Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1166: Nghịch Tứ Tượng Hỗn Nguyên Kình (1)

Cừu hận nói rõ đã bị tổn thương nhưng không cách nào báo thù.
Phẫn nộ là vì chưa thỏa mãn với hiện trạng nhưng lại bất lực.
Đều là biểu hiện của suy yếu.
Thái Dần luôn nhớ rõ những lời này.
Vì vậy hắn không cho cừu hận và phẫn nộ ảnh hưởng tới mình.
Thái thị là đỉnh cấp danh môn nhất của Hạ Quốc, vinh quang lịch sử của nó thậm chí còn lâu hơn cả Hạ Quốc.
Nhưng thanh hoàng bất tiếp là vấn đề rất nhiều danh môn đều phải đối mặt, Thái thị cũng không thể ngoại lệ.
- Giải thích câu "thanh hoàng bất tiếp" nghĩa là lứa trẻ không tiếp nối được lứa già. Hết giải thích.
Cuộc chiến giữa quốc gia và quốc gia, chém giết sau Vạn Yêu môn khiến các quốc gia Nam Vực không thể không đối mặt với nguy hiểm, thậm chí còn bản thân tu hành…
Những thứ này đều có khả năng tạo thành cường giả vẫn lạc.
Dưới tình huống cường giả thế hệ trước dần dần chết đi, người tiếp nối lại rất ít, danh môn ngày xưa cũng ngày càng lụn bại.
May mắn có thúc gia Thái Hoa, sinh ra đã có phong thái cái thế, thành công đăng lâm Động Chân, một tay dựng lên thanh uy của Thái thị.
Dùng thọ nguyên của Chân Nhân, có thể bảo vệ gia tộc ngàn năm không suy yếu.
Mà Thái Dần hắn, niên thiếu thành danh, được thúc gia kỳ vọng là tương lai của Thái thị, tự mình mang theo bên người dạy bảo. Được rất nhiều người coi là dấu hiệu phục hưng của Thái thị.
Thế nhưng sau trận chiến Kiếm Phong Sơn, hết thảy đều thay đổi.
Kình thiên ngọc trụ của Thái thị ngã xuống, mà người tiếp nối như hắn lại còn chưa thể trưởng thành.
Vinh quang gia tộc cổ xưa đã xa.
Thái thị lớn như vậy đi con đường nào?
Sau khi thúc gia Thái Hoa chiến tử, triều đình đã dành cho Thái thị sự ủng hộ hết mình.
Nhưng Thái Dần hắn cũng nhất định phải chứng minh rằng mình có thể chống đỡ nổi gia tộc này!
Khi đối thủ là người Tề, hắn càng phải gánh vác được sự chờ mong của người Hạ Quốc.
Làm kẻ thất bại trong cuộc tranh đoạt bá chủ, Hạ Quốc thay đổi niên hiệu là Thần Võ, lấy đó bày tỏ tâm khí bất diệt, ý chí chiến đấu vẫn còn đó.
Nhưng mà, hiện tại đã là năm Thần Võ thứ 31.
Hạ Quốc không chỉ không thể rửa sạch nỗi nhục năm đó, còn bị người ở trên danh sơn Kiếm Phong sơn tại cảnh nội khắc lên nỗi nhục mới.
Đối thủ càng lúc càng mạnh, càng lúc càng đáng sợ.
Năm đó cực hạn tại phía nam của Dương Quốc cũng chỉ vẻn vẹn dừng ở ngọn núi này!
Thiên hạ ngày hôm nay đã có không ít thanh âm đang hỏi, người Hạ Quốc còn có tâm khí sao?
Thái Dần hắn tới đây, nhất định phải đưa ra câu trả lời.
Câu trả lời này phải vang dội, như vậy đối thủ là ai rất quan trọng.
Áp đảo được Trọng Huyền Tuân của Lâm Truy đương nhiên là tốt nhất.
Hắn có thể thông qua chiến thắng Trọng Huyền Tuân, để mà giẫm lên thành Lâm Truy.
Hắn có thể đại biểu cho Hạ quốc, nói một tiếng với Tề Quốc…
Chỉ có vậy mà thôi!
Thanh âm bốn phía trên khán đài đều đi xa, ánh mắt hoặc chờ mong hoặc quan sát đều đã phai nhạt đi.
Trong tai hắn chỉ chờ hai chữ kia, chờ nghe một tiếng “Bắt đầu”.
Thế là hắn hành động.
Tay phải của hắn, như một con cá đột nhiên bị ném lên bờ, co giật, bỗng nhiên nhảy lên một cái.
Phí công như vậy, không hề mỹ cảm, nhưng có một loại sức mạnh giãy giụa giữa sinh tử.
Động tác này thoạt nhìn có chút buồn cười, nhưng người chân chính hiểu rõ tuyệt đối không cười nổi.
Thần thông [Phụ Quẫn].
Cá rời nước, chim sa lưới, thú bị nhốt.
Vĩnh viễn mất đi tự do.
Bị thần thông này trói buộc, sinh linh nào cũng phải rơi vào hoàn cảnh cực đoan bất lợi đối với bản thân.
Khi đại hội Hoàng Hà bắt đầu, tất cả nguyên lực đều bị áp chế đến trạng thái cân bằng. Là cân bằng hoàn toàn, sẽ không nghiêng về bất cứ một loại nguyên lực nào, hướng về bất cứ người nào.
Hoàn cảnh đối với mỗi người đều công bằng.
Nhưng vào lúc này, đã không còn như vậy nữa.
Thái Dần có thể cảm nhận rõ ràng, không khí quanh người đối thủ đã trở nên sền sệt. Không khí như vũng lầy, khiến hắn sa vào.
Lại càng có Hỏa nguyên bị nghiền nát, Thủy nguyên cuồng bạo, Phong nguyên yên lặng, Thổ nguyên tung bay… Nguyên lực trở nên cực đoan hỗn loạn, thậm chí va chạm lẫn nhau, quấy nhiễu lẫn nhau.
Trong hoàn cảnh này, hết thảy đều do thần thông của hắn thao túng, đối địch với đối thủ.
"Quẫn" là như thế nào?
“Quân” ở dưới ” huyệt”.
Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu!
Khó chịu, quẫn bách, không biết phải làm sao!
Ta có thần thông như vậy, sao không thể khiến thiên kiêu cúi đầu?!
Tay trái Thái Dần vung lên ngăn trước người, tay phải hơi rủ xuống, năm ngón tay khẽ nhếch lên, bước nhanh về phía trước.
Có một loại cảm giác cường đại như thiên địa đều đồng lực, tất cả đều ở trong lòng bàn tay.
Đây là tâm tính khó tránh khỏi khi nắm giữ thần thông Phụ Quẫn, hắn trấn áp tính kiêu ngạo, để mình bình tĩnh nhìn kỹ đối thủ.
Người Tề không thể xem thường, nếu như người Tề vô năng, như vậy người Hạ nhiều lần bị người Tề chèn ép thì tính là gì?
Thật ra, coi thường đối thủ chính là khinh miệt bản thân.
Vào thời khắc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được, một luồng lực đẩy cực mạnh bỗng nhiên phủ xuống, đang điên cuồng đẩy hắn.
Ngay từ đầu đến Quan Hà Đài đã dự tính thiên kiêu Tề Quốc làm đối thủ. Đối với thần thông Trọng Huyền nổi danh thiên hạ, hắn tự nhiên sớm có chuẩn bị.
Từ tinh không xa xa, tinh vực Huyền Vũ chính bắc, một tòa Tinh Quang thánh lâu chợt lóng lánh.
Huyền Vũ có lòng chịu tải, bao dung.
Ngươi muốn thành đạo nào?
Đây là vấn đề mà mỗi tu sĩ có chí hướng với Thần Lâm đều cần suy nghĩ. Nhưng không phải tất cả mọi người đều có đáp án.
Lúc dựng lên Tinh Quang thánh lâu chính là đang nói rõ bản thân với thế giới này.
Phần lớn tu sĩ đều làm từng bước, đầu tiên là làm theo quy củ cũ, sau đó mới chứng thực bản thân.
Tựa như đệ tử Nho gia lấy “Lễ” tự kiềm chế, cũng như đệ tử Phật môn, lấy “Giới” ước hẹn, càng như môn đồ Pháp gia, lấy “Pháp” hành quy, dưới chế ước của "Quy", tự nhiên đi hướng “đạo đức”.
Đạt đến cảnh giới "tuỳ tâm sở dục không vượt quá khuôn phép".
Mà “ta” là cái gì?
“Đạo” của ta là cái gì?
Đối với Thái Dần mà nói, “bao dung ” là một trong những chuẩn tắc hành vi của hắn.
Khi hắn tuân thủ nghiêm ngặt đạo này, Huyền Vũ Tinh Quang thánh lâu phóng ra liền có sức mạnh của “Nhân”.
Hắn cũng không phải môn đồ Nho gia, nhưng thân ở Hạ quốc, bị Nho gia ảnh hưởng rất sâu, lấy chữ "Nhân" từ Huyền Vũ phương bắc.
Bao dung không phải nhát gan, không phải lùi bước, không phải sợ hãi.
Là “tha thứ”.
Mà tiền đề để tha thứ…là ngươi nhận sai.
Đương nhiên Trọng Huyền Tuân sẽ không nhận sai, cho nên đánh nát sống lưng của hắn, ép hắn phải nhận sai.
Thái Dần đương nhiên cũng sẽ không bao dung người Tề, hắn chỉ bao dung bản thân.
Tha thứ cho bản thân không sinh sớm mấy chục năm, không thể tham dự đại chiến tranh bá Tề Hạ, không thể cứu được bại cục. tha thứ cho bản thân tuổi còn nhỏ, tu hành còn xa không đủ, không thể lên Kiếm Phong Sơn, khiến thúc gia không chết…
Tha thứ cho tất cả hiện tại chưa đủ lực, mà để bản thân dũng cảm tiến lên.
Tinh quang xa xôi thuộc về Huyền Vũ thánh lâu lượn sáng quanh người, lực lượng tinh quang đó, chữ "Nhân" nặng nề đó, khiến hắn dễ dàng chống cự lực đẩy kia.
Lấy thần thông Phụ Quẫn vây hãm đối thủ, lấy Huyền Vũ thánh lâu, bao dung cho bản thân vì vô lực.
Hắn bước nhanh về phía trước!
Tay trái giơ ngang ở trước người hất một cái về hướng bên cạnh.
Trong hoàn cảnh hỗn loạn giữa hắn và đối thủ Trọng Huyền Tuân, vì tiến công của hắn mà tách ra một con đường.
Đây là trật tự hắn lập lại trong sự khốn quẫn.
Nếu không phải đang ở một nơi không có hoàn cảnh như diễn võ đài, hiệu quả của thần thông này sẽ càng mạnh hơn.
Ngay vào lúc này, ngay trước mặt hắn, một vòng mặt trời bỗng nhiên mọc lên.
Giống như ánh mặt trời chói chang phá mây đen, trong nháy mắt Nhật Luân phủ xuống, tất cả nguyên lực khác đều bị trục xuất, chỉ còn lại có Hỏa nguyên thuần túy du tẩu, hình thành "trật tự” mới.
Thần thông của Trọng Huyền Tuân, Nhật Luân!
Thần thông này được xưng là “chư tà tránh lui, thần quỷ đều thiêu đốt!”
Là thần thông cường đại áp chế tà ác, càn quét bụi bẩn, dùng vào giờ phút này cũng không thích hợp.
Nhưng Trọng Huyền Tuân lại dùng nó để lập lại trật tự của nguyên lực, thật sự có thể nói là vận dụng khéo léo! Đã khai phá môn thần thông này đến cực hạn, vận dụng tùy tâm, không hổ danh thiên kiêu.
Nhưng…
Thái Dần cười nhạt: “Quả nhiên ngươi là tu sĩ Thiên Phủ, có thể xưng vương xưng bá ở Nội Phủ cảnh. Nhưng ngươi cũng không hiểu cái gì gọi là Ngoại Lâu!”
Khi hắn lên tiếng.
Tinh không xa xôi, lại có ba điểm sáng liên tiếp sáng lên.
Thanh Long thánh lâu phía đông, Chu Tước thánh lâu phía nam, Bạch Hổ thánh lâu phía tây.
Tinh Quang Mộc thể bắt đầu dâng trào trên người Thái Dần.
Khi hắn nói xong câu này.
Tay phải hắn vẫn luôn mở ra bỗng nắm chặt lại, nắm thành quả đấm.
Sau đó một quyền đánh tới trước!
Trên nắm tay của hắn, tinh quang lấp lánh.
Có bốn màu đỏ, lam, xanh, vàng, hỗn hợp xoay chuyển.
Một quyền này đánh xuống, trật tự ngắn ngủi mà Trọng Huyền Tuân dùng thần thông Nhật Luân hình thành liền tan rã ngay tại chỗ.
Cái này là vì…
Nghịch Tứ Tượng Hỗn Nguyên Kình!
Đây là lực lượng thành danh của Hạ Quốc Thái thị.
Sức mạnh này làm tan rã tất cả những gì thuộc về địa phong thuỷ hỏa, người gánh chịu sẽ vỡ vụn.
Tại cấp độ Ngoại Lâu đỉnh phong mới chính thức hiển hiện uy năng.
Bởi vì chỉ khi chân chính dựng lên tứ đại Tinh Quang thánh lâu, mới có thể luyện ra được Nghịch Tứ Tượng Hỗn Nguyên Kình chân chính.
Dùng thần thông Phụ Quẫn khống chế hoàn cảnh, hãm đối thủ trong hỗn loạn.
Lấy Nghịch Tứ Tượng Hỗn Nguyên Kình phá vỡ phòng ngự, lập tức phân sinh tử.
Đây là phối hợp gần như hoàn mỹ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận