Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2213: Tam chân trục tà, thái bình thịnh thế (1)

Khương Vọng biết, tuy hắn và Trương Lâm Xuyên thề không cùng tồn tại, hắn cũng thề diệt Bạch Cốt Tà Thần, nhưng kẻ địch của kẻ địch vẫn là kẻ địch, Trương Lâm Xuyên và Bạch Cốt Tà Thần đều là đại địch sinh tử!
Hiện tại Trương Lâm Xuyên đã là kẻ địch của thế gian, không chốn dung thân, nhưng dưới tình huống cực kỳ hung hiểm như vậy, hắn lại vẫn đi ra nước cờ này, tính toán cả Bạch Cốt!
Quả thực là từng bước thấy sát khí, từng bước có mưu tính, tương tự vừa chạy như điên bên vách núi vừa hái hoa phất tuyết. Tính toán cực kì sâu xa.
Bạch Cốt Tà Thần ở trong U Minh thế giới, là tồn tại trên tuyệt đỉnh.
Ngay cả Nguyễn Tù, cũng không có khả năng tính được!
Nếu tính linh tinh, e sẽ bị thương ngay.
Nếu thật sự có người có thể tính được U Minh, người đó phải mạnh hơn Bạch Cốt Tà Thần, đi đến U Minh tranh phong... đối với Trương Lâm Xuyên đây cũng là chuyện tốt. Có khi hắn còn đang ước Bạch Cốt Tà Thần đánh nhau vỡ đầu chảy máu với ai đó, hoặc bị ai đó đánh cho hồn phi phách tán.
Thế là, Khương Vọng đột nhiên nhớ đến một chuyện...
Dù hắn đã trải qua kết cục cuối cùng của Vô Sinh Kiếp, hiểu rõ Bạch Cốt Tôn Thần hơn phân nửa đã giáng sinh đến thế giới hiện tại, và đã được ý chí hiện thời công nhận.
Nhưng hình như Trương Lâm Xuyên không biết việc này!
Vì lúc ấy, trải qua tất cả chỉ có ba phe là hắn, Trang Thừa Càn, và Bạch Cốt Tôn Thần, cùng lắm là thêm một Chân Ma Tống Uyển Khê không có ý thức.
Trương Lâm Xuyên là kẻ phản bội Bạch Cốt Tôn Thần, mấy năm nay chắc chắn không dám chạm đến U Minh, nên không biết tình hình thật sự của Bạch Cốt Tôn Thần cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Điều này cũng có thể lý giải, tại sao hắn lại bày ra ván cờ này, dùng Bạch Cốt Tôn Thần trong U Minh thế giới để làm bẫy rập.
Không đúng! Trương Lâm Xuyên chưa chắc đã không biết hiện trạng của Bạch Cốt Tôn Thần.
Thời gian là thứ vô nghĩa đối với Bạch Cốt Tôn Thần. Tuy nếu suy đoán theo lẽ thường, Bạch Cốt Tôn Thần đã sớm giải quyết được việc bị ý trời bài xích, hiện hẳn là đã giáng sinh xuống thế giới hiện thời, nhưng cũng không loại trừ khả năng hắn muốn ở lại U Minh thế giới thêm mấy năm, để làm việc khác.
Hoặc là... Bạch Cốt Tôn Thần đã để lại một quân cờ suốt mấy trăm năm, nên dù đã giáng sinh xuống thế giới hiện thời, thì có lẽ cũng vẫn còn bày thủ đoạn gì đó ở trong thế giới U Minh.
Trương Lâm Xuyên dẫn vong hồn của người Vãn Tang trấn vào U Minh, nhất cử lưỡng dụng, dẫn dụ hai hổ tranh chấp, vừa nhằm vào kẻ địch đang truy sát mình, vừa nhằm vào Bạch Cốt Tôn Thần. Là sát cục hung hiểm, mà cũng là thăm dò hai phe.
Nhìn xem để giết hắn, những kẻ địch này sẽ đồng ý trả giá cái gì, và nhìn xem Bạch Cốt Tôn Thần hiện tại thế nào.
"Xin lỗi, Nguyễn Chân Quân, không phải ta cố tình khiến Chân Quân mạo hiểm."
Khương Vọng nghĩ lại mà thấy sợ, ngây người một hồi mới hỏi:
"Đông Phương Chân Nhân kia y..."
Nguyễn Tù:
"Có chút nguy hiểm, chỉ khi ngươi thấy được nó mới tồn tại. Nên mới nói vô tri chưa chắc đã không phải là chuyện tốt. Đông Phương Sư nếu không phải là học nghệ không tinh, không nhìn thấy được xa, thì là không dám tính toán sâu. Những điều này không thể nói rõ được, cũng không cần so đo."
"Ý ta là..."
Khương Vọng đứng ở góc độ nước Tề mà nghĩ:
"Có phải là người nước Ngụy cố ý dụ ta mời ngài ra tay, muốn dùng chuyện này để làm tổn thương ngài hay không? Trước khi ta viết thư cho ngài, người nước Ngụy nói, dù phí tính quẻ thế nào, Ngụy quốc cũng sẵn sàng trả."
Giọng Nguyễn Tù có ý cười:
"Hẳn Đông Phương Sư không có lá gan này. Trước kia cách xa còn khó nói, bây giờ nhìn về phía đông của Nguỵ Quốc, không còn là Hạ Quốc, mà là Nam Cương của Đại Tề ta rồi."
Khương Vọng thầm thở phào, gật đầu:
"Trương Lâm Xuyên đã đắc tội lớn với người Ngụy quốc. Nếu tướng quân Ngô Tuân có cơ hội nhìn thấy Trương Lâm Xuyên, nhất định sẽ đánh chết hắn!"
Nguyễn Tù đáp:
"Nhưng chuyện đòi trả phí tính quẻ, là rất buồn cười. Ta là tính quẻ cho ngươi, nào đến phiên họ trả phí? Lại còn nói gì nhân quả! Đông Phương Sư không nên làm ra chuyện cười như vậy, nghĩ cũng cực hận... Lần này là bọn họ nợ ngươi."
Nhân quả là phải trả, làm gì có cái lý bắt người khác trả thay!
Huống hồ đến cảnh giới như Nguyễn Tù, nhiều quẻ tính không phải dùng tiền tài là trả được, mà cần "quả" của người trong cuộc, để trả cho "nhân" là nhìn vào dòng sông vận mệnh phía xa.
Khương Vọng:
"Dù không có chuyện của người nước Ngụy, thì ta cũng quyết giết Trương Lâm Xuyên, nếu đã có cơ hội tính quẻ, cũng sẽ nghĩ ngay đến chuyện mời ngài, dù gì ngài cũng là người có thành tựu cao nhất trong nhận thức của ta về quẻ đạo... Nên cũng không thể nói là nợ hay không nợ. Là ta tự nguyện."
Nguyễn Cung không ý kiến gì nữa, chỉ nói:
"Những người chết ở Vãn Tang trấn, mặc dù ta không thể dùng được, nhưng từ đó cũng có thể nhìn ra được một vài thông tin ! Trương Lâm Xuyên có thể vô thanh vô tức đưa những vong hồn đó đến U Minh, tránh được Đông Phương Sư bói toán, bố trí cục diện hung hiểm như thế không phải dùng đạo thuật là làm được, nhất định hắn có một môn thần thông thông thông suốt âm dương.
Môn thần thông này có thể giúp hắn thoải mái đi thẳng tới U Minh, còn là cầu nối giúp hắn kết nối thế giới Thần đạo và tín đồ. Không phải ngươi bảo nghi ngờ hắn truyền ngụy thần thông cho Địa Sát Sứ Giả thông qua thế giới Vô Sinh sao? Hẳn là dùng môn thần thông này đó.
Thế giới thần đạo có tên "Vô Sinh" kia ít nhất có hai môn thần thông... Một là thần thông quán thông âm dương, hai là thần thông ngăn cách nhân quả."
Không hổ là Tinh Chiêm Đại Tông Sư, nhân vật đứng ở đỉnh cao siêu phàm.
Đông Phương Sư đích thân tới hiện trường, chỉ nhìn ra Trương Lâm Xuyên có một môn thần thông, nhưng chỉ nhìn qua một lá thư viết bằng máu, Nguyễn Tù lại nhìn thấu bố cục của Trương Lâm Xuyên, nhìn ra được nền tảng của Trương Lâm Xuyên.
Thần thông của Trương Lâm Xuyên, thế giới Vô Sinh của Trương Lâm Xuyên đã trở nên rõ ràng hơn.
Khương Vọng rất là tự giác:
"Tin tức này đối với ta vô cùng trân quý, ta lập tức bảo Bác Vọng Hầu mang tiền quẻ đến Quan Tinh Lâu."
Nguyễn Tù không bày tỏ ý kiến:
"Ta sẽ không tới Ngụy quốc, U Minh cũng khó mà vào. Nếu ngươi xác định ngươi đã chuẩn bị kỹ lưỡng, thì sau khi gặp Trương Lâm Xuyên, nghĩ cách lấy máu của hắn, cho nó thấm vào đồng Đao tệ ta đưa cho ngươi. Ta sẽ giúp ngươi tính toán nhân quả của hắn, cắt đứt đường lui của hắn mãi mãi".
Đồng Đao tệ khẽ xoay, lại rơi vào tay Khương Vọng.
Lời lẽ của Nguyễn Tù rất bình thản, cứ như vừa bảo "Có rảnh đến nhà ăn cơm", nhưng lại dễ dàng xác định vận mệnh của Vô Sinh Giáo Tổ - người đã quấy cho Ngụy quốc gà bay chó sủa.
Là Siêu Phàm đỉnh cao, một lời của Diễn Đạo Chân Quân, kéo dài đến vạn dặm ngàn năm.
Cũng là khốn cảnh mà khi Trương Lâm Xuyên quyết định dùng ngoại đạo lập giáo, quyết định sáng tạo ra Vô Sinh Giáo, phải đối mặt.
Không có Khương Vọng, thì sớm muộn hắn cũng phải đối mặt với những thiên kiêu khác.
Là "Ác nhân kết ác quả", theo lời của Phật gia.
Con đường Khương Vọng đi đến hôm nay, không ngừng gập ghềnh hiểm trở, nhưng là theo hướng đường hoàng chính đạo, chỉ cần sống sót qua được vạn dặm đường, tương lai sẽ vô cùng quang minh.
Đến lúc này, Khương Vọng đã biết được ba thần thông của Trương Lâm Xuyên.
Môn thần thông đầu tiên, đại khái là Thất Phách Thế Mệnh trong truyền thuyết.
Môn thần thông thứ hai có khả năng ngăn cách nhân quả, kết hợp với Bạch Cốt Thánh Khu, gần như có thể giúp Trương Lâm Xuyên không bị quẻ tính ảnh hưởng.
Môn thần thông thứ ba, có thể kết nối âm dương, có thể dễ dàng đi vào U Minh, cũng là cây cầu nối liên thông Vô Sinh thế giới.
Có thể nói môn thần thông nào cũng cực kì lợi hại, và đều được Trương Lâm Xuyên khai phá đến xuất thần nhập hóa. Môn thần thông thứ hai, thứ ba đều có liên quan đến Vô Sinh thế giới, nên có thể dựa vào đó, đoán được một hai đặc tính của Vô Sinh thế giới. Muốn phá giải Vô Sinh thế giới, cũng có thể lần từ đó để tìm manh mối...
Không biết Trương Lâm Xuyên đã lấy được mấy thần thông, đã thành tựu Thiên Phủ hay chưa. Nếu chỉ nói riêng những thứ đã để lộ, hắn đã là một tồn tại rất khó bị giết chết hoàn toàn.
Khương Vọng sẽ lợi dụng tất cả tài nguyên mình có thể dùng.
Bao gồm cả Nguyễn Tù, và cả nước Tống hiện tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận