Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1504: Sương giá mùa thu (2)

"Gượng ép?" Rốt cuộc, Tu Viễn ngẩng đầu lên nhìn Diêm Đồ, ánh mắt vô cùng xa lạ: "Ta chỉ cảm thấy khổ sở. Chúng ta làm bạn nhiều năm như vậy, từ đầu tới cuối ngươi vẫn mang mặt nạ khi gặp ta sao? Cho dù hiện tại ta bị giam lỏng, ngươi vẫn tới lợi dụng ta để rửa sạch hiềm nghi. Mặc dù Trảm Vũ quân tuần tra kinh kỳ, thế nhưng khi điện hạ xảy ra chuyện, thống soái Trảm Vũ quân còn đang ở trong phủ ta uống trà! Ngươi cảm thấy thích hợp sao, Diêm huynh?"
"Ta không biết ngươi đang nói cái gì, ta cũng không biết ngươi bị ai mê hoặc. Thế nhưng Tu Viễn, hôm nay ngươi làm ta rất thất vọng! Giao tình mấy chục năm giữa chúng ta, là dùng để ngươi ngờ vực vô căn cứ sao?" Diêm Đồ đau lòng xoay người đi, nói: "Ngươi hãy tỉnh táo lại đi!"
"Ta rất tỉnh táo, là ngươi không đủ tỉnh táo." Tu Viễn lạnh nhạt nói: "Ngươi đã rối loạn."
Diêm Đồ đứng lại, hít sâu một hơi, dùng ngón tay vạch xuống, bộ giáp rắn chắc bị cắt đứt một góc.
Keng!
Rơi xuống đất, vang lên tiếng kim loại.
"Nếu ngươi chưa từng tin tưởng ta, người bạn này không cần cũng được!"
Tu Viễn nhìn bóng lưng nặng nề của y, không nhịn được lắc đầu, tự giễu cười: "Bệ hạ đã nói ngươi là người trong thô có tinh, ngươi đâu chỉ là trong thô có tinh chứ. Đơn giản chính là 'mặt ngoài như thiết tháp, bên trong tinh tế', dù vào lúc này, ta thấy ngươi biểu diễn, vậy mà cũng hoài nghi chính mình. Diêm Đồ ơi Diêm Đồ, nếu không phải điện hạ nhắc nhở, ta thật không thể phát hiện ra được. Tu Viễn ta thua Diêm Đồ ngươi thực sự không chỉ một bậc!"
Trong những năm làm bạn với nhau, dù uống rượu, diễn binh, chiến đấu, Tu Viễn chưa từng chịu nhận mình thua, vẫn luôn muốn phân ra thắng bại.
Một câu mà gã nhắc tới nhiều nhất chính là...
Viễn Đồ Viễn Đồ, chữ "Viễn" trước mà chữ "Đồ" sau.
Hôm nay gã tự nhận không bằng, không bằng đương nhiên là loại tâm tính có thể dùng giao tình mấy chục năm để làm thẻ đánh bạc.
Cho nên tiếng cười của gã mới thê lương như vậy.
"Không thể nói lý!" Mặt Diêm Đồ trầm như nước, dự định rời đi.
"Mài... kéo đây..."
Phía sau, Tu Viễn bỗng hô lớn những lời này, mỗi một chữ, mỗi một âm điệu giống y như đúc âm thanh truyền tới cách nơi đây hai quảng trường.
Nói cách khác, Tu Viễn cũng nghe được.
Nói cách khác, phong ấn trên người Tu Viễn... đã được giải khai từ sớm.
Đây là một cái bẫy, một cái bẫy đặc biệt nhằm vào Diêm Đồ!
Tín hiệu nguy hiểm bỗng nhiên bùng lên, Diêm Đồ nhanh chóng ý thức được, vấn đề ở nơi nào.
Tu Viễn nói, là Thập Nhất hoàng tử nhắc nhở, gã mới bắt đầu phát hiện chuyện không hợp lý.
Vậy đã nói rõ, mọi chuyện phát sinh vào ngày hôm nay, đều nằm trong khống chế của Khương Vô Khí. Cơ hội ám sát Khương Vô Khí, là chính Khương Vô Khí tạo ra.
Khi bọn họ sinh ra ý nghĩ ám sát Khương Vô Khí, cũng đã rơi vào trong bẫy rập.
Nắm giữ hành tung của Khương Vô Khí, hiểu rõ hệ thống phòng vệ của Trường Sinh Cung, điều động lực lượng làm cho lần hành động này tự nhiên nhất có thể, hiệu quả tôn lên khi phối hợp từ bộ đầu Thanh Bài tới quân đội tuần tra... Tất cả những hành động này, bọn họ đều làm một cách vô cùng bí ẩn. Phong cách làm việc của tổ chức từ xưa tới nay là cẩn thận chặt chẽ, không để lại dấu vết.
Thế nhưng quá trình này bị một đôi mắt nhìn chăm chú, vậy thì sơ hở xuất hiện ở khắp mọi nơi!
Thật là một người ác độc.
Bình Đẳng quốc dùng vụ án Trương Vịnh khóc từ làm liên lụy Khương Vô Khí, Khương Vô Khí lại lấy thân làm mồi, muốn nhổ tận gốc tất cả bố trí của Bình Đẳng quốc tại Tề quốc!
Diêm Đồ vô cùng xác định, tại Vân Vụ Sơn không có bất cứ mai phục nào. Thân là thượng tầng của Chiến Sự Đường Đại Tề, lại chủ trì công việc bảo vệ toàn bộ kinh kỳ, hành động nào có thể giấu được y?
Khương Vô Khí thật sự đưa mình vào trong tử cục, như vậy mới có thể câu ra con cá lớn chân chính.
Nếu không thì hành động lần này, y cũng sẽ không đồng ý, Chiêu Vương tạm thời phụ trách sự vụ Đông Vực cũng sẽ không tán thành.
Tại Vân Vụ Sơn... làm sao lại thất bại?
Kiều Nhị, một Thần Lâm Cảnh phụ trách hành thích, một Thần Lâm Cảnh Lệ Hữu Cứu với thân phận Thanh Bài hỗ trợ kiểm soát tràng diện, ngăn chặn cứu viện, mặc dù muốn bắt sống Khương Vô Khí rồi chạy đi là chuyện rất khó, thế nhưng muốn giết một tên Nội Phủ là chuyện rất dễ dàng.
Chẳng lẽ có Chân Nhân ở Lâm Truy thành ra tay? Thậm chí còn có Chân Quân nhìn chằm chằm vào nơi đó?
Vì sao mình là thống soái Cửu Tốt đang trấn giữ kinh kỳ, lại không thu được chút tin tức nào?
Chẳng lẽ đúng như Tu Viễn nói, chuyện mình làm đã bị nghi ngờ từ trước?
Đây là vấn đề mà Diêm Đồ nhất định phải suy nghĩ, chỉ khi y nghĩ rõ ràng, mới có thể ít phạm sai lầm khi ứng đối tình hình sắp tới.
Đương nhiên, cho tới bây giờ, những lựa chọn mà y có thể chọn cũng đã không nhiều.
Diêm Đồ bình tĩnh bước ra cửa, cũng không phản ứng với lời nói của Tu Viễn, chỉ nói: "Họ Tu, hôm nay hai người chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, về sau tự giải quyết cho tốt đi!"
Thế nhưng bước chân y chỉ bước ra một bước đã dừng lại.
Bởi vì trước mặt y, một chiếc đèn lồng trắng xuyên thủng không gian, chắn ngang con đường phía trước.
"Diêm tướng quân, xin dừng bước." Một lão nhân mắt mù đứng trước mặt y, nói.
Rõ ràng thân hình đã còng xuống, lại tựa như chứa cả đất trời, rõ ràng run run rẩy rẩy, lại như vực sâu biển rộng.
Đả Canh Nhân - trực tiếp nghe lệnh Thiên tử!
Chức năng giám sát đêm tối, tiêu diệt tất cả tà ma.
Bỗng dưng gặp phải lão này, toàn bộ Tề quốc không có mấy ai có thể bình tĩnh không sợ hãi.
Vậy mà Diêm Đồ lại tiến lên một bước, khí thế hùng hổ nói: "Ta chính là thống soái của Cửu Tốt, cả đời chinh chiến vì quốc gia, tên có trong Chiến Sự Đường của Đại Tề! Đả Canh Nhân các ngươi lại dám vô cớ bắt ta sao?"
Lão nhân cầm lồng đèn trắng chậm rãi nói: "Vậy để lão nói cho ngươi biết."
"Người mài kéo rất bình thường, chỉ là đêm qua hắn có một giấc mơ. Giấc mơ ấy ảnh hưởng tới hắn, làm cho hắn khi đi qua quầy bánh quẩy, thấy được ba bánh quẩy hoặc là năm bánh quẩy, tiếng rao hàng sẽ có ngữ điệu và tốc độ khác nhau.
Người bán bánh quẩy cũng rất bình thường, chỉ là vừa đúng lúc có người đi ngang qua nơi này, vừa lúc mua rất nhiều bánh quẩy, nên trên kệ hàng chỉ còn lại ba chiếc.
Người mua bánh quẩy cũng rất bình thường, có người cho nàng một nắm đao tiền, vừa đủ cho nàng mua được chừng đó bánh quẩy. Sau khi nàng mua được bánh quẩy, muốn đi tìm người đã đưa nàng đao tiền kia, thế nhưng lại không gặp.
Manh mối của chúng ta cũng đứt đoạn từ đây, không tìm được người đã giao cho nàng đao tiền ... Thật sự là một tổ chức vô cùng cẩn thận."
"Nghe rất phức tạp." Diêm Đồ nói: "Thế nhưng điều này liên quan gì tới ta?"
Lão mù hỏi: "Ngươi nói xem, đã tốn công tốn sức như vậy, tin tức mà bọn họ muốn truyền tới là gì? Tiếng rao hàng kia, đại biểu cho điều gì?"
Diêm Đồ mỉm cười nói: "Làm sao ta biết được?"
"Chúng ta cũng không biết nó đại biểu cho điều gì, thế nhưng có thể xác định một điều rằng, nó chắc chắn có ý nghĩa, tuyệt đối không bình thường."
Lão mù cũng không vội, bình tĩnh nói: "Dùng người mài kéo kia làm trung tâm, chúng ta điều tra tất cả mọi người tại phụ cận với khoảng cách ba quảng trường. Dựa vào tu vi để sắp xếp, có thể nghe được tiếng rao hàng kia vào thời điểm đó cũng chỉ có 471 người mà thôi..."
Diêm Đồ nhìn lão mù cầm đèn lồng trắng trước mắt, lại cảm giác như là một cán chiêu hồn kỳ, tung bay trước mắt y.
Mà giọng nói của lão vẫn vang lên bên tai...
"Tựa như ngươi suy nghĩ vậy, chúng ta đã điều tra tỉ mỉ 471 người này. Tới tận lúc này, chỉ có ba người vẫn còn chưa thể loại bỏ hiềm nghi, mà Diêm tướng quân cũng chính là một trong số đó."
Diêm Đồ lắc đầu, biểu thị tán thưởng, nói: "Quá trình thật sự đặc sắc."
"Thập Nhất điện hạ có một câu nói, ta cũng rất tán thành... 'Đối mặt với biện pháp ngu xuẩn nhất, dù là người thông minh nhất cũng không thể che giấu. Bởi vì người thông minh chỉ quen ứng đối với người thông minh.'" Lão mù nói tiếp: "Cho nên chúng ta dùng loại biện pháp ngu xuẩn này, tìm đến người thông minh là ngươi."
"Nói thật, suy đoán của lão rất đặc sắc, Thập Nhất điện hạ cũng rất thông minh. Thế nhưng có phải là lão nghĩ quá nhiều hay không?" Diêm Đồ tức giận nói: "Một người mài kéo, mơ một giấc mơ kỳ quái, hơi cải biến giọng điệu rao hàng. Lại chỉ vì tu vi của bản tướng quân bất phàm, có thể nghe được thanh âm ở nơi xa như vậy, làm đường đường thống soái Cửu Tốt lại bị hiềm nghi cấu kết với Bình Đẳng Quốc? Thực sự không thể tưởng tượng nổi, làm cho người ta bật cười!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận