Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 953: Thiên Môn

Cô Hoài Tín là bậc Chân Nhân, có số lượng đệ tử nhiều không đếm xuể, tại sao lại đặc biệt coi trọng Quý Thiếu Khanh, thậm chí còn truyền y bát cho hắn?
Điếu Hải Lâu gia to nghiệp đại, tu sĩ có được hai thần thông đâu có hiếm, tại sao Quý Thiếu Khanh lại được gọi là thiên kiêu?
Tại sao Quý Thiếu Khanh dám không kiêng dè gì trả thù Khương Vọng, báo thù một thiên kiêu của Tề Quốc người giết Bích Châu bà bà, giết hơn trăm thống soái Hải tộc?
Chính là vì thần thông Thiên Môn!
Thiên môn, nghĩa là cánh cửa của trời.
Loại thần thông này có hai cách để mở.
Khi nó mở từ trên xuống dưới, tạo hiệu quả cấm bay, không cho đối thủ phi hành. Giống như phong tỏa cánh cửa lên trời của đối phương.
Phải biết rằng sau Đạo Mạch Đằng Long, các tu sĩ siêu phàm liền có khả năng bay lượn, từ đó tất cả chiến đấu đều diễn ra trên không trung. Một khi bị cấm bay, chẳng khác gì người thường bị què hết hai chân.
Khi nó mở từ dưới lên, có thể trong nháy mắt phá vỡ một tiểu cảnh giới! Tất nhiên nó cũng có giới hạn, không thể phá vỡ đại cảnh giới, ví dụ ở Ngũ Phủ, không thể nhảy lên Ngoại Lâu.
Nhưng đã có thể nói là kinh khủng.
Năng lực này càng về sau càng mạnh. Mở Thiên Môn ở Nội Phủ sẽ giúp có chiến lực hơn đối thủ một phủ, mở Thiên Môn ở Ngoại Lâu, sẽ giúp có được chiến lực hơn một lâu. Vậy ở cảnh giới sau Thần Lâm, thậm chí sau Chân Nhân?
Bản thân Thiên Môn đã có thể được xem là thần thông cấp cao, nhưng nó còn có tiềm năng đáng sợ hơn.
Trong tư liệu có ghi rằng, còn có một loại thần thông nữa, tên là "Địa Môn".
Địa Môn, cửa của đất. Khi nó mở từ dưới lên, cấm thi triển đạo thuật thần hồn. Khi mở từ trên xuống, sẽ rút cạn đạo nguyên đối thủ!
Hai hiệu quả này mạnh đến mức nào, khỏi cần phải nói.
Điều đáng sợ nhất là...
Nếu Thiên Môn và Địa Môn kết hợp, sẽ tạo thành một trong những thần thông tuyệt đỉnh "Thiên Địa Môn"!
Có thể hiểu thế này, khi tu sĩ ở cảnh giới Thông Thiên muốn nhảy lên Đằng Long, phải đẩy được cánh cửa Thiên Địa mở ra, tương tự, thần thông Thiên Địa Môn này thực sự có thể... cấm chỉ siêu phàm ở một mức độ nhất định!
Tương đương với việc đóng lại cánh cửa Thiên Địa mà ngươi phải vất vả cố gắng mở ra nếu muốn nhảy lên cảnh giới Đằng Long!
Riêng thần thông Thiên Môn đã là cực kỳ hiếm thấy, thần thông Địa Môn lại càng ít được ghi chép trong lịch sử hơn.
Lâu nay Quý Thiếu Khanh thăm dò Ngũ Phủ chính là để tìm thần thông Địa Môn trong truyền thuyết. Một khi tìm được, hắn sẽ lập tức trở thành thiên kiêu số một của Điếu Hải Lâu. Ngay cả Trần Trì Đào cũng phải thấp hơn một bậc, trừ khi vĩnh viễn duy trì được ưu thế cảnh giới đỉnh phong.
Tiếc là, dù Quý Thiếu Khanh đã chạm đến ngưỡng cửa Ngoại Lâu cảnh, đã có thể tiếp xúc với tinh không, nhưng thần thông Địa Môn truyền thuyết vẫn không tìm thấy, gần như cắt đứt khả năng thành tựu thần thông Thiên Địa Môn.
Nhưng chỉ cần một mình thần thông Thiên Môn cũng đã đủ giúp hắn được gọi Thiên Kiêu!
Sức mạnh khủng bố của thần thông này còn cần phải nói hay sao!
Khương Vọng là nhân vật cỡ nào, khả năng tài tình khi chiến đấu kinh khủng như thế nào, khó khăn lắm mới thoát khỏi hiểm cục, chiếm thế thượng phong, vậy mà vừa mới xông lên, đã như chim bị gãy cánh, rơi thẳng xuống ngay trước mặt Quý Thiếu Khanh.
Cảnh tượng này rất là chấn động.
Rất nhiều người biết Quý Thiếu Khanh có hai hạt giống thần thông, nhưng rất ít người được nhìn thấy cả hai thần thông này.
Chỉ một mình Huyền Nguyệt đã đáng gọi là cường đại. Thần thông Thiên Môn này xuất hiện, càng khiến người ta tuyệt vọng!
Bản thân cấm bay không đáng sợ, nhưng những người thực sự am hiểu chiến đấu đều hiểu đây là một bất lợi rất lớn. Bị cấm bay có nghĩa không gian di chuyển bị hạn chế rất nhiều, chỉ có thể bó hẹp trên mặt đất. Trong giao tranh giữa các cao thủ, cái này chẳng khác gì... mất không gian tránh né.
Vì khả năng di chuyển bị giới hạn, mỗi bước đi của đối phương đều có thể bị đoán được.
Tu sĩ Thông Thiên cảnh muốn khiêu chiến tu sĩ Đằng Long thường phải dựa vào đánh úp, áp sát trước khi đối phương bay lên, hoặc dụ họ hạ xuống đất. Thế nên sự bay được và không bay được trong chiến đấu thực sự tạo nên chênh lệch rất lớn.
Đệ tử Điếu Hải Lâu bên ngoài vô cùng kích động, bằng hữu của Khương Vọng thì lo lắng bồn chồn.
Trong đám đông, có người truyền âm hỏi: "Cánh cửa đó là..."
Người hỏi đầu đội nón lá, mặc áo choàng đen, trông rất là bí ẩn.
Một người ăn mặc tương tự đứng cạnh hắn đáp: "Thiên Môn."
Giọng nữ, lạnh đến thấu xương.
"À..." Người hỏi gật đầu, rồi bảo: "Đi thôi."
"Không xem nữa?" Giọng nữ hỏi lại: "Ngươi cố gắng chạy tới đây, chỉ để ngó nhiêu đó thôi?"
"Xem tiếp cũng vô nghĩa, dù kết quả ra sao, trận chiến này chúng ta cũng không can thiệp được. Có cơ hội nghe kết quả sau cùng là được rồi." Giọng nam vang lên, người thì đã lặng lẽ rời khỏi đám đông.
Người nữ lẽ ra không nên có cái cảm xúc gọi là tò mò, nhưng nàng lại thật sự cảm thấy tò mò: "Ý là nếu có thể can thiệp, ngươi sẽ giúp hắn? Ngươi đâu phải loại người quan tâm đến giao tình?"
"Hắn đáng để giúp." Giọng nam ngắn gọn.
Hai người lặng lẽ rời khỏi.
Đến lặng lẽ, đi cũng lặng lẽ.
Trở lại Thiên Nhai Đài, Quý Thiếu Khanh triển khai thần thông Thiên Môn, ép Khương Vọng đang lao tới phải rơi thẳng xuống.
Hắn không có lý do gì không thừa thắng truy kích, lập tức giơ một ngón tay lên, chỉ lên bầu trời.
Thượng Huyền Nguyệt lại khởi động.
Đúng lúc mũi tên trăng sắp bắn ra, Khương Vọng đột nhiên cử động!
Thanh Vân ấn kí lóe lên rồi biến mất, thân hình đang rơi xuống đột nhiên dừng lại, sau đó bắn ngược trở lên với tốc độ y như trước!
Tất cả mọi người, kể cả Quý Thiếu Khanh, đều kinh ngạc tột độ.
Không ngờ Khương Vọng lại không bị thần thông Thiên Môn ảnh hưởng!
Hiệu ứng cấm bay của Thần thông Thiên Môn tương đương với việc kéo tu hành giả quay trở lại bước phá vỡ sự ngăn cản của cánh cửa thiên địa, thu hồi năng lực phi hành bằng cơ thể, cấm chỉ khả năng phi hành bằng đạo thuật.
Nhưng Bình Bộ Thanh Vân, không dựa vào thân thể để bay lên, cũng không phải là đạo thuật thông thường, đó là đạo thuật thời kỳ song thế của Cửu Đại Tiên Cung, không phải sử dụng hệ thống tiên thuật, mà sử dụng thuật giới!
Có thể Thần Thông Thiên Môn khi đạt tới cảnh giới cao có thể khóa chặt mọi khả năng phi hành, nhưng ít nhất ở trình độ hiện tại của Quý Thiếu Khanh thì chưa đủ khả năng áp chế thuật giới.
Mô tả đơn giản giống như là đánh gãy hai chân người ta, khiến người ta không thể dùng chân để chạy, nhưng việc bị gãy chân lại không cản được đối phương cưỡi ngựa phi nước đại.
Thuật Giới chính là con ngựa đó, chở Khương Vọng đã mất đi "hai chân" mà phi hành, nên không bị Thần Thông Thiên Môn phong cấm.
Khương Vọng nhận ra ngay hiệu quả của Thần Thông Thiên Môn, nhưng hắn không hề kháng cự, ngược lại còn để mình thuận theo rơi xuống.
Bởi vì, loại thần thông "Thiên Môn" này nhất định sẽ là chiêu sát thủ của người thi triển, dùng nó để quyết định thắng bại. Nhất định Quý Thiếu Khanh rất tự tin vào chiêu này.
Sự rơi xuống của hắn chính là để Quý Thiếu Khanh xác nhận thần thông có hiệu quả, nghĩ mình đã nắm giữ đại cục vào lòng bàn tay, từ đó quyết định chọn công kích thay vì phòng thủ.
Kỳ Đồ có thể giúp hắn đạt được mục đích này dễ dàng hơn, nhưng trước bao nhiêu người đang chăm chú, hắn không muốn để lộ Kỳ Đồ. Bởi vì một khi thần thông này bị lộ ra, sẽ bị mất đi tính chất đáng sợ nhất của nó.
Dù dùng Kỳ Đồ sẽ không để lại dấu vết, nhưng không thể đảm bảo là không bị ai nhìn thấu.
Cho nên, hắn dùng "biểu diễn" của mình trong chiến đấu, để Quý Thiếu Khanh đưa ra đánh giá sai.
Không dùng Kỳ Đồ, mà vẫn khiến người ta làm sai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận