Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 438: Hồn dục

Rời khỏi quả ốc nơi ở của tế ti, dưới gốc Thần Long Mộc này, ba nhóm người tách ra mà đi.
Theo Khương Vọng thấy, đây rất có thể là ngăn cách để phòng ngừa họ liên hệ với nhau.
Chẳng qua người "Thánh tộc" không biết, ba người họ mặc dù coi như đến từ cùng một nơi, nhưng với nhau lại là quan hệ cạnh tranh.
Nơi mà Thất Tinh Lâu bí cảnh phủ xuống rất hiếm khi giống nhau, nhưng tổng kết kinh nghiệm từ trên tư liệu, nếu muốn rời khỏi nơi phủ xuống thì cần tìm được hoặc là giải quyết nguyên nhân "phủ xuống".
Nguyên nhân phủ xuống này đương nhiên không phải là chỉ tiếp dẫn tinh quang của Thất Tinh Lâu, mà chỉ nguyên nhân bọn họ xuất hiện tại Sâm Hải Nguyên Giới.
Tiếp dẫn tinh quang của Thất Tinh Lâu cũng không phải phân phối lung tung, mà tuân theo một quy tắc nào đó, bởi vì nguyên do nào đó.
Từ tin tức trước mắt biết được, nguyên nhân bọn họ phủ xuống nơi này hẳn là có quan hệ với nguy cơ mà Vùng đất Thần Ấm gặp phải tế ti nhiều lần nhắc tới cứu vớt, có thể thấy được cái gọi là "Thánh tộc" của Sâm Hải Nguyên Giới, tiền cảnh cũng không lạc quan.
Trong kinh nghiệm quá khứ của Thất Tinh Lâu, không thiếu "cứu vớt".
Khương Vọng nhất định phải suy nghĩ đến một điểm: trong ba người xuất hiện tại Vùng đất Thần Ấm đến lúc này, Vũ Khứ Tật cùng Tô Kỳ trước khi gặp phải Thanh Bát Chi thì có liên thủ đối địch. Họ trước khi tiến vào Thất Tinh Lâu bí cảnh biết nhau hay là dưới áp lực ở trong Sâm Hải Nguyên Giới mà liên thủ cũng được, nói chung hai người họ là có khả năng liên thủ.
Trong cạnh tranh ba người, điều này không thể nghi ngờ rất bất lợi với Khương Vọng.
Dưới tình huống 108 tinh vị đầy đủ cả, một thất tinh thế giới khoảng chừng có 15 người.
Mà trong Sâm Hải Nguyên Giới, lúc này người xuất hiện tại Vùng đất Thần Ấm hẳn là đã tiếp cận nhất với hạch tâm phủ xuống, trước khi chưa biết nhiều tin tức hơn về Sâm Hải Nguyên Giới, tạm thời có thể coi như vậy.
Dù sao nơi này có một Long thần mà thánh tộc tín ngưỡng, đồng thời trong lịch sử thiết thực từng có tiền lệ tuyển chọn sứ giả.
Như vậy đối mặt với hai người cạnh tranh tiếp cận nhất là Vũ Khứ Tật và Tô Kỳ, bất kể phương thức bọn họ lên sân khấu chật vật thế nào, đề phòng là điều cần thiết.
Trong Sâm Hải Nguyên Giới, ưu thế của mình là cái gì?
Khương Vọng suy nghĩ kỹ càng, quan hệ giữa hắn và thánh tộc coi như tốt đẹp, không có tình trạng giương cung bạt kiếm, hắn là được mời vào Vùng đất Thần Ấm, mà hai vị kia thì bị trói kéo qua, đây là một trong các ưu thế.
Ngay vừa rồi, Vũ Khứ Tật cùng Tô Kỳ còn tưởng rằng mấy người Thanh Bát Chi là dã nhân nữa, sợ mình bị ăn sống.
Mà Khương Vọng lại từng có trao đổi rất tốt đẹp với thánh tộc.
Phải bảo trì ưu thế!
Nghĩ lại cách nói chuyện của mấy người sành sỏi trong nghề mình từng biết.
Khương Vọng suy nghĩ, liền nhìn Thanh Thất Thụ, bắt đầu bắt chuyện: "Ta thấy tâm tình của ngươi hình như không được tốt?"
Thanh Thất Thụ ừ một tiếng bằng lỗ mũi.
"Ài, bởi vì Tương Thú phải không." Khương Vọng thở dài.
Thanh Thất Thụ không nói gì, hiển nhiên bị nói trúng tâm sự.
Khương Vọng vừa lặng lẽ quan sát hoàn cảnh, vừa hỏi: "Người Tương Thú cùng với Thanh Bát Chi, cuối cùng đi là ai? Hình như các ngươi đều biết nhau."
"Đi? Ngươi muốn nói chết chứ gì." Thanh Thất Thụ hoàn toàn không có ý tị húy gì.
"Ừ, các ngươi biết nhau à?" Khương Vọng có chút xấu hổ, nhưng lại cảm thấy thái độ của bọn họ đối với tử vong trong Tương Thú, vị miễn có vẻ đương nhiên quá.
"Bằng hữu tốt nhất của Bát Chi." Thanh Thất Thụ thoáng dừng lại: "Cũng là bằng hữu của ta."
"Hắn tên là gì?"
"Không có tên." Thanh Thất Thụ cúi đầu nhìn đường: "Võ sĩ thánh tộc chết đi, ngoại trừ linh hồn có thể rời đi, ngay cả tên cũng phải để lại, giữ cho võ sĩ mới."
"Nói cách khác, nếu như ngày hôm nay ngươi... vậy cái tên Thanh Thất Thụ này cũng..."
"Đúng, sẽ có võ sĩ thánh tộc mới trưởng thành lên, kế thừa cái tên Thất Thụ này."
"Nếu như đổi lại người khác, mặc dù tên vẫn còn, nhưng đã hoàn toàn không phải là ngươi rồi. Nghĩ lại vẫn thấy tiếc nuối... ngươi rất đặc biệt." Khương Vọng cảm khái.
Thanh Thất Thụ quay đầu lườm hắn: "Ngươi có phải đang muốn tiếp cận ta?"
Khương Vọng xấu hổ cười ha ha, hắn phát hiện mình quả thật không am hiểu mấy trò này, vẫn kiên trì đổi đề tài: "Trước đó ngươi nói cho Thanh Bát Chi một cái công đạo, ta có thể hỏi ngươi muốn cho công đạo thế nào không?"
"Còn có thể thế nào, hồn dục thôi." Thanh Thất Thụ thuận miệng nói.
Nơi ở Thánh tộc an bài cho Khương Vọng hình như rất xa, chí ít Thanh Thất Thụ còn chưa có ý định dừng bước.
Khương Vọng hỏi: "Ta nghe mấy lần các ngươi nói tới hình phạt hồn dục, hồn dục... là cái gì?"
"Hồn dục a." Thanh Thất Thụ thản nhiên nói: "Đem một người thánh tộc đang sống chôn vào đất, chỉ lộ ra một cái đầu. Sau đó đục một cái lỗ trên xương sọ rồi ném vào một hạt giống Thần Long Mộc. Nhất định phải hoàn thành trước khi trời tối.
Hắn khoa tay múa chân: "Sau đó, hạt giống Thần Long Mộc sẽ dùng thời gian một đêm hấp thu hết sạch sinh hồn lực, sau đó trưởng thành. Đối với người thụ hình, một đêm này vô cùng gian nan..."
Hắn kết thúc với giọng điệu thoải mái: "Đây là hình phạt hồn dục."
Khương Vọng nhìn Thần Long Mộc rải rác bốn phía, chợt cảm thấy không được thoải mái.
Những cái cây này, những quả ốc này, ai có thể nghĩ đến dưới dễ chúng nó chôn những cái gì?
"Chúng ta cũng phải ngủ trong quả ốc sao?"
Tuy hiện tại Khương Vọng thực lực không yếu, cũng không e ngại ma quỷ bình thường, nhưng vừa nghĩ đến mình phải sinh sống ở trên huyết nhục của ai đó, hắn vẫn rất khó thích ứng.
Đương nhiên, hắn cũng không phải người được nâng niu từ bé, nếu như ở chiến trường có loại hoàn cảnh này, nằm ngủ trên đống thi thể cũng không có gì.
"Ngươi có thể không ngủ trong quả ốc, nhưng khi ngươi ngủ, sẽ bị 'đêm' xâm nhập." Hắn nhấn mạnh thêm chữ "đêm".
"Bị đêm xâm nhập?"
Thanh Thất Thụ gật đầu, nhưng xem ra cũng không dự định giải thích.
"Ban đêm tới cùng có nguy hiểm gì?" Khương Vọng vừa hiếu kỳ, cũng cảm thấy đây có thể là một đầu mối để phá cục.
"Ta nói không rõ. Có thể cô nãi nãi sẽ biết, có thể nàng cũng không biết." Thanh Thất Thụ chép miệng: "Nói chung, rất nguy hiểm. Người ngủ ngoài quả ốc, không ai có thể sống đến ngày hôm sau."
Ngay cả người sinh mệnh lực ngoan cường, lực khôi phục kinh khủng như Thanh Thất Thụ cũng nói như thế, vậy khẳng định là rất nguy hiểm.
Thảo nào Thần Long Mộc có ý nghĩa đặc biệt với những người "Thánh tộc" này sống ở Vùng đất Thần Ấm, chí ít tuyệt đối sẽ không chỉ là nơi ở. Cũng khó trách... sẽ có chuyện như "Hồn dục".
Nó đương nhiên là một loại đau khổ dằn vặt, nhưng khi nó là một nơi ẩn náu ắt không thể thiếu, thậm chí để bảo đảm sinh tồn, trên lịch sử "Thánh tộc" nhất định cũng có rất nhiều người tự nguyện kính dâng.
Bất kể tộc quần nào có thể kéo dài đến nay, đều nhất định từng có những thời khắc vĩ đại.
Bởi vì trong dòng sông dài lịch sử mênh mông, những thứ chưa từng vĩ đại nhất định đã sớm bị bao phủ.
Cho nên Thanh Thất Thụ cũng nhìn những Thần Long Mộc xung quanh, tâm tình trong mắt mới khác biệt như thế: "Mỗi người trong thánh tộc chúng ta, đều đang sinh sống trong sự nuôi dưỡng của đồng tộc."
"Đây là nhà của chúng ta, hồn dục có thể chuộc lại toàn bộ tội lỗi. Bất kể là tộc nhân nào lựa chọn hồn dục, bất kể đã làm cái gì, đều sẽ nhận được tha thứ."
Trong quả ốc của tế ti trước đó.
Thanh Thất Thụ lựa chọn dùng phương thức "Hồn dục" để chuộc tội cho bản thân, nhưng Thanh Bát Chi đã cự tuyệt.
Đề tài nặng nề không quá thích hợp để đi sâu, Khương Vọng liền đổi: "Ta có thể hỏi một việc, vì sao ngươi gọi tế ti của các ngươi là cô nãi nãi không? Là bởi vì rất sợ nàng? Hay là kính trọng nàng?"
Thanh Thất Thụ nói: "Bởi vì tế ti đại nhân thật sự là cô nãi nãi của ta, nàng là muội muội của gia gia ta."
Khương Vọng im lặng.
Bất quá, vị tế ti kia thoạt nhìn mặc dù hiền lành, nhưng hành sự lại rất công bằng hợp lý. Nàng là cô nãi nãi của Thanh Thất Thụ nhưng trên hành vi lại không thiên vị chút nào. Thậm chí khi biết Thanh Thất Thụ bỏ dở Tương Thú, trước tiên đã đánh hắn hộc máu.
Hai người trò chuyện rất nhiều, chủ đề cởi mở, từ từ cũng thân nhau hơn.
"Ngươi thấy qua Long thần chưa?" Khương Vọng hỏi.
"Chưa."
"Vậy sao ngươi tin tưởng có một vị thần như thế tồn tại?"
"Bởi vì Vùng đất Thần Ấm." Thanh Thất Thụ nói.
Sau khi đi vào cây Thần Long Mộc khổng lồ trong Sâm Hải Nguyên Giới, liền đến Vùng đất Thần Ấm.
Sự tồn tại của nơi này như xen giữa mộng ảo và hiện thực, đích thực tiếp cận với nơi tín ngưỡng như trong một vài ghi chép lại. Tỷ như Tây Thiên thế giới cực lạc của Phật tông.
Lấy kiến thức của Khương Vọng còn chưa đủ để thấm nhuần bản chất của nó.
Nhưng nó quả thực có thể chứng minh sự tồn tại của thần linh.
Đang nói thì đã đến nơi ở đêm nay của Khương Vọng.
Đây cũng là một cây Thần Long Mộc, như mọc trơ trọi ở một góc. Cây Thần Long Mộc gần nhất đều cách xa tới mấy dặm.
Hơn nữa quả ốc của Thần Long Mộc này lại có hình bán nguyệt.
Khác hoàn toàn với những quả ốc gặp được trên đường đi tới đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận