Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 601: Tinh Nguyệt Nguyên

Đối với Khương Vọng của giai đoạn hiện tại mà nói, lão tăng mưu mô này thật sự là một sự tồn tại không cách nào tách rời.
Hắn không hiểu vì sao Khổ Giác lại cố chấp với hắn như thế, cũng không có cách nào hiểu được sự nhiệt tình thu nhận đồ đệ này.
Nhưng hắn có hiểu hay không thì cũng chẳng thể thay đổi được tình trạng của hai bên.
Trêu không được, đánh không thắng, nói không lại, vậy thì vẫn nên chạy thôi.
Khương Vọng chạy không ngừng nghỉ, trực tiếp bay ra khỏi lãnh thổ của Huyền Không Tự, sau đó vòng qua hướng Tây Bắc, đi về phía Trịnh Quốc.
Có lẽ lúc này Hướng Tiền đã đợi hắn ở Trịnh Quốc rồi.
Một đường từ Húc Quốc đến Huyền Không Tự, lại từ Huyền Không Tự trở về, bởi vì chuyện ở thành Tùng Đào nên lúc này liền cố ý vượt qua Húc Quốc đi đến Tinh Nguyệt Nguyên.
Tinh Nguyệt Nguyên nằm giữa Húc Quốc và một phần phía tây của Tượng Quốc, là một vùng đồng bằng hẹp dài.
Hẹp dài chỉ là để chỉ tổng thể địa hình. Còn bản thân Tinh Nguyệt vốn tương đối rộng lớn, gần như là có một diện tích lớn bằng quốc thổ của bất kỳ quốc gia nào, dù là Húc Quốc hay Tượng Quốc.
Nơi đây có địa hình bằng phẳng, đất đai phì nhiêu, là một vùng đồng bằng vô cùng tốt đẹp. Nhưng nó không thuộc về bất kỳ quốc gia lân cận nào, ngược lại, nó nằm vắt ngang ở giữa, thành một nơi không chủ và tự nhiên trở thành ranh giới giữa hai nước.
Lý do tại sao Tinh Nguyệt Nguyên không chủ, đến bây giờ cũng khó nói rõ nguyên nhân cụ thể. Nhưng cách lý giải được lưu truyền rộng rãi nhất chính là do Tinh Nguyệt Nguyên quá xuất sắc, nên mới dẫn đến việc Tề Quốc và Cảnh Quốc đều muốn chiếm nó làm của riêng, nhưng cuối cùng hai bên đều không chiếm được. Chỉ đành gác lại ở đó.
Nơi mà Tề Quốc và Cảnh Quốc không thể giành được, thì Húc Quốc và Tượng Quốc càng không có tư cách tranh giành, vì vậy Tinh Nguyệt Nguyên mới vô chủ đến bây giờ.
Có một vài thế lực khua chân múa tay đóng quân ở đây nhưng cũng không tạo nên trò trống gì. Dù sao thì, Tề Quốc và Cảnh Quốc cũng không thể giương mắt nhìn thế lực thực sự có thể làm nên trò trống vào ở trong Tinh Nguyệt Nguyên được.
Ban đêm, Khương Vọng ngừng lại.
Không phải là hắn cần nghỉ ngơi, Thiên Địa Cô Đảo của hắn rộng lớn hiếm thấy, một chuyến đi Sâm Hải Nguyên Giới đã củng cố cho Thiên Địa Cô Đảo, sau khi được giải phóng một lượng lớn đạo nguyên, đạo nguyên dự trữ mà hắn có thể sử dụng vô cùng nhiều.
Đương nhiên, cái gọi là Thiên Địa Cô Đảo rộng lớn hiếm thấy là để nhằm vào những người tu hành tương tự mà nói thôi. Bản thân Khương Vọng biết vài người có thể so sánh cùng, ví dụ như Vương Di Ngô. Vì Thiên Địa Cô Đảo là sự phản hồi sau khi mở ra Thiên Địa Môn, vì vậy Vương Di Ngô - kẻ đã đi xa hơn ở giai đoạn Thông Thiên Cảnh sẽ có Thiên Địa Cô Đảo càng rộng lớn hơn.
Lúc này, Khương Vọng dừng lại, Đương nhiên là khóa chiều như thường lệ. Nếu nói Nội Phủ Cảnh là hành trình "tìm báu vật" tại nhà mình của đứa trẻ, thì bí tàng trong cơ thể chính là vật báu mà người tu hành tìm kiếm, như vậy quá trình thăm dò mỗi ngày như vậy chính là tiền đề để có thể có được bí tàng. Đầu tiên đứa trẻ "tìm báu vật" phải vô cùng quen thuộc ngôi nhà này mới có thể dễ dàng tìm được vật quý hiếm ở những ngóc ngách dễ bị bỏ qua.
Nơi không người ở trên Tinh Nguyệt Nguyên có rất nhiều, Khương Vọng tùy ý tìm một bãi cỏ ngồi xuống. Ngược lại, không cần phải để phòng quá mức, dựa vào thực lực hiện giờ của hắn, cho dù là đang tu hành cũng sẽ không bỏ sót một chút gió thổi cỏ lay.
Giữa đất trời, một người ngồi đơn độc.
Đồng bằng rộng lớn nhìn không thấy điểm cuối này khiến cho tâm hồn có thể tự do lan tỏa.
Vào buổi đêm mới biết vì sao Tinh Nguyệt Nguyên lại có tên như vậy.
Rõ ràng vùng đồng bằng này có địa thế không cao, nhưng bầu trời và tầng mây ở nơi đây dường như vô cùng mỏng manh, những ngôi sao như đang ở rất gần.
Ngửa đầu nhìn trời, sao và trăng đều phảng phất đang ở ngay trước mắt, vô cùng rõ nét, tựa như có thể chạm tay vào.
Dường như tinh tú cũng nghỉ ngơi ở nơi này.
Vẻ đẹp của thiên nhiên khiến cho tâm thần người ta phải rung động.
Cái gọi là Tinh Nguyệt Nguyên, chính là đồng bằng được sao và trăng bao phủ.
Đương nhiên mọi thứ ở thế giới bên ngoài đều không ảnh hưởng đến việc tu hành của Khương Vọng. Bất kể là cảnh vật xung quanh đẹp hay xấu, nát bét hay là hoàn hảo.
Hắn từ từ hoàn thành từng bước một, tỉ mỉ "dọn dẹp" qua Nội Phủ, hoàn thành thăm dò cần thiết, sau đó rời khỏi Nội Phủ, lại bắt đầu tu hành Hỏa Nguyên Đồ Điển, tích lũy năng lượng Hỏa Chi Đồ Đằng.
Tốc độ của hắn không hề nhanh.
Nếu ví Hỏa Chi Đồ Đằng với một bát nước, thì năng lượng hiện tại của Đồ Đằng chỉ có thể đựng ở đáy bát.
Nhưng hắn không hề gấp gáp, đây là một chuyện dày công. Tích lũy từng ngày là có thể chứa đây. Đợi sau khi năng lượng Đồ Đằng chứa đầy rồi, nó sẽ là một con át chủ bài.
Tối nay có điểm khác biệt.
Khi hắn bắt đầu dựa theo phương pháp Hỏa Nguyên Đồ Điển để tu hành, cái cảm nhận được rõ nhất không phải là năng lượng Đồ Đằng, mà là tinh lực, tinh lực tuôn ra như dòng nước.
Khương Vọng tin cảm giác của bản thân không sai, khi ở trong Vô Chi Địa Quật của Phù Lục, hắn đã hấp thu tinh lực trăm ngàn lần. Lúc ở Ván Cờ Sinh Tử, cũng là nhờ vào sự duy trì của tinh lực mới có thể dễ dàng đánh bại Lôi Chiêm Càn.
Mà trước đây, Khương Vọng chưa bao giờ trực tiếp cảm nhận được tinh lực thông qua Hỏa Chi Đồ Đằng ở hiện thế, ở Phù Lục cũng không có, tinh lực lúc đó lấy được là nhờ chém giết tinh thú.
Nhưng lúc này hắn lại cảm nhận được như vậy.
Khương Vọng hiểu rõ điều này có ý nghĩa gì, có thể cảm nhận thì cũng có thể hấp thụ.
Nói cách khác, ở thế giới hiện tại, hắn có cơ hội tái hiện một kiếm như trong Ván Cờ Sinh Tử!
Khương Vọng phát hiện được điểm này nhưng lại không mừng rõ, mà ngược lại bắt đầu cảnh giác, nhớ lại những gì đã trải qua, nhìn lại bản thân, xem rốt cuộc đã xảy ra biến hóa ở bước nào, xảy ra vấn đề ở bước nào.
Sự tình bất thường nhất định có chỗ kỳ quái.
Có dù thực sự có miếng bánh từ trên trời rơi xuống, hắn cũng sẽ không há miệng ăn ngay.
Kết quả của việc nhớ lại là bản thân không hề có vấn đề gì, mỗi bước tu hành của hắn cũng không thoát khỏi ghi chép của Hỏa Nguyên Đồ Điển.
Vậy thì tại sao tinh lực lại rõ ràng như thế?
Là vì... Tinh Nguyệt Nguyên sao?
Khương Vọng nhìn xa ra bốn phía, mơ hồ cảm thấy Tinh Nguyệt Nguyên này như đang che giấu bí mật lớn gì đó. Chuyện Tề Quốc và Cảnh Quốc cứ luôn muốn chiếm lấy nơi này, có lẽ thực sự không phải chỉ là đồn đại.
Tinh lực và năng lượng Đồ Đằng không hề giống nhau.
Ví dụ như Khương Vọng tu hành Hỏa Nguyên Đồ Điển, năng lượng Đồ Đằng tích lũy được thuộc tính Hỏa. Còn tinh lực lại rất thuần túy, không có bất kỳ thuộc tính gì. Càng thuần túy lại càng dễ dàng sử dụng.
Nếu là năng lượng Đồ Đằng thuộc tính Hỏa, Khương Vọng chỉ có thể dùng với đạo thuật hệ Hỏa, nhưng tinh lực thì không có chút cố kỵ nào.
Khương Vọng không vội hấp thụ, mà lại lẵng lặng cảm nhận tinh lực.
Dần dần, hắn phát hiện giữa những tinh lực có những chênh lệch rất nhỏ. Tinh lực vây quanh hắn hiện tại thực chất đều không thuần túy bằng tinh lực được hấp thụ ở Vô Chỉ địa quật tại Phù Lục trước đây. Nguyên nhân của nó có lẽ là vì chút tinh lực hiện tại này đều có "thuộc tính".
Ví dụ, một bộ phận tinh lực đậm nhất, ở gần nhất này, có lẽ nó đến từ...
Khương Vọng ngửa đầu nhìn lên bầu trời đêm, Ngọc Hành!
"Lại gặp rồi." Một âm thanh điềm đạm vang lên đúng lúc.
Chính xác thì thực sự không phải là âm thanh "vang" lên, không hề có âm thanh xung quanh. Mà chính là chiều hướng của âm thanh này truyền tới xuyên qua tinh lực.
Nếu Khương Vọng không thể cảm nhận được sự chênh lệch nhỏ này, "nhận ra" tinh lực Ngọc Hành, thì hắn sẽ không có cách nào tiếp nhận được âm thanh này.
Khương Vọng biết rõ đây là âm thanh của Quan Diễn.
"Đây là chuyện gì?" Khương Vọng hỏi trong lòng.
Im lặng một hồi, âm thanh của Quan Diễn tiếp tục xuyên qua tinh lực Ngọc Hành truyền đến: "Ngươi muốn nói chuyện thì hãy nói thành tiếng. Tinh lực sẽ truyền cho ta. Với tình hình hiện tại, ta không có cách nào nghe tiếng lòng của người khác".
"Tinh lực truyền âm thanh như thế nào?"
Câu hỏi này của Khương Vọng phát thành tiếng.
"Mô phỏng. Ngươi có thể hiểu như thế này, âm thanh của ngươi được bóc tách nhỏ lẻ, sau đó tinh lực sẽ sao chép mỗi cái một chút, sau đó cấu thành theo lời nói của ngươi rồi tái hiện lại bên tai ta."
Nghe xong dường như càng phức tạp hơn rồi...
Nhưng trọng điểm của Khương Vọng không phải ở việc này, do dự hỏi:
"Ngài trở lại thế giới hiện tại rồi? Thông qua bộ tăng y mà ta đã đốt cháy kia?"
"Không. Ta vẫn đang ở Sâm Hải Nguyên Giới. Bộ tăng y kia chỉ đơn giản là đã kết thúc quá khứ của ta, giúp ta có thể thanh thản. Cảm ơn ngươi đã giúp ta giải quyết nỗi lòng."
"Không, không có gì."
Khương Vọng hiếm khi nói chuyện cà lăm, quả thực là một cảnh này thật khó có thể tưởng tượng.
Quan Diễn lại có thể ở Sâm Hải Nguyên Giới, một nơi không thể nào đo đếm khoảng cách nói chuyện với hắn ở thể giới hiện tại?
Đây lại không phải ở Huyền Không Tự.
Nếu như nói chuyện lưu lại âm thanh ở Huyền Không Tự trước đó, có khả năng là do nhân quả của bộ tăng y kia và Huyền Không Tự, là bản thân Quan Diễn có liên quan đến Huyền Không Tự, là thủ đoạn dự sẵn trước khi thân thể tan vỡ trong Sâm Hải Nguyên Giới.
Vậy thì hiện giờ là vì cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận