Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 3034: Bắc Đẩu giết Nam Đẩu (2)

Từ trong u quật nhìn lên bầu trời, chỉ có một khung ô nhỏ.
Đêm dài không trăng, chỉ có vài đốm sao lác đác.
Có bảy vì sao hướng về phía bắc như Tửu Đấu, có sáu vì sao vắt ngang phía nam như cái gàu xúc.
Tinh đấu một đường xuyên qua tinh ki, ánh sáng phía nam lờ mờ hoàn toàn tiêu tán.
Hôm nay Bắc Đẩu giết Nam Đẩu!
Khương Vọng có được sự cảm ngộ từ trong chốn u minh, sự biết thấy của hắn đã hoàn toàn nhảy vọt, tinh thần như ngồi trên vị trí cao vô thượng, nhìn xuống tháng năm lưu chuyển, núi sông đổi dời, đạo ý lưu chuyển ở trong tim, đất trời đều nằm trong lòng bàn tay.
Từng mảnh năm tháng tụ thành bông tuyết, rơi lên đầu hắn, đậu lên vai hắn, tan rã trên đạo khu của hắn.
Đúng như lời Cao Chính nói, thời gian hắn tiêu tốn trong [thời không kính hà thiên ky trận], sau khi người bày trận bị giết, đều được lấy về. Giết càng sớm, lấy về được càng nhiều.
Thời gian hai bên truy đuổi rất lâu, thời gian hắn đánh mất đã vượt quá mười năm, bây giờ đều quay trở lại, chỉ bị mất có một năm.
Tuổi thọ của Chân nhân là một ngàn hai trăm chín mươi sáu năm, chỉ mất một năm giết Nhậm Thu Ly, cái giá này không lớn.
Nhưng nguy hiểm vẫn còn chưa được giải trừ.
Vào thời khắc Nhậm Thu Ly chết, mới là lúc tử cục mở ra!
Từ sâu trong u quật, vọng ra những tiếng gầm gào đầy ác ý, lúc đến gần, sức mạnh chúng vô hình lôi kéo khiến chúng vang vọng liên hồi cả trăm ngàn lần. Khương Vọng cảm nhận được mỗi một sợi lông của mình đều đang gánh một lực kéo xuống vô cùng mạnh. Tâm thần cũng không ngừng rơi xuống, như bị đeo những khối đá nặng cả ngàn vạn cân, mà lực kéo kia vẫn còn không ngừng tiếp tục tăng lên.
Với khí lực Chân nhân, thần thông bất hủ của hắn, mà chịu đựng còn khó khăn, nhất thời không thoát thân ra được.
Như bị thủy quỷ ở dưới nước túm lấy, như bị rơi vào vũng bùn ác niệm.
Chúng đã quá bẩn thỉu hôi thối đến mức không cứu nổi, chúng chỉ còn biết phá hủy!
Nên chúng cũng muốn lôi ngươi cùng xuống vực sâu.
Sức nặng nhân tâm bị kéo xuống, người muốn đi lên sẽ phải chịu gánh nặng.
Thời gian cấp bách, dây dưa ở đây lâu sẽ vĩnh viễn đánh mất đường về. Khương Vọng đưa tay lên, nắm lấy miếng ngọc đeo trên cổ, rời khỏi u quật !
Miếng ngọc vô cùng xinh đẹp này, lúc hắn rơi vào A Tị Quỷ Quật, đã sáng ngời, nóng hực.
Giờ phút này, miếng ngọc tỏa ánh sáng vạn trượng, bay ra hư ảnh một nữ thần cao quý xinh đẹp, đứng giữa hư không bắt đầu múa.
Bên cạnh có tiếng sóng làm nhạc tấu, làm lòng người đang nặng nề được thả lỏng.
Đây là...
Thủy thần Sở quốc, Tương phu nhân!
Do tiểu công gia Tả Quang Thù Đại Sở tặng cho.
Đại Sở sâu dày, sắc thần ngự quỷ đều là truyền thống. Thủy thần Sở quốc Tương phu nhân, ở A Tị Quỷ Quật này, vừa vặn chính là cá gặp nước, đồng thời còn bất ngờ giúp Khương Vọng mở kim khóa!
Cũng cùng vào lúc này.
Tiên Long pháp tướng phiêu dật xuất trần, vẫn lơ lửng trên bầu trời Việt quốc, đang dùng khả năng nghe ngửi của mình tìm dấu vết của bổn tôn trong Vẫn Tiên Lâm.
Ma Viên pháp tướng dữ tợn hung ác thì nhảy xuống sông Tiền Đường tìm Kính Hồ, lượn ngang lượn dọc, cứ như ở trong bồn tắm.
Việt quốc Thái Miếu, có một người dáng người mập mặc mặc cẩm y nhanh nhẹn lẻn vào, mò tới chỗ bàn thờ, thò bàn tay mập, lấy quyển minh sách mới được mang về hồi sáng.
Đầy hứng thú mở nó ra xem, nhìn thấy hàng đầu tiên bên phải có bốn chữ to !
Vẫn Tiên chi minh!
Lúc minh ước được mở ra, tiểu mập mạp không chịu nổi sức mạnh của minh ước, trong nháy mắt trông thấy bốn chữ kia, đã ngã nhào xuống đất, chìm vào giấc ngủ.
Trên người tiểu mập mạp, một viên tiên niệm long lanh trong suốt nhảy ra, hóa thành hình người, ấn ký mình lên minh ước!
Đây là một trong những hậu thủ Khương Vọng lưu lại ở Hội Kê thành.
Vốn chỉ là để lại một ấn tích trong người quốc vương tương lai của Việt quốc, để tránh mình không tìm được đường về, nhưng lúc này không ngừng gặp phải sự cố, dẫn đến cây cầu thời không bị cắt đứt.
Nhậm Thu Ly mượn Văn Cảnh Tú minh ước Vẫn Tiên chi minh năm Đạo Lịch 3928, Khương Vọng lại mượn minh ước năm Đạo Lịch 3729 từ tiểu Văn Cảnh Tú. Năm này là năm Vẫn Tiên chi minh mới vừa xác lập tiết điểm lịch sử!
Trong Việt quốc Thái Miếu, nhất thời lưu quang vạn chuyển.
Minh ước Vẫn Tiên chi minh vừa được mở, Khương Chân nhân liền nhảy ra.
Tiện tay phất một cái, ném tiểu Văn Cảnh Tú đang ngủ say lên bàn thờ, thành hình ảnh thằng bé ôm quyển minh ước trong lòng, cong người lại ngủ ! đến lúc tỉnh dậy, chắc sẽ không bị đánh một trận đâu.
Sau đó thu hồi pháp tướng, rời khỏi Thái Miếu, bước lên trời cao, bước vào làn sóng thời gian đang cuốn ầm ào!
Khương Vọng từ Vẫn Tiên Lâm nhảy trở về Việt quốc, lại từ Việt quốc năm Đạo Lịch 3729, nhảy trở về dòng sông lịch sử. Trước khi "Thời không kính hà thiên ky trận" hoàn toàn tan vỡ, nhảy trở về Kính Hồ, hạ xuống hành lang thời gian.
Hành lang thời gian đang sụp đổ!
Mái trần nửa trong suốt xuất hiện vô số đường nứt khắp nơi, sau một tiếng ‘rắc’, hoàn toàn vỡ nát, nước sông cuồn cuộn ào xuống, chảy tràn vào các gian phòng trống rỗng.
Nhậm Thu Ly trước khi chết bùng nổ, đã hoàn toàn phá hủy Kính Hồ, hủy diệt kính chiếu lịch sử Việt quốc. Tuy chỉ là kính ánh, nhưng vẫn làm dao động quốc thế.
Việt quốc vĩnh viễn mất đi bảo vật động thiên trấn sông.
Nên, sông Tiền Đường mới vỡ đê!
Khương Vọng ngay thời khắc này, đạp lên cuộn sóng thời gian, xuất hiện trên sông Tiền Đường đã mất đi khống chế, xuất hiện trong tầm mắt của Biện Lương.
Biện Lương kinh hãi.
Quốc vương Việt quốc Văn Cảnh Tú cũng không kiềm chế được, lùi lại một bước!
Ông ta không thể nào ngờ một Chân nhân cao cấp như Nhậm Thu Ly, đệ nhất toán đạo, trong tình huống đã chiếm được thuận lợi trước, lấy trời đất làm bàn, lấy thời gian làm cục, còn mượn ngọc tỷ Thiên tử Việt quốc, minh sách Vẫn Tiên chi minh, điều động toàn bộ sức mạnh của lịch sử Việt quốc, chuẩn bị đầy đủ đến như vậy... mà vẫn không giữ Khương Vọng lại được!
Còn để Khương Vọng từ trong dòng thời gian đi ra!
Bằng cuộc giao dịch này với Nhậm Thu Ly, ông ta đã để mất Kính Hồ, chọc vào một kẻ địch như Khương Vọng, còn khiến cho quốc thế dao động, sông Tiền Đường vỡ đê.
Còn cái vị Thiên Cơ Chân nhân Nhậm Thu Ly vốn dĩ sẽ trở thành hộ quốc Việt quốc trong tương lai lại vĩnh viễn bị chôn vùi trong thời gian ! một người nữa là Thất Sát Chân nhân, thì chẳng biết ở nơi nào.
Những nước cờ này, rõ ràng mình đã suy nghĩ vô cùng cặn kẽ, nhưng bây giờ lại giống như nước nào cũng đi sai.
Bày cục Cao sư để lại sau khi chết, đã tan tác!
Hơn nữa có thể đoán ra sẽ còn mất nhiều hơn, thua nhiều hơn.
Việt quốc bây giờ, còn cái gì cản được Khương Vọng? Nếu Khương Vọng muốn trả thù, lý hắn cũng có, tình hắn cũng có, Việt quốc có gánh nổi không?
Văn Cảnh Tú cắn răng, bản năng muốn lùi nhưng lại tiến tới một bước, chắp tay giọng bi thiết:
"Khương các lão! Đây là Văn Cảnh Tú đã sai! Mong người vì thiên hạ ! ".
Câu còn chưa nói xong, Khương Vọng đã xuất kiếm!
Văn Cảnh Tú hoảng sợ thất sắc, đang định liều mạng phản kháng, thì nhận ra một kiếm này không phải là dành cho mình.
Khương Vọng vừa từ trong lưu quang lịch sử tiêu tán đi ra, đã lập tức vung kiếm chém về phía đỉnh sóng Tiền Đường cao cả mấy trăm trượng!
Đây là một kiếm giết Nhậm Thu Ly mà vẫn chưa hoàn thành của hắn trong A Tị Quỷ Quật.
Có tên Tuế Nguyệt Như Ca .
Mọi người nhìn ra !
Kiếm quang mở ra một bầu trời.
Trong kiếm quang cuồn cuộn, hư ảnh sát tướng liên tiếp xuất hiện, giết về hướng nước lũ đang tàn phá bừa bãi.
Những hư ảnh này, có cái người ta nhớ, có cái đã không còn ai nhớ.
Kháng long quân phó đốc Mẫn Thùy Phạm..
Thái tông triêu mãnh tướng Long Nhữ Trật..
Hồ Lĩnh Tam Hữu.
Chân nhân Cách thị...
Bọn họ, đều là lưu quang còn sót lại sau cùng của đoạn lịch sử này sau khi Kính Hồ vỡ tan. Trong màn kiếm quang được diễn hóa ra, những nhân kiệt Việt quốc một lần cuối cùng vì nước mà chiến.
Tấm lòng anh hùng, bất chấp năm tháng.
Cổ kim tráng chí, khẳng khái biết bao!
Khi tiếng kiếm rít dâng trào khiếu hải kết thúc, dòng nước lũ muốn nuốt trời cuốn đất cũng dừng lại.
Mặt nước bây giờ bằng phẳng như gương, gió sông ngàn dặm nhẹ thổi, mọi người theo gợn sóng lăn tăn mà lúc khóc lúc cười. Con đê đồ sộ đã bị nhấn chìm lại hiện ra cao vút, như chưa từng nghiêng sụp bao giờ.
Giống như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Nhưng cái gì cũng không trở về được.
Đây là năm Đạo Lịch 3928, cuối tháng chín.
Thái Hư các viên Khương Vọng, một kiếm định Tiền Đường.
Văn Cảnh Tú sắc mặt phức tạp nhìn Khương Vọng, nhưng chỉ nhìn thấy một bóng thanh hồng.
Trên mặt sông mênh mông, chỉ có âm thanh Khương Chân nhân lưu lại !
"Kính Văn Trung!"
"Kính Cao Chính!"
"Kính những người đã mở ra nơi này bao đời!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận