Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1991: Xuất một kiếm, sinh vạn pháp (1)

Diễm Hoa Phần Thành là một trong những đạo thuật mang tính cực kỳ đại biểu cho thiên kiêu Đại Sở - Tả Quang Liệt.
Cuốn sách về Diễm Hoa Phần Thành y tự tay viết, Khương Vọng đã lật nát không biết bao nhiêu lần.
Cấp độ Ngoại Lâu vốn cũng đã sử dụng được rồi, cũng đã hiểu hết về môn đạo thuật này.
Nhưng chưa thành Thần Lâm, không thể thi triển hết uy phong của nó.
Hệ thống đạo thuật bốn cấp mười hai bậc, chỉ tồn tại dưới Thần Lâm.
Sau khi trở thành thần minh, mới thật sự khống chế được uy năng của đạo thuật siêu phẩm.
Nguyên nhân chính là vì linh thức.
Lấy Diễm Hoa Phần Thành làm ví dụ, đạo thuật này phức tạp huyền diệu, cần dùng sức mạnh thần hồn dẫn đường thật cẩn thận ở trong hỏa nguyên, nhưng trước khi trở thành Thần Lâm, sức mạnh thần hồn cơ bản là không có khả năng phóng ra ngoài. Nên phải thành Thần Lâm cảnh rồi, sức mạnh thần hồn cô đọng thành linh thức rồi, mới có khả năng can thiệp vào thế giới hiện thực. Cho nên, Diễm Hoa Phần Thành mà Khương Vọng phóng ra ở cấp Ngoại Lâu trên thực tế vẫn là dựa vào khả năng khống chế hỏa nguyên siêu phàm, dùng đạo nguyên để dẫn đường, có thể nói là nhìn hình dạng cũng ra hình ra dáng. Nhưng mà uy năng, thì chỉ mạnh hơn đạo thuật bậc Giáp thượng phẩm một chút, không mạnh đến mức vượt qua phẩm giai. Nhưng mà lúc này, tất nhiên là đã khác. Sức mạnh thần hồn của Khương Vọng vốn hơn xa tu sĩ cùng cảnh giới, linh thức do nó ngưng luyện thành vô cùng cường đại, khống chế hoàn mỹ từng chi tiết nhỏ của Diễm Hoa Phần Thành. Tam Muội Chân Hỏa sau khi trở thành Thần Lâm lại trở thành trụ cột cho Diễm Thành... Từ trong hồi ức mãi mãi không bao giờ quên của hắn, tìm về từng chút một hình ảnh tòa thành trì kia. Vì vậy nó đã chân chính có được lạc ấn của mình, thật sự tồn tại ở bên trong hỏa giới. Thứ đang bốc cháy bây giờ, đâu chỉ là ngọn lửa thần thông! Nó là nỗi đau trong lòng hắn, là tòa thành trong giấc mộng của hắn. Keng! Trường Tương Tư kêu vang. "Nhìn khắp mái nhà không có chỗ, yến xuân không về tổ được rồi."
"Quanh quẩn cố thành không ngừng hót, bốn mùa ấm lạnh đã tiêu tan!" Kiếm này được đúc ra ở thanh Nam Dao cách xa hơn vạn đạm, người mất quê hương ở Nam Dao! Tòa thành cháy rừng rực rơi xuống. Hồi ức của Khương Vọng cháy rực trong hiện thực! Ầm ầm! Thành Phong Lâm bị chân hỏa thiêu đốt, lấy tư thế không thể chống cự nện xuống! Thành Phong Lâm không bao giờ có lá phong nữa rồi... Nhưng lúc này đang thiêu đốt, chẳng lẽ không phải là phong đỏ? Từ lúc Trọng Huyền Tuân phóng thích Ánh trăng như rừng, đến khi hỏa giới mở ra, rồi đến khi Diễm Hoa Phần Thành rơi xuống, đều chỉ hoàn thành trong thời gian một cái nháy mắt. An Quốc Hầu Cận Lăng vừa mới đánh tan chùm trăng trên người, quan đao đã lại lập tức mở ra thế giới đao quang ở trong thế giới lửa. Đao mang bán trong suốt, bước chậm ở trong hỏa giới sinh cơ bừng bừng, như đi trong quốc gia của chính hắn. Hắn nhìn Diễm Hoa, nhìn Diễm Tước, nhìn chăm chú vào tất cả mọi thứ trong thế giới này, nhưng không sinh ra va chạm gì với chúng. Diễm Thành màu đỏ cứ thế rơi xuống. Trong thế giới của lửa, nó xảy ra cực nhanh! Trong thế giới của tình cảm, nó bùng cháy cực kì mạnh mẽ! Lấy một loại tư thế cực kỳ cường thế, cực kỳ đột ngột, nghiền ép xông vào thế giới đao quang của Cận Lăng. Sức mạnh đạo thuật khủng bố bao phủ tất cả, nghiền đao quang thành mảnh nhỏ! Từ gáy Cận Lăng chợt chui ra một làn khói đủ màu đủ sắc. Làn khói này nhẹ nhàng biến hóa, ở phía sau gáy hắn tụ thành một con ác quỷ có năm đầu! Năm con chia năm màu, trắng, xanh, đen, đỏ, vàng. Chưởng quản ngũ hành, kim mộc thủy hỏa thổ! Thần thông, Ngũ Thủ Quỷ!
Mặt xanh mang răng nanh, mặt trắng mang mắt đỏ, mặt đen như khóc than. Mặt đỏ như đồng tử, mặt vàng như lão già. Mỗi một đầu quỷ, đều có lực khống chế rất mạnh với một loại nguyên lực. Đầu quỷ màu đỏ vừa mở mắt, hỏa giới liền rung chuyển, mạnh mẽ đối kháng với ý chí cường đại trong Diễm Hoa Phần Thành, làm chậm tốc độ tiến trình của đạo thuật cường đại này! Đương nhiên cơ bản là không làm chậm được. Tam Muội Chân Hỏa không gì không đốt được, vậy nó có đốt được thần hồn hay không? Có đốt được ý chí hay không? Khi linh thức được kết thành công, Tam Muội Chân Hỏa sẽ sinh ra chất biến, tất cả những điều này đều sẽ có khả năng xảy ra! Ý chí của đầu quỷ màu đỏ, ngay cả cửa vào Diễm Hoa Phần Thành cũng không vào được, nhanh chóng bị phân giải thành khói đỏ. Nhưng thần thông này có tới năm con, khả năng khống chế và kết hợp vô cùng mạnh. Đầu quỷ màu xanh răng nanh lồi cả ra ngoài, quấn lấy nhau chìa dài cao lên, hình dáng như đại thụ che trời. Đầu quỷ màu đen hé miệng, nước mắt từ trong quỷ nhãn chảy ra như mưa, sâu trong yết hầu có vang âm thanh rất to, là tiếng sông lớn tuôn trào. Ánh sáng rực rỡ chói mắt! Ánh sáng vô cùng rực rỡ không gì sánh được xuất hiện ngay tại lúc này. Mặt vàng mặt đỏ không còn nhìn thấy gì. Mặt trời thuộc về Trọng Huyền Tuân treo trên trời cao! Nắm bắt thời cơ vô cùng đúng lúc. Nó có tên Nhật Luân, chư tà tránh lui, thần quỷ đều đốt! Trọng Huyền Tuân khai phá nó thành một loại thần thông công phòng đều được, dẫn đến rất nhiều người quên mất, rằng trước kia Trọng Huyền Tuân là dùng thần thông Nhật Luân để trấn thần trừ quỷ. Ngũ Thủ Quỷ kêu lên thảm thiết, hỗn loạn. Thế tương sinh tương khắc xưa nay, đều là dựa trên thực lực, nếu lệch nhau như muối bỏ biển đương nhiên là chẳng làm được cái gì. Thần thông Ngũ Thủ Quỷ của Cận Lăng đương nhiên không đến mức bị Nhật Luân của Trọng Huyền Tuân trấn áp chế, nhưng không tránh được bị áp chế. Dẫn đến thế hạ xuống của Diễm Hoa Phần Thành là không thể ngăn cản. Oanh! Quá trình ấy rực rỡ đến mức không tả nổi. Cơ bản không phải một đạo thuật siêu phẩm Hoàng giai làm được! Đốt trời, đốt đất, đốt người. Đốt khí thế, đốt ý chí chống cự. Ngoài Cận Lăng, các vị hầu gia còn lại không thể không né tránh. Mà tất cả lửa cháy bừng bừng này, đều quy về một chữ "Nhất" kia. Đây là lửa cực hạn nhất, là bộc phát hoa lệ nhất. Giữa lúc mọi thứ đều bị thiêu đốt sáng ngời ! Xoẹt! Hai đạo kích phong như song long rời nước, một sáng một tối, từ cùng một chỗ xông ra, theo một quỹ tích tối tăm, mạnh mẽ xé rách hỏa giới. Nhất thời, ngọc quang lưu chuyển, như phượng múa rồng bay. Trong lúc quang ảnh sáng tắt, âm dương lực trường của Dương Lăng Hầu Tiết Xương cũng toàn lực căng ra, giấu thực trong giả, lộ giả trong thực, né không va chạm chính diện với hỏa giới, nhưng lại không ngừng quét sạch ánh lửa, tro tàn thi nhau bay xuống.
Thân hình cao lớn của hắn như có "thế" của chúa tể tất cả. Để người ta hiểu ra vì sao hắn lại là Tiết Xương! Diễm Hoa Phần Thành đương nhiên khiến người ta kinh diễm, nhưng Dương Lăng Hầu hắn cũng nắm giữ sức mạnh đủ để đối địch! Sau lưng hắn, An Quốc Hầu Cận Lăng từ trong lửa bay ra, mái tóc giáp vỡ, lẳng lặng đứng trên không trung. Bộ giáp trụ, chỉ còn lại váy giáp, và đôi giày Hắc Thiết Quân như đã cắm rễ trên chân, lù lù bất động. Thân trên trần trụi làn da màu đồng cổ. Sức mạnh khủng bố lưu chuyển trong đó, đường nét cơ bắp rõ ràng, lên xuống như khe núi. Thần thông của hắn, Ngũ Thủ Quỷ đã biến mất, nhưng tay cầm đao quan của hắn vẫn vững như bàn thạch. Cú bùng phát cuối cùng của Diễm Hoa Phần Thành đã che lấp khả năng nhìn thấy bằng thị giác. Nhưng Khương Vọng là người thi thuật, đương nhiên cảm nhận được tất cả mọi chuyện xảy ra bên trong. Quá gian nan! Một màn vừa rồi mới thật sự miêu tả được gian nan của trận chiến này. Trong trận chiến lấy ít địch nhiều, từ trước đến nay Khương Vọng luôn tôn thờ châm ngôn "Làm bị thương mười ngón tay, không bằng chặt đứt một ngón". Trong chiến đấu không ngừng áp bách đối thủ, tạo ra cơ hội, tìm cách giết chết một đối thủ bất kì trong thời gian ngắn nhất, nhanh chóng phá vỡ cục diện. Hắn cũng rất am hiểu loại chiến đấu này ! đơn giản là cân nhắc được mình phải trả giá như thế nào. Nhưng bây giờ, năm Hầu gia Hạ quốc này, hắn không thuấn sát được ai hết. Dù ngay lúc này hắn vô cùng cường đại, đã thật sự nắm được sức mạnh gần như thần linh, thì cũng vẫn không làm được! Xúc Nhượng là yếu nhất nhưng cũng cảnh giác nhất, không chỉ luôn cẩn thận duy trì khoảng cách, mà những Hầu gia khác, cũng sẽ vô tình hữu ý điều chỉnh tư thế khi chiến đấu, che chở cho hắn. Kinh nghiệm chiến đấu của họ quá phong phú! Xúc Nhượng chẳng những không phải là nhược điểm, ngược lại còn là người bảy ra không biết bao nhiêu là cạm bẫy xung quanh hắn. Còn có một Tiết Xương rất khó nắm bắt, một Thượng Ngạn Hổ phòng ngự cực mạnh. Cho nên Khương Vọng mới khóa chặt mục tiêu vào Cận Lăng. Từ Nguyệt Quang Như Lâm, đến hỏa giới, rồi đến Diễm Hoa Phần Thành. Khương Vọng phối hợp với Trọng Huyền Tuân có thể nói là hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận