Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1406: Thiên Ngoại Phi Tiên (2)

Bóng người áo xanh độc kiếm kia, cũng được chiếu lên trên bức đồ này.
Ngay sau đó, kiếm tiên áo xanh sải bước tiến về phía trước, tiêu sái chém ngang ra một kiếm, cắt đôi thân thể của Hồng Nhãn Cự Yến, máu đỏ đầy trời cũng ngay lập tức tản đi, tựa như chưa bao giờ xuất hiện.
Nói ra thì vô cùng phức tạp, nhưng tất cả phát sinh và kết thúc, lại chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Yến Tử vừa thấy Hồng Nhãn Cự Yến nhào tới, ánh mắt Khương Vọng liền hiện vẻ mê man, ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, tiện tay rút ra một thanh đoản kiếm hàn quang, trong nháy mắt tiến lại gần, lạnh giọng quát: “Giúp ta giết chết thần hồn của hắn!”
Trịnh Phì vốn đang truy đuổi Khương Vọng, rút ra Đại Khảm đao, gào thét trên không trung.
Lý Sấu, người đang một mực chờ đợi cơ hội, cũng quỷ mị bay tới, lặng lẽ giơ vuốt, tấn công về phía gáy của Khương Vọng.
“Không thể!” Người kêu lên một tiếng này, lại là Hoàn Đào.
Bởi vì Thập Cửu Hồ Thức của gã, khi chém vào bên trong ý thức của Khương Vọng, thứ mà gã cảm nhận được không phải là hỗn loạn, mà lại là phản chế liên tục không dứt.
Hình tán ý không tán, khí loạn thế không loạn!
Do đó gã biết rõ Khương Vọng không hề bị mê hoặc, cũng biết rõ trạng thái lúc này của Khương Vọng chỉ là một cạm bẫy tạm thời được bố trí, cho nên gã lên tiếng báo hiệu.
Không thể không nói, ở trong cuộc chiến đấu này, sự nắm chắc thời cơ chiến đấu của gã, hiển nhiên ở trên mấy vị Nhân Ma kia. Cũng không biết là do công lao của Thập Cửu Hồ Thức, hay là so với ba Nhân Ma kia, gã chú trọng tới kỹ thuật chiến đấu hơn.
Nghe báo hiệu, Lý Sấu là người đầu tiên tránh ra xa.
Trịnh Phì thì ngược lại, chẳng những không lùi, ngược lại xông tới gấp hơn.
Mà Yến Tử - người đáng lẽ cũng phải chạy trốn, nhưng lại giống như không nghe thấy gì, vẫn cầm chặt đoản kiếm, bóng người lay động, chém giết tới trước mặt Khương Vọng.
Đây chính là một cạm bẫy.
Nhưng cái bẫy này cũng không phải đơn giản như Hoàn Đào đã thấy.
Khương Vọng giả bộ thần hồn bị mê hoặc, chẳng qua là một bước trong cái bẫy này mà thôi.
Lúc trước khi đối mặt với Yết Diện Nhân Ma, hắn lựa chọn kích phát Ngũ Thức Địa Ngục, lộ ra ý đồ giết chóc mạnh mẽ. Nhưng cho dù Ngũ Thức Địa Ngục có mạnh đến đâu, thực ra hắn cũng không hề nắm chắc có thể đóng kín hoàn toàn ngũ thức của Yết Diện Nhân Ma.
Cửu Đại Nhân Ma không phải là cường giả bình thường, rất khó có một cái gì để dựa vào. Nếu như muốn chém giết bọn họ, kết quả thật sự không quá khả quan.
Cho nên dù Khương Vọng kích phát Ngũ Ngục, nhưng tiêu điểm lại khác. Thật ra nòng cốt chỉ rơi vào trên nhĩ ngục, còn bốn ngục còn lại, chỉ là phô trương thanh thế để ngụy trang mà thôi.
Sở dĩ dùng nhĩ ngục làm trụ cột, tất nhiên là vì hắn nắm vững thanh âm, vượt xa bốn thức còn lại.
Cùng lúc với kích phát ra Ngũ Thức Địa Ngục, hắn mở ra trạng thái Thanh Vân Tiên.
Ở cấp bậc thần hồn dùng Ngũ Thức Địa Ngục để trấn áp, ở bên ngoài thân thể lấy vạn thanh triều bái.
Trong ngoài tương hợp, thính giác của Yết Diện Nhân Ma, hoàn toàn nằm trong lòng bàn tay của hắn.
Yết Diện có thể nghe thấy gì, không thể nghe thấy gì, là do Khương Vọng. Vì để tránh cho Yến Tử phát hiện quá sớm, Khương Vọng không hề can thiệp tới phần lớn thanh âm, hắn chỉ thay đổi một vài vấn đề mấu chốt.
Tỷ như Yến Tử đã bỏ lỡ một tiếng nhắc nhở của Khảm Đầu Nhân Ma Hoàn Đào này!
Trong phút chốc nàng đã xua tan đi cảm giác tất cả ngũ thức bị mê hoặc, mà không hề hay biết rằng thính giác của mình đã nằm trong tay đối thủ.
Cho nên khi nàng vung thanh đoản kiếm tới gần, thứ nghênh đón nàng là ánh mắt bỗng nhiên thanh tỉnh của Khương Vọng, cùng với...
Diễm tước bay tán loạn, Hỏa Giới với diễm lưu tinh vạch qua!
Bí tàng Tinh Hỏa mở ra.
Hỏa Giới giáng lâm!
Hỏa Giới sáng chói hoa lệ, tạm thời ngăn cách Trịnh Phì ở bên ngoài, Hoàn Đào cũng không thể tiến lại gần, Lý Sấu thì cách càng xa hơn. Do đó tạm thời tạo ra được một không gian chỉ có Khương Vọng và Yến Tử giằng co!
Đến bây giờ, ý đồ của Khương Vọng đã cực kỳ rõ ràng.
Hắn muốn ở trong thời gian cực ngắn này, giết chết Yết Diện Nhân Ma!
Thứ hắn cậy vào là gì? Làm sao có thể tự tin đến như vậy?
Dưới tấm mặt nạ Vô Diện, ánh mắt của Yến Tử hiện lên hoảng loạn.
Nhưng vào lúc này, Hoàn Đào là người đã hiện ra Cực Sát Ngạ Quỷ, cao đến hơn hai trượng, đột nhiên há to miệng, giơ ra răng nanh khổng lồ.
“Hống!”
Đột nhiên gã hút mạnh, một cơn lốc xoáy kinh khủng bỗng nhiên hình thành, rót ngược vào bên trong cái miệng khổng lồ của gã, kéo theo diễm tước, diễm hỏa tinh, diễm hoa, tất cả đều bị cuốn vào…Chỉ trong một hớp, gã đã nuốt tất cả Hỏa Giới vào trong bụng!
Trong cái miệng khổng lồ của gã đều là mụn nước, trên người của gã ẩn ẩn tỏa ra mùi thịt, thậm chí cổ họng của gã còn đang bốc khói xanh, nhưng dù sao gã cũng đã nuốt trọn Hỏa Giới của Khương Vọng.
Cực Sát Ngạ Quỷ kinh khủng như vậy!
Mà thân hình của Yến Tử thoắt một cái, đã trốn tới phía sau người Trịnh Phì.
Lúc này, cơ hội đánh giết Yết Diện Nhân Ma đã mất đi!
Yến Tử di chuyển thân hình chỉ để lại tàn ảnh, trong lòng sinh ra sợ hãi.
Mặc dù nàng chỉ đối mặt với Khương Vọng trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. thậm chí Khương Vọng còn chưa kịp động thủ, thì Hoàn Đào đã nuốt trọn Hỏa Giới.
Nhưng nàng vẫn sợ hãi không thôi.
Lúc sau thì lại kinh ngạc.
Tại sao nàng, người sở hữu hung danh khủng khiếp ở cấp bậc Ngoại Lâu, thậm chí đến dũng khí đơn độc đối mặt với Khương Vọng trong chốc lát cũng không còn? Tại sao trong một khắc ngắn ngủi kia, nàng lại cảm thấy mình sẽ chết? Là vì lúc trước khi lui vào bên trong sơn cốc, một kiếm khuynh sơn của Khương Vọng đánh lui cả Hoàn Đào và nàng, đã khiến nàng cảm thấy sợ vỡ cả mật?
Hay là bây giờ trong mê trận này, Khương Vọng lấy một địch bốn, nhưng vẫn chủ động xuất kiếm, đã khiến nàng âm thầm cảm thấy khiếp đảm?
Dĩ nhiên, sự sợ hãi nhất ở chỗ...
Thính giác của nàng, chẳng biết từ lúc nào đã nằm trong tay đối thủ!
Lúc Ngũ Ngục giáng xuống, nàng ung dung phá mở, nhưng không nghĩ tới bất giác lại mất đi thanh âm.
Bịt tai không nghe, sẽ phát sinh cái gì?
Vốn giữa Tứ Đại Nhân Ma tự nhiên có một sự phối hợp hoàn hảo, nhưng sự phối hợp này lại bị Khương Vọng tùy ý đánh loạn dưới sự biến ảo của thanh âm.
Lần sáng tạo ra thế cục nguy hiểm vừa rồi, chính là chứng cớ rõ ràng nhất.
“Hắn có thể nắm giữ thính giác hay sao!” Sau khi lấy lại phản ứng, Yến Tử tự nhắc nhở.
Tước Nhục Nhân Ma Lý Sấu bay ở phía xa nhất, ngay lập tức lật ngược hai ngón tay, vạch ngang qua tai phải của mình.
Ngón tay nhập lại sinh gió, trong phút chốc cắt đi một nửa bên tai phải, máu tươi đầm đìa lập tức phun ra, Khương Vọng đang đứng trên không trung, bên tai phải cũng lập tức bị đứt, huyết châu ngay lập tức bay ra!
Dù không đứt hết toàn bộ tai phải, nhưng Thanh Vân Tiên đã băng tán hoàn toàn, không thể kéo dài nữa.
Mỗi Tứ Đại Nhân Ma tự nhiên đều có thủ đoạn, vô cùng kinh khủng.
Nhưng ý nghĩ đầu tiên nổi lên trong lòng Khương Vọng lúc này là thần thông mà Lý Sấu biểu hiện ra lần này, khác hoàn toàn với lần ở sơn môn Thanh Vân Đình trước đó!
Hắn nhớ rất rõ ràng, lúc đó Lý Sấu rút đao tự chém vào cổ, lưỡi đao chỉ chém vào nửa đoạn, nguyên cả đầu của tông chủ Thanh Vân Đình đã rơi xuống. Hiệu quả của loại thần thông quỷ dị đó khiến cho lòng người sợ hãi, khiến cho tay chân người phát lạnh, hoàn toàn không biết nên ứng phó thế nào.
Cũng bởi vì đã chứng kiến một màn đó, nên trong trận chiến lần này, người mà Khương Vọng phòng bị nhất, thật ra lại là người mà hắn ít tiếp chiêu nhất là Lý Sấu.
Bởi vì không biết về thần thông Đồng Quy, cũng không biết nó cần điều kiện gì mới có thể kích phát, cho nên hắn cố gắng không tiếp xúc với Lý Sấu, trừ phi nắm chắc có thể giết chết ngay đối thủ.
Ở trong cuộc chiến này, hắn tận lực né tránh Lý Sấu, lại cố gắng tìm kiếm cơ hội giết chết đối thủ.
Mặc dù thường ngày Lý Sấu là kẻ phụ họa cho Trịnh Phì, nhìn cũng điên điên khùng khùng, nhưng khi chiến đấu lại vô cùng cảnh giác, tiến lên chậm nhất nhưng lại là người rút lui nhanh nhất, không để cho hắn một chút cơ hội ra tay.
Từ đầu đến giờ, hai người thật ra chưa chính thức va chạm lần nào.
Mà mới vừa rồi, Lý Sấu gần như cắt đứt một nửa lỗ tai của mình, hiệu quả của thần thông Đồng Quy truyền tới, lỗ tai của Khương Vọng lại chỉ rách ra một miệng vết thương, chảy máu không ngừng mà thôi.
Chẳng lẽ thần thông Đồng Quy của Lý Sấu cần nhiều thời gian chuẩn bị hơn? Hay là còn điều kiện khác chưa được thỏa mãn?
Cho dù thế nào, thần thông Đồng Quy của Lý Sấu không phải là không bị hạn chế, đây thực sự là một tin tức tốt!
Khương Vọng không vì đau đớn mà bị nhiễu loạn, trong trận chiến, hắn chỉ chuyên tâm tìm khả năng giành được thắng lợi.
Trong Hỏa Giới lộng lẫy đang sụp đổ, Thanh Vân Tiên bị kích phá, Yết Diện Nhân Ma đã khôi phục lại thính giác, đột nhiên Khương Vọng xoay người, một bước đạp vỡ thanh vân, tấn công thẳng tới Lý Sấu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận