Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2585: Cuộc giao lưu không thể quay đầu trong dòng thời gian (1)

Ta từng thấy Nam Cơ Bắc Đầu công dã tràng, bèn từ Khổ Hải quay đầu lại.
Sau khi dùng Tam Muội Chân Hỏa thiêu chết Khánh Hỏa Quan Văn, Tam Muội của Khương Vọng lập tức cất bước tiến vào Ác Quỷ Thiên Đạo, mũi kiếm nhắm thẳng vào Thần Nhân lửa xanh nọ.
Thần Nhân lửa xanh chính là do Nhật mâu của nhật nguyệt tề thiên biến thành ! đương nhiên cũng không phải là đôi mắt chân chính từng uy chấn bát hoang thời Viễn cổ kia, mà là một loại mô phỏng lực lượng.
Lúc này linh tính của Diệt Thế Giả đều quy về một mối, trong Ác Quỷ Thiên Đạo thì đánh nhau với Khương Vọng, vật lộn cùng Ngao Quỳ, bên ngoài Ác Quỷ Thiên Đạo thì đối kháng lại Tật Hoả Dục Tú, dùng Trấn Ma Công để nghiêng trời lật đất.
Gã xé toạc vỏ trái đất, để lộ ra U Thiên bên trong, triệu hồi Tinh thú, nhận được lực lượng phản hồi, đồng thời cũng cảm thấy tiếc nuối từ tận đáy lòng ! tiếc nuối vì mọi thứ không được hoàn mỹ.
"Xưa kia ta lưu lạc đến thế giới này, bày mưu tính kế vạn vạn năm, mưu cầu trở lại đỉnh phong, chấn hưng Nhân tộc.
"Dùng một tia tàn phách đầu thai thành Ác Quỷ, nuôi thả Phù Lục, bồi dưỡng Quỷ vực hùng mạnh, thời gian trôi qua không thể tính toán! Giờ đây bố cục đã hoàn thành, ta đã trở về thành Ác Quỷ Thiên Đạo! Tuy có nghiệt long nghịch tử ở đây quấy phá, nhưng có thể đỡ nổi mấy chiêu của ta chứ?
"Ta lại dựng nên Thánh Thú sơn, nhào đất tạo ra con người, nuôi dưỡng ra Nhân tộc Phù Lục, dày công chăm bón, muốn biến thành nhục thân Tu La Nhân đạo của ta. Trải qua bao năm tháng, khổ công cũng sắp thành."
"Ta trước trấn áp Ma công, sau phong ấn Thiên Bát, nắm giữ Thiên đạo, thay đổi nhân gian! Qua năm tháng dài đằng đẵng cũng chưa từng dám lơ là nửa giây nửa khắc. Trăm kiếp không hối hận, cuối cùng cũng mở ra một thế giới mới. Hôm nay tuy có nghiệt chướng chắn đường, ác nghiệp dây dưa, không thể đạt đến hoàn mỹ. Nhưng sự vĩ đại của ta há chỉ giới hạn ở một con đường sao?"
Thần Nhân lửa xanh càng đánh càng mạnh, từng bước ép sát:
"Một tia tàn hồn lại có thể thành Thiên đạo. Các ngươi có từng nghĩ tới, miếng thịt vụn mà ta mang đến Phù Lục năm đó... đang ở nơi nào?"
Gã vung tay lên, Ác Quỷ Thiên Đạo cũng theo đó phất tay, tinh quang trong U Thiên hội tụ lại thành biển !
"Gần ngay trước mắt!"
Tinh thú của thế giới Phù Lục chính là do miếng thịt vụn của Vô Hán Công biến thành!
Như vậy mới có thể đối ứng với phán đoán của Nguyễn Tù năm đó, nói rằng nó giống như kỳ quan Diễn Đạo.
Vạn vạn năm qua, những Tinh thú này không ngừng nuốt chửng nghiệp lực của Phù Lục, cũng không ngừng sinh sôi nảy nở, từ một miếng thịt vụn đã phát triển đến quy mô như bây giờ, gần như có uy thế hủy diệt thế giới.
Mà Diệt Thế Giả hiện tại dự định thu hồi chúng trở về làm nhục thân của mình, dùng Tinh thú Nhân đạo kết hợp với Ác Quỷ Thiên Đạo quay về chứng siêu thoát.
Nhục thân do Tinh thú trở về mà thành đương nhiên là không đủ tinh khiết, trong dòng chảy lịch sử dài đằng đẵng, chúng nó chỉ được gã xem như một Thế giới khí quan để duy trì quá trình thế giới vận hành, có tác dụng tương tự như lục phủ ngũ tạng. Qua năm tháng dài đằng đẵng không ngừng nuốt chửng nghiệp lực của Phù Lục, bên trong mỗi tấc huyết nhục đều chất chứa oán hận vô hạn, ảnh hưởng rất lớn đến trạng thái thành hình cuối cùng. Không đủ hoàn mỹ, cũng không đủ cường đại.
Nhưng gã đã không còn lựa chọn nào khác.
Trong cơ thể Ác Quỷ Thiên Đạo có thêm một người một rồng, có lẽ không thể đoạt đi được bao nhiêu quyền hành, nhưng rất giỏi trong việc quấy rối. Nhập Thân , Giáng Sinh đều đã bị chém đứt, vương quyền đã sụp đổ, lại không thể mượn dùng lực lượng của Nhân tộc Phù Lục. Không những thế, gã vẫn đang tranh đoạt Sáng Thế Chi Thư với Tật Hoả Dục Tú, Thiên Bát thì không ngừng phản kháng, Ma Công sắp sửa phá phong ấn...
Mắt thấy Tu La Nhân đạo đã không thể thành.
Gã không còn chỗ nào để mượn lực, lại càng thiếu thời gian, một khi Ma công phá phong thì hậu quả sẽ khó mà lường được, vậy cho nên chỉ có thể triệu hồi Tinh thú, đây cũng vốn là đường lui mà gã đã chừa lại cho mình.
Một khi Tinh thú xuất thế lập tức sẽ trở thành huyết nhục của Vô Hán Công, đến gần linh hồn của vị tồn tại này, đây là quá trình không thể nghịch chuyển. Nói cách khác, chỉ cần gã triệu hồi Tinh thú, cho dù có hiến tế thành công tất cả Nhân tộc Phù Lục, Tu La Nhân đạo cũng không thể thành hình nữa. Tinh thú Nhân đạo chính là lựa chọn duy nhất.
Cho nên trong năm tháng dài đằng đẵng, gã mới để lại truyền thuyết khủng bố rằng lúc Tinh thú rời khỏi địa quật tiếp xúc với tinh quang Thiên Xu sẽ là lúc diệt thế.
Cho nên gã mới bằng lòng cho Khương Vọng một "cơ hội", kéo dài đến bây giờ mới triệu hồi cỗ thân thể này.
Gã cho Tu La Nhân đạo bên trong tưởng tượng, cho Đạo thể hoàn mỹ một cơ hội, nhưng vị thiếu niên họ Khương kia đã cự tuyệt!
Vậy thì như thế đi!
Gã đã từng thấy loại kiên định này ở rất nhiều sinh linh vĩ đại, ngoại lực căn bản không cách nào lay chuyển được ý chí của bọn họ, chỉ có lực lượng cực hạn mới có thể nghiền nát thân thể những người này.
Hiện tại nó muốn biểu hiện ra lực lượng cực hạn.
U Thiên so với Ác Quỷ càng thêm giống ác quỷ hơn.
Cho dù là đất đá, cờ xí, hay là nhục thân của Nhân loại, đều sẽ bị phân giải trong nháy mắt khi tiếp xúc với U Thiên, tan biến thành hư vô.
Tật Hoả Ngọc Linh ôm lấy Khương Vô Tà trong lòng mình, hô ứng lực lượng bản nguyên, nâng đỡ hơn một vạn chiến sĩ bay về phía bên ngoài U Quật đang không ngừng mở rộng, nàng gần như cắn nát hàm răng ngà của mình, khóe mắt rướm máu!
Những lĩnh tụ các bộ tộc tựa như Tịnh Thủy Thừa Yên, Khánh Hỏa Nguyên Thần này, người nào cũng đều như vậy, đang dốc hết sức của mình cứu người.
Lý Phượng Nghiêu đã được Liên Ngọc Thiền bảo vệ, Bạch Ngọc Hà và Lâm Tiện cũng không ngừng các hiện thần thông.
Nhưng mà... có thể cứu được bao nhiêu người?
Toàn bộ Tật Hoả sơn mạch lúc này đều bị xé toạc, khe nứt trên mặt đất vẫn đang không ngừng lan rộng, U Thiên càng ngày càng lộ ra rộng lớn sâu thẳm.
Quân trận căn bản không có cách nào thành hình, đại bộ phận chiến sĩ không có lực lượng siêu phàm chỉ có thể rơi xuống U Thiên.
Diệt Thế Giả xốc vỏ trái đất lên, giống như xé toạc một cái lỗ hổng trên mặt đất, cái lỗ hổng hiện tại chỉ mới ở trên chiến trường này, chôn vùi đều là các chiến sĩ. Nhưng khi nó mở rộng đến tộc địa của các đại bộ tộc, thậm chí là toàn bộ Phù Lục, những người bình thường vẫn còn đang sinh sống kia... thì biết làm sao đây?
Đúng lúc này, Tịnh Thủy Thừa Yên bỗng nhiên tung người nhảy xuống dưới!
Thân hình già nua của lão vào lúc này lại trải rộng ra, lực lượng không ngừng bành trướng, Linh thân đồ đằng hóa thành một tấm vải màn, vậy mà lại dán lên miệng vết thương trên mặt đất Phù Lục.
Linh thân đang nhanh chóng bị phân giải!
Thế nhưng lão không hề kêu rên một tiếng nào, chỉ có một giọng nói già nua vang vọng trong bụi đất ! "Chư quân không cần quay đầu lại! Mau giết chết ác quỷ!"
Thế gian này đã sinh ra lão, nuôi dưỡng lão từ thơ ấu đến trưởng thành, cho nên lão sẽ dùng cỗ thân xác này để báo đáp lại.
Vậy mà lại dùng thân thể lấp đầy khe nứt, dùng tính mạng lấp đầy lỗ hổng trên mặt đất!
Đây không phải là một biện pháp gì quá tốt, nhưng lại là việc duy nhất mà bọn họ có thể làm lúc này.
Với trí tuệ bị giới hạn bởi thời đại, bị hạn chế bởi thế giới của Tịnh Thủy Thừa Yên, lão cũng không nghĩ ra được một loại khả năng nào khác...
Nhân tộc Phù Lục bị phong ấn đi cấp độ Thánh Linh, bị áp chế giới hạn tu vi, thật sự là bất lực khi phải đối mặt với tai họa như vậy!
Nhưng con đường liều chết này trong hiện tại lại trở thành hy vọng duy nhất.
Người nhảy vào khe nứt ngay sau Tịnh Thủy Thừa Yên chính là Vu Chúc của Hồn Thuỷ bộ, bao nhiêu năm qua bọn họ vẫn một mực tranh đấu với Tịnh Thủy bộ, tranh giành vị trí đứng đầu Thủy bộ. Nhưng vào thời khắc liều chết này, bọn họ cũng vẫn muốn tranh giành một phen!
Sau đó chính là Vu Chúc của Xích Lôi bộ, kế tiếp là tộc trưởng của Nguyên Mộc bộ, rồi đến cao thủ đệ nhất Thiên Phong bộ...
Từng tôn Linh thân đồ đằng khẳng khái nhảy xuống, từng tôn nổ tung.
Bọn họ là hoa màu trên ruộng, là tượng bùn trên mặt đất.
Bọn họ trở thành cái nắp đậy vực sâu, là đá cứng vá trời.
Lý Phượng Nghiêu cố gắng điều động binh lực, xóa bỏ đi hỗn loạn, Liên Ngọc Thiền, Bạch Ngọc Hà và Lâm Tiện, thậm chí là các tướng lĩnh của các bộ tộc đều nhanh chóng tham gia tổ chức quân đội, nắm chắc thời gian thoát khỏi khe nứt.
Khương Vọng và Ngao Quỳ gần như đang liều mạng tấn công trong cơ thể Ác Quỷ Thiên đạo, Hí Mệnh và Tịnh Lễ cũng vây quanh thân thể con ác quỷ này, tiến hành chinh phạt đến cực hạn. Nhưng hiệu quả mang lại lại không bằng lúc trước.
Muốn nhanh chóng giết chết ác quỷ, nhưng lại không thể làm được!
Tật Hoả Dục Tú ngồi trên xe lăn, tay nâng Sáng Thế Chi Thư chứng kiến tất cả những điều này xảy ra, trên khuôn mặt xấu xí đến mức quá đáng kia vậy mà lại có một tia xúc động thoáng qua.
"Giáng sinh thành người, cũng có nhược điểm của người sao?"
Nàng thấp giọng nói,
Bạn cần đăng nhập để bình luận