việc khó, nhưng ôn tuyền là một nơi đặc biệt, phải đốt hương ba ngày mới được vào, đây là quy củ.
Khương Vọng nhìn thùng tắm với cánh hoa lờ lững mà cảm thấy không được tự nhiên, chỉ có loại công tử ca ưa đập phấn lên mặt mới thích tắm với cánh hoa!
Nhưng mà nên tắm thì vẫn phải tắm.
Cởi quần áo ra, ngồi vào thùng tắm, mới cảm nhận được sự thoải mái từ tứ chi bách hải truyền đến.
Trong thùng nước này được bỏ không ít dược liệu, nhưng không có một mùi khó ngửi nào, trái lại còn có mùi hương thơm ngát.
Một sự tác động nhẹ nhàng vô hại lấy nước làm chất xúc tác, bắt đầu từ từ thấm vào cơ thể.
Khương Vọng trong trạng thái toàn thân thư thái, lại bắt đầu suy nghĩ về "Hỏa giới".
Lần này lấy được suất tham gia Hoàng Hà hội, ban thưởng thật là phong phú.
Trong số phần thưởng, bí thuật hoàng triều lấy lúc nào cũng được, nhưng đúng như Hàn Lệnh đã nói, tốt nhất là mình phải biết mình cần cái gì, rồi hẵng đến Tông Nhân Phủ lựa chọn.
Hay là luyện "hỏa giới" có thành rồi, mới tính đến chuyện chọn kiểu bí thuật hoàng triều nào.
Pháp khí trong nội khố Thiên Tử càng không cần gấp, Hoàng Hà hội sẽ không dùng tới, nghĩ đến lúc này chỉ tổ làm phân tâm.
Sau đại sư chi lễ, Khương Vọng phải đối mặt với một thực tế - đó là hiện giờ, hắn có chênh lệch không nhỏ với Trọng Huyền Tuân Thiên Phủ cảnh.
Hoàng Hà hội là sân khấu tranh đấu của các nước, ai mà biết có xuất hiện một Thiên Phủ nữa hay không!
Nên lấy được lòng tin của thiên hạ, là chưa đủ.
Cũng may hắn còn xa mới đạt tới cực hạn Nội Phủ Cảnh của mình. Bây giờ mới là cuối tháng năm, từ giờ đến Hoàng Hà hội, còn hơn một tháng.
Hắn vẫn còn một khoảng thời gian này để tăng cường bản thân.
Thời gian khi tu hành luôn trôi đi rất nhanh.
Lúc Khương Vọng tỉnh lại từ thế giới thuật pháp, trời đã sáng.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ giấy, lặng lẽ lưu chuyển trong ánh nước.
Đường cong cơ bắp của Thanh Dương Trấn Nam ẩn trong làn nước.
Nhờ trước đó tiện tay làm chút đạo thuật hệ hỏa gia trì, nước không bị lạnh, nhưng dược lực trong nước đã tan hết rồi.
Khương Vọng đứng dậy, mặc đồ vào, gọi gia đinh đến dọn thùng tắm.
Đang định tu luyện tiếp, thì nhận được tin Trọng Huyền Thắng đã tới phòng.
Vừa thấy Khương Vọng, hắn rất là tiếc nuối thở dài: "Ta cố ý đợi tới sáng sớm mới tới tìm ngươi, không ngờ ngươi lại đuổi hai mỹ nhân thiên kiều bá mị kia đi mất, đúng là phụ lòng người ta! Cái đồ không hiểu phong tình!"
Y nhìn Khương Vọng với vẻ khinh bỉ: "Ăn mừng đó, có hiểu không?"
Khương Vọng nhìn Thập Tứ yên lặng đi theo sau lưng hắn, giọng rất chân thành: "Ta đương nhiên không hiểu bằng ngươi rồi."
Nụ cười thô bỉ trên mặt Trọng Huyền Thắng biến mất.
Trở nên nghiêm túc: "Bớt nói mấy lời linh tinh đi, sáng sớm ta đã tới tìm ngươi, là muốn nói với ngươi về chuyện Thôi Trữ."
Khương Vọng nhíu mày: "Nhanh vậy? Bắc Nha bên kia đã có kết quả rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận