Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 876: Đinh Mùi

"Làm phiền Sùng trưởng lão rồi." Nguy Tầm gật đầu.
Sùng Quang chân nhân phất tay đưa Bích Châu bà bà và Khương Vọng bay thẳng ra khỏi Thiên Nhai Đài.
Lúc rời Thiên Nhai Đài, Khương Vọng mới thấy trên vách đá cheo leo vạn trượng có khắc dòng chữ người nói là của tổ sư Điếu Hải Lâu - Câu Long Khách:
"Hải thượng minh nguyệt khởi, vu thử vọng đoạn thiên nhai."
Chữ "vọng" kia viết vô cùng thê lương, giống như tràn ngập nỗi đau đớn dày vò, khiến người ta bi thương muốn khóc.
Nhưng chỉ nhìn thoáng qua, cảnh đã thay đổi.
Nhiều mảng màu sắc biến mất, nhiều vùng hình ảnh bong tróc, cảnh vật liên tục dịch chuyển.
Trong mắt Khương Vọng chỉ thấy một màn sương mù mịt mờ.
Cho đến khi nghe tiếng gió gào thét bên tai, hắn mới nhận ra mình đang rơi xuống, mới biết Sùng Quang chân nhân và Bích Châu bà bà đã biến mất.
Hắn vội xoay người, định thần lại, sương mù trước mắt đã tan biến.
Rất khó miêu tả chính xác những gì hắn thấy.
Bầu trời, mặt đất quen thuộc dường như không tồn tại, thậm chí cả biển cũng mất.
Không phân biệt được trên dưới, xung quanh chỉ thấy một mảnh trống rỗng, chỉ có vài điểm đen lơ lửng trong tầm mắt.
Trong lòng Khương Vọng chợt hiểu ra, đây chính là Mê Giới.
Đây là vùng trống rỗng, tự nhiên ngăn cách Cận Hải với Thương Hải. Ở đây vốn không có phương hướng, chỉ có tu sĩ cường đại, thông qua cảm ứng đối với Tinh Quang thánh lâu tọa lạc trên tinh khung xa xôi, mới có thể xác định vị trí đại khái của mình, tìm được đường về.
Khương Vọng không hề hoảng loạn, hắn đã biết đây là nơi nào, đã sớm có sự chuẩn bị tương ứng.
Hắn không vội hành động, mà đứng yên tại chỗ, trước tiên lấy ra Thận Vương Châu do Lý Long Tuyền tặng, loay hoay một hồi, tạo ra một ảo ảnh của bản thân, đồng thời giấu mình đi tại nơi cách ảo ảnh này ba trượng.
Nan Thuyết đại sư có thể dùng Thận Vương Châu đánh lừa Chiếu Vô Nhan, cả hai đều là Ngoại Lâu tứ cảnh, Chiếu Vô Nhan mạnh hơn Bích Châu bà bà không biết bao nhiêu. Vậy Thận Vương Châu có lẽ cũng có tác dụng với Bích Châu bà bà.
Nhưng xét đến ảo thuật của Điếu Hải Lâu thiên hạ vô song, cho dù trên tư liệu biểu hiện Bích Châu bà bà không giỏi ảo thuật, cũng không nên chủ quan.
Thận Vương Châu chỉ có thể coi là thủ đoạn tạm thời, không thể dựa vào đó quyết định thắng bại.
Trước đó ở Thiên Nhai Đài không có cơ hội, đồng thời cũng để tránh bị Bích Châu bà bà cảnh giác. Bây giờ Khương Vọng mới mở hộp sóc của Yến Phủ tặng.
Vừa nhìn, suýt bị luồng khí tức phú quý mãnh liệt làm cho mù mắt.
Trong hộp đầy ắp phù triện!
Trấn Sơn phù, Chỉ Thủy phù, Kim Thân phù...
Rực rỡ muôn màu, đủ loại phù triện.
Giá trị của cả hộp này... với tầm nhìn của Khương Vọng, không thể định lượng được.
Hắn chưa từng thấy nhiều phù triện đến thế, đừng nói chi là sở hữu và sử dụng.
Cần biết thời đại phù triện nhanh chóng biến mất là do chi phí chế tạo quá lớn. Nếu muốn chứa đựng sức mạnh to lớn thì nhất định chất liệu không thể tầm thường, chỉ riêng điều này đã đội giá thành lên cao. Phù triện càng mạnh thì yêu cầu về chất liệu càng cao.
Điểm xa xỉ nhất là phù triện đều là vật tiêu hao.
Thực tế, một pháp khí hay một cơ quan thú của Mặc gia, giá trị chế tạo cao hơn nhiều so với phù triện cùng uy lực. Nhưng pháp khí và cơ quan thú chỉ cần không hư hỏng thì có thể dùng mãi. Còn phù triện xé ra là hết...
Dùng cơ quan thú chiến đấu đã bị coi là đang đốt đạo nguyên thạch. Dùng phù triện chiến đấu thì quả thật là đổ đạo nguyên thạch xuống biển.
Có người từng nói một đoạn để miêu tả cảm giác mình chiến đấu bằng phù triện như thế này: "Giống như hộp trữ vật của ngươi bỗng nổ tung, một trận đánh xong, ngươi mở mắt ra phát hiện mình đã không còn gì."
So với đó, đầu tư tài nguyên ngang nhau vào bản thân chắc chắn là lựa chọn tốt hơn. Thuấn phát đạo thuật khắc ấn bên trong Thông Thiên Cung và ngũ phủ vốn đã nhanh hơn và khó phòng bị hơn phù triện.
Càng đừng nói bây giờ số lượng phù sư ít ỏi... Giá phù triện đắt đỏ nhường nào khỏi phải nói.
Sự biến mất của thời đại phù triện là sự lựa chọn của lịch sử.
Ngày nay, phù triện phần lớn chỉ còn là một loại thủ đoạn hỗ trợ, dù sao phù triện cấp thấp chế tạo cũng không quá khó khăn. Nhưng hiệu quả... cũng chỉ hơn một chút so với không có.
Lúc trước Tô Tú Hành làm sinh ý những việc rất nguy hiểm, so với tu sĩ cùng cấp hẳn là giàu có hơn chút ít. Nhưng những phù triện mang theo người, uy lực kém đến mức khiến người giận sôi, chắc chắn không ảnh hưởng gì đến Khương Vọng bây giờ.
Còn cái hộp Yến Phủ tặng...
Khương Vọng đậy nắp lại, thở dài - Làm sao có thể trả lại đây?
Hắn chợt cảm thông với Hứa Tượng Càn vì tức giận bất bình mà mắng một câu... "Chó đại gia!"
Không cần nghiên cứu thêm Thất Huyền Bảo Y trên người, hắn biết khả năng phòng ngự của nó. Hắn cũng đã hiểu Ngọc Ban chỉ của Lý Phượng Nghiêu nhờ Lý Long Xuyên chuyển giao.
Sau khi kiểm tra "trang bị" từ các các bằng hữu trợ giúp, hắn mới phóng ra một tia tâm thần lên trên Chỉ Dư đeo trên ngón tay trỏ trái.
Thứ nhỏ bé này là hy vọng để về nhà của hắn, cũng là chỗ dựa của hắn hiện tại.
Khương Vô Ưu nhắc đi nhắc lại, trước khi chết phải hủy Chỉ Dư, nó không phải vô cớ. Ghi chép của nó quá chi tiết, dù không thể bao quát cả Mê Giới nhưng ít ra trong khu vực đã biết, đủ để người sở hữu không còn là con ruồi không đầu.
Theo ký hiệu trên Chỉ Dư, hắn hiện đang ở khu vực "Đinh Mùi".
Không biết Dương cốc và Điếu Hải Lâu có cách phân chia khu vực tương tự cái này hay không, càng không biết hải tộc chia Mê Giới ra sao.
Tin tốt là khu vực này từng được nhân tộc thăm dò qua, không đến nỗi hoàn toàn mù tịt.
Tin xấu là ở đây, thế lực nhân tộc không chiếm ưu thế.
Chỉ có một "Phù đảo" thuộc về tu sĩ Dương cốc, nơi tu sĩ nhân tộc có thể vào tiếp tế. Còn phần lớn nơi khác đều là đất hoang. Trong khi "Hải Sào" đối ứng với "Phù đảo" của nhân tộc tại khu Đinh Mùi có tới năm tòa, áp đảo hoàn toàn nhân tộc.
Nghĩa là Khương Vọng bất cứ lúc nào cũng có thể gặp hải tộc, chiến đấu có thể nổ ra bất kỳ lúc nào.
Mục tiêu rửa tội của hắn là hải tộc cấp thống soái tương ứng với tu sĩ Ngoại Lâu, nhưng trong hải tộc ở tầng thứ này, với sức mạnh hiện tại nếu không mượn ngoại lực, hắn không thể dễ dàng quét sạch. Bởi hải tộc nói chung mạnh hơn nhân tộc cùng cấp.
Mà một khi gặp phải hải tộc vương cấp tương ứng với tu sĩ Thần Lâm, thậm chí là trên... hắn chỉ có thể cầu mong mình chạy đủ nhanh thôi.
"Giá mà biết sớm thì nên tìm Doãn Quan hỗ trợ tăng cường Nặc Y, lúc đi tìm dấu vết Địa Ngục Vô Môn với Lâm Hữu Tà, nghĩ cách liên lạc Doãn Quan cũng tốt." Khương Vọng thầm nghĩ.
Nếu Nặc Y có tác dụng với hải tộc vương cấp thì độ an toàn của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
Tiếc là chỉ có thể tưởng tượng.
Nhưng quan trọng nhất bây giờ không phải hải tộc mà là Bích Châu bà bà.
Sự âm hiểm độc ác của bà ta, Khương Vọng đã rõ. Trước khi rửa tội, hắn nhất định phải giết chết Bích Châu bà bà trước!
Việc này rất khẩn cấp nhưng cũng không thể đặt mình vào tình cảnh hỗn loạn.
Cùng ở khu Đinh Mùi, so với Khương Vọng, Bích Châu bà bà xuất thân Điếu Hải Lâu và đã sớm xây Tinh Quang thánh lâu, chắc chắn đã đến Mê Giới nhiều lần, quen thuộc Mê Giới hơn hắn nhiều.
Mặc dù Khương Vọng có Chỉ Dư do Khương Vô Ưu tặng, nhưng Bích Châu bà bà cũng là nhân vật cao tầng của Điếu Hải Lâu. Hiểu biết của Điếu Hải Lâu về Mê Giới chắc chắn sẽ không kém Quyết Minh đảo, thậm chí còn hơn.
Cho nên dù là địa lợi hay bản thân tu vi, Khương Vọng đều không chiếm ưu thế trước Bích Châu bà bà.
Hắn nhất định phải cẩn trọng, chớp lấy thời cơ thắng lợi.
Khương Vọng suy nghĩ một lúc, đưa ra kế hoạch sơ bộ, rồi bắt đầu di chuyển thăm dò.
Dù lên kế hoạch như thế nào, cũng phải bắt đầu từ việc làm quen với nơi đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận