Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2003: Thiên cổ hưng vong bao nhiêu chuyện, lưu lại thế gian chiếu tên này (4)

Ác ý lúc này còn mãnh liệt hơn Điêu Nam Uyên cả ngàn cả vạn lần!
Thứ lao ra từ phía dưới Thanh Đồng cự đỉnh chính là "Họa Thủy".
Là mặt trái vô tận tích tụ cả hàng nghìn năm qua, hàng vạn hàng vạn năm qua... của thế giới hiện thực Đại trận bao phủ toàn hang động là Trường Lạc tuyệt trận mà Hạ Tương Đế Kỳ Nguyên năm đó bố trí. Đỉnh lớn bằng đồng xanh này là nơi then chốt.
Thánh chỉ ra lệnh, Bắc Hương Hầu theo hoàng mệnh di chuyển đỉnh.
Trường Lạc tuyệt trận được phát động, một bên liên kết với tai họa ở vực sâu không đáy, một bên quán thông với đại trận hộ quốc Đại Hạ!
Giờ khắc này, quả thật là toàn bộ vạn dặm núi sông của Hạ Quốc đều đang dao động! Trong Thành Quý Ấp, trong Bảo Hoa cung, Hạ Thiên tử siết chặt lấy nắm đấm! Hạ Thái hậu đứng ở nơi giao giữa ánh mặt trời và bóng tối, buột ra một tiếng thở dài rất nhẹ. Tường thành Đồng Ương, Hề Mạnh Phủ duỗi người đứng dậy, Liễu Hi Di yên lặng đi đến bên cạnh hắn. Một người quốc sư một người quốc tướng, trên mặt cả hai đều không có quá nhiều biểu lộ. Họ sẵn sàng chấp nhận mang tiếng xấu vạn năm, xương tan thịt nát. Sức mạnh của họ hợp quán vào cùng một chỗ, quyền hành của bọn họ được chia sẻ cho nhau, khống chế sức mạnh của toàn bộ Hộ quốc đại trận ! Sức mạnh này mênh mông đến cỡ nào! Nó, là toàn bộ sức mạnh mà đế quốc vĩ đại này tích lũy trong suốt chiều dài lịch sử dài dằng dặc, bây giờ đều dồn vào một lần đánh cược cuối cùng này. Bầu trời Giang Âm bình nguyên… nứt ra! Không phải là vết tích do dư ngân giao chiến của cường giả Diễn Đạo để lại, mà là rạn nứt thật sự, cả về ý nghĩa thời gian và không gian.... Gần trăm vạn binh lính trên chiến trường, đa phần là đang vùi đầu vào chém giết, hồn nhiên quên mình, nhưng vẫn còn rất nhiều người đang trên đường xung phong kinh hãi ngẩng đầu, từ trong khe nứt vòm trời khủng bố kia, nhìn thấy dòng nước khủng bố, cuồn cuộn như biển! Loại nước này phức tạp đến mức không thể dùng từ ngữ cụ thể để miêu tả. Mỗi một giọt nước đều ẩn chứa sức mạnh khủng bố. Từ trong kẽ nứt của bầu trời trào lên, là sự hận cực đoan, sự oán không thể tiêu tan, sự ghen tị vĩnh hằng... có thể nói là sự hội tụ tất cả những mặt trái, có khả năng hủy diệt thế giới. Họa Thủy này muốn trút xuống Giang Âm bình nguyên! Nhưng rồi ! Rắc, rắc, rắc. Khe nứt khủng bố trên bầu trời đang nứt ra thì đột nhiên dừng lại, trên bầu trời xuất hiện những điểm tinh quang... vô số tinh quang cùng xuất hiện! Như một tấm màn mỏng phong bế vết thương trên bầu trời. Họa Thủy mang theo hủy diệt đang cuồn cuộn tạm thời bất động giữa không trung. Hề Mạnh Phủ ngẩn người, Liễu Hi Di cũng vậy. Ngay cả Tào Giai đứng trên xe Nhung Trùng Lâu, từ đầu đến cuối mặt không đổi sắc, lúc này cũng không giấu được sự kinh ngạc. Không ai biết rốt cuộc là vì sao!
Trong địa quật Trường Lạc. Cự đỉnh đồng xanh di động, mầm họa bắt đầu rỉ ra. Khí tức khủng bố tuôn ra tứ phía, mang ý chí thôn phệ tất cả. Sức mạnh của Trường Lạc tuyệt trận kết nối với Hộ quốc đại trận Đại Hạ, giúp người chủ trận có khả năng điều động Họa Thủy. Hiện Khương Vọng vẫn chưa biết thứ khiến hắn cảm thấy sợ hãi đến tột cùng theo bản năng này là cái gì. Thậm chí hắn còn không biết, đây là Họa Thủy. Nhưng hắn cảm nhận được Thượng Ngạn Hổ đang thả ra một thứ sức mạnh khủng bố có khả năng diệt thế! Loại cảm nhận nghiền nát quy tắc, hủy diệt thế giới này, hắn đã từng trải qua khi ở trong Sơn Hải Cảnh. Ấn tượng vô cùng sâu sắc! Hắn không bao giờ muốn nhìn thấy cảnh tượng tận thế thiên băng địa liệt ở Sơn Hải cảnh tái hiện trong thế giới hiện thực. Nên hắn điều động tất cả sức mạnh mình có, đâm kiếm vào Thượng Ngạn Hổ! Thứ đầu tiên trào ra khỏi mũi kiếm, là toàn bộ Tam Muội Chân Hỏa còn sót lại. Lửa cháy hừng hực, trong nháy mắt bao phủ cơ thể Hồn Cương Kiếp Thân. Từ phía đông Phủ Tang, truy đuổi đến Trường Lạc phủ, rồi đuổi đến địa quật Trường Lạc này. Tam Muội Chân Hỏa đốt cơ thể Hồn Cương Kiếp Thân đâu phải chỉ mười lần, trăm lần! Sự "biết thấy" của hắn đối với Thượng Ngạn Hổ, đã quá nhiều! Màu da thép trắng không thể phai mờ kia, ở trong liệt diễm vậy mà nhanh chóng chuyển hướng thành màu sắt xám. Hồn Cương Kiếm Thân đã tiến vào trạng thái kiếp thân thứ ba, dưới sự thiêu đốt của Tam Muội Chân Hỏa, bị đẩy trở về trạng thái kiếp thân thứ hai. Lùi hết ba kiếp thân, sau đó đốt sạch! Vù vù vù! Bất Chu Phong lại thổi! Sát Sinh Đinh lạnh giá, một bộ sáu cây, nối nhau rơi xuống. Cây thứ nhất vỡ thành gió, cây thứ hai tiếp theo. Cây thứ hai bị Hồn Cương Kiếm Thân cản lại, cây thứ ba tiếp nối... Cứ thế đến cây thứ năm. Ý chí ngoan cường như Thượng Ngạn Hổ cũng phải ngửa mặt lên trời gầm lên đau đớn:
"Để ta chết đi! Thật thống khoái!" Cây Sát Sinh Đinh thứ năm đánh tan Hồn Cương Kiếp, đại diện cho sát lực cực hạn của Bất Chu Phong, gào thét trong cơ thể Thượng Ngạn Hổ! Cơ thể này luyện qua trăm kiếp mới thành, một khi bỏ mình, tất cả đều trở thành không! Keng! Sương phong đánh vào cự đỉnh đồng xanh, phát ra một âm vang lạnh lẽo. Hòa bản thân vào cự đỉnh đồng xanh, Thượng Ngạn Hổ quyết sống chết không rời, từ từ tan rã. Họa Thủy đã bị rỉ ra! Cự đỉnh đồng xanh đã dịch ra một khe hở, bình chướng giữa Họa Thủy và thế giới hiện thực đã bị đánh vỡ, sức mạnh tiêu cực vô cùng vô tận đang trào qua! Mặc dù phần lớn sức mạnh đã bị Trường Lạc Tuyệt Trận chuyển hướng về chỗ nó, nhưng chỉ một phần sức mạnh tiêu cực tràn ra, đã đủ khiến Khương Vọng cảm nhận được cơ thể Thần Lâm của mình dần tan rã. Kim khu ngọc tủy cũng không gánh nổi! Hắn dồn lực vào cánh tay, đạo nguyên tuôn ra, huyết dịch cuồn cuộn, từng khối cơ bắp nổ vang, mạnh mẽ thử đẩy cự đỉnh trở lại, nhưng cự đỉnh đồng xanh không nhúc nhích mảy may! Không chỉ vì sức mạnh nhục thể của hắn kém xa Thượng Ngạn Hổ, mà còn vì lúc này hắn đẩy cự đỉnh đồng xanh, còn phải cùng lúc áp chế khí tức Họa Thủy! Thượng Ngạn Hổ nhận lệnh của Hạ Đế Hoàng, được quốc gia gia trì, khống chế Trường Lạc Tuyệt Trận, mới đẩy được cự đỉnh đồng xanh. Khương Vọng chỉ có một người một tay, làm sao làm được! Đúng là châu chấu đá xe! Lúc này bứt ra bỏ chạy mới là thượng sách, trời sập tự có người cao hơn chống cho. Cự đỉnh đồng xanh này không phải do hắn đẩy ra, Trường Lạc tuyệt trận này không phải do hắn dẫn động, hắn không phải lãnh trách nhiệm nào cả. Thế giới hiện thực bao la này, có sáu nước bá chủ, đại tông san sát như rừng, cường giả đâu phải chỉ có mấy người. Có biết bao nhiêu là cường giả khủng bố, đứng trên đỉnh cao siêu phàm, quan sát thế gian! Có cả tồn tại còn cao hơn tuyệt đỉnh, đứng trong sương mù của lịch sử. Khủng bố có khả năng diệt thế như này, dù có thế nào cũng không tới lượt một tu sĩ trẻ tuổi vừa thành Thần Lâm như hắn phải đối mặt. Dù hắn không biết cơ sở nền tảng của cự đỉnh, nhưng hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được sự nhỏ bé của mình. Sức mạnh của hắn so với cái đỉnh này, là không đáng nhắc tới! Hắn càng cảm nhận được, khi một chút xíu xiu sức mạnh rất nhỏ tràn ra ở trong địa quật này, đã có sức mạnh quy tắc nào đó đang tan vỡ. Đây là... quy tắc thế giới sụp đổ. Hắn đã từng nhìn thấy điều tương tự ở Sơn Hải Cảnh. Nếu cứ để tiếp tục thế này, có lẽ hắn cũng sẽ không còn khả năng chạy thoát, vì kim khu ngọc tủy của hắn đã bắt đầu bị mài mòn! Nhưng hắn vẫn còn đang cố thử! Hắn thử điều động nguyên lực thiên địa, hình thành một loại pháp ấn để phong tỏa khe hở, nhưng nguyên lực thiên địa vừa tràn tới, liền lập tức bị sức mạnh kia hòa tan. Hắn lấy sức mạnh ý chí của bản thân, sức mạnh đạo nguyên dồi dào sau khi trở thành Thần Lâm thử bồi lấp vào khe hở, nhưng cũng chỉ được chốc lát là bị ô nhiễm, đạo nguyên tán loạn. Hắn lại hô ứng Tinh Lâu xa xôi, trút xuống tinh quang như thác nước, không ngừng va chạm với sức mạnh tiêu cực tuôn ra từ khe hở kia. Có lẽ là bởi vì sức mạnh tinh quang thuần túy hơn, lần này đã có chút tác dụng giảm bớt. Nhưng sức mạnh tiêu cực đằng sau khe hở của cự đỉnh đồng xanh này mênh mông cỡ nào!
Trong lúc nhất thời, tinh lực dồi dào từ Bắc Đẩu tinh trút xuống trở nên không đủ, Khương Vọng bèn bắt đầu điều động sức mạnh của con rồng già trong Ngọc Hành Tinh Lâu. "Tiểu hữu! Đừng mà!" Sâm Hải Lão Long ở trong Tinh Lâu khẩn thiết thỉnh cầu câu thông với hắn. "Ngươi đang làm gì vậy?"
"Ngươi làm sao mà đỡ được Họa Thủy!"
"Nếu không chạy trốn, bản tọa... chúng ta sẽ…"
"Họa Thủy?" Khương Vọng đột ngột ngắt ngang lời y:
"Đây là Họa Thủy? Phải đối phó làm sao?"
"Chạy là thượng sách ! " Khương Vọng đột ngột đẩy mạnh cường độ điều động sức mạnh của lão Long! Lão long Sâm Hải gầm vang, tức điên:
"Đó là Họa Thủy! Năm đó Long Hoàng còn không giải quyết nổi, lão tử làm gì có cách hả!?" Xem ra ông ta thật sự là không có cách ... Khương Vọng vừa không ngừng liên tục điều động tinh lực, vừa suy nghĩ thật nhanh . Có còn cách gì không? Cần phải làm sao đây? Không tới thời khắc cuối cùng, hắn sẽ không bao giờ dừng cố gắng. Đúng là trời sập xuống sẽ có người cao chống đỡ, nhưng mà bây giờ, hắn đang đứng ở ngay đây! Là hắn nhìn thấy, là hắn trải qua, nên hắn cho rằng, mình hẳn là nên gánh vác. Có câu có sức mạnh siêu phàm, thì gánh trách nhiệm cũng siêu phàm! Ánh mắt vừa chuyển, rơi xuống cánh tay của mình, nơi đó có một tinh hoàn, có tinh huy lưu chuyển như mộng ảo. Là đồ do Quan Diễn đại sư tặng cho, là Tinh Lâu năm đó lão nhân gia lập ra, sau khi trở thành Tinh Quân, đã tiến hành cải tạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận