Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1605: Sơn Hải (2)

Uy thế kinh khủng kia nhanh chóng tới gần, cách lồng nước tan vào trong biển, Khương Vọng nhấc mắt nhìn xem. Chỉ nhìn thấy một tên to xác ước chừng hơn hai mươi trượng, hình thù cổ quái, thân cá cánh chim, lướt qua tầng trời thấp.
Đây là một con cá lớn mọc cánh? Hay là một con chim có thân cá lớn? Khương Vọng không phân rõ, chỉ phát hiện từ trong cảm giác đè nén kinh khủng này, đây là một con dị thú ít nhất có được lực lượng cấp độ Thần Lâm.
Vừa vào Sơn Hải Cảnh, đã gặp Thần Lâm! Chuyện này khiến lời ngông cuống quét ngang Sơn Hải Cảnh của Khương Tước Gia, có vẻ hoang đường đến cực hạn. Giờ khắc này, hắn chỉ có thể ẩn thân trong lồng nước do Tả Quang Thù chế tác, quan sát đàng hoàng con dị thú này cùng y, đến một động tác dư thừa cũng không có.
Hắn nhìn thấy Con dị thú thân cá cánh chim này bay qua ở tầm thấp, bỗng nhiên há miệng, miệng nó phủ kín răng nhọn, dàn xếp như đao, thương. Mà trong nháy mắt nó há mồm, cả một mảnh biển gần đó đều rung chuyển.
Ầm ầm! Hút vào hết thảy. Giống như toàn bộ vùng biển đều bị lật quay lại, nước biển không cách nào tính toán nổi bọc lấy hết thảy tôm, cá, cua, sò trong biển... Toàn bộ xông vào trong cái miệng lớn của nó.
Trời thấp, mây cũng nặng, dị thú như nuốt biển! Thậm chí ngươi còn cảm giác, có phải nó muốn uống cạn cả vùng biển này bằng một ngụm hay không.
Toàn bộ vùng biển bị lực lượng kinh khủng này bao phủ, xuất hiện một cái phễu khổng lồ... Thật ra đó là dòng lũ trào lên! Tả Quang Thù và Khương Vọng ẩn thân lồng nước, đương nhiên cũng bị lôi cuốn vào trong phạm vi lực hút kinh khủng này, có một loại cảm giác lúc nào cũng sắp bị kéo đi. Vào trong bụng con dị thú này, còn chịu nổi sao? Chỉ e sẽ không còn cơ hội đi ra nữa.
Khương Vọng nhìn Tả Quang Thù, tay đã đặt trên thân kiếm, dùng ánh mắt hỏi Tả Quang Thù có thể chịu đựng được không. Thực sự không được, trận chiến đầu tiên tiến vào Sơn Hải Cảnh sẽ phải giao phó trên thân con dị thú này.
Mặc dù chắc chắn không có khả năng chiến thắng, nhưng Khương Vọng vẫn có mấy phần nắm chắc quấy rối một phen rồi chạy đi. Đến lúc đó, hắn lại dùng bí thuật Truy Tư hội hợp cùng Tả Quang Thù là được.
Tả Quang Thù lắc đầu. Hết sức chăm chú cảm nhận nước, nắm chắc lực lượng của nước. Y vận chuyển thần thông Hà Bá, gian nan thao túng lồng nước hộ thân, để nó không bị cắn nuốt cùng lượng lớn nước biển, lại không đến mức phát ra lực kháng cự quá lớn, làm con dị thú kia chú ý tới hai con tôm nhỏ bọn họ. Loại nắm chắc tinh chuẩn này mới là điểm hao tổn tinh lực nhất.
Thật ra thời gian vẫn chưa qua bao lâu, nhưng bởi vì lực lượng kinh khủng của con dị thú kia mà có vẻ thật dài dằng dặc. Thậm chí Khương Vọng đã thấy mồ hôi hột đầy trên trán Tả Quang Thù...
May mà lần hút vào này cuối cùng cũng trôi qua. Con dị thú thân cá cánh chim kia ngậm miệng lại, "Cái phễu" to lớn màu xanh thẳm được tụ thành bởi nước biển biến mất.
Sau đó môi cá của nó nhếch lên. Vút vút vút! Từ giữa hàm răng của nó, nước biển bắn mạnh xuống, phát ra tiếng rít kinh khủng, lại như giống cây giáo! "Giáo nước biển" đầy trời rơi xuống biển, đánh cho vùng biển này nổi sóng khắp nơi. Đánh tấm gương biển này thủng lỗ chỗ!
Một con cá vừa lúc bơi trên lồng nước hai người đang ẩn trốn, kết quả, trực tiếp bị một thanh "Giáo nước biển" rơi xuống xuyên thủng! Mưa máu bay khắp, che đậy tầm mắt.
Trong cả vùng biển, sinh mệnh "Lọt lưới" đếm không hết gặp phải đòn đánh hủy diệt vào thời khắc này. Bọn chúng may mắn tránh bị dị thú hút vào, lại bị dòng nước phun ra từ miệng nó giết chết. Vùng biển xanh thẳm, dần dần bị nhuộm đỏ.
Khương Vọng tỉ mỉ khống chế thủy nguyên, xua tan sương máu gần lồng nước, để mở rộng tầm mắt. Dù hắn khống thủy kém xa Tả Quang Thù, nhưng làm những chuyện nhỏ nhặt này vẫn không thành vấn đề.
Nhưng cũng vào lúc này...
Bỗng nhiên một thanh "Giáo nước biển" xuyên qua lồng nước, đâm thủng cánh tay phải của Tả Quang Thù! Máu tươi tràn ra bên trong lồng nước.
Lửa giận lập tức dâng lên trong mắt Khương Vọng, nhưng Tả Quang Thù dùng ánh mắt ổn định hắn:
"Ca, đừng nhúc nhích!"
Y mấp máy bờ môi, dùng hình môi nói như vậy.
Vì dưới uy thế của con dị thú kia, trong tình huống vùng biển này rung chuyển như thế, vẫn phải hòa làm một thể với hoàn cảnh. Y đã dùng hết tất cả vốn liếng, đến cả chút sức lực truyền âm đều không phân ra được.
Khi thanh "Giáo nước biển" đâm tới, Khương Vọng không để ý đến, nhưng y khống chế thần thông Hà Bá, đương nhiên sẽ không bỏ qua quỹ tích của thanh "Giáo nước biển" này ở trong nước. Phải y không né tránh được, mà một khi y né tránh, quan hệ của lồng nước và vùng biển này đương nhiên sẽ bị phá vỡ, thần thông Hà Bá của y không thể ảnh hưởng có hiệu quả nữa, bởi vậy tất nhiên sẽ dẫn đến con dị thú kia nhìn thấy bọn họ!
Con dị thú thân cá cánh chim này, có cấp độ lực lượng không thua gì tu sĩ Thần Lâm. Lúc này, nó chỉ đang ăn bình thường, mà không chú ý đến hai con cá nhỏ bọn họ.
Nếu thật sự ầm ĩ đến mức Khương Vọng nhất định phải rút kiếm dẫn nó đi, nguy hiểm chắc chắn không thể tránh né.
Nhưng y không muốn.
Thế là Khương Vọng im lặng.
Trong giây lát, lại một thanh "Giáo nước biển" khác rơi mạnh vào lồng nước. Lúc này Khương Vọng đã vô cùng tập trung chú ý, mới mở ra trạng thái Thanh Văn Tiên lần nữa, nâng lên một ngón tay, nhẹ nhàng điểm lên thanh "Giáo nước biển" kia. Vì không ảnh hưởng đến sự cố gắng tan vào hoàn cảnh vùng biển của Tả Quang Thù, hắn cũng vận dụng lực lượng vô cùng nhỏ bé.
Đạo nguyên gần như chỉ ngưng tụ lòng bàn tay: "Giáo nước biển" đụng vào ngón tay của hắn, không ngừng đánh sâu vào, mà không ngừng tiêu mất. Lực lượng bị tan rã, âm thanh bị chôn vùi. Cuối cùng, nó gần như tiêu tán vô thanh vô tức. Duy chỉ để lại một giọt máu trên lòng bàn tay, bị thương bởi vì chưa thể khống chế sức lực hoàn mỹ.
Nhưng đó cũng là giọt máu cuối cùng.
Trong thời gian sau đó, vẫn sẽ có "Giáo nước biển" rơi mạnh xuống, nhưng Khương Vọng chỉ nhẹ nhàng nâng ngón tay, mười ngón như đánh đàn, nhảy lên trên đầu, bả vai của Tả Quang Thù... Mỗi một lần đều vừa hay đỡ được "Giáo nước biển", lại vừa đúng chôn vùi nó, không tạo ra chút tiếng động nào.
Con dị thú thân cá cánh chim này nuốt vào quá nhiều nước biển: "Giáo nước biển" rơi ào ào từ giữa những khe hở răng nhọn, tiếp tục tròn nửa canh giờ mới dừng lại. Sau đó, nó nhai ăn số cá còn trong miệng, chấn động cánh, phi thân lên, đẩy ra gợn sóng vô hình ở tầng trời thấp, khí áp kinh khủng ép mặt biển đến mức xuất hiện một cái hố nhỏ, thật lâu mới khôi phục lại.
Con dị thú kinh khủng này, một lần ăn cơm bình thường đã gần như diệt sạch vùng biển này.
Nhưng rốt cục nó cũng đi.
Khương Vọng thở một hơi dài nhẹ nhõm ở trong lòng, hắn thật sợ nếu tiếp tục kéo dài nữa, Tả Quang Thù sẽ không thể chèo chống được.
Muốn duy trì cố gắng hoà vào hoàn cảnh ròng rã nửa canh giờ dưới áp lực của dị thú cấp Thần Lâm, có thể nghĩ loại tiêu hao kia lớn đến mức nào.
Tả Quang Thù lại cong môi, có vài phần đắc ý của thiếu niên: "Môn đạo thuật ta nghiên cứu này không tệ chứ?"
Khương Vọng vừa xử lý vết thương ở cánh tay phải cho y, vừa không tiếc lời ca ngợi: "Đúng là thần hồ kỳ kỹ, diệu thủ thiên thành!"
Đáng tiếc, cỗ kiệu hoa này, hắn khiêng, Tả Quang Thù lại không khiêng: “Ta vẫn tự làm thôi.”
Một tay Tả Quang Thù đẩy tay Khương Vọng ra. Y biểu diễn cho Khương đại ca cái gì gọi là đạo thuật trị liệu, dựa vào một tay, đã thuần thục giải quyết vết thương kia gần như hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận