Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1208: Tắm trong ngân hà

Tất cả mọi người đều nhìn ra được, trong cuộc đấu này, Bắc Cung Khác không có cơ hội.
Vì những người xem chiến từ đầu trận đến giờ đều đã thấy mệt mỏi, trong khi nắm đấm của Tần Chí Trăn vẫn đều đặn trước sau như một. Mặc dù Bắc Cung Khác tấn công rất nhanh như mưa rền gió rữ, nhưng lại chưa hề tạo ra được một gợn sóng nào.
Cảnh tượng tương tự đã xuất hiện quá nhiều lần, kết cục coi như đã sớm được xác định.
Như vậy tại sao vẫn còn chưa kết thúc?
Thần thông, bí pháp, kiếm thuật.
Bắc Cung Khác đã phô bày tất cả những gì có thể, nhưng thủy chung không phá được nắm đấm trông rất đơn giản của Tần Chí Trăn.
Nhưng Tần Chí Trăn lại không có ý kết thúc chiến đấu.
Bắc Cung Khác cũng không có ý bỏ cuộc.
Cứ như chỉ cần Bắc Cung Khác vẫn còn muốn thể hiện, thì Tần Chí Trăn sẽ còn chỉ thủ không công, cho hắn cơ hội.
Giống như chỉ cần trận đấu chưa chính thức phân ra thắng bại, Bắc Cung Khác sẽ cứ chiến đấu hoài.
Giữa hai người có một sự ăn ý một cách quái dị.
Rất nhiều khách xem thấy không thú vị.
Nhưng Hoàng Xá Lợi, Đặng Kỳ, Khương Vọng, ba thiên kiêu đã giành được suất, lại càng xem càng nghiêm túc.
Những người thực lực không đủ chỉ nhìn thấy những nắm đấm trước sau như một.
Những cường giả chân chính mới nhìn ra được sự khủng bố trên nắm đấm của Tần Chí Trăn, ngàn chiêu vạn pháp, đều một quyền phá hết.
Từ đầu chí cuối, chân Tần Chí Trăn chưa từng xê dịch một bước, quyền kính chưa từng tăng thêm chút nào, điều này cần có sự phán đoán chính xác đến mức nào, khả năng khống chế kinh khủng đến dường nào?
Đây tuyệt đối là biểu hiện đỉnh cấp.
Thời gian tựa như trôi qua rất lâu, mà cũng giống như mới chỉ vừa qua trong nháy mắt.
Thấy qua lâu, là bởi vì chiến đấu cứ kéo dài mãi không có dấu hiệu ngừng, đến mức làm người ta nóng ruột.
Thấy nó nhanh, là bởi vì từ đầu đến giờ, trận chiến chẳng xảy ra một biến hóa nào.
Cuối cùng, Tần Chí Trăn cũng mở miệng.
"Kiếm của ngươi chậm đi." Hắn nói.
Vẻ như cuối cùng, hắn đã không còn kiên nhẫn.
Lúc này, Bắc Cung Khác vừa vặn tung người tới, hai cây kiếm lần lượt chém xuống.
Đang!
Mũi kiếm chém đúng vào nắm tay.
"Đúng vậy." Bắc Cung Khác đáp.
Y dang tay, song kiếm tách ra.
Hai thanh kiếm tà tà kéo một đường lên nắm tay sắt thép.
Phát ra âm thanh chói tai, sắc nhọn.
Cuối cùng, vào lúc này, đã xảy ra biến hóa.
Oanh!
Từ những công kích không ngừng không nghỉ, nhưng không công mà về trước đó, kiếm khí cuối cùng cũng đã tỏa ra bao phủ khắp toàn trường.
Như nghe thấy tiếng trống giục, như nhìn thấy cờ lệnh tấn công.
Kiếm khí đang bơi tán loạn không mục đích trên diễn võ đài nháy mắt nổ tung!
Tiếng kiếm rít khủng bố như muốn làm điếc tai mọi người.
Kiếm khí màu trắng bạc nhiều không đếm xuể tới lui ngang dọc.
Kiếm khí khiếu động thành ngân hà, sáng rực cả bầu trời, vắt ngang qua bầu trời mênh mông, hướng về phía Tần Chí Trăn!
Tất cả đất trời đều nằm trong kiếm khí.
Trụy Ngân Hà Kiếm Khí trận!
Nhiều người đã nghĩ Bắc Cung Khác nãy giờ đều làm chuyện phí công.
Không ai mong chờ gì, thậm chí còn cảm thấy chẳng có gì hay để xem.
Có lẽ chỉ có một mình Bắc Cung Khác là từ đầu đến cuối không hề buông bỏ khả năng chiến thắng. Trong mỗi lượt tấn công nhìn như phí công, chôn xuống từng đạo kiếm khí dẫn lửa.
Cuối cùng cũng đến lúc bộc phát thế công mạnh nhất của mình.
Lấy kiếm khí tụ thành kiếm trận, như dải ngân hà nghiêng đổ, bao phủ giết người!
Nếu không phải lực đã bắt đầu yếu đi, có lẽ y sẽ ngưng tụ được nhiều kiếm khí hơn, khiến sự bùng nổ này trở nên mạnh hơn, hoàn mỹ hơn!
Cảnh tượng hoa lệ đỉnh cao xuất hiện!
Một sát pháp sáng chói mà khủng bố, khiến toàn trường trở nên im phăng phắc.
Không ai ngờ, Bắc Cung Khác đã thể hiện tất cả thần thông, sử dụng tất cả bí pháp, mà vẫn bị một đôi thiết quyền của Tần Chí Trăn chặn đứng, lại còn một sát chiêu kinh khủng như vậy.
Uy năng của Trụy Ngân Hà Kiếm Khí trận này, không hề thua kém Hạng Bắc lấy Thôn Tặc Bá Thể thúc giục Bát Hoang Vô Hồi Kích pháp!
Đột ngột đối mặt một thức này, là Tần Chí Trăn với tốc độ ra quyền bất biến, với lực đánh bất biến, đã phòng ngự quá lâu!
Làm sao phản ứng kịp?
Làm sao chống đỡ nổi?
Nếu Trụy Ngân Hà Kiếm Khí trận là một con thần long màu bạc.
Thì đôi thiết quyền ngăm đen của Tần Chí Trăn, chẳng khác gì con kiến hôi đối mặt thần long.
Bởi vì lần bùng nổ này rất đột ngột, rất khó có được ứng phó kịp thời.
Nhưng vào lúc này, mọi người lại bất ngờ nhìn thấy, trong cơ thể của Tần Chí Trăn lóe lên một nguồn sáng.
Một cái, hai cái, ba cái… năm cái!
"Thiên phủ!"
Có người xem đứng bật dậy, kinh hô thành tiếng.
"Lại thêm một Thiên phủ!"
Người xem chiến thật sự là không kiềm chế nổi cảm xúc!
Chân nhân có thể nhìn thấy ánh sáng thần thông trong cơ thể tu sĩ, thường chỉ cần liếc một cái là nhìn ra, người này có mấy thần thông.
Nhưng nếu có người hỗ trợ che giấu, thì ngay cả cao thủ Động Chân cũng không nhìn thấy.
Thiên kiêu tới Hội Hoàng Hà tham chiến, hầu như ai cũng được cường giả hỗ trợ che giấu.
Từng ra vào tất cả chiến tích của Tần quốc, Tần Chí Trăn chưa bao giờ thể hiện quá hai thần thông.
Nên không một ai hay Hội Hoàng Hà lần này có một thiên kiêu nữa có Thiên phủ!
Mãi cho đến lúc này.
Ngũ phủ cùng sáng lên, trên Quan Hà Đài, lại xuất hiện ánh sáng năm thần thông!
Mọi người không kiềm được quay qua nhìn Trọng Huyền Tuân đang ngồi ở ghế chuẩn bị chiến đấu.
Tu sĩ có thần thông rất là hiếm thấy, so với tu sĩ Nội Phủ thông thường, chính là không cùng một cấp bậc, những người như vậy đều được gọi là thiên tài.
tu sĩ Thiên phủ, lại càng cổ kim hiếm thấy.
Hai tu sĩ Thiên phủ cùng sáng trên Quan Hà Đài lần này, chú định sẽ trở thành nội dung đặc sắc trong sách sử.
Nhưng Trọng Huyền Tuân chỉ ngồi im trên Diễn võ đài, chăm chú xem.
Biểu hiện của Tần Chí Trăn làm hắn có chút kinh ngạc, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi.
Sự kiêu ngạo của hắn, không phải vì hắn có Thiên phủ, mà bởi vì hắn là Trọng Huyền Tuân!
Trên Diễn võ đài, Ngũ phủ cùng sáng, Tần Chí Trăn lại một quyền đánh ra.
Ánh sáng của năm thần thông hòa quyện vào nhau, va vào kiếm khí ngân hà!
Kiếm khí ngân hà sáng chói chạm vào nắm đấm được ánh sáng năm thần thông quấn quanh của Tần Chí Trăn như dòng nước chảy xiết đụng vào đá ngầm.
Đá ngầm đương nhiên là bất động.
Còn nước chảy xiết thì tách ra mà đi.
Ngân hà cuồn cuộn chảy qua quanh người Tần Chí Trăn, kiếm khí như sóng hoa tung tóe, không dính vào vạt áo hắn chút nào.
Trông cứ như tắm trong ngân hà!
Mạnh!
Quá mạnh!
Mạnh đến khủng khiếp, mạnh đến mức làm người ta tuyệt vọng!
Giống như bất kể đối thủ làm gì, cố gắng bao nhiêu, cũng không phá nổi nắm đấm vĩnh hằng kia!
Trụy Ngân Hà Kiếm Khí trận bị đánh tan, Tần Chí Trăn khen: "Kiếm trận hay!"
Giọng đầy mong đợi: "Ngươi còn thủ đoạn nào mạnh hơn không? Lấy ra hết đi!"
Bắc Cung Khác thả lỏng song cổ kiếm, mồ hôi hột to như hạt đậu từ trên trán lăn xuống.
Tiêu hao quá lớn, làm cơ thể yếu đi rất nhiều, ngay cả mồ hôi cũng không khống chế nổi.
Y thở hổn hển: "Hắc, mạnh hơn, hắc, có chứ!"
Y nghiến răng, nắm chặt song kiếm.
Nhưng Tần Chí Trăn nhìn y, lắc đầu: "Xem ra không có."
Ngữ khí mong đợi vừa rồi bao dung bao nhiêu, thì cái lắc đầu lúc này vô tình bấy nhiêu.
Nhưng bao dung hay vô tình, thì đều không phải hắn.
Hắn chỉ là mong chờ có một cuộc chiến đấu đỉnh cao. Thấy Bắc Cung Khác có khả năng, nên hắn mới kiên nhẫn, giờ Bắc Cung Khác không thể, thì hắn kết thúc.
Chỉ đơn giản vậy thôi.
Ngẩng đầu lên, bước tới một bước.
Chỉ một bước, đã đứng đối diện với Bắc Cung Khác.
Một quyền đơn giản đánh ra!
Oanh!
Ngay khi nắm đấm của Tần Chí Trăn trúng vào bụng Bắc Cung Khác, cũng xuất hiện một luồng sáng xanh bao quanh Bắc Cung Khác.
Ngăn cản nắm đấm có ánh sáng năm thần thông quấn quanh.
Nhưng Bắc Cung Khác vẫn phun máu, từ trước bụng thấu ra sau lưng xuất hiện một vùng tổn thương hình dấu quyền!
Không phải thanh quang của Dư Tỷ không cản nổi một quyền này, mà vì trước khi Dư Tỷ ra tay, tổn thương đã xảy ra rồi!
Nếu không có ông ta ra tay, Bắc Cung Khác đã chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận