Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 381: Bạch Cốt dư sự

Bạch Cốt Địa cung.
Quần thể cung điện khổng lồ hiện tại thực sự vắng vẻ.
Ngay cả Thần chích hàng thế cũng bị đánh tan, toàn bộ Bạch Cốt đạo đã hữu danh vô thực.
Cũng chỉ có Địa cung rộng lớn này còn có thể chứng minh nó đã từng tồn tại.
Hô ứng cùng U Minh sớm đã bị cắt đứt, Bạch Cốt Địa cung cùng vị ở U Minh kia đã không tồn tại bất kỳ liên hệ nào.
Hiện tại, Trương Lâm Xuyên chiếm cứ Bạch Cốt Thánh thể là chủ nhân nơi này.
Luyện hóa Thánh thể triệt để là một quá trình dài đằng đẵng, dù sao đây là Thần khu của một tôn Thần chích U minh chuẩn bị cho mình hàng thế.
Nhưng Trương Lâm Xuyên lại tự tin mười phần.
Dựa vào một bộ thân thể không tính là hoàn mỹ, y đã hoàn thành mưu tính đối với Thần chích. Y chưa bao giờ hoài nghi về con đường theo đuổi cường đại của mình.
Trong mắt y chỉ có cường đại, trong lòng đã lạnh lùng như băng. Lúc trước ở Phong Lâm thành, bất kể Chúc Duy Ngã hay là Ngụy Nghiễn, kỳ thật đều không khiến y để ở trong mắt. Dù cho Chúc Duy Ngã sau này đại chiến Khôi Sơn, lâm trận hái được thần thông, thành tựu thần thông nội phủ, đối với y hiện tại mà nói, đối phương cũng đã bị bỏ lại phía sau.
Duy chỉ có... Vương Trường Cát chiếm cứ Nguyên thân của y, rõ ràng chỉ có Nguyên thân tu vi Nội Phủ cảnh của gã lại làm y thầm sinh ra kiêng kỵ.
Dù sao nghiêm khắc mà nói, Vương Trường Cát mới là nhân vật chính diện chiến thắng Thần chích U minh.
Trong đại điện trống rỗng, tiếng bước chân có vẻ cực kỳ nặng nề. Thậm chí có chút khiến người ta hoảng hốt.
Hầu Cốt Diện giả sẽ rất không thích ứng với loại thanh âm này, mỗi lần đều cực kỳ rón rén.
Trương Lâm Xuyên dừng điều tức, nhìn thấy Lục Diễm từ sâu trong hành lang dài dằng dặc đi tới.
Vị Tam trưởng lão một lòng một mực của nguyên Bạch Cốt đạo này, bởi vì chuyện Đạo tử, đã triệt để mất đi tín nhiệm đối với Bạch Cốt Tôn Thần. Do đó bị y thuyết phục, gia nhập vào trong cuộc phản loạn Bạch Cốt Tôn Thần.
Không thể nghi ngờ rằng đây là một hành động rất mạo hiểm, nhưng thu hoạch lại cực kỳ đáng kể.
Y gánh chịu nguy hiểm lớn nhất, đạt được Bạch Cốt Thánh thể tất nhiên không cần phải nói, mà một trong những chỗ tốt Lục Diễm đạt được, chính là chia sẻ toàn bộ Bạch Cốt Giáo điển cùng y.
Thống nhất toàn bộ mười hai bí pháp Bạch Cốt Thần tướng, bao hàm toàn bộ bí pháp mà ba đại trưởng lão, sứ giả, thánh nữ tu luyện.
Đương nhiên toàn bộ giáo điển này là do ba người y, Lục Diễm, Diệu Ngọc chia sẻ. Mà thoát ly hoàn toàn Bạch Cốt đạo lại là một điều kiện khác của Diệu Ngọc.
Về phần Lục Diễm, điều lão tâm tâm niệm niệm vẫn là hồn phách vong thê không biết phiêu đãng ở nơi nào.
Nhưng ngoại trừ đối phương còn chưa chuyển thế, còn chưa tiêu tán ra, lão cũng không thể biết thêm chút tin tức gì. Cũng khó trách sau khi uy tín của Bạch Cốt Tôn Thần sụp đổ, lão liền trực tiếp lựa chọn phản loạn. Thật sự là nhiều năm như vậy vẫn không thực sự tiến triển, thứ treo ở phía trước đều chỉ là bọt nước.
"Lại dùng năng lực của ngươi đi nhìn trộm U minh?" Trương Lâm Xuyên hỏi.
Y hôm nay, tất nhiên không cần ngụy trang cung kính trước mặt người khác nữa.
Bạch Cốt Thánh Thể mặc dù còn chưa luyện hóa triệt để, chiến lực y có thể phát huy đã ở trên Lục Diễm.
Lục Diễm nhắm mắt lại, thanh âm vẫn luôn khó nghe: "Mò kim đáy biển. ".
"Ngươi lo lắng chuyện gì?" Trương Lâm Xuyên lạnh nhạt nói: "Thề máu là do chính ngươi định ra, ngoại trừ ngươi không có người thứ hai biết vật khế huyết. Còn ta thì đã thề. Những gì đã hứa hẹn với ngươi sẽ không thay đổi một chút nào."
“Kiệt kiệt kiệt." Lục Diễm cười rộ lên: "Thực lực và thiên tài của ngươi, trong lòng ta biết rõ, thề máu còn có thể trói buộc ngươi bao lâu? Mà một khi mất đi huyết thệ hạn chế, loại chuyện hứa hẹn này có bất kỳ ước thúc nào đối với ngươi sao?”
Ngươi có thể tu bổ huyết thệ bất cứ lúc nào, ta nhất định sẽ phối hợp." Trương Lâm Xuyên nhíu mày nói, "Hoặc hiện tại ta có thể mạo hiểm mở thông đạo U minh cho ngươi, để cho ngươi tự mình tiến vào thế giới U minh, tìm kiếm người ngươi muốn tìm. Nhưng ngươi xác định có thể thoát khỏi ánh mắt chăm chú của Bạch Cốt Tôn Thần sao? U minh là sân nhà của hắn.”
Bọn họ vốn chỉ là kết hợp vì lợi ích, cũng không có bất kỳ tín nhiệm nào đáng nói, Trương Lâm Xuyên đành phải nói rõ ràng quan hệ lợi hại, mặc cho đối phương tự mình lựa chọn.
Như Trương Lâm Xuyên nói, Lục Diễm phản bội, chỗ khó chịu nhất chính là điểm rơi cuối cùng của lão vẫn còn ở thế giới U minh, mà đó chính là nơi của Bạch Cốt Tôn Thần.
Nếu không phải Bạch Cốt Tôn Thần làm Thần chích, nhiều lần bội tín, lừa gạt giáo chúng. Lục Diễm bất kể như thế nào cũng khó hạ quyết tâm.
Hiện tại mặc dù đã đi tới một bước này, đánh tan Thần niệm Bạch Cốt Tôn Thần giáng thế, nhưng đối với lão mà nói, thời khắc gian nan thật sự còn ở phía sau.
"Pháp môn ẩn nấp U minh, ngươi còn cần thời gian bao lâu nữa?" Lục Diễm hỏi.
Lúc ấy, Trương Lâm Xuyên vì muốn nhận được ủng hộ. Không tiếc đáp ứng huyết thệ, một trong số đó có sáng tạo ra pháp môn ẩn nấp U Minh, trợ giúp Lục Diễm tránh né tầm mắt của Bạch Cốt Tôn Thần, sáng tạo ra cơ hội để lão tự mình vào U minh tìm kiếm.
Trương Lâm Xuyên trả lời: "Đợi ta luyện hóa triệt để Bạch Cốt Thánh Thể liền bắt tay vào. Tin ta đi, đó không phải là chuyện gì quá khó khăn.”
Phá giải lực lượng Bạch Cốt Tôn Thần nhiễm vào, y đã chứng minh năng lực phương diện này, cho nên có tư cách nói như vậy.
Lục Diễm không hỏi nữa, vẫn nhắm mắt lại, bắt đầu quay ngược trở về.
Thực ra lão cũng không đặt toàn bộ hy vọng ở trên người Trương Lâm Xuyên, bản thân cũng đang nghiên cứu đối với Bạch Cốt giáo điển, chỉ là đối với việc có thể tránh được ánh mắt chăm chú của Bạch Cốt Tôn Thần trong U minh hay không, lão thật sự không chút tin tưởng.
Sau khi Lục Diễm rời đi một hồi, Trương Lâm Xuyên mới lấy ra một cái gương xương, đưa tay lướt qua gương.
Cảnh tượng trong gương như sóng nước gợn lên vài cái, gương mặt mị hoặc đến cực điểm của Diệu Ngọc liền hiện ra.
"Xem ra ngươi đã ổn định thân thể." Diệu Ngọc lên tiếng trước.
"Điều này cũng không đáng để ngươi kinh ngạc." Trương Lâm Xuyên lạnh nhạt hỏi ngược lại: "Hiện tại có thể gọi ngươi là gì?”
Diệu Ngọc dường như không hiểu được thâm ý trong đó, chỉ nói: "Bạch Liên hay Diệu Ngọc, tùy thuộc vào cách ngươi muốn gọi.”
Trương Lâm Xuyên kề sát vào kính xương, nhìn nàng nói: "Ta muốn xây dựng lại Bạch Cốt đạo, không bằng ngươi trở về giúp ta, như thế nào? Ta hứa hẹn địa vị Thánh nữ chân chính cho ngươi.”
Diệu Ngọc nở nụ cười hấp dẫn: "Hiện tại ta đã không còn hứng thú với tà giáo. Nhất là tà giáo mà ngay cả một tôn thần cũng không có.”
Trương Lâm Xuyên rũ mí mắt xuống: "Xem ra ngươi đã có điểm dừng chân rồi.”
Diệu Ngọc từ chối bình luận: "Nhìn gương mặt của Đạo tử này, ta cảm thấy rất khó chịu, ngươi cảm thấy thế nào, sứ giả?”
Trương Lâm Xuyên chiếm cứ Bạch Cốt Thánh Thể vẫn chưa viên mãn, mà Diệu Ngọc với tư cách Bạch Cốt Thánh Nữ, là tồn tại được Bạch Cốt Tôn Thần coi là "Đạo quả".
Bọn họ đều hiểu rất rõ điểm này.
Là một bên yếu thế, Diệu Ngọc tỏ ra cực kỳ thận trọng. Ngay cả chia sẻ Bạch Cốt giáo điển, cũng là cách không hoàn thành.
Lúc này Trương Lâm Xuyên không khỏi bức bách, ám chỉ muốn đi tìm nàng, Diệu Ngọc thì lấy sự tồn tại của Vương Trường Cát đáp trả.
Nếu nàng giao Bạch Cốt giáo điển cho Vương Trường Cát, rất khó nói nam nhân kia có thể thấu hiểu nhược điểm của y hiện tại hay không.
Đây chính là nắm bắt được điểm yếu của mình.
Nhưng Trương Lâm Xuyên tỏ ra rất bình tĩnh: "Ngươi nghĩ hắn có thể gây ra nguy hiểm thật sự cho ta ư?"
“Ta hiện tại mới biết được, nợ nần là phải trả." Diệu Ngọc bỗng nhiên thở dài, chỉ là trong ánh mắt ai oán khiến người ta không phân biệt được thật giả: "Có lẽ phải đợi đến khi trả nợ mới có thể hiểu được điểm này.”
Trương Lâm Xuyên mặt không đổi sắc: "Ồ?"
"Hì hì." Diệu Ngọc lại cười: "Không nên suy nghĩ việc theo đuổi ta, đó là một việc rất nguy hiểm."
Mặt kính xương kia lung lay, gương mặt Diệu Ngọc cứ thế biến mất.
Không cần cảm ứng thêm, Trương Lâm Xuyên cũng biết toàn bộ liên hệ ở kính xương này hiển nhiên đã bị chặt đứt triệt để. Nói cách khác, y rốt cuộc không thể thông qua loại thủ đoạn này liên lạc với Diệu Ngọc rồi.
Cũng không cách nào có được càng nhiều chi tiết, khóa chặt vị trí của người này.
"Nữ nhân thông minh."
Ánh mắt của Trương Lâm Xuyên trở nên cực kỳ nguy hiểm, nhưng y lại nở nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận