Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1170: Từng thấy Thiên Kiêu Chưởng Trung Vũ

Tiếng Dư Tỷ chân quân tuyên bố trận đấu bắt đầu gần như cùng vọng vào trong tai mọi người.
Đấu Chiêu lập tức cất bước, nâng tay lên chém xuống một đao!
Ầm ầm ầm!
Rõ ràng không có ánh chớp nhưng dường như lại có tiếng sấm vang lên.
Lục hợp trụ vây quanh diễn võ đài này, pháp tướng to lớn của sáu vị chí tôn chia ra đứng ở sáu mặt.
Vùng trời trên Diễn võ đài không bị che đậy.
Nhưng có gió, có mây.
Đấu Chiêu chém một đao kia xuống làm cho tầng mây chia thành hai phần, ngọn gió lặng lẽ chia đôi!
Nhìn tựa như cả bầu trời bỗng nhiên nứt ra.
Lúc này, thanh đao dày cộm trông như bị gãy kia chém xuống, nhưng dường như cũng không phải đao đang chém xuống.
Mà là bầu trời tựa như bị nứt ra, tận thế sắp buông xuống.
Đao tên Thiên Kiêu.
Chiêu tên Thiên Phạt.
Đây là thức thứ nhất trong Đấu Chiến Thất Thức.
Đao của Đấu Chiêu mới chém được nửa đường, thì vết nứt trên bầu trời đã rơi xuống.
Trên đỉnh đầu Cam Trường An, dấu vết không khí bị chia cắt. Sắc bén rõ ràng.
Điều khiến người ta không khỏi lo lắng là cả y và toàn bộ không gian đều bị tách đôi.
Đối mặt với khe nứt trên bầu trời này, Cam Trường An bình tĩnh vươn tay ra.
Bàn tay phải xòe ra, lòng bàn tay hướng lên trên.
Tựa như một đứa trẻ nâng một món đồ mà mình yêu thích.
Có cái gì đó đang nhảy múa...
Một luồng hàn quang đang nhảy múa!
Khương Vọng phải vận dụng tối đa thị lực mới nhìn rõ đó là một thanh tiểu đao dài chừng bốn tấc.
Thanh đao này vô cùng tinh xảo.
Sống đao như được hợp thành từ hai vầng trăng khuyết, mà lưỡi đao thì lại dịu dàng trong veo như dòng suối.
Chuôi đao tựa như vòng eo của mỹ nhân kết hợp với đôi chân đang bắt chéo, thế là thành một chuôi đao.
Một đôi tay ngọc đặt ở phía trước và phía sau, lúc lên lúc xuống như đang múa, thế là hoàn thành một thanh đốc kiếm.
Ở đất Tần có lưu truyền một câu nói như thế này...
"Tiểu đao bốn tấc múa trong tay, vừa thấy điệu múa đã qua đời."
Thanh đao trứ danh đương thời, Chưởng Trung Vũ.
Người thấy đao này, đời chấm hết.
Đây là thanh đao nổi tiếng được một vị nữ Chân quân nắm giữ, bây giờ đã truyền đến tay Cam Trường An, vậy mà lại vô cùng hài hòa.
Lúc vết nứt trên bầu trời kia rơi xuống ...
Thanh tiểu đao bốn tấc nhảy múa trong lòng bàn tay Cam Trường An cũng chém ra một đường đao khí cực chuẩn.
Đao khí va chạm với vết nứt kia, một ngang một dọc.
Một đường đao khí được chém ra, lại như kim khâu.
Khâu lại... "vết nứt trên trời" đang rơi xuống kia!
Kiểu khôi phục lại như cũ này càng hiếm thấy, càng đáng sợ hơn so với việc chặt nát, chém tan nó.
Đao là vũ khí giết người, không giết mà còn "chữa" lại càng trái với lẽ thường.
Nhưng vừa hay lại có lực lượng mạnh mẽ được sản sinh ra từ sự trái đời này.
Đây là đao thuật tuyệt thế được truyền thừa từ Hứa Vọng chân quân, Nhân Duyên Đao!
Một đao chém xuống, khép vết trời bị nứt.
Giờ phút này, Đấu Chiêu vẫn còn một nửa đao chưa chém xong.
Nhưng ngay vào giây tiếp theo, vết nứt lờ mờ chia cắt không gian kia bỗng nhiên bung ra.
Đao khí muốn "khâu lại" vết trời nứt bị xé rách trong nháy mắt.
Nhanh gọn, tàn nhẫn dứt khoát.
Khắp bầu trời là đao ảnh, đao ảnh ngợp trời cũng hội tụ lại thành một đao.
Chặt đứt đường Nhân Duyên.
Cũng thay trời hành phạt, phạt trên người Cam Trường An.
Một đao này vừa khủng bố lại vừa bất ngờ!
Keng!
Cam Trường An dùng hai ngón tay nắm lấy chuôi đao Chưởng Trung Vũ rồi đặt ngang trên đỉnh đầu, vừa vặn ngăn lại một đao kia vào lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Chưởng Trung Vũ đỡ Thiên Kiêu đao.
Đao bốn tấc đỡ đao bốn thước.
Nhân Duyên Đao đấu với Đấu Chiến Thất Thức.
Chưởng Trung Vũ hạ thấp xuống!
Hạ ba ly!
Cam Trường An ngước mắt nhìn lên, đối diện với ánh mắt sáng ngời như nắng gắt của Đấu Chiêu ở bên trên.
Đôi môi với vài sợi lông tơ mỏng manh mọc quanh hơi hé ra:
"Đao này, không thể hạ xuống."
Ngay lập tức, một nguồn lực lượng không thể tưởng tượng nổi bao trùm trên bầu trời rồi giáng xuống Đấu Chiêu.
Đấu Chiêu kiên quyết cầm Thiên Kiêu Đao chém xuống thân ảnh bên dưới, vậy mà người dưới lại từ từ nâng lên!
Đây là thần thông... Bác Bỏ!
Đây là thần thông đỉnh cấp gần đạt tới tối cao!
Trong phạm vi sức mạnh nhất định, chuyện không cho phép sẽ không xảy ra!
Mà Chưởng Trung Vũ dài bốn tấc lại đang điên cuồng biến ảo giữa ngón tay của Cam Trường An, tựa như tia sáng chuyển động xung quanh.
Lần này, y dùng ngón cái và ngón trỏ nắm chặt lấy chuôi đao, vươn người lao lên, vô cùng đơn giản nhưng lại rành mạch rõ ràng, đâm một đao về phía bụng của Đấu Chiêu.
Đâm qua cả không khí, đâm nát cả ánh sao hộ thể rơi từ trên trời xuống, vừa vung đao đã kề sát Đấu Chiêu, đối mặt với khuyết điểm và nơi mềm yếu của gã.
Môn đao thuật tuyệt thế của Hứa Vọng chân quân truyền lại này có tên là "Nhân duyên tế hội, sinh tử tương phùng".
Có duyên gặp lại, ban ngươi cái chết.
Đối mặt với đao này...
Ánh mắt xán lạn như nắng gắt của Đấu Chiêu bỗng dần phai nhạt.
Thiên Kiêu đao giơ lên cao, rõ ràng không có mũi đao nhưng lại cực kỳ sắc bén, khí thế vô cùng lạnh lẽo, lại xuyên thủng tầng mây.
Ánh mặt trời vẫn còn đó nhưng lại giống như đã mất đi thứ gì đấy, trở nên hơi u ám tối tăm.
Khi Đấu Chiêu vung Thiên Kiêu đao từ trên cao xuống, chỉ thấy lưỡi đao lóe lên một tầng ánh sáng yếu ớt.
Một đao được chém xuống.
Thức thứ tư trong Đấu Chiến Thất Thức, Thần Tính Diệt!
Lúc ở Trì Vân Sơn, Đấu Miễn đã từng nâng cao đao, định đánh ra chiêu thức này.
Nhưng lập tức bị sức mạnh của Trì Vân Sơn trấn áp. So sánh với một đao của Đấu Chiêu thì có lẽ cũng chỉ giống về tư thế mà thôi, hoàn toàn khác về bản chất.
Đấu Chiêu vừa chém một đao kia xuống.
Ánh sáng thần thông lập tức sụp đổ.
Tác dụng thần thông Bác Bỏ của Cam Trường An bị chém nát!
Lưỡi đao của Thiên Kiêu đao vừa vặn đụng vào mũi đao của Chưởng Trung Vũ.
Nói chính xác là lúc Đấu Chiêu dùng Thần Tính Diệt chém xuống thì Cam Trường An chủ động dùng mũi đao của Chưởng Trung Vũ đón đỡ, kết thúc sớm quỹ đạo của Thần Tính Diệt.
Không một tiếng động.
Đây là một trận giao chiến vô cùng im lặng.
Hai luồng sức mạnh khủng bố va chạm với nhau, chôn vùi hết thảy âm thanh.
Dù cho Khương Vọng có thể khống chế được Bộ Âm của Ngũ Tiên Như Mộng Lệnh thì cũng không nắm bắt được gì.
Tay cầm đao của Đấu Chiêu khẽ nhích.
Lần này là Thiên Kiêu đao di chuyển bốn ly!
Cam Trường An dùng ngón tay cái và ngón trỏ nắm Chưởng Trung Vũ, dùng mũi đao của thanh đao bốn tấc đỡ lấy lưỡi đao bốn thước kia, đẩy ngược nó lên!
Cam Trường An đặt thêm ngón giữa vào, Đấu Chiêu và cả đao của gã bỗng nhiên di chuyển lên trên bốn tấc.
Cam Trường An lại đặt thêm ngón áp út vào, Đấu Chiêu lại di chuyển thêm bốn thước.
Cuối cùng Cam Trường An đặt thêm ngón út vào, đây là một tư thế cực kỳ không thoải mái.
Năm ngón tay của Cam Trường An tụ lại một chỗ, cùng nắm lấy chuôi đao Chưởng Trung Vũ.
Đẩy ngược Đấu Chiêu lên trên.
Tư thế của Đấu Chiêu là từ trên lao xuống dưới, còn Cam Trường An là từ dưới xông lên trên.
Xét phương hướng của Đấu Chiêu thì di chuyển lên trên tức là lùi lại.
Nhưng gã không thể không lên, không thể không lùi.
Một luồng sức mạnh khủng bố truyền đến từ mũi đao Chưởng Trung Vũ, đẩy gã đến mức không thể không lùi.
Gã có thể cảm nhận rõ rệt, nếu kiên quyết không lùi thì Thiên Kiêu đao sẽ bị đâm gãy.
Nhân Duyên Đao, chấm dứt Thiên Kiêu đao.
Cũng không phải Thiên Kiêu đao không bằng Chưởng Trung Vũ, mà là Đấu Chiêu không thể đỡ một đao kia!
Tốc độ càng ngày càng nhanh, cho đến khi vang lên một tiếng rít chói tai!
Đó là tiếng rít thê thảm của không khí do đao khí đang không ngừng giao chiến chém ra.
Cam Trường An ngẩng đầu nhìn Đấu Chiêu, cả bàn tay nắm chặt chuôi đao.
Liên tục dồn sức, liên tục tăng tốc.
Liên tục điều khiển hướng đi của đám đao khí tản ở xung quanh.
Những đao khí kia thấp thoáng tụ lại ở trên không trung cao vút, liên tục va đập, tựa như muốn xé rách bầu trời.
Đao thức Thiên Phạt?
Thay trời hành phạt?
Vậy thì...
Đẩy ngươi trở về trong vết nứt trên bầu trời!
Ngươi thay trời hành phạt, ta để trời phạt ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận