Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2579: Nhật Nguyệt Tề Thiên (1)

Không nên nói là Thần long, mà phải là Quỷ long mới đúng!
Cũng trong khoảnh khắc này, Khương Vọng đã hiểu rõ tất cả.
Năm xưa Ngao Quỳ cùng Thái Vĩnh tranh đoạt ngôi vị ở Thương Hải, tuy bại nhưng vẫn có thể trộm đi Khất Hoạt Như Thị Bát, thành công đào tẩu vào vũ trụ. Ở Sâm Hải Nguyên Giới cùng Quan Diễn tranh đoạt Tinh quân, tuy bại nhưng cũng chỉ thua nửa bước! Lão ta bị trấn áp dưới cái bệ Ngọc Hành Tinh lâu của Khương Vọng, không ngừng bị rút đi lực lượng của bản thân, thân thể suy yếu cực độ, lại bị Khương Vọng luôn luôn đề cao cảnh giác, thế mà lão vẫn có thể tìm được cơ hội, một lần thoát thân thành công!
Với loại tồn tại như vậy, sao có thể xem thường được?
Lão vừa giáng lâm Phù Lục đã biết tình thế nguy cấp, bởi vì quyền năng Khất Hoạt Như Thị Bát mà lão giấu ở đây đã bị xâm chiếm từ lâu. Cũng may dựa vào việc mình đồng tông cùng với Thiên Phật, lấy được linh tính của Khất Hoạt Như Thị Bát duy trì, lão ta mới có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Lão nhìn rõ lịch sử của thế giới Phù Lục hơn Khương Vọng, cũng phát hiện ra vấn đề sớm hơn.
Bởi vậy ngay từ đầu lão ta đã chuẩn bị kỹ càng hai phương án.
Ở trước mặt Khương Vọng, lão ta bày ra bộ dạng từng bước sai lầm, bị đại thế vương đạo nghiền ép, cũng là bởi vì lão đã thật sự dốc hết sức làm tất cả những gì có thể bày ra ở ngoài mặt, như vậy mới có thể lừa gạt được Khương Vọng, cũng lừa gạt tồn tại đáng sợ ẩn giấu trong lịch sử Phù Lục kia.
Kịch bản "Trời muốn diệt ta" rất thích hợp cho kết thúc của một vị kiêu hùng.
Nhưng mục đích thực sự của việc lão đồ sát một triệu nhân khẩu của Khánh Hoả bộ chính là vì những con ác quỷ ẩn nấp trong lòng đất tối tăm kia.
Những con ác quỷ đó đã bị Bạch Ngọc Hà phát hiện ra từ rất sớm, bị Tịnh Lễ dễ dàng trấn áp, rõ ràng chúng nó quá yếu ớt để làm át chủ bài, cũng không đủ để lật ngược tình thế. Bởi vì ý nghĩa căn bản của bọn chúng không phải ở thời khắc đó, không phải trong cuộc đối đầu giữa Ngao Quỳ lão và Khương Vọng.
Khánh Hỏa Quan Văn xem như Diệt Thế Giả từng nói lão ta coi thường Khương Vọng, nhưng thực ra chưa bao giờ như vậy.
Bởi vì hiểu rõ, cho nên sẽ không!
Chính vì dưới tình huống tin tưởng Khương Vọng có thể chiếm cứ thế thượng phong, sẽ không cho lão bất kỳ cơ hội nào để đánh bại mình, lão mới dốc hết toàn lực trong một ván tranh đấu ngoài sáng kia. Thế cho nên ván đấu này mới chân thật đến vậy!
Ở thời đại ngày nay, Phù Lục đã không còn ác quỷ.
Nhưng trong lịch sử của thế giới này, đã từng có thời đại ác quỷ thống trị thế giới.
Vậy những ác quỷ đó cùng với lực lượng của nó đều đi đâu cả rồi?
Lúc đó Khương Vọng không nghĩ ra đáp án.
Nhưng Ngao Quỳ thì lại khác!
Nuôi dưỡng ra ác quỷ trong thời kỳ ác quỷ trống rỗng, lão ta chính là người sáng tạo ra ác quỷ ở thời đại ngày nay. Bù đắp vào khoảng trống lịch sử, chân chính nắm giữ căn cơ của ác quỷ, sau đó mới có thể hóa thân thành Quỷ Long trong U Thiên!
Kế tiếp lão mới có khả năng tranh đoạt quyền hành với tồn tại khủng bố kia ở bên trong Ác Quỷ Thiên Đạo!
Tất cả ác quỷ của Phù Lục đều quy hết về Ác Quỷ Thiên Đạo, cho nên lão cũng là một bộ phận của con ác quỷ này. Lão cũng sẽ ở bên trong đó một khi Ác Quỷ Thiên Đạo được hiển hóa.
Phía trước có đám người Khương Vọng đuổi theo không bỏ, dốc toàn lực Nhân tộc Phù Lục tiến hành vây quét, phía sau có tồn tại khủng bố kia áp chế Khất Hoạt Như Thị Bát đang nhìn chằm chằm... Đối với Ngao Quỳ mà nói, khoảng trống lịch sử của thế giới Phù Lục kia chính là con đường sống duy nhất.
Lão ta trốn vào bên ngoài lịch sử, cùng một chỗ biến mất với khoảng trống này, rồi lại cùng xuất hiện với lịch sử.
Chỉ dựa vào một mình Ngao Quỳ, kỳ thật không thể nào làm được hoàn mỹ vô khuyết, lão ta cũng là trong lúc không còn lựa chọn nào khác, mới liều mình đánh cược một phen mà thôi.
Yếu tố quan trọng khiến cho ván cờ này của lão thành công chính là nhờ vào người được ý chí của thế giới Phù Lục giáng sinh là Tật Hoả Dục Tú!
Trong những năm tháng đã qua, nàng đã từng thua vô số lần, hiểu rõ hơn bất kỳ người nào về sự khủng bố của kẻ gọi là Diệt Thế Giả này.
Khương Vọng sẽ không liên thủ với Ngao Quỳ, thế nhưng nàng thì lại khác.
Nàng chỉ cần bảo vệ thế giới này, xua đuổi những kẻ xâm nhập, bất kể là phải trả giá bằng bất cứ giá nào.
Ngao Quỳ đồ diệt một triệu nhân khẩu đối với nàng mà nói lại không có nửa phần ảnh hưởng, ngược lại còn muốn vỗ tay khen hay.
Trong trận chiến với Ngao Quỳ trước đó, Khương Vọng từng bước ép sát, Tật Hoả Dục Tú cũng rất tích cực hỗ trợ, tham gia chiến đấu. Trong quá trình hỗ trợ, chính nàng đã chủ động đánh xuyên qua địa quật, thả ác quỷ rơi vào U Thiên...
Nàng đã nhìn thấu bố cục của Ngao Quỳ, thế nhưng lại ung dung thản nhiên thuận nước đẩy thuyền, thậm chí còn dùng quy tắc thế giới để hỗ trợ che giấu.
Cho nên mới có lúc này.
Nàng cùng Diệt Thế Giả tranh đoạt quyền hành của thế giới Phù Lục, còn Ngao Quỳ cùng Diệt Thế Giả tranh giành quyền hành của Ác Quỷ Thiên Đạo!
Ngao Quỳ là tồn tại như thế nào?
Là hậu duệ của Long Hoàng Thượng cổ, có thể coi như gần ngang bằng Hoàng chủ, tầm mắt Tinh Quân, có được cảnh giới Chân Long đỉnh phong! Lòng dạ sâu không lường được, lão luyện gian xảo, sau khi thu hoạch được bản nguyên của ác quỷ để bổ sung lực lượng, lão ta đã mạnh hơn bất kỳ ai trong đám người Khương Vọng lúc này.
Để lão ta nắm bắt được cơ hội, phút chốc trong cơ thể Ác Quỷ Thiên Đạo lập tức dời sông lấp biển, dấy lên một cuộc hùng tranh!
Ác Quỷ Thiên Đạo quả thật là cỗ lực lượng vô địch thế giới này ở trước mắt, nhưng một khi quyền hành nội bộ bị lung lay, không thể tùy ý thi triển lực lượng, Tật Hoả Dục Tú nắm giữ Sáng Thế Chi Thư trong tay sẽ lập tức dựng lại Thiên trụ, chống đỡ lấy thương khung!
Khương Vô Tà giao toàn bộ mảnh vỡ vương quyền cho Tật Hoả Dục Tú, lại lần nữa giẫm lên kinh vĩ đến trước mặt Khánh Hỏa Quan Văn, Hồng Loan Thương tựa như dải lụa tình nhân quấn quýt, cho ra một thức Phượng Đầu Điểm!
Khương Vọng càng là nhân vật "núi sập trước mặt vẫn đứng hiểm phong, cuồng triều ập đến vẫn đứng mũi chịu trận", thời điểm Ác Quỷ Thiên Đạo biểu hiện ra vô địch, hắn cũng đang còn công kích, lúc này trong nháy mắt vừa thấy sơ hở, làm sao có thể không một kiếm xuyên tim?
Hào quang thần thông tuôn trào như thác nước, Kiếm Tiên Nhân đạp mây mà lên, nhưng hắn lại lướt qua Khánh Hỏa Quan Văn, một kiếm ngũ quang thập sắc chém về phía vị trí mấu chốt nhất trong cuộc xung đột của Ác Quỷ Thiên Đạo mà hắn có thể "nghe" thấy!
Chân Ngã Đạo Kiếm!
Kiếm này chuyên trảm thần!
Ác Quỷ Thiên Đạo là do lực lượng của hàng tỉ ác quỷ tụ tập mà thành, vậy thì dùng kiếm này hỏi từng con ác quỷ một! Thế nào là "ta"?
Nếu để kiếm này thật sự rơi xuống, hậu quả khó lường!
Tịnh Lễ như bông liễu theo gió phiêu đãng, lại bị Khương Vọng mang theo, lúc lên lúc xuống theo thân hình của hắn.
Tay trái gã kết thành Tháp Tiết Ấn - trong lòng bàn tay trống rỗng, ngoại trừ ngón trỏ ra, bốn ngón còn lại đều hơi cong, ngón giữa, ngón áp út, ngón út cong xuống thành hình tháp, ngón cái đối diện với ngón giữa, cách ra một khoảng nhỏ.
Ngón trỏ thẳng tắp hướng về phía mi tâm của chính mình.
Tháp Tiết Ấn che khuất hoàn toàn tầm nhìn, vậy nên gã cũng nhắm chặt hai mắt mình lại.
Hoàn toàn phó thác vận mệnh cho Khương Vọng, mà Phật quang trên người gã cũng chảy xuôi vào trên người Khương Vọng, giống như dòng lửa lưu chuyển trên thân thể đối phương cũng xoay quanh trên người gã - sư huynh đệ hợp nhất phòng ngự, công thủ tương hợp.
Chờ khi một kiếm kia của Khương Vọng rơi xuống, gã sẽ lập tức dẫn động nhân quả của những ác quỷ bị trường kiếm của Khương Vọng "hỏi"! Nếu Ác Quỷ Thiên Đạo có thể truy nguyên đến từng con ác quỷ cụ thể, vậy thì nó cũng sẽ không còn tồn tại nữa.
Âm thanh sàn sạt vang lên gần như đồng thời với tiếng kiếm rít của Khương Vọng, nhưng lại ẩn giấu hoàn toàn bên trong tiếng kiếm rít này.
Đó là lít nha lít nhít Mặc Nghĩ dựng thành một cây cầu dài bên trên không trung, chạm vào thân thể Ác Quỷ Thiên Đạo!
Lúc này Hí Mệnh cũng đã đến!
Phù văn toàn thân đã biến mất, khí trắng quanh người vẫn chưa tan. Y giẫm lên hành lang màu đen này, một bước đã đến một bên khác.
Mặc Nghĩ không ngừng bị ánh sáng âm u thôn phệ, mà chúng nó cũng không ngừng thôn phệ lại loại ánh sáng âm u kia.
Hai tay Hí Mệnh dang rộng, vô số sợi dây kéo phù văn bay ra, lấy cơ quan phi tước làm móc câu, từ mọi hướng lao về phía Ác Quỷ Thiên Đạo.
Tốc độ của những cơ quan phi tước kia nhanh như chớp, khi tiếng máy móc vang lên, chúng nó đã mang theo dây kéo phù văn bao phủ khắp bầu trời, giống như một tấm lưới đánh cá khổng lồ muốn bắt sống Ác Quỷ Thiên Đạo này!
Càng có Lý Phượng Nghiêu đang cố gắng điều động đại quân với sự giúp đỡ của ba vị thiên kiêu của các nước hiện thế và thủ lĩnh của các bộ trên Phù Lục, tập trung lực lượng binh sát, phát động tấn công Ác Quỷ Thiên Đạo theo Bách đoạn thức!
Cái gọi là "Bách đoạn thức", chính là trong trường hợp không thể chưởng khống hoàn toàn quân đội, chia nhỏ lực lượng binh sát ra, phân tách tỉ mỉ thành trăm đoạn, nhằm giáng cho địch quân những đòn công kích liên tục.
Đương nhiên dưới sự khống chế của Lý Phượng Nghiêu, loại tiến công Bách đoạn thức này tuyệt đối không phải là lặp đi lặp lại nhàm chán, mà là sự phối hợp nhịp nhàng, có thể liên tục gia tăng thương tích cho đối phương.
Một tiếng rồng ngâm, đất trời biến sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận