Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 3037: Cửu phượng tề thiên (1)

Một bãi tha ma nào đó.
Thi quỷ huynh đệ mới vừa tàn sát một thương đội Cảnh quốc, đang ngồi lại đây nghỉ ngơi.
Hai anh em phối hợp ăn ý, phân phối cũng hợp lý, một người lấy thi, một người lấy hồn, không ai quấy nhiễu ai, cả hai đều vui vẻ.
Dĩ nhiên, theo tính tình Lâm Chính Nhân, đương nhiên không muốn chọc vào người Cảnh quốc. Nhưng Thi ca quá hung tàn, không thể không tranh giành với hắn.
Cỏ hoang loạn xạ, loạn thạch lởm chởm, hoàn cảnh rất là thân thiết.
Huynh đệ hai người ngồi trên mộ, hít thở thổ nạp ! đương nhiên chẳng ai dám toàn thân toàn ý tu luyện ngay trước mặt anh em tốt của mình, mắt cũng nhắm lại đó, nhưng toàn bộ sự chú ý đều dồn lên người đối phương.
Còn không phải chắc! Lâm Chính Nhân bên này mới nhíu mày một cái, đại ca tốt bên kia đã quan tâm hỏi tới:
"Hiền đệ, ngươi sao thế? Không khỏe à?"
Lâm Chính Nhân là chợt có một cảm giác với trong chốn u minh, giống như vận mệnh bị cắt đứt, con đường phía trước bỗng trở nên tối tăm.
Cảm giác này xảy ra không phải lần đầu tiên.
Lần đầu ở Quốc Đạo Viện khi nhìn thấy Chúc Duy Ngã. Mãi đến lúc tìm được cơ hội đuổi Chúc Duy Ngã đi, khói mù trong lòng mới tiêu tán, giành được một bầu trời trong Trang quốc nho nhỏ.
Sau đó trên đài Quan Hà, khi nhìn thấy Khương Vọng là lần thứ hai. Cảm giác trời sụp xuống đầu mãnh liệt lúc ấy, mãi đến khi "Chết" trước bia Sinh Linh ở Phong Lâm thành, lấy "Lâm Quang Minh" chi thân tái hiện giang hồ, coi như mới được thấy lại đất trời rộng lớn.
Hôm nay không biết tại sao, đang ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, chẳng hề gặp người nào, sao tự nhiên lại có cảm giác mây đen che trời nữa. Rõ ràng một khắc trước vẫn còn cảm giác con đường quỷ đạo quang minh, con đường phía trước thênh thang rộng mở, đang định tìm một chỗ đẹp để tăng tiến tu vi!
"Đại ca, ta không sao."
Lâm Chính Nhân điều chỉnh tâm trạng:
"Ta chỉ là bất chợt nghĩ, thương đội này có lẽ không đơn giản như đã thấy, vừa rồi chúng ta để lại đầu mối quá nhiều ! nơi này không thích hợp ở lâu, hay thừa lúc còn sớm, chúng ta đi thôi."
Ngỗ Quan Vương nửa tin nửa ngờ nhìn tiểu lão đệ, hắn chắc chắn vừa rồi không hề để lại một đầu mối nào, còn bố trí chừng bảy loại cạm bẫy, sáu vết tích cảm ứng phương hướng giả, không có khả năng bị người theo dõi tới đây.
Nhưng dựa trên nguyên tắc "an toàn là trên hết", vẫn gật đầu:
"Vậy làm theo lời hiền đệ."
Lý quốc, thành Nghĩa Ninh.
Quỷ Hoàng Luyện Hồng vừa ra, đức quang chiếu khắp, thiên hạ quỷ khóc.
Tiếng khóc này không phải là bi thương, mà là vui thích!
Bởi vì quỷ hoàng ra đời trong thế giới chân thật này, là đại ích với quỷ đạo.
Nên thân là quỷ tu, Lâm Chính Nhân mới đột nhiên có cảm giác con đường phía trước thênh thang. Nên A Tị Quỷ Quật bên trong Vẫn Tiên Lâm mới vì vậy mà xao động không nghỉ.
Hoàng Duy Chân đổi ngũ hoàng thành cửu hoàng. Sáng tạo ra Thiên Hoàng Không Uyên, Thi Hoàng Già Huyền, Thần Hoàng Phỉ Tước, Quỷ Hoàng Luyện Hồng, là chấn hưng thiên đạo, thi đạo, thần đạo, quỷ đạo, đại ích cho nhân tộc!
Mà những việc này, bất quá là phượng minh thiên hạ, thuận tay tạo nên đức trạch.
Lý quốc lúc này, đắm mình trong phượng hoàng đức quang, vận nước trở nên phồn thịnh không biết bao nhiêu lần, nhưng chút ít này, không đáng kể.
Con đường siêu thoát của Hoàng Duy Chân, không chỉ bấy nhiêu thành tựu công đức.
Lý quốc lúc này, được cả thiên hạ nhìn chăm chú.
Phạm Vô Thuật đứng trên con đường đọng nước, ngước cổ lên nhìn trời, nhìn lại nhìn, nhìn đến hai mắt mơ hồ.
Nơi này là Lý quốc!
Lý quốc đã bị diệt mà lại phục hưng.
Lý quốc mà hưng hay diệt đều không tự chủ được.
Cả Địa Ngục Vô Môn lẫn những nước ngang cơ, hay như Cách Phỉ hôm nay gây chuyện giết người ngay ở đây, đều chẳng hề kiêng kỵ.
Một quốc gia như vậy, một trong những quốc gia nhỏ yếu nhất trên đời như vậy, mà hôm nay lại được nhận phúc duyên lớn thế này.
Có lòng trồng hoa, hoa không nở.
Vô tâm cắm liễu, liễu lại xanh!
Phạm Vô Thuật nhìn một hồi, thì xoay người, không để ý thấy Cách huynh hắn vừa làm quen bay về phía hoàng cung.
Từ rất lâu trước kia, có người hỏi hắn một câu hỏi ! chữ Lý trong Lý quốc, là đạo lý hay là lý tưởng?
Hắn đã đọc rất nhiều sách, đi rất nhiều đường, mà vẫn chưa có câu trả lời.
Bây giờ đã có.
Mà con mẹ nó, bây giờ còn cần trả lời cái gì!
Đương nhiên là lý tưởng rồi!
Lý tưởng gì?
Đương nhiên là lý tưởng của Hoàng Duy Chân!
Lý tưởng của Hoàng Duy Chân là gì?
Bây giờ không biết cũng không sao. Có thể đi hỏi, có thể đi học, có thể đi nghiên cứu. Tóm lại chữ ‘Lý’ này trong Lý quốc, chính là chữ ‘lý’ trong lý tưởng của Hoàng Duy Chân!
Thiên hạ đại thế hôm nay, không thay đổi là chết, biết biến báo thì qua. Hoàng đế bệ hạ, đây chính là thời điểm cải cách!
Thiên hoàng, thi hoàng, thần hoàng, quỷ hoàng cùng bay trên bầu trời, vầng sáng phúc trạch nhuộm cả trời đất, phủ kín núi sông.
Lý quốc chưa bao giờ đẹp như vậy, ngay cả không khí cũng mang hương vị ngọt ngào.
Ngay lúc Phạm Vô Thuật xoay người bay đi !
Đùng đùng đùng!
Như tiếng sấm rền từ trên trời cao vọng xuống.
Vạn dặm quang đãng như bị cái gì đó cán qua, không chịu nổi kêu lên đau đớn.
Là âm thanh của một vật khổng lồ đang tới !
Thậm chí còn chẳng phải là bản thể, mà chỉ là một hư ảnh từ chỗ cực xa chiếu tới, vượt qua không gian mà đến.
Vô cùng nguy nga khổng lồ, như một dãy núi kỳ vĩ lấy trời đất này làm vương miện.
Chỉ mỗi hình chiếu đã vô cùng nặng nề, làm cho ánh mắt chỉ cần nhìn về phía nó, đều bị sụp xuống, khó mà ngẩng lên nhìn được nữa.
Thời gian, không gian, nguyên lực, ngũ hành... mọi thứ luôn có quỹ tích cố định.
Mọi đường ranh hữu hình hay vô hình, đều bị nó thuần phục, đều gia nhập vào trật tự của nó.
Đây là một tòa hùng thành sắt thép, một cơ quan pháo đài, là vật đỉnh cao nhất loài người tạo ra được từ trước tới nay, do quỷ phủ đẽo ra, do thiên công xây dựng, là tòa thành cường đại nhất do con người tạo ra trên đời.
Âm thanh răng bánh xe vận chuyển từ sâu trong thời không nối tiếp nhau, xếp thành một âm thanh máy móc !
"Cự thành Mặc gia, vì Hoàng Duy Chân hộ đạo!"
Mọi người đều biết, Hoàng Duy Chân chỉ có duy nhất một đứa con gái, tên là Hoàng Kim Mặc, tự hào "Tội Quân", lập nên Bất Thục Thành ở vùng đất tiếp giáp Trang, Ung, Lạc.
Bất Thục Thành đã bị chính tay Mặc gia Thiên Công Chân nhân phá hủy.
Hoàng Kim Mặc cũng bị Thiên Công Chân nhân bắt đi, hiện giờ vẫn còn đang ở trong Cự thành.
Mặc gia tuyên bố tất cả những chuyện xảy ra với Bất Thục Thành đều là hiểu lầm, là do Thiên tử Trang quốc Trang Cao Tiện khích bác ! họ chỉ vì muốn kiểm chứng chân tướng chuyện chân truyền Mặc gia mất mạng, nên mới lần theo đầu mối tới Bất Thục Thành. Từ đầu chí cuối lúc nào cũng giữ khách khí với Hoàng Kim Mặc, còn tạo cho Hoàng Kim Mặc một cung điện, còn mở một cuộc nói chuyện công khai cho thiên hạ cùng quan sát.
Người sáng suốt đều biết chuyện này không đơn giản, bởi vì Hoàng Kim Mặc vẽ đất làm nhà tù, từ đầu chí cuối không hề rời khỏi Cự thành, cũng không lên tiếng, cho thấy rất rõ quan điểm không ra.
Thái độ của Mặc gia đối với Hoàng Duy Chân, cũng là một vở hí kịch "Từ ảo tưởng trở về" vĩ đại, rất nhiều người vô cùng hào hứng đứng xem.
Lúc này coi như đã sáng tỏ.
Nhưng cũng không sáng tỏ mấy.
Không cần biết Mặc gia và Hoàng Kim Mặc có phải hiểu lầm hay không, thì mâu thuẫn cũng đã tồn tại, và vẫn sẽ tồn tại.
Mâu thuẫn này có chỗ để vãn hồi hay không? Một chữ hộ đạo có thể giải quyết được ư?
Hôm nay Mặc gia vì Hoàng Duy Chân hộ đạo, thậm chí không tiếc điều động cả Cự thành, trong này có bao nhiêu phần là thật lòng?
Mặc gia đưa sức mạnh hình chiếu khủng bố đó đến đây, hư và thật cũng chỉ cần một ý niệm. Với khả năng vũ lực của Cự thành, đủ sức chỉ trong vòng một hơi thở, biến cả Lý quốc thành trống không cả vạn lần.
Đây thật sự là tới để hộ đạo sao?
Hay là lấy giả cái danh hộ đạo, để cản trở đạo?
Trước khi chuyện thật sự xảy ra, không ai dám chắc chắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận