Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 304: Dám nói khuếch đại

Theo tiếng nói này vang lên.
Long Cốt Diện Giả cao lớn hùng tráng giống một viên thiên thạch gào thét rơi xuống, đập xuống mặt đất, làm bụi mù bay lên đầy trời.
Tất cả sĩ tốt Thành Vệ quân Gia Thành đang quỳ xuống đất đầu hàng, cũng khó tránh khỏi kinh ngạc nhìn lên.
Mà Tiền chấp sự của Tứ Hải Thương Minh càng không nói hai lời, trực tiếp bật người chạy xa. Gã vứt bỏ tất cả ở Thanh Dương trấn, một mình chạy trốn!
Gã biết Long Cốt Diện Giả đáng sợ, theo gã thấy, đối mặt với một cường giả Nội Phủ Cảnh, ít nhất Thanh Dương trấn lúc này không thể kháng cự.
Chạy trốn chậm chỉ sợ sẽ mất mạng!
Mà cũng không cần nhiều lời, nhìn thấy mặt nạ Long Cốt kia, Khương Vọng biết không còn đường để cứu vãn.
Nhưng hắn không tính chạy trốn.
Hắn vừa mới làm đứt đoạn hoành văn, đẩy ra Thiên Địa Môn, đánh bại Âm Dương Du Sát trận, bắt mấy ngàn sĩ tốt làm tù binh, bất kể là thế hay là ý, đều đang ở đỉnh phong.
Không có đạo lý chưa giao thủ mà đã tránh lui, cho dù... Đối phương là Nội Phủ Cảnh!
"Tà ma ngoại đạo, dám nói lời bậy bạ."
Khương Vọng dừng chân giữa không trung, điều động sức mạnh của Lý Văn Xích Kỳ, lấy Huyết Hải trào dâng lên.
Bên trong Huyết Hải lại có hoa tươi tràn ra.
Một kiếm tỏa ra hàn quang, đâm thẳng tới đối thủ giữa không trung.
Trực diện với cường giả Nội Phủ Cảnh, hắn không chỉ không lùi lại, ngược lại còn chủ động tấn công!
"Thật can đảm!"
Long Cốt Diện Giả thò ra một đôi tay to, đôi tay này không giống hình người, trên khớp có vảy, ngón tay có vuốt, một màu vàng rực, thô bạo hung ác.
Y đã luyện Pháp tướng Bạch Cốt sáp nhập vào thân.
Thân này chính là rồng.
Y giẫm trên mặt đất bất động, đôi tay kéo qua hai bên sườn.
Diễm Hoa, Huyễn Hoa kia đều bị xé nát, Huyết Hải cũng bị tách ra.
Roẹt!
Rõ ràng là Huyết Hải bị tách ra, nhưng lại vang lên tiếng vải vóc bị xé toạc.
Lại nhìn về hướng Lý Văn Xích Kỳ được cắm xuống.
Chỉ thấy cả Lý Văn Xích Kỳ đã bị xé rách.
Lúc trước cờ xí này bị một kiếm của Khương Vọng cắt qua, sau đó trải qua tu bổ, đã khôi phục lại như cũ. Mà lúc này, nó lại bị tổn hại dưới một kích của Long Cốt Diện Giả.
Đôi mắt của Long Cốt Diện Giả như bị kim phấn nhiễm lên, ngẩng đầu nhìn Hoa Hải tách ra Huyết Hải... Khương Vọng thả kiếm lao đến.
Cả người y đột ngột nhảy lên từ mặt đất, đã đến gần người Khương Vọng.
Một người từ dưới lên trên, một người từ trên xuống dưới.
Thời gian phảng phất như đọng lại, trong nháy mắt giao kích, rất có thể sẽ định ra sinh tử.
Kim Cức Quan Miệng trên đỉnh đầu Khương Vọng chợt lóe rồi biến mất, cũng ngay vào lúc đó, đạo thuật Phược Hổ được tung ra!
Nhưng chỉ thấy trên người Long Cốt Diện Giả chợt lóe kim quang, cả người vẫn không hề trì trệ xông thẳng tới, nâng trảo lên.
Kim Cức Quan Miệng lại thêm Phược Hổ, nhưng không thể vây khốn y được nửa hơi thở!
Kiếm đã đánh đến bước này, Khương Vọng biết rõ, dưới loại tình huống này, ba kiếm Thiên Địa Nhân nhiều nhất chỉ có thể làm y bị thương, lại không có khả năng giết chết y.
Một trảo của Long Cốt Diện Giả lại đủ để xé nát hắn. Tứ Linh Luyện Thể quyết là rèn luyện thân thể, nhưng căn bản không chống lại được lực sát lực cường độ này.
Mà bất kể là Hướng Tiền, Trương Hải hay là Trúc Bích Quỳnh, có lẽ không nhúng tay vào được cuộc chiến này.
Tình thế lâm vào nguy cấp.
Ngay lúc hai người sắp phân ra sinh tử.
Ầm ầm ầm!
Nguyên lực hệ Hỏa ngưng tụ thành thực chất quanh thân Khương Vọng, không ngừng nổ mạnh.
Cả người hắn giống như hóa thành một hỏa cầu, ngay lập tức vọt tới chân trời.
Đây cũng là một trong những thứ hắn thắng được từ Khương Vô Dong, độn thuật hệ Hỏa, Diễm Lưu Tinh!
Khương Vọng trốn lên trời cao, tránh thoát mà lòng còn sợ hãi.
Quá mạnh!
Tuy hắn không phải là vô địch thiên hạ ở Thông Thiên Cảnh, nhưng cũng đã tới gần cực hạn, bước vào danh sách mạnh nhất.
Lấy thực lực Thông Thiên Cảnh gần như vô địch đẩy ra Thiên Địa Môn, mới vào Đằng Long Cảnh thì hắn lập tức đã là cường giả ít ỏi trong cảnh giới này. Nhưng hắn vẫn còn kém xa, không phải là đối thủ của Long Cốt Diện Giả.
Dù Khương Vọng chưa gặp mặt hết Thập Nhị Cốt Diện của Bạch Cốt Đạo, nhưng người này xứng đáng là đệ nhất!
"Độn thuật hay!"
Tiếng nói của Long Cốt Diện Giả lộ ra uy nghiêm và tự tin.
Cho dù Khương Vọng dẫn đầu phát động cường công, dù hắn cực kỳ hung hiểm trốn thoát dưới trảo của y, cũng chỉ có thể khiến y nhẹ nhàng tán thưởng một tiếng, không thể nào thay đổi kết cục.
Ầm!
Lấy y làm trung tâm, ngay giữa không trung, một gợn sóng bán trong suốt trong nháy mắt bị đẩy ra.
Y lại tới gần!
Khương Vọng không chút do dự, lại hóa Diễm Lưu Tinh, độn đến nơi xa.
"Xem ngươi chạy được bao lâu?"
Long Cốt Diện Giả giơ vuốt xông đến, Khương Vọng lại nổ tung Diễm Lưu Tinh.
Hai người bắt đầu truy đuổi giữa không trung.
Những tên tù binh Thành Vệ quân quỳ trên mặt đất kia vừa không dám động, lại không dám hoàn toàn phó mặc cho số phận, chỉ có thể ngẩng đầu quan sát chiến cuộc trên không.
Mọi người Thanh Dương trấn vừa mới nghênh đón thắng lợi, lại gặp phải đối thủ cường đại như thế, ngọn lửa kích động vừa mới vụt ra, lại bị một chậu nước dập tắt.
Không nói đến ba trăm võ giả căn bản không thể ảnh hưởng đến chiến cuộc, không để ý một chút thì mấy tên tu sĩ siêu phàm của Tứ Hải Thương Minh đã nhân cơ hội chạy tứ tán.
Không chỉ sĩ khí của những người này hạ xuống, ngay cả bản thân Khương Vọng cũng không lạc quan với cục diện hiện giờ.
Nguyên lý của Diễm Lưu Tinh là dùng Nguyên lực hệ Hỏa không ngừng làm nổ để đẩy mạnh người thi thuật đi, là loại độn thuật thuộc về kiểu bùng nổ trong cự ly ngắn. Tốc độ cực nhanh, nhưng không thích hợp để dịch chuyển cự ly xa trong thời gian dài.
Đối với chiến cuộc lúc này, Khương Vọng không thể kéo dài!
Mà đúng lúc này, chuyện họa vô đơn chí đã đến.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên rồi vụt tắt, một tu sĩ siêu phàm đang chạy trốn của Tứ Hải Thương Minh bị đánh văng ngược trở lại từ nơi xa. Chính xác thì đó là một bộ thi thể bị đánh bay trở về.
Mà một tên gầy yếu mang mặt nạ Hầu Cốt dẫm lên thi thể một tên tu sĩ Tứ Hải Thương Minh khác bay xuống từ trên trời.
Ở phía sau gã, Thố Cốt Diện Giả chậm rãi đi tới, mỗi tay xách theo một thi thể của hai tên tu sĩ Tứ Hải Thương Minh còn lại.
Bịch bịch!
Hai thi thể bị ném xuống mặt đất.
Thố Cốt Diện Giả vỗ vỗ tay, nhìn về phía chiến trường đang truy đuổi trên không trung, dịu dàng nói: "Ta cứ thắc mắc sao Long ca còn chưa kết thúc cuộc chiến, thì ra tiểu tử này chạy trốn thật nhanh!"
Hầu Cốt Diện Giả cũng liếc nhìn lên không trung một cái, sau đó cười quái dị nói: "Việc này có gì khó?"
Gã ta nhấn mũi chân một cái, cả người bắn mạnh về hướng Thanh Dương trấn, giọng nói sắc nhọn bạo ngược, mỗi một câu đều nhằm vào Khương Vọng.
"Thiếu niên lang! Đây là nơi ngươi bảo hộ đúng không?"
"Quán triệt niềm tin của ngươi, thực tiễn đạo lý của ngươi?"
Gã lấy tu vi Đằng Long Cảnh đỉnh phong, quấy lên dòng khí, trước người gã tụ lại một mũi khí sắc nhọn khổng lồ, hung hăng đâm về hướng Thanh Dương trấn!
"Ngươi cứ trơ mắt... Nhìn bọn chúng chết sao?"
Hầu Cốt Diện Giả tấn công vào chỗ hiểm địa là vì muốn Khương Vọng quay ngược trở lại, sau đó thành thành thật thật bị Long Diện giết chết, hoặc ít nhất cũng dao động ý chí, làm chậm tốc độ của hắn.
Nhưng Khương Vọng trên không trung mắt điếc tai ngơ, trước sau vẫn chặt chẽ nhìn chằm chằm vào Long Cốt Diện Giả, lấy Diễm Lưu Tinh nắm chắc cơ hội né tránh.
Không phải hắn máu lạnh, không phải hắn thờ ơ không quan tâm tính mạng của mọi người trong Thanh Dương trấn.
Mà trong tình cảnh lúc này, sự ôn nhu vô dụng chỉ là trói buộc! Hắn chết rồi thì căn bản không thể giải cứu cho những người đó, ngược lại sống mới có cơ hội lật ngược tình thế.
Đối mặt với cường giả như Long Diện, tốt nhất là dồn hết tâm lực, còn suy nghĩ về chuyện khác thì chỉ tự tìm đường chết!
Mà Khương Vọng tuyệt đối không muốn chết.
Hắn tuyệt đối không muốn chết, tuyệt đối không chịu chết, cho dù... thực lực của Long Cốt Diện Giả mạnh đến mấy, làm người ta tuyệt vọng đến mấy!
Trương Hải chỉ là một tu sĩ Du Mạch Cảnh, cả ngày si tâm vọng tưởng muốn luyện chế thành thần đan. Trúc Bích Quỳnh tuy có tu vi Thông Thiên Cảnh, nhưng thực lực còn kém xa cả Hồ Thiếu Mạnh, càng không có khả năng vượt cảnh chiến đấu.
Càng không cần phải nói những đến những võ giả phàm tục kia.
Hầu Cốt Diện Giả có tu vi Đằng Long Cảnh đỉnh phong, đánh vào với mục đích uy hiếp, thế như hổ vào đàn dê, mắt thấy sắp sửa diễn ra một trận tàn sát.
Bỗng một tia hàn tinh xuất hiện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận