Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 457: Quan Diễn

"Tín ngưỡng của người đó là gì?" Khương Vọng hỏi.
Lão bà có chút oán trách liếc nhìn hắn một cái, tựa như đang giận hắn hỏi chuyện không đâu, nhưng vẫn trả lời: "Y là đệ tử Phật giáo."
Khương Vọng rất khéo léo đáp lại: "Nhưng y vẫn lựa chọn ở bên cạnh lão?"
Bà lão lại cười: "Ừ."
Trên thực tế, trong lòng Khương Vọng đang rung động rất lớn.
Hòa thượng... hóa ra lại là hòa thượng.
Hơn nữa lão phụ còn nói, hắn trông rất giống vị hòa thượng này?
Chẳng lẽ hắn thật sự có duyên với hòa thượng sao?
Hắn không khỏi lắc đầu, cố gắng thoát khỏi suy nghĩ kinh khủng này.
Thực ra hắn cũng có bóng ma tâm lý với thầy trò Khổ Giác và Tịnh Lễ.
Phật tông vốn là lưu phái nổi tiếng đương thời, việc thường xuyên gặp các hòa thượng là chuyện hết sức bình thường. Nếu đến tận bây giờ mà vẫn không được gặp mới là chuyện không bình thường.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, nếu vị tiền bối đó là một hòa thượng.
Cái tên "Tiểu Phiền" này có vẻ hơi lãng mạn quá rồi ...
Tiểu Phiền, sợi phiền não, đầu trọc ...
Ta vốn đã cạo đầu để đi tu, từ nay về sau không thuộc trần thế, nhưng ngươi lại trở thành trần duyên của ta.
Bản thân là một hòa thượng nhưng y vẫn đặt một cái tên vô cùng dịu dàng cho Tế ti Thánh tộc.
Nếu như sinh ra sớm hơn mấy trăm năm, có thể quen biết vị đại sư này, thì hắn không cần phải lo lắng việc dạy Thanh Thất Thụ tạo mối quan hệ như thế nào.
"Pháp danh của vị đại sư này là gì?" Khương Vọng hỏi.
Nói đùa vậy thôi, nếu có thể biết được xuất thân của y ở hiện thế, thì có thể có được cái nhìn sơ lược về kế hoạch của y.
Lão Tế Ti nói: "Tên là Quan Diễn. Y nói với ta rằng y xuất thân từ Huyền Không Tự."
"Huyền Không Tự." Trong đầu Khương Vọng vô thức hiện lên khuôn mặt già nua và gầy guộc vàng vọt của Khổ Giác.
Giọng nói của lão dường như vẫn đang văng vẳng trong đầu hắn: "Đồ nhi, ngươi thật sự có duyên với Huyền Không Tự của ta đấy!"
Hắn cố gắng xua tan đi loại ảo tưởng này.
Khương Vọng nói: "Quả nhiên là một tông môn nổi tiếng trong thiên hạ, chẳng trách y lại ưu tú như vậy, khiến lão vĩnh viễn không thể quên."
"Có lẽ đúng như ngươi nói." Lão Tế ti thở dài: "Y đã đặt ra truyền thống "Tướng Thú" cho Thánh tộc, những ghi chép lịch sử về Thánh tộc cũng do y sửa sang lại. Y tìm ra Thần Long Mộc mới, giúp chúng ta hoàn thành cuộc di cư và tìm ra cách đối phó Yến Kiêu ... Có thể nói Thánh tộc đi được đến hôm nay cũng là nhờ y, nhưng ta lại không thể nhắc đến y trước mặt người trong tộc."
Đương nhiên Khương Vọng hiểu tại sao lão Tế ti không thể đề cập đến hòa thượng Quan Diễn với người trong tộc của mình.
Điều quan trọng và khó khăn nhất chính là liệu "Tướng Thú" có thể tiếp diễn và Yến Kiêu có thể tiếp tục bị suy yếu nữa hay không.
Về việc Sâm Hải Thánh tộc có thể chấp nhận người ngoài không thể thay đổi tín ngưỡng giống họ hay không, đó cũng là một trong những mâu thuẫn khó có thể giải quyết. Bởi vì bản thân Sâm Hải Thánh tộc tồn tại là do bọn họ có tín ngưỡng với Long Thần, trong vấn đề này không có một điểm nào có thể dung hòa được.
Quẳng những suy nghĩ lộn xộn về Huyền Không Tự sang một bên.
Khương Vọng lại nói: "Cho nên Tế Ti đại nhân, ý của lão là từ hơn 500 năm trước, sức mạnh của Yến Kiêu không những không được bổ sung, mà ngược lại càng ngày càng giảm đi, thậm chí bây giờ còn suy yếu đến mức có thể bị ta đánh bại sao?"
Tế Ti nói: "Vết thương trên cánh trái của Yến Kiêu mà Bát Chi nhìn thấy khi hiến đầu chính là một bằng chứng rõ ràng. Không ai trong Sâm Hải Nguyên Giới có thể chống lại nó, điều duy nhất có thể tạo thành thương tổn cho nó chính là những người ngoài. Mà nếu người ngoài đó có thể làm tổn thương nó, điều đó cũng cho thấy sức mạnh của nó đã bị suy yếu đến mức ngang với người ngoài rồi."
Lão nhìn về phía Khương Vọng: "Vấn đề bây giờ là trong số tất cả Long Thần sứ giả rơi xuống đây, hiện tại thực lực của ngươi đang đứng ở đâu? Có thể so sánh với Long Thần sứ giả đã chết trận hay không? Điều này quyết định liệu ngươi có cơ hội giết chết Yến Kiêu hay không?"
Khương Vọng nhớ lại những tu giả đứng ở tinh vị gần hắn trong Thất Tinh cốc, sau đó nói thẳng: "Trong số những người rơi xuống thế giới này, ta không có đối thủ."
Lời này nghe có vẻ kiêu ngạo, nhưng đó là sự thật.
Trong số những người tu hành tham gia vào bí cảnh Thất Tinh Lâu lần này, nếu nói về đối thủ của hắn thì hẳn là có, nhưng bọn họ đều đang ở vị trí Thiên Cương Tinh, bọn họ nhất định không tồn tại ở vị trí Địa Sát Tinh.
Khương Vọng lựa chọn vị trí Địa Sát Tinh cũng vì hắn không theo đuổi thu hoạch tốt nhất, điều hắn muốn là bảo vật tăng tuổi thọ.
Tất nhiên, nói không chừng cũng có những người ẩn giấu thực lực. Nhưng lần này, cường giả Nội Phủ Cảnh cũng chỉ có vài người, tất cả đều đang ở vị trí Thiên Cương Tinh, cố gắng theo đuổi bí mật thuộc về Ngoại Lâu Cảnh vốn đã lan truyền xôn xao. Mà chỉ cần còn ở Đằng Long Cảnh, Khương Vọng không sợ một trận chiến nào cả.
"Vậy thì đường về nhà của ngươi sẽ ở ngay trên người Yến Kiêu." Tế Ti nói.
Khương Vọng suy nghĩ một hồi rồi trả lời: "Ta thừa nhận rằng ta đã bị thuyết phục. Nhưng ta chỉ đại diện cho bản thân mình, không biết Tô Kỳ và Vũ Khứ Tật sẽ quyết định thế nào."
Lão phụ mỉm cười: "Bọn họ cũng sẽ lựa chọn giống như ngươi thôi. Bởi vì đây là con đường đúng đắn duy nhất. Ngay từ hơn 500 năm trước, Quan Diễn đã chuẩn bị kỹ cho ngày hôm nay rồi."
Đêm đó, ba sứ giả Long Thần ngồi lại với nhau một lần nữa.
Ngay từ đầu Tô Kỳ cũng không có ý kiến gì với Yến Kiêu, y chỉ muốn trộm một ít bảo vật rồi rời đi. Nhưng sau khi gặp phải "Đêm xâm nhiễm", tâm tính của y đã thay đổi, hiện tại y chỉ muốn tìm ra đầu sỏ gây nên "Đêm xâm nhiễm" và trả thù cho Tiểu Ngư.
Đây là lý do tại sao Khương Vọng nghĩ y có thể không tham gia vào cuộc chiến với Yến Kiêu.
"Bây giờ chúng ta hãy nói chuyện thẳng thắn với nhau một chút." Khương Vọng nghiêm túc nói: "Nếu như mọi người muốn cùng nhau đối phó với Yến Kiêu, vậy thì chúng ta phải tạo dựng lòng tin với nhau, tốt hơn hết là nên tránh những lục đục nội bộ."
Hắn nhìn về phía Vũ Khứ Tật, rồi nhìn về phía Tô Kỳ: "Như Tô Kỳ đã nói, hiện tại ta là Thanh Dương Trấn Nam được phong của Đại Tề, có chức tước có lãnh địa. Có câu nói, hòa thượng chạy được chứ miếu không chạy được. Ta có thể hứa với các ngươi rằng sẽ không bao giờ sử dụng bất kỳ âm mưu thủ đoạn nào với các ngươi trước khi Yến Kiêu được giải quyết. Về phần lợi ích sau khi giải quyết được Yến Kiêu, chúng ta sẽ chia theo đóng góp của mỗi người, bây giờ thảo luận về phương án phân chia cũng được."
Lời này thực ra cũng không có sức thuyết phục lắm, bởi vì ngay cả khi ngươi đáng tin cậy, nhưng những người khác lại không quen ngươi, vậy thì dựa vào cái gì để tin ngươi đây?
Nhưng sự tin tưởng là nền tảng của hợp tác.
Hơn nữa Khương Vọng cảm thấy nếu như Tô Kỳ hiểu rõ về hắn thì sự tin tưởng này là hoàn toàn có thể.
Bởi vì những gì hắn đã trải qua, những gì hắn đã nói, đã làm và đã bày tỏ thái độ của mình, đều chứng tỏ hắn hoàn toàn xứng đáng với sự tin tưởng của người khác.
Không ngờ người đầu tiên tỏ thái độ lại là Vũ Khứ Tật: "Ta cảm thấy ngươi là người đáng tin cậy, trong lòng không cong quẹo như mấy kẻ đọc sách. Cho nên ta tin ngươi."
Lúc này tay gã đã lành hẳn, Nguyên Thủy đúng là vô cùng hiệu quả.
Gã lại nói tiếp: "Ta là người rất đơn giản. Ta chính là Vũ Khứ Tật, đại đệ tử thân truyền của môn chủ Kim Châm Môn. Danh tiếng của Kim Châm Môn chúng ta vẫn khá nổi."
Hai người đạt được sự nhất trí, vì vậy cả hai đều nhìn về phía Tô Kỳ.
Lúc này Tô Kỳ mới nói: "Ta biết tất cả thông tin về các ngươi, cũng như biết những lời hứa của các ngươi rất có sức nặng. Nhưng không giống với các ngươi, ta xuất thân từ Lương Thượng Lâu, là một môn phái có danh tiếng không tốt lắm. Bản thân ta cũng không phải loại có danh tiếng tốt đẹp gì".
Có câu đầu trộm đuôi cướp là để chỉ những tên trộm. Ở Lương Thượng Lâu có rất ít người tu hành siêu phàm, đa số đều là những người bình thường, kiếm sống bằng nghề trộm cắp, là một môn phái thuộc cửu lưu, tông môn nhỏ, thực lực yếu, hơn nữa danh tiếng cũng không được tốt lắm."
"Nhưng các ngươi cũng có thể tin tưởng ta, bởi vì hiện tại, ta là người muốn giết Yến Kiêu hơn bất kỳ người nào trong số các ngươi".
Tô Kỳ nói thêm: "Ta đã kiểm tra tất cả các ghi chép của Sâm Hải Thánh tộc và liên kết các thông tin liên quan với nhau. Ta đã phát hiện ra rằng người tạo ra "Đêm xâm nhiễm" chính là Yến Kiêu. Vì vậy, xin đừng nghi ngờ sự thù hận của ta đối với nó."
"Tiểu Ngư trên trời có linh thiêng đang dõi theo ta, và ta nhất định sẽ không dao động trước khi tiêu diệt được Yến Kiêu."
"Về phần thu hoạch sau khi Yến Kiêu bị tiêu diệt, nhân cách của ta không đáng để tin tưởng. Vì vậy việc bàn luận phương án phân chia là không cần thiết, lúc đó ta sẽ dựa vào năng lực của bản thân."
Lấy danh nghĩa Tiểu Ngư trên trời có linh thiêng ra để làm cam kết như vậy thì...
Tất nhiên là rất chân thành.
Khương Vọng nhìn về phía Vũ Khứ Tật một lúc, thấy gã gật đầu thì nói: "Vậy quyết như thế đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận