Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1474: Tình yêu cho ngươi còn hơn thời gian dài đăng đẵng (3)

Yến Kiêu có bốn thần thông, Khương Vọng đã sớm biết rõ.
Hắn đưa tay trái lên, hướng về phía mới vừa phục hồi ngôi sao kia, Yến Kiêu giận không kiềm chế được, thi nhau nhào vào hỏa giới!
Bành!
Một điểm Hỏa tinh, nổ tung thế giới.
Diễm tước bay, diễm hoa nở, diễm hỏa tinh rơi phá trường không... Vạn vật mới sinh, hỏa giới sáng rực khoảnh khắc phủ kín yến ổ.
Yến Kiêu lập tức né tránh, nhưng cơ bản không thoát ra được khỏi hỏa giới!
Khoảnh khắc bị đốt thành hỏa điểu, đốt thành bụi bặm.
Một chiêu giết ngay!
Quan Diễn đại sư nói chiến lực của Yến Kiêu dưới Nội Phủ cực hạn, thật ra đã nói dư chút rồi.
Làm gì có chiến lực Nội Phủ cực hạn đâu! Rõ ràng là có bốn thần thông, nhưng lại không thể nối kết, không thống hợp được thành một thể, lại càng không được như quang diệu của tu sĩ Thiên Phủ, chắc vì ỷ ở trong Sâm Hải nguyên giới không ai thật sự giết được mình, nên kỹ xảo chiến đấu vô cùng thô ráp, cách thức chiến đấu sai sót đầy ra...
Thoạt nhìn ban đầu, chỉ cảm thấy ác liệt tàn bạo, thần thông khó lường, bây giờ xem ra, bất quá chỉ là gà đất chó sành.
Nếu so với Nhân tộc, e là có lên Quan Hà Đài, cũng không chen vào được so tài cấp độ Nội Phủ.
Trạng thái của Yến Kiêu hiện giờ có lẽ mạnh hơn, đáng sợ hơn lần trước, nhưng đối mặt với Khương Vọng ngày hôm nay, ngay cả việc phát huy toàn bộ thực lực cũng không làm được.
Mới chỉ dùng hỏa giới, đã tiêu diệt xong.
Quá trình vô cùng ung dung... không nằm ngoài suy đoán của Khương Vọng.
Với thực lực của hắn hiện giờ, đối mặt đối thủ cấp độ Nội Phủ, giết ngược là điều không hiếm lạ. Gặp phải khó khăn, mới là chuyện ly kỳ.
Tứ đại nhân ma Ngoại Lâu cảnh còn giết hết.
Giết một Yến Kiêu chỉ là Nội Phủ cảnh, tuy là chí ác chi cầm, nhưng cũng chỉ thế mà thôi!
Dù gì nó cũng bị Quan Diễn đại sư bố trí, đã rất lâu không được sức mạnh cừu hận bổ sung. Bây giờ còn sống, hoàn toàn là nhờ ngược hướng thần lực của Long Thần chống đỡ, cơ bản không còn phong độ chí ác khiến Quan Diễn đại sư phải không công mà về ngày xưa.
Yến Kiêu bị cháy thành tro, bay theo chiều gió.
Không lâu sau, một màn kì dị xuất hiện.
Từ trống không, xuất hiện một vật chất đen nhánh, từng mảng vật chất đen nhánh kết thành những mảnh vỡ, mảnh vỡ dần đầy lại thành hình... Yến Kiêu hoàn chỉnh, lại từ từ thành hình.
Tốc độ sống lại cực nhanh thế này, xem ra quả đúng như lời Quan Diễn tiền bối nói, đã đến thời khắc mấu chốt.
Sống lại trong hỏa giới, đương nhiên là cần phải có nhiều nguồn lực hơn, nếu không còn chưa thành hình, đã lại cháy thành bụi bặm.
Trên thân Yến Kiêu có kim quang lưu động, hẳn là thần lực để giúp bảo vệ nó sống sót trong hỏa giới.
Với sức lực của vị Long Thần kia, muốn giúp Yến Kiêu thích ứng với hỏa giới, hẳn chẳng chút khó khăn.
Yến đen không đuôi lấp lóe kim quang, trông thực là oai phong.
Thương!
Khương Vọng không nói một lời, Trường Tương Tư đột ngột đâm tới, trái vẽ một nét, phải vẽ một nét, kiếm chữ Nhân!
Chữ ‘nhân’ chống đỡ trời đất, hỏa giới phừng lên sức sống.
Ngay cả một tiếng hét thảm cũng không kịp phát ra, nói chi để lại lời gì độc ác. Yến Kiêu tỏa kim quang mới vừa thành hình, đã bị chia làm hai nửa!
Nhìn có vẻ vẫn còn đang trong quá trình sống lại, nhưng đã vĩnh viễn dừng lại ở bước hoàn chỉnh cuối cùng... Hai nửa thân thể rơi xuống.
Khương Vọng bước tới, ung dung cắt lấy mỏ của Yến Kiêu, dùng Bất Chu Phong thu vào.
Khẽ rung nhẹ trường kiếm, kiếm khí nửa trong suốt rơi xuống, phần thi thể còn lại của Yến Kiêu vỡ tan, thành những hạt nhỏ vô cùng nhẵn nhụi...
Bị vỡ tan triệt để thế này, muốn sống lại, hẳn phải tiêu hao thêm càng nhiều Long Thần lực.
Tuy Quan Diễn đại sư nói, chỉ cần trì hoãn Yến Kiêu, không để nó đi tàn phá là được.
Ông vội vã mời Khương Vọng quay lại Sâm Hải nguyên giới, chỉ để giúp kiềm chế hậu thủ của Long Thần, nói xa hơn là... bảo vệ Tiểu Phiền bà bà.
Nhưng Khương Vọng không chịu như vậy.
Quan Diễn tiền bối có sự vĩ đại của mình, Khương Vọng hắn cũng có gánh vác của hắn!
Hắn không chỉ muốn giết Yến Kiêu, không ngừng giết Yến Kiêu, còn phải giết nhanh, giết nhiều.
Giết cho thật nhanh giết cho thật nhiều!
Giết đến mức Yến Kiêu không có cơ hội thở dốc, tốt nhất là khiến thần lực của Long Thần chảy mất thành sông!
Không lâu sau, hình dáng Yến Kiêu lại lần nữa xuất hiện ở chỗ cũ, dần ngưng tụ thành hình.
Vẫn có kim quang lấp lóe, giúp nó chống cự hỏa giới.
Cánh vừa xuất hiện, liền chấn động cánh, thuấn thân tránh đi!
Lần này có vẻ nó đã được cấp nhiều Long Thần lực hơn, mạnh mẽ muốn phá vỡ hỏa giới, thậm chí rời khỏi yến ổ.
Nhưng...
Ngay lúc nó vừa hiện thân, một thanh kiếm đã kề lên cổ nó.
Khương Vọng tiện tay kéo một cái.
Một kiếm cắt đầu kiêu!
Đã từng phải quyết chiến vất vả, gặp phải đủ loại Yến Kiêu.
Hôm nay đã giết liền hai lần.
Sự hiểu biết về Yến Kiêu đã sớm trở nên đầy đủ, đối phó Yến Kiêu thần trí luôn không tỉnh táo, Kỳ Đồ không trật bao giờ.
Dù đã ăn rất nhiều đầu người, nuốt rất nhiều trí khôn, đôi mắt của Yến Kiêu trước khi chết vẫn đầy đờ đẫn!
Nó hoàn toàn không nghĩ ra, mình đã na di không gian để tránh rồi, sao lại vừa vặn trúng ngay dưới kiếm.
Bỏ chạy, sao lại biến thành tự đưa đầu vào chỗ chết?
Khương Vọng đương nhiên sẽ không để ý tới cảm xúc của nó.
Hắn chỉ là làm chuyện nên làm, lập lại lần nữa mà thôi.
Mũi chân khẽ điểm, đã tới nơi, một lần nữa cắt mỏ Yến Kiêu, thu vào trong Bất Chu Phong.
Trong Nội Phủ Thứ ba, hạt giống thần thông lúc nào cũng lạnh tanh kia, giờ đã có mấy phần cảm giác tung tăng.
Yến Kiêu là chí ác chi cầm do Long Thần bồi dưỡng, hấp thu ác niệm của giới mà sinh ra, mỏ của nó có năng lực thiên nhiên tiêu diệt sinh cơ.
Bất Chu Phong của Khương Vọng hiện giờ, chính là nhờ vào nó mà thành.
Cơ hội tốt lúc này, chắc gì đã có lần thứ hai...
Hoàn toàn là đang dùng Long Thần thần lực, cuồn cuộn không ngừng cường hóa Bất Chu Phong.
Mặc dù sau nhiều lần chồng lên, hiệu quả nhất định sẽ suy giảm hẳn, nhưng cũng giống như lá bài tẩy thần thông trân quý, chỉ cần có cơ hội cường hóa, người ta đều sẽ lập tức đổ xô vào.
Không lâu sau, Yến Kiêu một lần nữa sống lại.
Lần này thần quang trên thân rực sáng, phá luôn hỏa giới đang bao phủ yến ổ.
Nói là "Phá vỡ" cũng không chính xác.
Thần quang màu vàng chỉ là lóe lên một cái, nền móng xây nên hỏa giới như bị rút đi, cả hỏa giới tự động tan rã.
Khương Vọng loáng thoáng nhận ra một ít quy tắc vừa được vận dụng. Vị Long Thần kia cách không phủ xuống sức mạnh, nhẹ nhàng kích thích một vài quy tắc, khiến hỏa giới tan rã...
Hắn vẫn chưa hiểu hết ảo diệu trong đó, nhưng đã “nhìn thấy” đại khái quá trình...
Sử dụng thật là tuyệt diệu.
Nhưng đây không phải chuyện quan trọng nhất bây giờ.
Trong hỏa giới sáng ngời đang nhanh chóng băng giải.
Dưới chân Thanh Vân Ấn Ký chợt lóe rồi biến mất, Khương Vọng người đi theo kiếm, đã lần nữa xuất hiện ngay trước mặt Yến Kiêu.
Mắt Yến Kiêu lóe lên tàn bạo, cánh rung lên, biến mất.
Khương Vọng xoay người, kiếm vạch một lằn ngang tiêu sái.
Danh Sĩ Lạo Đảo, sinh tử phân đôi!
Sau lưng hắn là diễm tinh rơi xuống, dưới chân là diễm hoa héo tàn, quanh người là diễm tước vờn quanh...
Lằn ngang ác liệt đó, chia ngũ quan của hắn thành hai nửa.
Đôi mắt thanh tú, và đôi môi lạnh lùng!
Phía trước kiếm khách áo xanh.
Hắc yến không đuôi lóe kim quang lại bị chém thành hai nửa.
Thân yến bị kiếm quang ác liệt chém cho nát bấy, đầu yến bị một luồng sương gió cuốn đi, tiêu tán trong vô hình.
Như gặt lúa cắt cỏ.
Dễ như bỡn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận