Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1042: Đúng là nhân gian đệ nhất lưu (2)

Rống!
Ngay lúc Trọng Huyền Tuân đại phát thần uy, một bàn tay ấn Tạ Bảo Thụ xuống đất.
Triều Vũ động.
Nàng không phải là nữ nhân xinh đẹp, nhưng vinh quang của một chiến sĩ, chưa bao giờ liên quan tới xấu đẹp.
Ánh sáng Thiên Phạt đánh hụt, kích thích trận pháp Thái Miếu gợn sóng.
Thần lai chi bút khổng lồ bay xẹt qua quảng trường, lưu lại một rãnh sâu tại những nơi nó đi qua.
Trọng Huyền Tuân áo trắng tung bay, từ xa nhấn một cái, ấn Tạ Bảo Thụ lún xuống đất...
Bên ngoài khung cảnh sáng lạn hoa lệ này, một người vốn lặng lẽ, không có cảm giác tham dự như nàng, lại nhảy vọt lên không trung.
Thân còn trên không trung, mắt đã nhìn về phía Trọng Huyền Tuân ở xa xa.
Sau lưng nàng, huyết tinh khí vô tận điên cuồng tụ lại. Một tướng quỷ mặc trọng giáp đen nhánh, tay cầm quỷ đầu đại đao, ngưng tụ giữa không trung.
Mắt đỏ, mặt xanh, răng nanh trắng nhởn, toàn thân huyết khí lượn lờ, cao chừng hai trượng, uy thế khiếp người.
Thần thông, Tướng Quỷ!
Đây là Quỷ Sát Chi Tướng, sinh ra trong chiến trường giết chóc, được Triều Vũ nuôi dưỡng đến nay đã có chiến lực ngang hàng với Thần Thông Ngoại Lâu!
Nói cách khác, hiện tại Trọng Huyền Tuân đang đối mặt, thật ra đã là chiến lực của bốn gã Thần Thông Ngoại Lâu.
Không có gì để nói nữa, nếu Trọng Huyền Tuân đã thả ra những lời lẽ ngông cuồng, cuộc chiến đã được thành lập, thì đây chính là chém giết công bằng.
Trên chiến trường không có ai cho đối thủ cơ hội để nghỉ ngơi, huống chi giờ phút này người tham dự chém giết đều là thiên kiêu.
Chưa bao giờ liên thủ với nhau, nhưng lại phối hợp, bổ sung cho nhau vô cùng tự nhiên, không một kẽ hở.
Tướng Quỷ khổng lồ dữ tợn hung mãnh và nữ tướng mảnh khảnh trầm mặc lãnh khốc, tạo thành một sự đối lập rõ nét.
Tạo nên một hình ảnh khắc sâu ấn tượng ở trên không.
Thanh đao trong tay Triều Vũ được giấu ở sau lưng, nâng chân bước hờ trên không trung, mỗi một bước đều tạo ra tiếng nổ vang, cứ sau mỗi một bước, tốc độ lại tăng lên... Dùng tốc độ không ngừng tăng lên đó, nhanh chóng xông về hướng Trọng Huyền Tuân!
Tướng Quỷ giơ cao Quỷ đầu đao, thân hình còn ở xa, một đao đã chém xuống.
Đao khí khổng lồ mang theo binh sát như dời núi lấp biển chém thẳng về phía Trọng Huyền Tuân. Đây nào phải là một đao! Rõ ràng là cả một ngọn núi bổ xuống!
Mà lúc này, Thần lai chi bút của Tạ Bảo Thụ vẫn còn đang đuổi theo sau lưng Trọng Huyền Tuân!
Sau lưng có cây bút to như ngọn núi đuổi theo, phía trước có nữ tướng giấu đao mà đến, còn có đao khí khổng lồ do Tướng Quỷ từ xa chém qua... trong khi một chớp mắt trước đó, Trọng Huyền Tuân mới chỉ vừa né tránh ánh sáng Thiên Phạt của Bảo Bá Chiêu, và ấn Tạ Bảo Thụ xuống đất!
Thế nhưng, vẫn còn chưa hết!
"A!"
Tạ Bảo Thụ trong trạng thái dùng thần thông Cuồng Ca, tóc tai bù xù, không chịu nổi nỗi khuất nhục bị đè xuống đất, ấn tay xuống đất, đánh vỡ phiến đá lót, rút người nhảy lên.
Hai tay dang rộng như muốn ôm lấy tất cả, không giữ lại gì, xuất ra sát pháp mạnh nhất.
Ánh sáng Thiên Phạt của Bảo Bá Chiêu bị đánh hụt, cũng đang dùng tốc độ đáng sợ để tới gần.
Trên quảng trường khổng lồ trước Thái Miếu, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện bao nhiêu thế công, cùng nhau vây kín, tác động rất mạnh vào sự chú ý của người xem.
Tu sĩ đứng dọc theo rìa quảng trường, ngoài Kế Chiêu Nam đứng yên bất động, ba tu sĩ Nội Phủ còn lại đều nâng cao cảnh giác không ít thì nhiều, đề phòng có dư âm của trận chiến lan tới... bao gồm cả Khương Vọng!
Nhưng ánh sáng làm người ta chấn động, cũng như làm người ta kinh sợ... là con ngươi đen nhánh như mực của Trọng Huyền Tuân chỉ hờ hững liếc qua.
Khóe miệng vẫn giữ nguyên ý cười, khiến hắn trông không hề lạnh lùng. Hắn vừa bay nhanh, vừa lại bất chợt thò tay phải ra, ngón trỏ và ngón giữa khép lại, chỉ một cái lên bầu trời!
Ùng ùng ùng!
Trên bầu trời xuất hiện thêm một mặt trời!
Một vầng mặt trời gay gắt ngoài vầng mặt trời chói chang của tự nhiên.
Ngoài mặt trời, lại có mặt trời.
Mặt trời chói chang trên cao kia chiếu thẳng vào Tướng Quỷ to tướng giữa bầu trời, chặn lại đao khí khổng lồ nó chém ra!
Đao khí kết hợp binh sát chém vào vầng mặt trời chói chang này, như đá rơi xuống biển, vô thanh vô tức tiêu tán.
Thần thông này có tên là "Nhật Luân"!
Áp chế tất cả tà uế, càn quét tất cả những thứ không sạch sẽ. Chư tà tránh lui, thần quỷ đều thiêu!
Chỉ trong chớp mắt, Nhật Luân đã vững vàng chặn đứng Tướng Quỷ.
Ngay sau đó, ba ngón tay còn lại của Trọng Huyền Tuân mở ra từng ngón một, bàn tay từ trạng thái chụm lại trở thành xòe rộng.
Hắn mở hết cả năm ngón tay ra, xoay về phía Tạ Bảo Thụ.
Thế là tất cả mọi người đều hiểu...
Hắn đã chọn ai làm cửa khẩu đột phá!
Tạ Bảo Thụ cười ha hả: "Nhóc con muốn đả thương ta ư?"
Thanh âm chưa hết, trên đỉnh đầu đã xuất hiện một cái gương đồng như hư như thực chiếu sáng khắp bát phương, gương sáng treo cao sáu cõi.
- Giải thích, sáu cõi hay gọi là lục hợp, bao gồm bốn phương, phía trên và phía dưới. Hết giải thích.
Là thần thông, Minh Kính!
Minh Kính không nhiễm bụi trần, tự nhiên sẽ chiếu ra nhân quả. Hiệu quả của nó là ở chỗ, có thể phản ngược tất cả những thứ gây ảnh hưởng lên người.
Nhờ có thần thông Minh Kính này, Tạ Bảo Thụ mới áp chế được ảnh hưởng của thần thông Cuồng Ca, khiến hắn mặc dù cuồng vọng, nhưng vẫn bảo vệ được bản tâm, giúp khống chế thần thông Cuồng Ca càng tốt hơn.
Nhưng...
Một chuyện khiến tất cả mọi người kinh hãi không thôi đã xảy ra!
Trọng Huyền Tuân đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt Tạ Bảo Thụ!
Trong con mắt trợn tròn của Tạ Bảo Thụ, bàn tay phải của công tử áo trắng anh tuấn vô song đột nhiên chụp một cái về phía bầu trời!
Vầng mặt trời đang chiến đấu với Tướng Quỷ biến mất, xuất hiện trong tay hắn.
Trông cứ như Trọng Huyền Tuân chộp một phát túm được mặt trời, sau đó cầm nó đập xuống đầu Tạ Bảo Thụ!
Rắc!
"Minh Kính" vỡ nát.
Bùm!
Mặt trời chói mắt đập vào đầu Tạ Bảo Thụ, đánh vỡ ánh sáng rực rỡ bảy màu quanh thân, dập tắt tiếng cuồng ca quanh người hắn.
Lại một lần nữa đánh hắn lún xuống đất.
Không biết còn sống hay không!
Đồng thời, cây bút lông cực lớn truy kích Trọng Huyền Tuân cũng lặng lẽ tiêu tán. Thần lai chi bút, mà cũng không xóa sổ được Trọng Huyền Tuân.
Rất nhiều tu sĩ quan chiến đều nhìn mà không hiểu nổi.
Một chiêu nháy mắt xuất hiện ngay trước mặt Tạ Bảo Thụ của Trọng Huyền Tuân quá mức đột ngột, ngay cả bản thân Tạ Bảo Thụ cũng không phản ứng kịp.
Khương Vọng có hiểu biết khá sâu về bí thuật Trọng Huyền, nên thông qua cảm nhận được hấp lực mới hiểu được vừa xảy ra chuyện gì.
Trọng Huyền Tuân nhắm vào Tạ Bảo Thụ nhấn một cái, đúng là sử dụng thần thông Trọng Huyền, nhưng không phải là để công kích Tạ Bảo Thụ như Tạ Bảo Thụ nghĩ.
Mà là muốn dùng lực hút cực mạnh để hút hắn tới cạnh mình - Thoạt nhìn, đây rõ ràng là một lựa chọn không sáng suốt. Bởi vì Triều Vũ đang xách đao xông tới, cây bút thuật pháp khổng lồ cũng đã gần đến nơi, lại còn Bảo Bá Chiêu đang áp sát... nếu còn hút Tạ Bảo Thụ đến bên người, có khác gì mời sói vào nhà, khiến bản thân càng thêm nguy hiểm. Cho dù có dùng Tạ Bảo Thụ làm khiên thịt, cũng không có khả năng đỡ được nhiều công kích như vậy.
Trông cậy Triều Vũ hoặc Bảo Bá Chiêu sợ ném chuột làm vỡ đồ, lại càng không có khả năng.
Thế nhưng Tạ Bảo Thụ lại trùng hợp phát động thần thông Minh Kính!
Hiệu quả phản xạ của thần thông Minh Kính khiến cho... Trọng Huyền Tuân bị hút đến bên cạnh Tạ Bảo Thụ.
Cho nên mới có chuyện tay bắt mặt trời vỗ vào đầu kia!
Nói cách khác, Trọng Huyền Tuân hiểu rất rõ thần thông và sự lựa chọn của Tạ Bảo Thụ.
Nếu nghĩ sâu xa hơn... Hôm nay Trọng Huyền Tuân lấy một địch ba, có lẽ không hề giống như nhiều người tưởng tượng, là đắc chí càn rỡ. Ngược lại rất có khả năng, là vì y thật sự hiểu rõ thực lực của mình, và hiểu rõ thực lực của đối thủ.
Năm ngoái trước khi vào Tắc Hạ Học Cung, y đã tìm hiểu về Tạ Bảo Thụ rồi!
Nghĩ cũng phải, nếu Trọng Huyền Tuân chỉ có thiên phú tu hành, thì dựa vào trí tuệ của Trọng Huyền Béo, cuộc đua tranh vị trí gia chủ Trọng Huyền thị sớm đã kết thúc rồi...
Không đề cập tới trong lòng Khương Vọng kiêng kị thế nào, chiến đấu trên quảng trường vẫn đang tiếp tục.
Sau khi Trọng Huyền Tuân đập Tạ Bảo Thụ xuống đất, trên sân chỉ còn Triều Vũ và Tướng Quỷ của mình, cùng Bảo Bá Chiêu.
Một màn đập Tạ Bảo Thụ lún đất đương nhiên làm người ta chấn động, nhưng cả Triều Vũ lẫn Bảo Bá Chiêu đều không dừng lại chút nào.
Tướng Quỷ cao lớn không còn mặt trời cản đường, gầm lên giận dữ, huyết vụ quanh người nổ tung!
Huyết vụ còn chưa tan hết, cái bóng cực lớn của nó đã đè xuống người Trọng Huyền Tuân, Quỷ Đầu Đao phá vỡ không gian nhắm ngay đầu chém xuống!
Tướng Quỷ không phải là tà vật. Có thể nói rằng, từ khi sinh ra đã có thần thông chi lực, lại được binh sát nuôi dưỡng, căn bản không hề có nhược điểm của tà vật. Nếu nó có nhược điểm rõ ràng như vậy, Triều Vũ đã không có khả năng được chọn vào danh sách giành suất đi Hoàng Hà hội.
Nên tuy thần thông Nhật Luân có năng lực càn quét chư tà, nhưng ban nãy cản được nó hoàn toàn chỉ là dùng va chạm về mặt sức mạnh, chưa từng tạo thành tổn thương thực chất.
Bây giờ bỗng nhiên được tự do, sức mạnh của một đao như núi liền đè xuống.
Keng!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Một tay Trọng Huyền Tuân giơ cao Nhật Luân, dùng ánh nắng mặt trời làm lá chắn, đỡ quỷ đầu đao của Tướng Quỷ.
Thần thông Nhật Luân, có biểu hiện bề ngoài tương tự với đạo thuật Sí Dương mà Tả Quang Liệt thành danh ở Hoàng Hà hội năm mười lăm tuổi, nhưng về bản chất thì hoàn toàn khác biệt. Đạo thuật Sí Dương là dùng nhiệt độ cao của mặt trời để đốt cháy tất cả, còn thần thông Nhật Luân là dùng ánh sáng quang minh của mặt trời để khiến chư tà tránh lui.
Đương nhiên, nếu chỉ nói về giá trị, thì cho dù đạo thuật Sí Dương đã bước vào cánh cửa siêu phẩm, cũng không có cửa so sánh với thần thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận