Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 778: Tranh

Đã xảy ra chuyện!
Đây là ý nghĩ đầu tiên trong lòng Khương Vọng.
Thanh Vân đình dữ nhiều lành ít.
Đây là ý nghĩ thứ hai của Khương Vọng.
Địch nhân Thanh Vân đình phải đối mặt rất mạnh, chí ít mạnh đến mức có thể thuấn sát Trì Lục là Ngoại Lâu cảnh. Dựa vào quan sát và phán đoán trong khoảng thời gian này của hắn, toàn bộ Thanh Vân đình chỉ mới năm cường giả Ngoại Lâu cảnh, nhưng mới đối mặt đã chết mất một người rồi... Tình hình đã không thể lạc quan được nữa.
Thứ ba...
Không có thứ ba rồi.
Khương Vọng xoay người bỏ chạy.
Hắn không cần phải vì Thanh Vân đình mà liều mạng, từ đầu tới cuối mục đích hắn tới Thanh Vân đình chỉ có một, chính là kiến trúc thất lạc của Vân Đỉnh tiên cung.
Hắn không biết địch tới là ai, cũng không biết Thanh Vân đình có những cừu gia nào, có vật gì khiến người mơ ước, kết oán với ai.. không thể nào suy đoán.
Nhưng hắn có thể rất đơn giản đưa ra một kết luận là một buổi tối hỗn loạn đột nhiên xuất hiện hung hiểm như vậy, trên thực tế đã giúp hắn dẹp sạch trở ngại để lén lút xông vào cấm địa Thanh Vân đình.
Nguy hiểm Thanh Vân đình gặp phải với hắn mà nói là cơ hội.
Ở trước sinh tử tồn vong của tông môn, ai còn lo lắng trong cấm địa có động tĩnh gì hay không? Cho dù phát hiện, ai có thể đi quản?
Đương nhiên, hiện tại Khương Vọng là Vu Tùng Hải đệ tử của Thanh Vân đình, địch nhân công kích Thanh Vân đình cũng sẽ không bỏ qua cho hắn. Lúc này hắn cũng đã đặt mình vào trong nguy hiểm.
Nhưng nếu bình tĩnh phân tích thế cục liền có thể rõ ràng, chạy vào lúc này không thể nghi ngờ sẽ trực diện với thế tiến công mãnh liệt nhất của địch nhân, trái lại là nguy hiểm nhất. Cái chết của Trì Lục chính là minh chứng.
Địch nhân ẩn núp trong bóng tối rõ ràng sớm có chuẩn bị, chỉ chờ một thời cơ thích hợp, vừa lúc gặp phải Trì Lục bay người rời đi, thế là sớm phát động, trước hết giết một tông thủ.
Một cường giả Ngoại Lâu cũng bị giết đơn giản như vậy, Khương Vọng không cho rằng mình có thể chống được bao lâu.
Đi vòng quanh cấm địa Thanh Vân đình là vì tìm kiếm kiến trúc thất lạc của Vân Đỉnh tiên cung, cũng có thể tránh được thời khắc nguy hiểm nhất.
Nếu Thanh Vân đình đã định trước sẽ bị diệt vào hôm nay, hắn cũng cần phải cố gắng tìm đường đào thoát. Thời cơ tốt nhất, có thể là lúc phía Thanh Vân đình phát động phản kích kích liệt nhất.
Hắn đã sớm quy hoạch tất cả lộ tuyến, chỉ cần tuân theo suy nghĩ đã định mà tiến lên.
Cho nên bỏ chạy.
Trong bóng đêm âm trầm giấu mình bước vội, đem tất cả ồn ào và đau khổ đều ném hết ra sau đầu.
"Tông thủ đại nhân!"
Thấy Trì Lục ngã xuống, đệ tử Thanh Vân đình cao giọng thảng thốt.
"Địch tập kích! Địch tập kích, có địch... !"
Tiếng kêu chợt im bặt.
Người chắc là đã chết.
Nhưng lập tức lại vang lên tiếng kêu khóc mới.
Tiếp theo là tiếng kêu thảm thiết mới.
Cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu địch nhân tới, hình như cả mấy phương hướng đều có người xảy ra chuyện.
Tiếng nổ vang của đạo thuật, tiếng tổ chức phản kích kịch liệt...
"Đệ tử Thanh Vân đình nghe lệnh! Năm người một tổ, tại chỗ kết trận, dựa vào nhau, không được loạn trận cước... phải quét sạch kẻ địch!"
Giọng của tông chủ Thanh Vân đình vang vọng, cũng dần dần đi xa...
Khương Vọng đang vội đi cũng chú ý tới, quang tráo màu trắng to lớn ngưng tụ tại không trung, bao phủ lấy sơn môn Thanh Vân đình, nhưng chỉ ngưng lại một hơi thở, liền ầm ầm vỡ nát.
Chỉ thấy lưu quang khắp bầu trời, cực kỳ lộng lẫy.
Đó là biểu hiện đại trận hộ tông của Thanh Vân đình vội vàng phát động, rồi lại bị nhanh chóng phá vỡ.
Thanh Vân đình xong rồi...
Địch nhân rõ ràng đã chuẩn bị đầy đủ, ngay cả đại trận hộ tông cũng phá vỡ trước tiên. Điều này có tính chất huỷ diệt đối với việc đả kích sĩ khí của đệ tử Thanh Vân đình.
Hơn nữa...
Khương Vọng đột nhiên nghĩ đến, chiến lực mạnh nhất của toàn bộ Thuận An phủ, Thần Lâm cảnh cường giả Uy Ninh Hầu Tiêu Võ, vừa vặn lúc này không ở Thuận An phủ!
Nói cách khác, trong khoảng thời gian ngắn, không ai có thể cứu Thanh Vân đình.
Địch nhân lựa chọn hôm nay động thủ, có phải đang đợi thời cơ này hay không?
Mang theo suy đoán đầy cõi lòng, cùng với khẩn trương, bất an không thể tránh khỏi, Khương Vọng vừa đổi hướng liền thấy được đại từ đường của Thanh Vân đình.
Tên chính thức của từ đường nơi này là Thiện Phúc Thanh Vân từ, cung phụng linh vị của lịch đại tông chủ Thanh Vân đình. Đệ tử Thanh Vân đình thường gọi nó là "Đại từ đường", để phân biệt nó với các tiểu từ đường khác trong sơn môn.
Thường ngày Đại từ đường đều cấm đệ tử đi vào, chỉ tháng giêng hàng năm là có một lần mở ra để bái tế. Khi Khương Vọng gia nhập Thanh Vân đình thì bái tế đã kết thúc, hắn vẫn chưa thể đi vào nơi đây.
Từng có kinh nghiệm tại Linh Không điện, Khương Vọng có lý do rất lớn cho rằng, Đại từ đường chính là nơi có khả năng ẩn giấu kiến trúc thất lạc của Vân Đỉnh tiên cung nhất.
Quanh năm Đại từ đường đều có một đội chấp pháp đệ tử trông coi, lấy thực lực hiện tại của Khương Vọng, giải quyết họ trên cơ bản không có bất luận điều bất ngờ nào.
Nhưng hắn vẫn không tuỳ ỳ hạ sát thủ, mà là đứng nơi bóng tối đợi một lúc.
Chém giết trước sơn môn càng lúc càng kịch liệt, rất nhanh, các chấp pháp đệ tử canh giữ ở trước Đại từ đường liền đồng loạt bay ra, chạy về phía ngọn núi, gia nhập vào chiến đấu thủ vệ sơn môn.
Sơn môn đổ xuống, thủ từ đường có ích gì?
Khương Vọng không do dự nữa, một bước lủi vào trong Đại từ đường.
"Bạch Vân đồng tử!"
Khương Vọng gọi Bạch Vân đồng tử trắng trẻo mập mạp ra từ ngũ phủ hải, bảo nó đi tìm kiến trúc thất lạc của Vân Đỉnh tiên cung, tìm Thanh Vân đình đang không biết giấu ở nơi nào.
Bạch Vân đồng tử một tay cầm lấy một thanh kiếm nhỏ tụ từ vân khí, một tay niết quyết, bày đủ tư thế, bay tới bay lui giữa linh vị của lịch đại tông chủ Thanh Vân đình.
Khương Vọng cũng vận đủ thị lực, tỉ mỉ kiểm tra mỗi một ngõ ngách trong toà từ đường cũ kỹ này.
Lúc này không thể giống như ở Linh Không điện có thể từ từ tìm kiếm. Thanh Vân đình có thể không chống cự được bao lâu liền sẽ rơi vào tay giặc, thời gian đang rất gấp.
"Đã tìm được chưa?"
Khương Vọng vừa quan sát những mật thất có khả năng tiềm ẩn, vừa cấp thiết hỏi.
"Ừm..." Bạch Vân đồng tử bắt đầu trầm ngâm.
Trong ánh mắt chờ mong của Khương Vọng, nó rất thâm trầm mà khẽ lắc đầu: "Ở đây hình như không có."
Khương Vọng: ...
Không có thì ngươi làm ra vẻ suy nghĩ làm gì chứ!
Yên lặng ghi nhớ một trận đòn, Khương Vọng thuận lợi lấy Tam Muội Chân Hỏa đốt xuyên một mặt tường, sau khi xác nhận không có mật thất, liền quả quyết rời đi, chạy tới địa điểm mục tiêu kế tiếp.
Đại từ đường, tông chủ lâu, hạch tâm gia viện của Phong, Trì hai mạch.
Đây là mấy địa phương mà trong lòng Khương Vọng nhận định có khả năng ẩn giấu kiến trúc thất lạc của Vân Đỉnh tiên cung nhất, tính khả thi theo thứ tự từ trước đến sau.
Những nơi còn lại của Thanh Vân đình Khương Vọng đều đã nghĩ cách tra xét qua rồi.
Mấy nơi này đều ở hậu sơn, tông chủ lâu còn nằm ở vị trí hạch tâm tại hậu sơn, là nơi tu hành của tông chủ Thanh Vân đình. Từ trước đến nay chỉ có tông thủ mới có tư cách đi vào bái phỏng.
Ngoại trừ hắn, cho dù là mạch của họ Phong như Phong Minh cũng không có cơ hội tiến vào nơi này. Đệ tử mới nhập môn như "Vu Tùng Hải" dưới tình huống bình thường càng không có khả năng.
Nó có khả năng nhất ẩn giấu kiến trúc thất lạc của Vân Đỉnh tiên cung.
Khi Khương Vọng bước vội tới nơi đây, nơi đây đã là người đi nhà trống.
Sơn môn sắp bị diệt tới nơi, tông chủ đại nhân đã đi ra phía trước ngăn địch rồi, tự nhiên sẽ không để lại ai thủ lâu.
Nhưng toàn bộ tông chủ lâu bị một đạo quang tráo màu trắng bao trùm, là trận pháp đồng nguyên với đại trận hộ tông của Thanh Vân đình, nhưng lại giữ được tính độc lập, sau khi đại trận hộ tông sụp đổ vẫn ngoan cường thủ hộ tông chủ lâu.
Khương Vọng không chút do dự, đứng thẳng người lên, cũng bất chấp không ẩn giấu động tĩnh nữa.
Bí tàng tinh hỏa, mở!
Hỏa nguyên đồ đằng, mở!
Trong Đệ nhất Nội Phủ, hạt giống màu đỏ quay tròn chuyển động.
Người đã tới trước tông chủ lâu, một chưởng vỗ xuống, Tam Muội Chân Hỏa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận