Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2173: Bặt vô âm tín (2)

Khương Vọng càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, hắn đã biết quá rõ về phong cách hành sự của Tam Hình Cung khi còn ở Huyết Hà tông. Chắc chắn sẽ không tùy tiện mượn cớ rồi gửi trả lại cho hắn. Mà bên đó cũng không có lý do để làm vậy.
Nếu Lâm Hữu Tà không có ý định đi Tam Hình Cung, thì việc gì nàng phải lừa gạt hắn?
Hắn trầm ngâm trong chốc lát, rồi phân phó:
"Cầm danh thiếp của ta tới Phủ Tuần Kiểm Đô Thành, nhờ họ hỗ trợ kiểm tra tung tích của Lâm Hữu Tà. Ngoài ra, dùng danh nghĩa của ta, nhờ Tam Hình Cung bên kia hỗ trợ xác nhận thêm một lần nữa, toàn bộ Quy Thiên Cung, Củ Địa Cung, Hình Nhân Cung, xem có Lâm Hữu Tà hay không?"
Tạ Bình lập tức nhận lệnh, quay người muốn đi.
"Đợi đã."
Khương Vọng gọi gã lại:
"Để ta tự mình đi Phủ Tuần Kiểm Đô Thành, ngươi đi nhờ Tam Hình Cung bên kia hỗ trợ xác nhận tin tức là được. Cầm một ít vàng đi, để quan truyền tin gấp rút xử lý."
"Vâng. Để tiểu nhân cho người chuẩn bị xe cho ngài."
Bên này mọi thứ được quyết định một cách vội vàng.
Bên kia ánh mắt của Chử Yêu lập tức sáng lên, tràn đầy chờ mong nhìn qua:
"Sư phụ!"
Phủ Tuần Kiểm Đô Thành, nghe có vẻ là một nha môn vô cùng uy phong. Chử Yêu cũng rất muốn đi xem."
Khương Vọng chỉ đưa tay chỉ một cái:
"Ở nhà luyện quyền đi."
Thằng bé thành thục đàng hoàng ngoan ngoãn, bày ra tư thế vừa đúng, lại mạnh mẽ linh hoạt đánh bài quyền...
Võ An Hầu đã lâu không đến Phủ Tuần Kiểm Đô Thành, nhưng khi xe ngựa vừa tới, vẫn được chào đón rất nồng nhiệt.
Vị quân công hầu gia lưng đeo thanh bài tam phẩm này, thực sự là niềm tự hào của thanh bài Tề quốc. Từ thanh bài bổ đầu tiến tới quân công hầu gia, không biết đã khiến cho bao nhiêu người cảm thấy kinh ngạc.
Trong những tháng gần đây, Tề đình đã thực hiện một số thay đổi nhân sự, điều này đã thu hút sự chú ý của Khương Vọng.
Một là, Đốc Hầu Tào Giai từ chức thống soái Xuân Tử Quân, thay thế Quân Thần, thay mặt Thiên Tử chấp chưởng Thiên Phúc Quân.
Trên danh nghĩa thì dưới trướng Khương Mộng Hùng đã không còn đội quân hùng hậu nào, nhưng điều này không có nghĩa là y đã mất đi quyền lực. Bởi vì y vẫn là người đứng đầu Binh Sự Đường, Đại Tề Trấn Quốc Đại Nguyên Soái. Mà người mới nhậm chức thống soái của Xuân Tử Quân, chính là đại đệ tử của Quân Thần Trần Trạch Thanh.
Việc thay đổi vị trí quân sự này, tất nhiên ít nhiều có sự trao đổi trên bình diện chính trị, nhưng theo cách nhìn của Khương Vọng, ý nghĩa quan trọng hơn đằng sau vấn đề này có thể nằm ở bản thân Quân Thần.
Hắn suy đoán rằng, Quân Thần Khương Mộng Hùng có thể đang tiến tới một tầng diện khác.
Giống như Yến Bình, sau khi từ chức tướng quốc Tề quốc, quy vĩ lực về bản thân, khi đó lão mới chân chính thành tựu Diễn Đạo Chân Quân. Bây giờ Quân Thần đã buông bỏ hết binh quyền, vậy thì y sẽ đi tới cảnh giới nào đây?
Một điều đáng chú ý khác là Bắc Nha đô úy Trịnh Thế đã từ chức, đã buông bỏ tu vi đã bị kiềm chế từ lâu, dễ dàng thành tựu Thần Lâm, sau đó tới Trảm Vũ Quân nhậm chức, xếp hạng nhất trong tám chính tướng Trảm Vũ Quân. Rõ ràng gã đang nhắm vào vị trí thống soái còn để trống của Trảm Vũ Quân.
Diêm Đồ bị lăng trì xử tử, vị trí thống soái Trảm Vũ Quân, chính là miếng thịt mỡ béo bở bị bỏ trống.
Nếu trong cuộc chiến Tề Hạ, quân lính dưới trướng Điền An Bình không thương vong quá nhiều, không khiến cho binh lính xa lòng nhiều như vậy, thì với những chiến công mà y giành được, cộng với tu vi đủ để xứng với thống soái Cửu Tốt, vị trí này thực sự rất có khả năng là của y.
Nếu Điền thị có thể chấp chưởng một chi Cửu Tốt cường quân, thanh thế tất nhiên sẽ chấn động mạnh.
Tiếc là Điền An Bình lại không khiến người ta thấy an tâm như vậy.
Trịnh Thế đã chấp chưởng Bắc Nha trong nhiều năm, công lao tư lực không thiếu, nhưng tu vi của y lại không đủ, đột nhiên nhậm chức thống soái Cửu Tốt thì khó mà thuyết phục đám đông. Nhưng trước mắt xem ra, vị trí đó hẳn là đã được y coi là vật trong túi.
Lúc đầu, Trọng Huyền Trử Lương có thể điều khiển Thu Sát quân chỉ với tu vi đỉnh cấp Thần Lâm, bản thân y tuy không thể so sánh với Trọng Huyền Trử Lương, nhưng y cũng là cường giả Thần Lâm, Động Chân tuyệt không vô vọng.
Tuy nói không phải Bắc Nha đô uý nào cũng có thể thăng quan tiến chức, từ trước đến nay người ở vị trí này không thể chết yên lành tuyệt không phải là ít.
Nhưng một Bắc Nha đô úy có thể ngồi đủ lâu và đủ ổn định, nhất định phải là tâm phúc của Thiên Tử, và cũng phải có đủ tài năng.
Chỉ là không biết vị mới nhậm chức Phủ Tuần Kiểm Đô Thành Tuần Kiểm Đô Úy Dương Vị Đồng là loại người nào.
Đúng vậy, trong số hai người thu hút được sự chú ý triều đình, tích cực tranh giành vị trí Bắc Nha đô úy, một là Khương Vọng đã tự mình từ chức thì không nói, nhưng môn sinh Trương Vệ Vũ của Trần Phù cũng không đạt được điều mình muốn .
Người cuối cùng đảm nhận vị trí này, lại là môn sinh Dương Vị Đồng của Dịch Tinh Thần, người trước giờ không để lộ ra chút gì.
Nguyên Tuần Kiểm Phó Sứ Dương Vị Đồng, là nhân vật đã được Dịch Tinh Thần có ý truyền thừa chính cương, tài năng tất nhiên không kém.
Khương Vọng đã sớm tiếp xúc với gã, ấn tượng không tồi chút nào. Nhưng cũng chỉ dừng lại ở ấn tượng đầu tiên. Sau khi Dịch Tinh Thần nhận Thập Tứ làm nghĩa nữ thì mới có nhiều cơ hội gặp mặt.
Lần này hắn tới Bắc Nha, trước đó cũng không chào hỏi ai, nhưng vẫn tình cờ gặp được Trịnh Thương Minh.
"Hầu gia!"
Trịnh Thương Minh vô cùng kinh ngạc, sải bước tiến lên:
"Hôm nay sao ngài có thời gian rảnh tới đây vậy?"
Thân là công tử của tiền nhiệm Bắc Nha đô úy, không giống với tưởng tượng của Khương Vọng, gã không trực tiếp tiếp nhận chức vụ Tuần Kiểm Phó Sứ, trên eo vẫn đeo ngũ phẩm thanh bài.
Nghĩ kỹ thì, đây thực sự là một sự lựa chọn thông minh hơn. Gã cứ như vậy từng bước đi lên, tương lai lúc đoạt lại chức vị Bắc Nha đô úy, lực lượng cản trở cũng sẽ ít đi rất nhiều.
"Thương Minh huynh."
Khương Vọng cười nhạt nói:
"Ngươi vẫn cứ gọi ta như cũ đi, ngươi gọi như vậy ta cảm thấy không quen."
Những người đã từng quen biết ở Lâm Truy, sau này càng tiến xa thì càng trở nên khác nhau.
Hắn và Trọng Huyền Thắng cùng vinh cùng nhục, cùng hội cùng thuyền.
Với Yến Phủ và Lý Long Xuyên, là tìm kiếm điểm chung trong khi bảo lưu sự khác biệt và đối xử chân thành với nhau.
Với Cao Triết là đạo bất đồng không thể cùng chí hướng, chỉ có vẻ lịch sự bề ngoài và những lợi ích liên quan.
Với Trịnh Thương Minh cũng là đạo lộ bất đồng, mỗi người đều có tham vọng của riêng mình, không thể thành chí hữu, nhưng vẫn còn chút tình cảm. Bây giờ vì mối quan hệ với Dịch Tinh Thần, còn có thể thân cận hơn một chút.
Mối quan hệ giữa con người với nhau sẽ bị ảnh hưởng bởi quá nhiều yếu tố. Chính những sợi dây liên kết chặt chẽ này hòa trộn vào nhau tạo nên hồng trần. Khương Vọng đang không ngừng tiến lên phía trước, cũng đang không ngừng cảm thụ.
"Bây giờ ngươi ở đâu cũng là hầu gia, chỉ sợ ta đột nhiên gọi một câu Khương huynh, ngươi lại thấy không quen."
Trịnh Thương Minh cười tiếp lời, thản nhiên nói:
"Thế nào, hôm nay tới thị sát công việc, hay là quan tâm dân chúng, muốn đích thân xử lý mấy vụ án đây?"
Dáng vẻ khôn khéo linh hoạt này của gã đã hoàn toàn khác trước đây.
"Cũng không có gì khác."
Khương Vọng nói thẳng:
"Là bằng hữu của ta, gần đây không biết vì sao không có tin tức, ta muốn thông qua cừ đạo thanh bải, hỗ trợ tìm xem nàng đã đi đâu."
"Tìm người là sở trường của nha môn chúng ta."
Trịnh Thương Minh nghe xong đầu tiên là đáp ứng, sau đó nói:
"Người bằng hữu này của ngươi là ai?"
"Lâm Hữu Tà."
Khi Khương Vọng nói, hắn nhìn thẳng vào mắt của Trịnh Thương Minh.
Ánh mắt của Trịnh Thương Minh siết chặt trong giây lát, nhíu mày một cái, nhưng rất nhanh đã trở lại như thường.
"Lâm bổ đầu đã mất liên lạc rồi?"
Gã nói:
"Ta sẽ lập tức phân phó, toàn lực điều tra chuyện này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận