Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1183: Kịch liệt

Về trận chiến này, trong lòng hai bên đều hiểu rõ: Đối phương tuyệt đối không phải là đối thủ có thể bị giải quyết dễ dàng, thậm chí bọn hắn phải cẩn thận tránh bản thân mình bị "dễ dàng giải quyết".
Trọng Huyền Tuân đang có lợi về mặt tiêu hao năng lượng, y khẳng định tiếp tục kiên trì, tích góp ưu thế nhỏ thành ưu thế lớn.
Năm ngón tay rõ ràng khẩy nhẹ ở giữa không trung như đánh đàn...
Vì thế lại thấy một chùm ánh trăng chiếu xuống người Đấu Chiêu.
Gần như cùng lúc, kẽ nứt ở không trung trên đỉnh đầu Trọng Huyền Tuân cũng đã rơi xuống.
Nhất thức Thiên Phạt của Đấu Chiêu cũng đã rơi vào người y.
Ánh sáng Nguyệt Luân và kẽ hở không trung gần như đồng thời tới gần đối thủ.
Nhưng thân hình Đấu Chiêu đã biến mất!
Nhân lúc vung đao, y trực tiếp né tránh ánh sáng Nguyệt Luân của Trọng Huyền Tuân, ngay cả thần thông mà gã cũng tránh được!
Người ở trong đao thế, từ kẽ nứt trong không trung nhảy ra trên đỉnh đầu Trọng Huyền Tuân, từ trên chém xuống một đao!
Là Thần Hồn Hủ!
Thân thể và hồn phách hủ bại, mệnh hồn toi đời.
Nhưng nhất thức khủng khiếp này khó khăn lắm mới chém xuống một nửa đã bị ngăn lại.
Một chùm ánh trăng như nhà giam cố định Đấu Chiêu ở giữa không trung!
Vốn dĩ Trọng Huyền Tuân kích thích Nguyệt Luân đồng thời chiếu xuống hai chùm ánh trăng, một chùm nhắm vào Đấu Chiêu, một chùm nhắm ngay vào y!
Thoạt nhìn giống như Đấu Chiêu tự chui đầu vào lưới.
Chùm ánh sáng Nguyệt Luân đầu tiên chính xác cố định thân hình Đấu Chiêu.
Trọng Huyền Tuân giơ lên tay phải, trên bầu trời bất chợt xuất hiện một mặt trời chói chang!
Nguyệt Luân bị kích thích cũng xuất hiện, treo lơ lửng ở một bên.
Toàn bộ bầu trời Diễn Võ Đài được chiếu sáng rõ vạn trượng, mặt trăng mặt trời cùng tỏa sáng!
Thậm chí ánh trăng và ánh nắng còn bao phủ toàn bộ đài Thiên Hạ.
Giữa Thiên Luân và Nguyệt Luân có sự liên kết với nhau tạo thành mối liên hệ nào đó.
Vì thế ánh sáng càng thêm lóa mắt!
Vốn dĩ Thiên Luân đã tiêu hao rất nhiều sau khi chiến đấu với Na Lương, được Ngũ thần thông nuôi dưỡng trong thời gian ngắn ngủi nên chưa thể hồi phục lại. Giờ phút này lại bị Nguyệt Luân kích thích bèn dốc hết sức khôi phục như cũ!
Trên không trung, mặt trăng mặt trời cùng xuất hiện, chiếu rọi cả Diễn Võ Đài.
Ở trong cảnh quan kỳ diệu này, mặt trời chói chang ầm ầm rơi xuống, đâm thẳng vào Đấu Chiếu đang bị ánh trăng trói buộc.
Có Trọng Huyền tăng cường, lực lượng tự nhiên như núi cao!
Sức ép dồn xuống khiến cho không khí nổ vang!
Ầm!
Mặt trời chói lóa rít gào đâm tới.
Đồng thời lúc này, trăm ngàn lực hút và lực đẩy điên cuồng xé rách Đấu Chiêu, ảnh hưởng động tác của gã, xé rách thân thể gã, phối hợp với lực lượng Nguyệt Luân gắt gao giam cầm gã.
Đấu Chiêu nhảy ra "Thiên Khích", chém xuống Thần Hồn Hủ, hai động tác chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Nhưng Trọng Huyền Tuân đã chớp được thời cơ, trong khoảnh khắc đã hoàn thành kết hợp ba môn thần thông.
Trước cố định sau chém giết, sắc bén hung mãnh.
Trong các trận chiến trước kia, y chưa từng kịch liệt như thế, chủ động như thế.
Khiến cho trận đấu mới chỉ bắt đầu mà đã thăng lên tới đỉnh cao.
Có thể thấy được ánh trăng như nhà giam, lực lượng Trọng Huyền vô hình tựa như vũng bùn.
Mà một mặt trời sáng lòa rít gào bay tới, trong không khí tựa như xuất hiện quỹ đạo màu đen, không biết là thị giác của người xem đã bị tổn thương hay là không khí bị đốt cháy thành khói đen.
Ánh sáng Thiên Luân giờ phút này quá lóa mắt, dường như muốn thả ra tất cả lực lượng tích lũy bấy lâu nay.
Cho dù là vầng trăng sáng trên không trung kia cũng bị che lấp trong thời khắc này. Hình dáng Đấu Chiêu cầm đao đọng lại giữa không trung, gần như bị ánh sáng chói mắt này che giấu.
Nói thì dài nhưng lúc này Đấu Chiêu mới chỉ thực hiện một nửa tư thế của đao thức Thần Hồn Hủ mà thôi.
Hết thảy xảy ra quá nhanh!
Gần như Thiên Kiêu đao mới rơi xuống một nửa, ánh mắt rực rỡ của Đấu Chiêu đã chuyển thành hờ hững, thanh đao dài bốn thước này đã trực tiếp chém ra một vệt dài, cắt ngang ánh trăng và lực lượng Trọng Huyền quanh thân.
Thần Tính Diệt, chém thần thông!
Hữu hình hay vô hình đồng loạt bị chém đứt!
Đấu Chiến Thất thức mạnh mẽ, thế mà gã có thể hoàn thành thay đổi chiêu thức nhanh như thế. Thoạt nhìn giống như ban đầu gã đã chém ra đao thế Thần Tính Diệt mà không phải đao thế khác.
Nếu gã chưa triệt để viên mãn công pháp đã thất lạc ở hiện thế này, thì khẳng định không thể làm được chuyện này.
Trình độ nhuần nhuyễn này tương đương với lúc trước Khương Vọng hòa nhập Tử Khí Đông Lai kiếm điển vào mỗi một chiêu thức.
Nhưng không thể so sánh sự khó khăn giữa hai việc, Đấu Chiến Thất Thức há có thể bằng được kiếm điển Tử Khí Đông Lai?
Tả Quang Thù nói chiêu nào trong Đấu Chiến Thất Thức của Đấu Chiêu đều viên mãn, sử dụng thuận lợi nhịp nhàng theo suy nghĩ, quả là có căn cứ.
Trận chiến này đúng là long tranh hổ đấu, một trận quyết đấu tuyệt đỉnh!
Trên Diễn Võ Đài, Đấu Chiêu sử dụng một chiêu Thần Tính Diệt để thoát khỏi lồng giam, giơ tay chém không trung một đao!
Thức thứ nhất của Đấu Chiến, Thiên Phạt!
Giữa không trung vừa lúc xuất hiện một vết rách, Thiên Luân rít gào lao tới vừa vặn rơi vào trong đó!
Thiên Luân và kẽ nứt cùng biến mất.
Rơi vào "Thiên Khích".
Ánh nắng tự nhiên dập tắt.
Thiên Phạt là loại đao thế có lực sát thương cực mạnh, lúc trước được Đấu Chiêu dùng để di động, lúc này lại được gã dùng để phòng ngự, quả thực là tùy ý làm, tuyệt vời vô cùng!
Mới vừa rồi vẫn là tình huống nguy hiểm sinh mệnh, chém ra hai đao đã thảnh thơi thoải mái!
Nhưng mạnh như Đấu Chiêu, hướng tới không chỉ là thảnh thơi thành thạo.
Gần như khi mới chém ra Thiên Phạt, gã đã quay người lại.
Căn bản không cần xem kết quả, kết quả đã có trong lòng từ lâu.
Gã đứng quay lưng về phía Thiên Luân vừa rơi vào Thiên Khích, mà mặt quay về phía quý công tử phong thái ngời ngời, chém ra một thức Bì Nang Bại!
Đôi tay nắm đao từ trên trời giáng xuống.
Đẹp và xấu trên thế gian, chẳng gì khác ngoài thân xác thối tha.
Lấy sắc đẹp để khiến kẻ khác vui, cuối cùng cũng mất đi sắc đẹp.
Đao thức này chuyên dùng để chém vẻ đẹp bên ngoài!
Đối mặt với Đấu Chiêu cầm đao chém xuống xán lạn như thiên thần, Trọng Huyền Tuân khẽ lật tay phải giơ lên trời tiếp đón.
Năm nguồn sáng trong cơ thể chợt sáng lên, Tinh Lâu tỏa sáng ở chân trời.
Trong chớp mắt y đã bước vào trạng thái Ngũ Phủ Đồng Diệu như khi đánh bại Na Lương, trong lòng bàn tay nâng một vầng mặt trời sáng chói vừa lúc ngăn lại Thiên Kiêu đao!
Ngũ Phủ Đồng Diệu tăng cường lực lượng giúp cho y trong nháy mắt tìm được Thiên Luân.
Miễn cho Thiên Luân lưu lạc thời gian dài trong Thiên Khích.
Mà Thiên Luân và Thiên Kiêu đao chính diện va chạm vào nhau, phát ra một tiếng vang lớn.
Như sấm sét, tựa như trống trời.
Trọng Huyền Tuân không cảm xúc, thân thể không hỏng mất.
Ánh sáng của Ngũ Phủ Đồng Diệu phối hợp với Tinh Quang xoay quanh thân thể không chỉ giúp y ngăn cách đao thế của Đấu Chiêu, cũng tránh bị đao này làm "hủ bại" hỏng mất, khỏi bị nỗi tai ách như Cam Trường An.
Y khẽ giơ tay phải lên, Đấu Chiêu đã nhẹ nhàng bị đẩy bay ra xa!
Mặc dù là Đấu Chiêu cũng không thể so đấu lực lượng với y đang trong trạng thái Ngũ Phủ Đồng Diệu và có thêm lực lượng Trọng Huyền!
Bỗng thấy trên Diễn Võ Đài, Trọng Huyền Tuân áo trắng hơn tuyết, tay giơ Thiên Luân, chặn lại Thiên Kiêu đao, đẩy bay Đấu Chiêu mặc võ phục hồng viền vàng bay ngược lên trời cao.
Hình ảnh này rất giống trận chiến giữa Đấu Chiêu và Cam Trường An.
Lúc đó Cam Trường An cũng dùng Vũ Cực Hạn Nghịch trong tay đẩy ngược Đấu Chiêu.
Nhưng Trọng Huyền Tuân làm như thế cũng không phải để thu được kết quả giống như Cam Trường an.
Thiên kiêu tuyệt thế chân chính dám làm việc mà người khác không dám làm, có thể làm việc mà kẻ khác không làm được.
Cam Trường An không làm được, y lại có thể!
Lực lượng của Trọng Huyền Tuân trong trạng thái Ngũ Phủ Đồng Diệu kinh khủng tới mức nào?
Na Lương hiện ra thân thể gần như thần, mà vẫn bị áp chế không thể động đậy!
Dưới áp lực khủng khiếp này, Đấu Chiêu thậm chí không thể di chuyển đao của mình.
Chỉ cần khẽ thả lỏng Thiên Kiêu đao một chút, lực lượng kinh khủng kia sẽ ào vào chèn ép ngũ tạng lục phủ của gã.
Tuyệt đối không phải chảy một giọt máu tươi là có thể giải quyết được vấn đề!
Càng quan trọng là, ở trên trời cao còn treo Nguyệt Luân của Trọng Huyền Tuân.
Nếu là Thiên Luân và Nguyệt Luân gặp nhau, trong chớp mắt sẽ nghiền bẹp Đấu Chiêu thành bánh nhân thịt.
Lúc trước Cam Trường An đã làm tan đi đao khí, dùng đao thuật Nhân Duyên chém ra Thiên Khích, "nghênh đón" Đấu Chiêu.
Lúc đó Đấu Chiêu di chuyển đao, trả giá một giọt máu mà chém giết Cam Trường An.
Lúc này cảnh tượng tái diễn, Đấu Chiêu không thể di động đao thì phải làm thế nào?
Gã đương nhiên sẽ không lựa chọn dùng thân thể đón đỡ Nguyệt Luân.
Càng không muốn thử để Thiên Luân và Nguyệt Luân đụng vào nhau thì sẽ thế nào.
Đôi tay cầm đao của gã nổi lên gân xanh, cơ bắp gồ lên làm võ phục căng phồng.
Nhìn Trọng Huyền Tuân, Đấu Chiêu cười tươi: "Thái Dần nói ngươi không hiểu Ngoại Lâu, hắn nói không sai. Thời gian ngươi xây dựng Ngoại Lâu quá ngắn, hay là quay lại tu hành thêm mấy năm!"
Giọng nói văng vẳng chưa biến mất, trong Tinh Khung xa xôi, bốn tòa Tinh Lâu thuộc về gã đồng thời sáng rực.
Hay là quay lại!
Một câu này dường như đang vang lên, văng vẳng bên tai Trọng Huyền Tuân.
Đại Tự Tại Khổ Hải Chính Âm!
Là do Đấu Chiêu đoạt được khi mài giũa ở thế giới Thiên Ngoại.
Vốn là một môn công pháp rất mạnh, lúc này sử dụng chẳng qua là tùy tay mà làm, chỉ là bước chuẩn bị.
Ánh mắt của Đấu Chiêu đầu tiên là trong vắt như gương, sau lại vẫn đục tựa như bùn.
Đao giá chưa động, đao thế bất biến.
Đao ý lại thay đổi!
Gã khống chế đao ý, liên tiếp chém ra hai đao.
Một là Trảm Tính Kiến Ngã, một là Nhân Họa!
Đây là sát ý của đao.
Một đao trước chém bản tâm, muốn Trọng Huyền Tuân chứng kiến sự ti tiện của y.
Một đao sau xuất phát từ sự ti tiện ấy, lôi kéo tai họa của con người! Người vốn có tính ác, vì tính ác mà gây nên tai họa.
Hai đao trước sau chồng lên nhau là cấp bậc Ngoại Lâu, chém vào trong thần hồn!
Nhưng đối với đao ý mạnh mẽ như vậy, Trọng Huyền Tuân trong trạng thái Ngũ Phủ Đồng Diệu huy hoàng xán lạn... chỉ bình thản nói: "Thái Dần còn nói hắn sẽ không thua. Ngươi đã quên kết quả thế nào rồi sao?"
Không bằng quay đầu lại?
Bạn cần đăng nhập để bình luận