Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 450: Vũ điệu đồ xà

Là Tô Kỳ Y đột nhiên vọt vào bầy rắn, cầm ngược song chùy.
Nặc Xà lần lượt rơi ập xuống, liên tục bắn ra.
Cả người Tô Kỳ như đang phiêu đãng trong gió, hai ánh sắc lạnh qua lại quanh người, rồi bỗng nhiên quay lại.
Tư thế này mang cho người ta cảm giác tuyệt đẹp, cảm giác thật kỳ diệu, như đang ca vũ! Những cái đầu rắn không đếm được rơi xuống như mưa.
Đây là một điệu múa đồ xà, một bài ca giết chóc.
Khương Vọng nhanh chóng quyết định: "Thất Thụ thâm nhập bầy rắn, chia sẻ áp lực, ta chuyển qua làm dự bị."
Tô Kỳ đột nhiên bùng nổ chiến lực làm người ta bất ngờ, nhưng điều này cũng không hẳn là chuyện tốt. Phá đi kế hoạch chiến đấu, trước nay không phải là chuyện hay ho gì.
Huống chi, rất rõ ràng, Tô Kỳ căn bản không nghĩ tới chuyện gì khác, y chỉ muốn phát tiết.
Thật ra Khương Vọng khá bất mãn.
Hắn hiểu tâm tình của Tô Kỳ, cũng vì thế mà an bài y làm dự bị chiến đấu săn thú, nhưng điều này không có nghĩa là hắn có thể chịu đựng Tô Kỳ quấy nhiễu hành động tổng thể.
Chỉ là hắn làm chỉ huy, lúc này không nên biểu lộ cảm xúc. Một người chỉ huy chiến sự chín chắn khi đối mặt bất ngờ, phản ứng đầu tiên là phải cứu vớt lại tình thế.
Ầm!
Thanh Thất Thụ không nói hai lời, đạp chân lên thân cây, giơ Thanh Mộc Thuẫn đâm thẳng vào bầy rắn.
Cả người y giống như một thân cây gào thét lao vào, đâm ra một con đường bằng phẳng trong bầy Nặc Xà chẳng chịt.
"Tiếp theo!"
Y bắt lấy một con rắn, trở tay vứt con Nặc Xà kia văng ra.
Dưới một lực ném cực kỳ mạnh mẽ, Nặc Xà thẳng người ra như một thanh thương. Khương Vọng chém ngang ra một kiếm, nhanh nhẹn tước đi răng nọc, thân kiếm rung động, hắn ném con rắn không còn răng này đến hướng Vũ Khứ Tật đang đứng ở cực xa.
Không biết khi nào tay trái của Vũ Khứ Tật đã đeo lên một bao tay bán trong suốt, duỗi tay bắt lấy, nhưng căn bản không cần gã lao lực.
Khi con Nặc Xà kia tới gần thì chợt mềm nhũn, xuội lơ ngã vào trên tay gã.
Vũ Khứ Tật nhịn không được liếc nhìn Khương Vọng một cái, âm thầm kinh hãi vì khả năng khống chế lực đạo đỉnh cao này. Chỉ từ chiêu thức ấy, gã đã nhận ra thực lực của Khương Vọng mạnh hơn mình tưởng.
Gã lập tức không nói nhiều, trực tiếp trốn xa ra khỏi vòng vây, lấy ra công cụ tương ứng, chuyên tâm nghiên cứu nọc độc của Nặc Xà.
Một khi chiến đấu bắt đầu, tất cả mọi người trong đó đều phải phát huy tác dụng nên có của mình.
Lại nói đến bên kia, Tô Kỳ bay múa trong bầy rắn, vung đôi chủy thủ đến xuất quỷ nhập thần.
Thanh Thất Thụ một tay cầm thuẫn, trái đánh phải chắn.
Nếu nói nghiêm khắc, dưới số lượng tuyệt đối kia, thân pháp của Tô Kỳ sẽ càng ngày càng bị hạn chế, chủy thủ của y đang múa mở đường. Mà phòng ngự của Thanh Thất Thụ cũng chưa bao giờ mang phong cách kín không kẽ hở, sở dĩ tình trạng hiện tại còn tốt đẹp, chủ yếu là vì mũi tên của Thanh Cửu Diệp.
Mũi tên mà y vừa mới gọt gỗ, tuy uy năng không bằng mũi tên Thần Long Mộc, nhưng cũng đủ sát thương để đối phó Nặc Xà.
Kéo cung thì nhất định sẽ bắn, mỗi phát mỗi trúng, mỗi lần trúng thì nhất định đâm vào điểm mấu chốt.
Có khi vào lúc Tô Kỳ nhảy tránh không kịp, hoặc là Thanh Thất Thụ đưa thuẫn đón đỡ chưa xong.
Lý Long Xuyên từng nói, cao thủ dùng cung trên chiến trường, so với thuật xạ kích thì khống chế tổng thể cục diện chiến đấu, mới là năng lực quan trọng hơn.
Mà Thanh Cửu Diệp nhìn đại cuộc quả thật cực kỳ ưu tú. Mũi tên chỉ đông đánh tây, tinh chuẩn mang đến hiệu suất cao.
Dưới sự trợ giúp của thuật xạ kích này, trong bầy Nặc Xà, Thanh Thất Thụ đứng sừng sững không ngã, Tô Kỳ qua lại tự nhiên.
Thi thể Nặc Xà không ngừng rơi xuống, với tốc độ như vậy thì không bao lâu nữa, tài liệu cho ba bộ nặc y sẽ dư dả. Đến lúc đó đánh hay lui sẽ thoải mái hơn nhiều.
Săn rắn thuận lợi như vậy, Khương Vọng lại đề cao cảnh giác.
Nguyên nhân cực kỳ đơn giản, bởi vì thủ lĩnh của bầy Nặc Xà có được trí tuệ.
Nó đã có trí tuệ, tuyệt đối sẽ không ngồi xem bầy Nặc Xà liên tục hy sinh vô vị.
Cũng như hôm qua bầy rắn vây đánh Khương Vọng, trước lui sau tiến, lĩnh ngộ được tinh túy của binh pháp. Sở dĩ tình cảnh trước mắt còn có thể tiếp tục, sau lưng nhất định có mưu đồ khác.
Khương Vọng không ngờ sẽ có một ngày mình phải đấu trí đấu dũng với một con rắn, nhưng Sâm Hải Nguyên Giới đúng là một thế giới khác lạ, con gấu rừng biết quyền thuật kia đủ để hắn nhận thức sâu sắc chuyện này.
Diễm Hoa Hải lan ra, bao phủ một phần nhỏ bầy rắn ở bên ngoài. Diễm Hoa hư thật giao nhau, liên tục nở rộ, cả người Khương Vọng lập tức ẩn vào trong Diễm Hoa Hải.
Diễm Hoa lập tức nổ tung, nhanh chóng giết chết Nặc Xà "Vào nhầm."
Trong hoàn cảnh như vậy, một cái gương trang điểm bỗng xuất hiện.
Hồng Trang kính!
Khương Vọng bước một bước vào trong đó, một đóa Diễm Hoa trong biển hoa khép cánh lại, che phủ cả Hồng Trang Kính.
Thân thể hắn tiến vào Hồng Trang Kính, trong vòng năm bước là một mảnh trắng xoá.
Nhưng mượn dùng Hồng Trang Kính, hoàn cảnh trong phạm vi năm dặm đã tiến vào trong mắt hắn, tất cả chi tiết đều hiện ra hết!
Thân thể hắn tiến vào Hồng Trang Kính, là một chuyện cực kỳ không an toàn, bởi vì kính nát tức thân vong. Nhưng lấy Diễm Hoa Hải để bao phủ, có thể tránh được nhược điểm này.
Dù Xà vương Nặc Xà có trí tuệ cao đến mức nào, chỉ sợ cũng không đoán được Khương Vọng làm cái gì trong Diễm Hoa Hải. Cho dù nhìn thấy Hồng Trang Kính, nó cũng không thể biết đây là cái gì, công dụng như thế nào. Càng không thể lập tức tìm được Hồng Trang Kính, đồng thời đánh vỡ khi Khương Vọng phản ứng không kịp.
Nếu nó thực sự có trí tuệ và năng lực như vậy, cũng không cần đến Yến Kiêu, chỉ sợ Thánh tộc đã sớm bị tiêu diệt hoặc nuôi nhốt rồi.
Tất cả chi tiết trong phạm vi năm dặm đều được Khương Vọng quan sát, số lượng bầy rắn vượt qua tưởng tượng của hắn. Nặc Xà chằng chịt cuồn cuộn từ các nơi bò tới, chúng không ngừng gia nhập chiến trường.
Cái đầu tiên hắn "Nhìn thấy" là một chi bầy rắn "Tách rời" ra, bơi vào Diễm Hoa Hải. Hiển nhiên Xà vương Nặc Xà ẩn nấp trong chỗ tối cũng muốn thấy rõ hướng đi của Khương Vọng. Mà số lượng bầy rắn này đang bò nhanh nhắm thẳng bên ngoài chiến trường, đó là hướng Vũ Khứ Tật đang đứng!
Chứng minh Xà vương đã ý thức được bên kia đang làm gì.
Một khi Vũ Khứ Tật có thể phá giải độc của Nặc Xà, chỉ sợ ngay cả Thanh Bát Chi, Thanh Cửu Diệp cũng có thể thâm nhập bầy rắn để tàn sát, không cần phải lo lắng đến phòng ngự.
Bởi vậy tuyệt đối là điểm yếu nhất.
Trí tuệ của Xà vương Nặc Xà khiến người ta kinh ngạc cảm thán, căn bản không thua gì nhân loại.
Nhưng Khương Vọng không phản ứng, mục tiêu của hắn trước sau là Xà vương không biết đang ẩn nấp ở nơi nào.
Phía Vũ Khứ Tật luôn có Thanh Bát Chi ẩn nấp bên đó ứng phó.
Bầy Nặc Xà nhất thời chia ra làm ba chiến trường, đa số đang vây công Tô Kỳ và Thanh Thất Thụ, một phần nhỏ đang bò vào Diễm Hoa Hải của Khương Vọng, một phần khác thì đột kích Vũ Khứ Tật.
Lúc này Thanh Thất Thụ đã bị cắn không biết bao nhiêu cái, y chỉ thuần túy nâng thuẫn chống đỡ, nhiều lúc căn bản không kịp ngăn cản. Đó là công kích của mấy chục mấy trăm con Nặc Xà từ bốn phương tám hướng, chỉ một cái cái thuẫn gỗ thì làm sao có thể đón đỡ được hết?
Nhưng giống như lời y nói, độc của Nặc Xà căn bản không nguy hiểm đến tính mạng của y. Vết thương nhìn như máu chảy đầm đìa, nhưng chỉ cần một lát là tự nhiên có thể khôi phục.
So với y, Tô Kỳ đến giờ vẫn chưa bị cắn lấy cái nào đã bắt đầu khó khăn. Y không có thân thể trực diện xà độc, điều này khiến y chiến đấu như đi trên băng mỏng, không thể để thất thủ.
Nếu không phải tài bắn cung của Thanh Cửu Diệp siêu quần...
Thanh Cửu Diệp!
Khương Vọng bừng tỉnh khỏi cơn mộng, tầm mắt đảo qua, trực tiếp nhảy ra khỏi Hồng Trang Kính, trở tay cất cái kính này vào hộp trữ vật.
Ầm ầm ầm!
Hắn hóa thân thành Diễm Lưu Tinh lao nhanh về hướng Tây - Nơi Thanh Cửu Diệp đang đứng.
"Cửu Diệp, mau nhảy về phía trước!"
Không thể không nói, Võ sĩ Thánh tộc đều là chiến sĩ cực kỳ đủ tư cách.
Cho dù là trong Thu Sát quân, họ cũng có thể chiếm giữ một vị trí không nhỏ.
Vừa nghe Khương Vọng hét to, Thanh Cửu Diệp đang kéo cung bắn ở trên cây trực tiếp bổ nhào về phía trước, thân thể quay cuồng trên không trung.
Mà gần như cùng lúc đó, trên cây y đứng, một "Nhánh cây" thật lớn bỗng nhiên vặn vẹo, nó bò nhanh như điện chớp, mở ra cái miệng to như chậu máu, đớp hụt một cái!
Không biết khi nào, Xà vương Nặc Xà đã "Thay đổi" thành nhánh cây này, hơn nữa ẩn núp đến bên cạnh Thanh Cửu Diệp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận