Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 441: Bí mật trung cổ

Một màn thần thánh lại hoa lệ này đã làm rung động ba gã tu giả xông vào Thất Tinh Lâu bí cảnh.
"Đó, đó là xì?" Vũ Khứ Tật chấn động đến nói không ra lời.
Mà bà lão ở trước tế đàn chủ trì tế tự đã mắt phiếm lệ, kích động hô to: "Long thần ứng tọa! Sau ngàn năm, lại thấy long thần ứng tọa! Thần quyến sẽ không biến mất, Vùng đất Thần Ấm sẽ kéo dài vĩnh hằng!"
Thanh Hoa, Thất Thụ, Bát Chi, Cửu Diệp, mỗi người biểu hiện đều khác nhau, nhưng đều kích động khó nén.
Mà trong lòng Khương Vọng lại sóng to gió lớn.
Rõ ràng là Ngọc Hành tinh chuyển vị đã giao nhau cùng với bảo tọa tạo thành từ ánh sáng tế đàn.
Vì sao nói là Long thần ứng tọa?
Long thần cùng Ngọc Hành, tới cùng là quan hệ gì?
Là Long thần chiếm Ngọc Hành trở thành tinh thần? Hay là Ngọc Hành hiển hóa, giáng sinh Long thần?
Hắn càng lúc càng hiếu kỳ, Long thần của Vùng đất Thần Ấm này tới cùng có lai lịch gì.
Là long tộc chi tổ chân chính sao?
Hay là một vị long tộc nào đó của thời đại trung cổ vẫn chưa biến mất?
Long thực sự tồn tại sao? những ghi chép đó phải chăng là thật?
Nếu như từng tồn tại thật, vì sao long lại biến mất?
Thời đại trung cổ đã chôn vùi bí mật gì?
Có bao nhiêu bí ẩn, đã vĩnh viễn chìm trong dòng sông dài lịch sử?
Trong lòng Khương Vọng đang bốc lên rất nhiều nghi vấn, cũng muốn hỏi Khương Yểm, nhưng từ sau khi tiến vào Vùng đất Thần Ấm, Khương Yểm liền không có phản ứng.
Theo suy đoán của Khương Vọng, có lẽ là Vùng đất Thần Ấm có quan hệ với vị "Long thần" thần bí kia, mà Khương Yểm dính dáng đến Bạch Cốt thần cho nên tại Vùng đất Thần Ấm phải trốn vào chỗ sâu trong minh chúc. Hoặc là bản thân Vùng đất Thần Ấm có thể nhìn rõ những "dị thường" bên trong mình, khiến cho Khương Yểm phải yên lặng...
Nhưng bất kể loại tình huống nào, Khương Yểm yên lặng cũng không phải chuyện xấu.
Kỳ thật đợi sau khi ra khỏi Vùng đất Thần Ấm rồi, Khương Vọng cũng sẽ không đưa những nghi vấn hiện tại cho Khương Yểm giải đáp.
Bởi vì những "từng trải" này là thu hoạch thuộc về một mình hắn, là tri thức hắn có mà Khương Yểm không có đủ. Dưới tình huống đã tồn tại khoảng cách về tri thức, hắn cũng không muốn chia sẻ loại "từng trải" này. Bởi vì loại từng trải độc hữu này là cơ sở để hắn lấp đầy "khoảng cách".
Có thể dự kiến là hắn cùng Khương Yểm sẽ còn giằng co thời gian dài. Trước khi Khương Yểm đoạt được Đạo tử chi thân của Bạch Cốt đạo rồi chủ động rời đi, hoặc là bị Khương Vọng "trục xuất", ai cũng không dám thư giãn. Bất kể là hắn, hay là Khương Yểm.
Sau khi Long thần ứng tọa, khí thế cả người lão tế ti đều cất cao.
Dáng vẻ già nua không còn, nụ cười càng rực rỡ: "Mời ba vị lên tế đàn."
"Làm gì? Lấy chúng ta tế thiên sao?" Vũ Khứ Tật dứt khoát hỏi.
Nụ cười bà lão có chút miễn cưỡng: "Chỉ là nghiệm chứng các ngươi có phải được Long thần chiêu mộ mà đến không, có phải sứ giả Long thần hay không thôi."
Thanh Bát Chi hung ác lườm mắt qua, nếu không phải vừa mới thấy được Long thần ứng tọa, mấy tín đồ như bọn họ còn đang cảm động, sợ rằng lúc này hắn lại bắt Vũ Khứ Tật đánh cho một trận rồi.
Người đã ở Vùng đất Thần Ấm, cũng đi tới tế đàn, đã từng thấy qua kỳ cảnh Long thần ứng tọa, còn có lựa chọn nào chứ?
Khương Vọng sải bước chân, đã đứng trên tế đàn đầu tiên.
Tô Kỳ theo sát phía sau. Hắn tướng mạo thanh tú, giọng trầm đục, tính tình lại rất quả quyết.
Vũ Khứ Tật hơi do dự, cuối cùng vẫn cúi đầu, dưới ánh mắt hung ác của Thanh Bát Chi bước tới đứng lên phía sau tế đàn, vẻ mặt thờ ơ.
Ba người đứng thành hình tam giác.
Mà bà lão tế ti lại bắt đầu lẩm bẩm.
Trong ánh mắt bình tĩnh, hoặc bất an hoặc chờ mong của ba người, bắt đầu "nghiệm chứng" Sứ giả Long thần.
Thời gian trôi qua, từng khắc không đổi.
Kỳ quan huyễn lệ như trong tưởng tượng vẫn chưa xuất hiện, tất cả đều rất bình tĩnh.
Mộc văn Tế đàn không có biến hóa, sáu cây chống đỡ tế đàn không có biến hóa.
Chỉ có "Long thần ứng tọa" trên bầu trời xa xôi đột nhiên biến mất.
"Ôi giời, làm cho long trọng, cuối cùng chúng ta cũng không phải sứ giả Long thần?" Vũ Khứ Tật oán giận nói.
Khương Vọng cũng có chút tiếc nuối không hiểu, lẽ nào thu hoạch của Sâm Hải Nguyên Giới không ở nơi này?
Lúc này, lão tế ti đi tới trước mặt Thanh Hoa đang nhắm mắt, run run ghé sát lỗ tai vào, hình như đang nghe Thanh Hoa nói cái gì.
Khương Vọng trong lòng mấp máy.
Thanh Chi thánh nữ có thể câu thông với Long thần?
Mà Tô Kỳ đã lấy giọng trầm của mình hỏi ra vấn đề này: "Thánh nữ đang nhắn nhủ với tế ti thần chỉ của Long thần sao?"
"Nàng đang nói chuyện sao? Ta tưởng nàng bị câm chứ, chỉ biết "Ô Ô." Vũ Khứ Tật nói.
Bỗng nhiên cảm thấy mát lạnh quanh người.
Dưới tế đàn, Thất Thụ, Bát Chi, Cửu Diệp, tất cả đều ném tới ánh mắt giết người.
Khương Vọng rất hiếu kỳ, vị cao đồ này của Kim Châm Môn làm sao mà bình an vô sự sống đến bây giờ.
Chỉ vào mũi mắng những võ sĩ thánh tộc này cũng chưa hẳn có việc gì, nhưng trước mặt họ nói Thanh Chi thánh nữ bị câm... Bị đánh một trận là tuyệt đối không thể tránh được.
"Thánh nữ chỉ có thể bắt được mảnh nhỏ thần chỉ không rõ ràng, cần lão thân tới phân tích." Tế ti nói.
Người ứng chỉ khác với người phân tích thần chỉ, không thể nghi ngờ là cách tránh thần quyền rơi vào tay người khác. Nhưng xem Thanh Hoa nghe lời lão tế ti như thế, chế ước này cũng coi như không.
Khương Vọng im lặng suy nghĩ. Mới rời khỏi vòng xoáy Lâm Truy không lâu, suy nghĩ vấn đề khó tránh khỏi sẽ dính đến quyền mưu.
Lúc này tế ti quay đầu, nhìn hắn nói: "Nghiệm chứng đã hoàn thành, ngài là sứ giả Long thần."
Thanh Hoa nhắm mắt, lại tiến đến bên tai nàng, khẽ hé môi.
Tế ti lại nhìn về phía Tô Kỳ nói: "Ngài cũng là sứ giả Long thần."
Thanh Hoa lại nói một câu.
Tế ti nói: "Các ngươi đều là sứ giả Long thần."
Lúc trước Vũ Khứ Tật đã cảm nhận được sát khí của Thất Thụ, Bát Chi, lúc này còn hoảng hồn nhưng vẫn lầm bầm oán giận: "Cái gì đây, sao đến lượt ta lại qua quít rồi."
Khương Vọng nghĩ, xem ra người bị tinh quang tiếp dẫn của Thất Tinh Lâu đưa vào phương thế giới này đều xem như sứ giả Long thần.
Chỉ không biết "Long thần" mà thánh tộc tín ngưỡng rốt cuộc có quan hệ gì với Thất Tinh Lâu.
Là vị "Long thần" này đã mượn dùng tinh quang tiếp dẫn của Thất Tinh Lâu bí cảnh hay là Thất Tinh Lâu bí cảnh mượn dùng sức mạnh của vị "Long thần" này? Hoặc là quan hệ hợp tác?
Trong Sâm Hải Nguyên Giới tới cùng đã ẩn giấu bao nhiêu bí mật?
"Trừ điều đó ra, Long thần còn nhắn nhủ gì không?"
Câu hỏi của Khương Vọng trực chỉ hạch tâm.
Trước đó lão tế ti đã từng nói qua, một khi xác nhận thân phận của sứ giả Long thần rồi, bọn họ sẽ nhận được chỉ dẫn.
Tế ti lão ẩu ngưng thần nghe một hồi, mới nói: "Giải quyết khốn cảnh của Vùng đất Thần Ấm, các ngươi liền có thể rời khỏi đây, tiếp tục hành trình của mình, hoặc là, về nhà."
Tiếp tục hành trình của mình, hoặc là về nhà!
Không hề nghi ngờ, bất kể vị "Long thần" này có thật hay không, thần chỉ hắn truyền xuống đã nói rõ con đường để những tu giả ngoại lai bọn họ rời khỏi Sâm Hải Nguyên Giới.
Cũng tức là báo cho họ biết đã hoàn thành lộ trình thăm dò Thất Tinh Lâu bí cảnh.
"Cho nên." Khương Vọng nhảy xuống tế đàn rồi hỏi: "Khốn cảnh của Vùng đất Thần Ấm là cái gì?"
Tô Kỳ và Vũ Khứ Tật cũng nhảy xuống theo, chờ tế ti trả lời.
"Chuyện này, phải nói tới rất lâu trước đây." Lão ẩu nói: "Khi đó, chúng ta..."
Ngay khi tế ti muốn bắt đầu câu chuyện, đột nhiên Khương Vọng nghe được một thanh âm.
Một thanh âm lạnh lẽo, chói tai, kinh hoàng.
Thanh âm này... Xa lạ mà lại quen thuộc.
Là thanh âm thứ ba mà Khương Vọng nghe được sau khi vào Sâm Hải Nguyên Giới.
Tiếng chân giẫm lên cành khô, tiếng gió thổi lá cây, tiếng thứ ba.
Nhưng cũng là thanh âm đầu tiên thuộc về vật còn sống!
Khương Vọng vốn tưởng rằng nó chỉ là một trong những nguy hiểm không biết ở bên ngoài Vùng đất Thần Ấm.
Nhưng hiện tại, thanh âm này đã truyền vào Vùng đất Thần Ấm.
Mà tất cả võ sĩ thánh tộc ở đây đều biến sắc mặt, cực kỳ khẩn trương!
Nhất là thánh nữ Thanh Hoa, mặt nàng tái đi.
Hình như cho dù ở trước tế đàn, cho dù vừa mới chứng kiến thần tích Long thần ứng tọa.
Cũng không thể mang cho nàng chút cảm giác an toàn nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận