Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 918: Công lại qua sông

Thủy Ưng Vanh vừa mới ngồi xuống bắt đầu điều tức, vận sức được một nửa bất chợt nghe tiếng thủy triều dâng lên.
Tiếng thủy triều dâng lên trùng trùng điệp điệp, Khương Vọng từ giữa nhảy ra hét to một tiếng: "Ai chặn ta kẻ đó chết!"
Gã hoảng sợ nhìn lại nhưng chỉ thấy một thiếu niên thanh tú, chân đạp lên sóng lửa vô tận, dùng hết tốc độ lao tới.
"Chờ ngươi đã lâu!" Ngư Tự Khánh hừ lạnh một tiếng, bước thẳng từng bước ra, tiến lên nghênh đón.
Thủy Ưng Vanh há miệng muốn la lên: đó chỉ là ảo ảnh! Nhưng lời nói tới bên miệng thì nuốt xuống.
Nếu để cho Ngư Tự Khánh dễ dàng giải quyết Khương Vọng, vậy chẳng phải Thủy Ưng Vanh gã sẽ càng lộ vô năng sao?
Vì thế gã chỉ đứng dậy, bày ra tư thế bất cứ lúc nào cũng có thể hỗ trợ chiến đấu.
Khương Vọng cố ý khống chế ảo ảnh, thi triển Bát âm Phần Hải mà hắn từng thi triển ra trước mặt Thủy Ưng Vanh, nhưng lo lắng Thủy Ưng Vanh trước đó đã từng thấy nên sẽ phát hiện ra đầu tiên.
Không ngờ mặc dù Thủy Ưng Vanh nhìn thấu nhưng lại không hề hé răng.
Ngư Tự Khánh vô cùng khí phách tiến lên đón.
Năm ngón tay biến thành trảo chụp xuống, va chạm trực diện với ảo ảnh mà Thận Vương Châu tạo ra.
Cùng lúc đó, lại có một Khương Vọng khác tung kiếm lao ra, như bão tố bắn tới một khúc sông Giới Hà khác, xem ra là chơi trò giương đông kích tây.
Mắt thấy móng trái của Ngư Tự Khánh ép xuống, ảo ảnh do Thận Vương Châu tạo ra lập tức vỡ nát. Tay phải gã cũng hóa thành trảo, vạch thẳng tới trước người một cái, thế nhưng trước người gã không có gì, giống như đánh vào không khí.
Chỉ là phía trước Khương Vọng đang tung kiếm lao tới Giới Hà đột nhiên xuất hiện năm khe nứt, trực tiếp vỡ nát!
Không thấy máu thịt, lại là một đạo ảo ảnh.
"Hả?" Ngư Tự Khánh giật mình thốt lên, nhưng vẫn nhàn nhã liếc mắt nhìn Thủy Ưng Vanh một chút: "Tên này tinh thông huyễn thuật à? Cái ảo ảnh phân thân vừa nãy, ta vậy mà nhìn không ra chút vấn đề nào."
Thì ra gã đã sớm nhìn thấu ảo ảnh của Thận Vương Châu, chỉ là tương kế tựu kế, dụ Khương Vọng đi ra để giết. Chẳng qua ảo ảnh phân thân của Hồng Trang Kính lại làm cho gã tin là thật, đến nỗi xuất ra sát chiêu.
So với sự ngạc nhiên của Ngư Tự Khánh, Khương Vọng lại càng cảm thấy khiếp sợ hơn.
Vừa rồi... Là thủ đoạn gì?
Ngươi ở bên này sao lại công tới bên kia?
Khoảng cách đối với Ngư Tự Khánh dường như đã mất đi ý nghĩa!
Quả thực là xuất quỷ nhập thần.
Khương Vọng cách đó hai mươi dặm, hết sức cẩn thận dịch chuyển ra xa.
Một chiêu vừa rồi cũng không phải là giương đông kích tây mà là đánh cỏ động rắn, chính là muốn nhìn thử một chút thủ đoạn của Ngư Tự Khánh.
Phải nói là mục đích đã đạt được, hắn thấy rất rõ ràng.
Nhưng đây cũng không phải tin tức tốt, bởi vì đối thủ thật sự rất đáng sợ!
Đạo phân thân ảo ảnh vừa rồi của Hồng Trang Kính cơ bản không hề phản kháng. Cho dù là tự đặt bản thân hắn vào đó cũng không biết nên ứng đối ra sao.
Nếu như hắn liên tục vận dụng Thận Vương Châu và phân thân ảo ảnh của Hồng Trang Kính thì sẽ đạt được thu hoạch gì?
Điều này làm cho Khương Vọng chân chính nhận ra, Ngư Tự Khánh này, bây giờ ít nhất còn chưa thể chống lại, thậm chí có thể nói là hoàn toàn không có cơ hội.
Mặc dù dựa theo phân tích trước đó, hắn cũng tưởng tượng ra được sự đáng sợ của Ngư Tự Khánh, nhưng trong lòng vẫn khó tránh khỏi ôm xúc động muốn thử một lần. Bây giờ hắn đã hoàn toàn bỏ đi ý niệm này.
Hắn xác định bản thân không phải là đối thủ của Ngư Tự Khánh, cơ bản không có khả năng dưới loại công kích quỷ dị này thành công qua sông, cho nên hắn quả quyết rút lui.
Rút lui cũng không phải từ bỏ, mà là tỉnh táo suy xét đánh giá - một khi thủ hạ của đối phương tới đông đủ, tất nhiên sẽ mở rộng ra tìm kiếm ở khu vực lân cận Giới Hà trước, rồi sau đó mới mở rộng tới những chỗ xa hơn.
Đến lúc đó hắn ở bên này khẳng định không còn chỗ để ẩn nấp.
Nhưng khu vực Đinh Mùi này lớn như vậy, cho dù kéo hết toàn bộ Hải tộc ra thì cũng rất khó điều tra một lượt hết toàn bộ không gian. Tấm lưới điều tra kia càng kéo rộng ra thì khe hở sẽ càng lớn.
Hắn không tin toàn bộ những kẻ tới đuổi giết hắn đều là cường giả có cấp bậc như Ngư Tự Khánh, đều có thủ đoạn giống như gã.
Chỉ cần chờ Ngư Tự Khánh rời khỏi Giới Hà, tham gia vào tìm kiếm hắn thì hắn mới có cơ hội vòng trở về, thành công qua sông.
Đây là lựa chọn tốt nhất ở tình thế này, cũng là nỗi bất đắc dĩ khi đối mặt với loại cường giả như Ngư Tự Khánh.
Vừa rồi chỉ quan sát trong thời gian ngắn, Khương Vọng đã đoán ra được tên Hải tộc này ở trong tu sĩ Nhân tộc ít nhất cũng là tồn tại cấp bậc thần thông Ngoại Lâu. Hơn nữa thần thông của gã còn rất đáng sợ, hoàn toàn có thể sánh ngang với cường giả cấp bậc Diêm La của Địa Ngục Vô Môn. Về phần mạnh hơn hay yếu hơn, trước khi chưa giao thủ chứng thực thì không thể đưa ra phán đoán chính xác được. Nhưng cho dù thế nào, tên này chắc chắn là mạnh hơn hắn.
Thông qua tầm mắt của phân thân ảo ảnh, Khương Vọng nhìn thấy được năm màu sắc rực rỡ của Giới Hà kia, mảnh vỡ của vô số thời gian và không gian phiêu đãng ở trong khe nứt nhỏ hẹp lại mênh mông cuồn cuộn đó, vừa mỹ lệ vừa nguy hiểm.
Khương Vọng vừa rút lui ra xa, vừa ghi nhớ kỹ dáng vẻ của Giới Hà.
Cho dù đối thủ mạnh cỡ nào, hôm nay hắn nhất định phải vượt qua Giới Hà này!
Ở trước Giới Hà, Ngư Tự Khánh không phát hiện ra chỗ của chân thân đối thủ, gã cũng không tính đuổi theo tìm kiếm.
Chặn đường đi mới là chuyện quan trọng nhất trong giai đoạn này. Mặc cho ngươi thiên biến vạn hóa, ta chỉ cần giữ con đường nhất định phải đi qua là được.
Cho nên gã chỉ liếc mắt nhìn sơ một chút, không thể nhìn ra chỗ ẩn nấp của Khương Vọng nên đứng yên tại chỗ. Bởi vì qua một phen tiếp xúc vừa rồi, gã cũng lưu ý hơn một chút, bắt đầu thu hoạch nhiều tình báo hơn ở chỗ Thủy Ưng Vanh.
Đối mặt với câu hỏi của Ngư Tự Khánh, Thủy Ưng Vanh chỉ nói:
"Ta đã nói rồi, không thể khinh thường người này. Hắn không chỉ có huyễn thuật xuất thần nhập hóa, mà năng lực giết chóc lại càng đáng sợ hơn. Có một môn thần thông ứng dụng hệ hỏa, hầu như không gì không đốt được."
"Ồ! Chẳng qua chỉ là giả thần giả quỷ mà thôi, chỉ có thể hù dọa con nít" Trong lời nói của Ngư Tự Khánh có hàm ý khác, gã cười lạnh: "Ngươi xem, ta chặn ở chỗ này, hắn có dám lộ chân thân ra không?"
"Con nít" này là đang nói ai, không thể rõ ràng hơn nữa.
Thủy Ưng Vanh bị Ngư Tự Khánh thỉnh thoảng dùng loại thái độ này mỉa mai khiến tức giận gần chết, nhưng gã xác định không phải đối thủ của Ngư Tự Khánh nên dứt khoát dừng lại, tự mình điều tức, coi như không nghe thấy.
"Ngược lại là ngươi đó." Ngư Tự Khánh đột nhiên nhớ ra cái gì, âm lãnh nhìn gã: "Mấy tin tình báo này sao trước đó không nói với ta?"
Chuyến này bọn y phụng mệnh Bạch Tượng Vương tới đây lục soát tìm giết Khương Vọng. Quân lệnh như núi, nếu như bị báo lên trên một tội danh không có ý định phối hợp thì rất khó có quả ngọt để ăn.
Trong lòng Thủy Ưng Vanh âm thầm sợ hãi, nhưng trên mặt lại nổi giận đùng đùng nói: "Ta vẫn luôn muốn nói, nhưng ngươi có cho ta cơ hội để nói không? Ta vừa đến đã nói là chúng ta nên đề phòng, ngươi đã nói gì? Bây giờ không bắt được người lại trách ngược ta. Ngư Tự Khánh, ngươi làm nhục ta quá đáng, ngày sau ắt có hậu báo."
Thấy Thủy Ưng Vanh nổi giận đùng đùng, Ngư Tự Khánh ngược lại cảm thấy hài lòng, khẽ gật đầu nói: "Ta sẽ chờ ngày sau của ngươi, hy vọng đừng để ta chờ lâu quá."
Gã chính là muốn nhục nhã tên này.
Tên này là hậu duệ Chân Vương, có tổ tông tốt, hoàn toàn đánh mất truyền thống dũng cảm của Hải tộc. Chỉ biết tìm nơi an nhàn thoải mái, khuấy đảo rất nhiều khu vực Mê Giới tới nỗi chướng khí mù mịt.
Khu vực mà Ngư Tự Khánh tới vừa vặn là chỗ điều động đối ứng, rõ ràng, sạch sẽ trong sạch. Tên Thủy Ưng Vanh này, còn có tên Ngư Vạn Cốc kia nữa, đều là nhờ quan hệ mà chuyển tới.
Không dám đi khu vực Giáp Thân thế lớn của Nhân tộc, lén lút đổi chỗ trước khi được điều động, lại còn tưởng rằng người khác không biết!
Gã nhìn không vừa mắt nhất chính là Hải tộc dạng này, cho nên cũng không ngại nhục nhã tên này một chút.
"Ngươi sẽ không phải chờ lâu!"
Thủy Ưng Vanh cắn răng đáp lại, làm như căm hận tới cực điểm, nhưng trong lòng lại thở phào một hơi nhẹ nhõm, yên lặng mắng:
"Con chó ngu ngốc!"
"Ha ha" Ngư Tự Khánh khinh thường cười. Trong lòng mắng thầm một tiếng: "Đồ ăn hại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận