Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1233: Diêm La Thiên Tử (1)

Sợi xiềng chân loáng cái đã tới nơi, như một con rắn hai đầu.
Thân xích là thân rắn.
Hai cái vòng tròn ở đầu xích là hai đầu rắn.
Một con nằm trong tay Hắc Vô Thường, một con thì hướng về phía Khương Vọng. Khí thế tàn bạo, mang theo tiếng gió.
Nhưng Khương Vọng chỉ khẽ nhảy bật lên, không biết làm cách nào, giơ chân một cái, đã đạp trúng lên đầu rắn!
Thân pháp này, thật là khó gặp.
Hai chân không ngừng di chuyển, lướt theo thân xích.
"Thân rắn" dài ngoằn trở thành như cây cầu giúp hắn vượt qua khoảng cách giữa hai bên.
Đường hắn đi là đường bằng phẳng, hướng hắn đi là hướng về phía trước.
Nhìn kỹ sẽ nhận ra hắn không phải là dẫm lên sợi xích.
Dưới hai chân hắn có Thanh Vân Ấn Ký ẩn hiện.
Mỗi một bước là đạp vỡ một đóa thanh vân.
"Đầu rắn" quay lại để cắn hắn, nhưng không đuổi kịp. "Thân rắn" vặn vẹo nhúc nhích, nhưng không rời được khỏi chân hắn!
Tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng trông dáng vẻ lại rất ung dung, đạp bước trên sợi xiềng chân mà cứ như đang bước dạo trên con đường mòn đầy hoa, thoải mái, thong dong, tự nhiên.
Một hình ảnh tươi sáng, hoàn toàn đối ngược với Tần Chí Trăn một màu đen ngòm, mắt nhắm lại, đứng đó im lìm tối tăm.
Oanh!
Tiếng gió bị đánh phá.
Bạch Vô Thường bay vọt lên, trong cơ thể như chất chứa sức mạnh vô tận, nắm đấm đánh vỡ không khí, tạo nên tiếng nổ chấn động cả màng nhĩ.
Chính diện chào đón Khương Vọng!
Khương Vọng phất phơ như chiếc lá giữa gió, dùng Thân Bất Do Kỷ kiếm để tránh một quyền kia, sau đó đạp vỡ thanh vân, xuất hiện sau lưng Bạch Vô Thường, một kiếm chém ngang!
Một loạt động tác biến ảo khó dò, cực kỳ phiêu dật, mang đến mỹ cảm khó tả.
Bạch Vô Thường từ trong cửa đen đi ra, mặc dù mạnh hơn những quỷ tốt kia rất nhiều, nhưng ở trước mặt Khương Vọng, chẳng khác gì trẻ con ba tuổi, không hề có lực phản kháng, không kịp xoay người hay né tránh.
Nhưng Trường Tương Tư chém tới nửa đường, thì thu lại.
Khương Vọng thu kiếm ra sau, tay đè lên cổ Bạch Vô Thường.
Bởi vì Bạch Vô Thường thân hình mập lùn, còn thấp hơn cả hắn!
Không tiếc cắt ngang tiết tấu chiến đấu, cũng phải thu kiếm đổi thành chưởng, là vì sao?
Mọi người rất nhanh nhìn thấy câu trả lời.
Vì trên ngực Bạch Vô Thường xuất hiện một cây đinh dài màu đen, mũi phủ sương trắng xuyên ngực đâm ra, bắn xéo xuống đất. Bạch Vô Thường mới vừa còn khí thế hung hăng, trong tích tắc trở nên khô quắt, mây tan khói tán!
Cây đinh dài đáng sợ hóa thành làn gió màu sương trắng, nhẹ nhàng bay về phía Hắc Vô Thường.
Tần Chí Trăn đột nhiên mở mắt!
Hắc Vô Thường thả lỏng sợi xiềng chân, xoay người vòng vèo tránh đi, rời khỏi phạm vi công kích của Bất Chu Phong, trở về trước mặt Tần Chí Trăn.
Soạt!
Tần Chí Trăn chém ra một đao, chặt ngang Hắc Vô Thường, giết chết tại chỗ!
Đương nhiên hắn không muốn như vậy, nhưng bây giờ đã không thể không như vậy.
Hướng Tiền nói không sai, Khương Vọng này có năng lực chiến đấu tài tình, đúng là có thể xưng là đỉnh phong.
Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, chỉ qua hai lần tiếp xúc, mà đã nhìn ra phương thức vận chuyển của thần thông Diêm La điện.
Diêm La điện không phải là thần thông sát phạt như tên gọi, trông thì giống gọi sức mạnh quỷ thần tới, nhưng thật ra là dùng để cường hóa bản thân.
Nhưng cũng là thần thông cường hóa, nó lại khác với các loại thần thông cường hóa khác.
Trên thực tế sau khi Diêm La điện xuất hiện, sẽ không ngừng sửa đổi hoàn cảnh, không ngừng tạo nên ảnh hưởng, là một môn thần thông có công năng phức tạp.
Đầu tiên là tạo nên mối liên lạc, chiêu mộ sức mạnh quỷ thần tới chiến đấu cho mình.
Khi quỷ tốt minh phủ chết trận, sức mạnh quỷ thần tiêu tán sẽ cùng sát lực mà đối thủ tạo ra cùng quay trở về Diêm La điện, Hắc Bạch Vô Thường mạnh hơn ra thế chỗ.
Hắc Bạch Vô Thường chết trận, Ngưu Đầu Mã Diện sẽ kế chỗ.
Ngưu Đầu Mã Diện chết, thì Sinh Tử Phán Quan sẽ ra.
Cuối cùng, khi Sinh Tử Phán Quan chết trận, tất cả sức mạnh sẽ dồn lại, cả tòa Diêm La điện tiến vào hình thái mạnh nhất, Diêm La Thiên Tử xuất hiện, càn quét vô địch!
Nhưng sau khi quỷ tốt minh phủ chết trận, Hắc Bạch Vô Thường mới chỉ hiện thân, Khương Vọng đã nhìn ra sự tuần hoàn sức mạnh này.
Lập tức thu hồi phạm vi đạo thuật, dùng kiếm thuật để lừa, phóng ra Sát Sinh Đinh, đánh Tần Chí Trăn trở tay không kịp.
Bạch Vô Thường bị Sát Sinh Đinh ghim chặt cứ thế bị chôn vùi, sức mạnh không thể trở về điện được.
Tần Chí Trăn bất đắc dĩ, đành phải ra tay chém chết Hắc Vô Thường, để hoàn thành vòng tuần hoàn sức mạnh cho Diêm La điện.
Nhiều người quan chiến đến lúc này mới nhìn ra đầu mối, nhưng đa số là vẫn chưa nhìn ra, không hiểu tại sao Khương Vọng và Tần Chí Trăn một người làm lãng phí tiết tấu chiến đấu quý báu, một người lại tự tay giết Hắc Vô Thường, làm thế để làm gì.
Đương nhiên, cũng có cường giả liếc mắt một cái là nhận ra Diêm La điện, nhiều người có bối cảnh hùng hậu không nhìn ra, nhưng biết hỏi cường giả sau lưng.
Trong khi đó, Khương Vọng trên đấu trường chỉ hoàn toàn dựa vào bản thân để phân tích và phán đoán.
Hắn không hề biết môn thần thông này của Tần Chí Trăn, đến lúc này cũng không biết nó từ đâu mà có, nhưng trong quá trình chiến đấu không ngừng tìm hiểu, không ngừng nắm bắt, suy nghĩ, nhanh chóng bổ sung kho tàng "Biết thấy" của mình.
Phản ứng của Tần Chí Trăn đã chứng minh phán đoán của hắn là đúng.
Quả nhiên, nếu dùng phương thức bình thường giết chết Bạch Vô Thường, thì từ trong cánh cửa kia sẽ xuất hiện tồn tại mạnh hơn.
Nhưng nếu dùng Sát Sinh Đinh để phá, thì sẽ hoàn toàn cắt đứt sự tuần hoàn này.
Hắn liền suy ra, điểm chính của môn thần thông này chính là loại sức mạnh mà cánh cửa đen kia đại diện. Và Tần Chí Trăn đã giấu một phần sức mạnh nòng cốt đó ở trong hư không!
Trong lòng tính toán cực nhanh, động tác trên tay cũng nhanh không kém.
Thanh Vân Ấn Ký hiện ra rồi mất, Khương Vọng vung kiếm xông tới.
Dùng tiên thuật Bình Bộ Thanh Vân di chuyển cực nhanh, chớp nhoáng xuất hiện trước mặt Tần Chí Trăn, một kiếm cắt ngang, phân ra đường sinh tử!
Nhưng Tần Chí Trăn căn bản không muốn giao phong với hắn, lập tức lùi ra sau, lùi vào trong cánh cửa.
Khương Vọng trở tay vỗ một cái, Sát Sinh Đinh hóa thành sương phong, nhẹ nhàng thổi qua.
Sát thân diệt mệnh Bất Chu Phong!
Hô !
Làn gió Bất Chu Phong làm người ta thần hồn phát rét thổi qua, cánh cửa đen vỡ tan ngay tại chỗ.
Nhưng Khương Vọng cau mày.
Vì hắn không cảm nhận được lực lượng bị chôn vùi, Bất Chu Phong không thổi trúng cái gì cả, vừa rồi hoàn toàn chỉ toàn thổi trúng không khí.
Quả nhiên, cánh cửa đen này chỉ là hình chiếu.
Sức mạnh thật sự nằm trong hư không.
Dù dùng đến cả Bất Chu Phong, cũng không thể phá được thứ mà không có mặt ở hiện thực!
Khó xử lý!
Ban nãy kiếm hoa diễm tước và Bát Âm Phần Hải biến mất, đều là cứ thế biến mất, hẳn là bị dẫn vào trong hư không. Nhưng sau khi Bất Chu Phong thổi qua, thứ biến mất chỉ là hình chiếu kia, cho thấy sát lực của Bất Chu Phong không gây được tổn thương cho sức mạnh mà cánh cửa kia đại diện.
Nên khi Tần Chí Trăn hoàn toàn tránh né, Bất Chu Phong cũng không làm được gì!
Phải làm sao đây?
Khương Vọng cố gắng suy nghĩ biện pháp.
Trong một góc của diễn võ đài, lại xuất hiện một cánh cửa đen, ngoài cửa phủ bóng mờ hình quạt.
Tần Chí Trăn giơ đao xông ra, lần này sau lưng hắn là hai nhân vật mới toanh, loại tồn tại chỉ có trong thần thoại.
Một tên đầu trâu thân người, vóc người hùng tráng, tay cầm cương xoa.
Một tên mặt ngựa thân người, thân hình cao gầy, tay cầm trường mâu.
Là Ngưu Đầu, Mã Diện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận