Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 278: Hồng trang thiên sát người trong kính

Ý chí bản thân bị ảnh hưởng bởi một tồn tại thần bí nào đó thật khiến cho người khác phải sợ hãi. Đối với thực lực Khương Vọng hiện giờ hắn rất khó ứng đối với nguy cơ này. Hắn không thông qua Thái Hư Huyễn Cảnh nhờ Trọng Huyền Thắng giúp đỡ, bởi vì một khi truyền ra bên ngoài thông tin rất dễ bị lộ, dù hiện hắn đang ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh đi nữa.
Trước giờ Khương Vọng cũng quen với việc tự mình đối mặt các vấn đề nan giải. Từ Trang quốc đến Tề quốc, mấy vạn dặm đường dài chỉ một người một kiếm, chưa từng dựa vào ai. Không cần biết vấn đề gian nan đến đâu, lựa chọn duy nhất của hắn là đối mặt.
Loại ảnh hưởng kia liên quan đến biến hoá tinh thần. Đạo thuật ảnh hưởng đến tinh thần Khương Vọng có chỉ có Hoa Hải nhưng nó cũng gây ảo ảnh chứ không sở trường tại phương diện tinh thần. Kinh Cức Quan Miên có thể xếp trên Hoa Hải. Đối với bảo vật có thể trợ giúp về mảng tinh thần hắn có Trúc Bích Quỳnh giao dịch ở Thận Châu, Hồng Trang Kính của Hồ Thiếu Mạnh. Đây là một vài thứ hắn có thể dựa vào để đánh cược một phen nhưng rõ ràng Hoa Hải khó chịu nổi nhiệm vụ này.
Tóm lại giải quyết Minh Chúc là biện pháp trực diện nhất. Dùng đạo nguyên oanh kích Minh Chúc có thể được, nhưng đây chỉ là biện pháp sau cùng. Vì Minh Chúc ở Thông Thiên Cung, hắn không thể xem đó như chiến trường được. Chưa biết kết quả thắng bại ra sao, hậu quả để lại không có gì lạc quan cả.
Biện pháp đốt cháy Minh Chúc thì sao?
Minh Chúc bị thiêu đốt thể tích sẽ thu nhỏ lại, nhưng ngọn nến đốt mãi cũng phải hết. Minh Chúc có lẽ cũng biết như thế. Hoặc cứ để sự việc này lại để sau này tìm cách xử lý sau cũng là một biện pháp. Ví như hiện tại Khương Vọng đã có thể thử đi đẩy cửa thiên địa, mở ra thế giới mới. Sự việc bây giờ khó làm nhưng lúc đó chưa hẳn đã không có cách giải quyết.
Chỉ là hiện giờ ảnh hưởng của Minh Chúc đối với hắn ngày một tăng lên. Nếu cứ bỏ mặc vậy liệu có ổn? Nghĩ đến đó thôi hắn đã thấy không rét mà run, muốn giải quyết vấn đề này càng sớm càng tốt.
Khương Vọng ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh đem mọi thứ cân nhắc một lần, cuối cùng quyết định đặt hy vọng vào Hồng Trang Kính.
Hiện tại thứ có thể trợ giúp hắn về phương diện tinh thần cũng chỉ có Hồng Trang Kính thần bí mà thôi. Nói đúng hơn là thế giới bên trong kính. Với thứ đồ vật không rõ lại lịch này, lúc đầu hắn chờ lúc hiểu rõ hơn mới tiến hành thăm dò, nhưng bây giờ tình thế bắt buộc hắn phải thử một lần xem sao. So với Minh Chúc có liên hệ ít nhiều với Bạch Cốt Đạo thì Hồng Trang Kính này vẫn có vẻ lương thiện hơn.
Quyết định xong là hắn không do dự nữa.
Khương Vọng rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh, sau đó lấy Hồng Trang Kính ra suy nghĩ. Những ngày vừa qua hắn vẫn lấy đạo nguyên ôn dương nó nhưng không cách nào sử dụng. Có hai phương thức tiến vào thế giới bên trong kính. Một là lấy cả nhục thân tiến vào, hai là chỉ dùng thần hồn.
Trước kia Hồ Thiếu Mạnh ẩn thân cả người trong kính, chỉ cần lấy ảnh trong gương mê hoặc đối thủ. Khương Vọng cũng muốn thử phương pháp này trước. Tâm niệm vừa động hắn đã xuất hiện trong thế giới của Hồng Trang Kính. Trước mắt hắn là một mảnh trắng xóa. Từ lúc xuất hiện nơi này, hắn cảm giác được hắn có thể khống chế một lực lượng nào đó.
Tầm mắt hắn được mở rộng tương đối, hưng phấn mở rộng này không ở trong kính mà lại ở ngoài kính. Hiện giờ hắn đang ở căn phòng trong Thanh Dương Trấn, ngay phía sau tòa thị chính. Hắn nhìn thấy mọi vật dụng, bố trí trong phòng. Nhìn ra bên ngoài hắn thấy Tiểu Tiểu đang dựa vào bàn chăm chỉ làm việc, hắn có thể thấy rõ nàng đang viết cái gì.
Hắn nhìn thấy Trúc Bích Quỳnh ngồi một mình trong phòng bưng lấy Phúc họa Cầu lặng lẽ rơi lệ. Lúc bình thường nàng vô tư như thế, xem ra khi không có ai lại có thể trở thành một người khác hẳn.
Khương Vọng nhìn thấy Trương Hải ở phía sau không biết chơi đùa cái gì, củi trong lò đang cháy rừng rực, quan sát kỹ hơn hắn nhận ra đối phương đang tập trung luyện đan. Hắn lại nhìn thấy Hướng Tiền.
Hướng Tiền đột nhiên mở mắt, hơi nghi hoặc nhìn quanh. Khương Vọng vội thu tầm mắt lại.
Khương Vọng cơ bản tìm hiểu được cách dùng đầu tiên của Hồng Trang Kính, dùng nhục thân tiến vào thế giới bên trong, sau đó mượn nhờ lực lượng của nó để quan sát cảnh vật xung quanh. Hắn đã thử rồi, khoảng cách quan sát tối đa là trong phạm vi một dặm.
Khương Vọng nghĩ khoảng cách này có lẽ không liên quan đến vị trí đặt chân hiện tại của hắn. Thời điểm nhục thân còn ở thế giới trong kính, trong phạm vi một dặm, hắn có thể biến ảnh trong gương từ giả thành thật, hiệu quả không khác lúc trước Hồ Thiếu Mạnh sử dụng.
Cách dùng này tất nhiên là tốt nhưng lại không có tác dụng gì với vấn đề hắn đang gặp phải. Hắn thăm dò một thời gian thấy không được thì cũng thôi, sau đó rời khỏi thế giới trong kính. Tiếp theo hắn thử cách thứ hai, lấy thần hồn tiến vào thế giới bên trong.
Thần hồn tiến vào, nhục thân vẫn ở bên ngoài cầm Hồng Trang kính. Cảm giác này khác với lúc hắn tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh.
Tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh thì tinh lực Thái Âm làm cầu nối, thế giới thần bí mênh mông kia là bờ sông. Bước qua cầu lên bờ, trong lòng liền cảm thấy rất an tâm. Khi thần hồn tiến vào bên trong Hồng Trang Kính, cảm giác đầu tiên của Khương Vọng là rét lạnh như thể xung quanh đang là mùa đông khắc nghiệt, tuyết bay đầy trời, thần hồn còn có cảm giác muốn đông cứng lại.
Gió lạnh gào thét, một âm thanh lạnh lùng vang lên.
“Đáng thương kiều nhan trước gương, lão hồng trang thiên sát người trong gương.”
“Lại độ, Phi tuyết kiếp.”
Khương Vọng phát hiện mình đang ở giữa một cánh đồng tuyết, hắn cảm giác được đường về của thần hồn đã bị chặt đứt.
Đây là một trải nghiệm vô cùng quái lạ. Một phần ý chí của hắn vẫn tồn tại ở thế giới bên ngoài, một phần thì ở bên trong. Nhưng lúc này phần bên trong kính đã không thể quay ra thế giới bên ngoài, trừ phi hắn phải vượt qua được cái thứ gọi là “Phi tuyết kiếp” này!
Nói cách khác, một khi hắn độ kiếp thất bại thì phần thần hồn này cũng tiêu biến. Đến lúc đó đừng nói đến việc giải quyết phiền phức Minh Chúc gây ra, có thể giữ được tình trạng bình thường cũng là hy vọng xa vời.
Liên quan đến việc làm sao để bù lại phần thần hồn bị tổn thương, hiện giờ hắn không biết. Nếu Minh Chúc thật sự có vấn đề, thật có ý đồ muốn gây ảnh hưởng để cải biến ý chí của hắn, đối mặt với phần thần hồn bị tổn thương không trọn vẹn của hắn, hậu quả khó mà tưởng tượng ra nổi.
Dưới hoàn cảnh thực lực, tài nguyên đều không đủ, để phá cục hắn đành mạo hiểm tìm tòi trong Hồng Trang Kính. Nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, tai kiếp này chưa qua tai kiếp khác lại tới rồi.
Đúng là thời đến thiên địa đều góp sức, vận đi anh hùng cũng sa cơ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận