Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1962: Tối nay Bắc Đẩu chỉ chiếu mỗi Mân Tây (3)

Dùng kiếm thức Ích Toán để tạo ra cơ hội, rõ ràng là ngu xuẩn! Số lần giao phong càng nhiều, thông tin bị Khương Vọng nắm giữ sẽ càng nhiều.
Đáng hận cái tên phế vật Thái Dần kia, ở trong Sơn Hải Cảnh lấy hai đánh một, từng chiến đấu sinh tử cùng nhau, vậy mà chuyện quan trọng như thế này lại không nhìn ra được tí teo nào cả!
Suy nghĩ này vừa hiện, kiếm ý của Dịch Thắng Phong lập tức biến đổi.
Kiếm triều vô biên lùi xuống.
Từ sau gáy, một đôi cánh huyền ảo, mỏng nhỏ và hư ảo đột ngột giương ra!
Thần thông Thiền Dực , mở !
Gió thu chưa động, con ve đã biết rồi.
Thần thông này được gọi là "Chỉ cần có một chút tí ti biến động, nhất định sẽ cảm thấy ngay." Hay còn gọi là "Ý niệm vừa hiện, kinh động ve ngay". Một bút một nét, chỉ cần đất trời thay đổi, vạn vật sẽ động. Nếu nói có linh cảm là thần thông về cảm giác, thì Thiền Dực chính là người mang thần thông này khi sử dụng nó, tốc độ và năng lực phản ứng sẽ được nâng cao tới cực hạn mà cơ thể có thể chống đỡ được! Gần như cùng lúc Thiền Dực giương lên, Bạc Hạnh Lang cũng đã điểm về phía ngực Khương Vọng! Quá nhanh! Người và kiếm nhào tới, vượt qua khoảng cách giữa hai người, nhanh tới mức Khương Vọng nâng kiếm không kịp! Khi mũi kiếm lạnh như băng chỉ còn cách tim không tới một tấc, một luồng sáng bỗng nhiên sáng lên, tiếp theo đó là luồng thứ hai, luồng thứ ba, Luồng thứ tư, luồng thứ năm! Ánh sáng năm loại thần thông, Thiên Phủ chi khu hiển hóa! Dịch Thắng Phong đã nhanh tới cốc độ cực hạn, nhưng rơi vào ánh sáng của năm loại thần thông, cũng không tránh được bị chậm lại. Đỏ, sương, xanh, vàng, trắng đen, năm luồng ánh sáng lăn lộn quấn hòa vào nhau, không hề phân tách. Dịch Thắng Phong đang ở trong tốc độ cực hạn, suy nghĩ cũng lưu chuyển cực nhanh. Một kiếm này đương nhiên là kịp xuyên tim, vậy có thể giết được Khương Vọng đang ở trong trạng thái Thiên Phủ hay không?
Nếu không được, kiếm này xuyên tim rồi, có thể trong khoảng cách cực gần này, đối phó được phản công của Khương Vọng không? Thần thông Thiền Dực giúp cảm giác trở nên cực kì bén nhạy, nắm bắt được đến từng phản ứng, mỗi một khối bắp thịt của đối thủ, cũng như tạo nên một sức mạnh khủng bố làm dao động ý định dùng cơ thể mình nhận một kiếm để phản công của Khương Vọng! Không đâm xuống được! Tốc độ cực hạn khi sắp hết đà, bị ép sinh ra sơ hở, chứ không phải là lấy ngắn kích dài, tại chỗ lấy cứng đối cứng. Bàn chân khẽ chuyển, Dịch Thắng Phong đã chuyển tới sau lưng Khương Vọng, kiếm đâm vào lưng! Soạt! Một chiếc áo khoác màu trắng sương mở tung ra! Sát cơ lạnh giá cực mạnh khiến tâm triều Dịch Thắng Phong trong nháy mắt cuộn trào, cảm nhận được nguy hiểm! Đây nhất định là thần thông sát phạt đã được mở mang đến cực hạn của cảnh giới, tuyệt đối không tiếp nhận được! Hắn có được biết về Bất Chu Phong, nhưng chỉ đến khi hai bên tiếp cận gần thế này, mới thật sự cảm nhận được lạnh giá của nó, sự vô tình của nó. Nếu ai ỷ vào khả năng phòng ngự của bản thân, chính diện nghênh đón cơn gió này, e là sẽ chẳng còn vết tích gì để lại. Nên hắn khẽ dịch bước chân, thân hình lại chuyển, Dịch Thắng Phong từ trên bầu trời bổ nhào xuống, một kiếm nhắm thẳng vào thiên linh. Bành! Khương Vọng tắm mình trong ánh sáng của Thiên Phủ, sau lưng chợt xuất hiện hư ảnh một con thần điểu một chân ngẩng đầu nhìn trời, miệng kêu "Tất Phương"! Thần hỏa vô biên trong nháy mắt bùng lên trời cao! Lửa này còn chưa chạm vào, đã có thể cảm nhận được, cảm giác sợ hãi khi hồn phách bị đốt cháy rõ ràng là tâm huyết lai triều nhắc nhở. Loại thần thông lửa này, có khả năng xuyên thấu chân tướng, không thể tiếp xúc quá nhiều! Nên bước chân lại chuyển. Trước khi mũi kiếm Bạc Hạnh Lang kịp chạm vào hỏa tuyến, thân hình Dịch Thắng Phong đã biến mất, lúc xuất hiện lại là đứng đối diện với Khương Vọng, một kiếm quét ngang cắt yết hầu! Đang! Khương Vọng giơ kiếm lên đỡ.
Cuối cùng Trường Tương Tư cũng được gặp địch, bởi vì nó vốn luôn canh giữ ở khu vực giữa thân, thế nên dựng đứng đấu với cắt ngang, hai bên giao vào nhau. Vừa chạm vào liền tách ra ngay! Có ưu thế tuyệt đối về tốc độ, Dịch Thắng Phong đương nhiên không đồng ý va chạm, thân hình lại dịch chuyển, tiếp tục tấn công. Trong nháy mắt như có tới mấy trăm Dịch Thắng Phong, đông nam tây bắc hướng nào cũng có, triển khai tấn công toàn diện không góc chết với Khương Vọng. Như mã tẩu nhật, như tượng phi điền. Bóng người nối thành một mảng, kiếm quang nối liền thành mưa! Giữa cơn mưa kiếm như trút nước đó, bóng người với hỏa tuyến lượn quanh, áo choàng màu sương kia lại không hề sao cả! Tốc độ của Khương Vọng hoàn toàn không đuổi kịp đối thủ! Với hắn, đây cũng là một loại thể nghiệm hiếm thấy. Từ khi có được tiên thuật Bình Bộ Thanh Vân từ Vân Đính Tiên Quan, trận chiến nào hắn cũng giành được thế chủ động. Trong số những người từng giao thủ, dù mạnh như Đấu Chiêu hay Trọng Huyền Tuân, cũng không có thuật pháp nào áp chế được hắn. Nhưng Dịch Thắng Phong lúc này, cả tốc độ di chuyển lẫn tốc độ ra tay đều đạt tới một dạng cực hạn nào đó, dù mắt có dùng Càn Dương xích đồng, cũng không bắt kịp hình! Thông tin Đại Sở phủ Hoài Quốc Công cung cấp khá là đầy đủ, cơ bản là mọi thông tin về Dịch Thắng Phong đều có hết, nên mặc dù mười sáu năm không gặp Dịch Thắng Phong, Khương Vọng không hề thiếu "Biết thấy". Trong quá trình giao chiến, sẽ nghiệm chứng thực tế những thông tin đã có, chỉnh sửa các sai lệch, Vừa tiếp nhận và chỉnh sửa, "Biết thấy" không ngừng được bổ sung. Ý thức của hắn hoàn toàn có thể theo kịp Dịch Thắng Phong, thậm chí còn có thể đoán trước được tiên cơ, nhưng tốc độ lại không theo kịp, thân pháp không theo kịp, kiếm cũng không theo kịp! Dù hắn cảm giác được Dịch Thắng Phong sẽ xuất kiếm đâm vào đâu, nhưng kiếm của hắn lại không đuổi kịp. Điểm đáng sợ của Thiền Dực thần thông chính là ở chỗ này, rõ ràng kiếm thuật của hắn không hề thua chút nào, nhưng lại không sao xuất ra được. Nhưng kiếm thuật xưa nay không phải chỉ nhìn cho đẹp.
Nên hắn mở ra Thiên Phủ, nên hắn phiêu cuốn sương phi, nên hắn bày ra Tam Muội Chân Hỏa. Dùng Thiên Phủ chi khu để giảm bớt chênh lệch về tốc độ, cường hóa khả năng phòng ngự của bản thân, ép đối phương muốn thành công cũng phải trả giá bằng bị thương, lấy thần thông làm chính, kiếm thuật làm phụ, lập nên hàng rào phòng ngự.
Tam Muội Chân Hỏa quay vòng quanh người, Bất Chu Phong bồng bềnh tuần tra, kiếm thuật bù vào bổ khuyết. Hàng rào phòng ngự này đã giúp Khương Vọng giành được chút thời gian quý báu để thở dốc, an toàn thích ứng với tốc độ khủng bố của Dịch Thắng Phong. Thần thông và kiếm thuật phối hợp với nhau, giọt nước không lọt. Tài năng chiến đấu này, phải nói là kinh người! Lần đầu tiên gặp phải Thiền Dực thần thông, Dịch Thắng Phong phải không công mà về, dùng tốc độ cực hạn điên cuồng tấn công mà cũng không phá được hàng rào phòng ngự của kẻ địch! Rõ ràng Khương Vọng không hề sở trường về phòng ngự, nhưng hắn lại có khả năng ứng dụng những gì mình có đến cực hạn. Không hổ là Khương Vọng! Dịch Thắng Phong trong bụng thầm khen, ngoài mặt vẫn không cảm xúc, mắt lạnh tanh, tốc độ di chuyển càng thêm nhanh, càng lúc càng nhanh hơn. Trong cơn mưa kiếm quang, trong bóng đêm rực rỡ, hai tu sĩ Ngoại Lâu giao chiến với nhau, phạm vi mười trượng xung quanh đều là ánh sáng sáng chói! Cắt kéo dựng đâm xiên chém, thoắt trái thoắt phải giết vào, hay cho một thanh Bạc Hạnh Lang, thật sự là Vô Tình kiếm, vững vàng áp chế Khương Vọng dưới trạng thái Thiên Phủ! Nhưng sợi lửa kia mặc dù lay động, nhưng lại càng lúc càng mạnh hơn, áo khoác sương phi kia mặc dù hư ảo, nhưng càng lúc càng thành thực thể. Khương Vọng dùng một tốc độ khủng khiếp thích ứng với tiết tấu chiến đấu, thậm chí có lần còn phản công thành công trong khi sau khi đã phát hiện Khương Vọng có năng lực "Biết thấy", Dịch Thắng Phong đương nhiên không hề muốn cho hắn có thêm cơ hội nào. Hắn hiểu rất rõ, dù đã dùng thần thông [Thiền Dực] mở ra trạng thái mạnh mẽ, nhưng chỉ cần vòng tấn công đầu tiên không giết được Khương Vọng, về sau càng lâu, công kích sẽ càng thêm khó khăn hơn. Nhưng hắn vẫn tiếp tục tấn công, vì lúc này, khi Khương Vọng đã dần thích ứng với tiết tấu chiến đấu, không còn kiên nhẫn với bị động chịu đánh, tinh thần tất sẽ luôn trong trạng thái tìm cơ hội xuất kiếm! Con người khi ở trạng thái tấn công, tất cả đều là nhược điểm! Bởi vì muốn có được sát lực ở mức độ cao nhất, mỗi một chi tiết khắp toàn thân đều phải chuẩn bị sẵn sàng cho tấn công.
Khương Vọng muốn phản công, đương nhiên là cẩn thận. Nhưng cuối cùng sơ hở cũng xuất hiện. Dịch Thắng Phong không chút do dự phát động tuyệt sát, muốn kết thúc trận chiến tối nay trong một chiêu này. Tinh loan phía xa đã đồng ý với lời tuyên thệ cổ xưa. Tinh lầu của riêng một mình Dịch Thắng Phong, trong bầu trời đêm sáng rực, chợt có cuồng đồ dạ ma đao, đế tinh lay động Huỳnh Hoặc cao!
Bạn cần đăng nhập để bình luận