Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1169: Bất học vô thuật năng trường an (2)

Khi chúng dừng lại, chính là lúc xác định danh sách bát cường quyết đấu của trận Ngoại Lâu.
Đây là một cấm chế đạo thuật ngẫu nhiên, bảo đảm danh sách cuối cùng tuyệt đối công bằng.
Dưới cái nhìn chăm chú của sáu vị Đế Quân, không có khả năng động tay động chân gì.
Không hề nghi ngờ, thiên kiêu của thiên hạ lục cường, ai cũng không muốn sớm chạm trán với mấy vị thiên kiêu của các cường quốc khác.
Nhưng trong quyết đấu tám chọn bốn tất nhiên sẽ có thiên kiêu của thiên hạ lục cường sớm đào thải.
Đây chính là điểm tàn khốc của đại hội thiên kiêu các nước, cũng là điểm đặc sắc.
Cái tên trên màn sáng đã ngừng biến ảo.
Cuối cùng là...
Tề Quốc Trọng Huyền Tuân đấu với Mục Quốc Na Lương.
Tần Quốc Cam Trường An đấu với Sở Quốc Đấu Chiêu.
Kinh Quốc Trung Sơn Vị Tôn đấu với Lý Quốc Phạm Vô Thuật.
Ngụy Quốc Yến Thiếu Phi đấu với Việt Quốc Cách Phỉ.
Đối với thiên kiêu của thiên hạ lục cường mà nói, đây có lẽ là tình huống tệ nhất rồi.
Bởi vì họ hoàn toàn có thực lực ôm chắc tứ cường, nhưng chỉ có thể giữ được ba danh ngạch tứ cường.
Mà trong tình huống không xong như thế này, Trung Sơn Vị Tôn của Kinh Quốc hiển nhiên càng may mắn hơn. Hắn là người duy nhất trong vòng thứ hai, tránh được trận chiến với thiên kiêu của cường quốc.
“Vận khí không tệ nha!” Hoàng Xá Lợi tùy tiện nói.
Tiêu hao giai đoạn đầu càng ít, phần thắng giai đoạn sau lại càng lớn. Đây đương nhiên là vận mệnh cực tốt.
Trung Sơn Vị Tôn nhếch môi: “Hy vọng chúng ta đều có vận khí tốt hơn.”
“Ta không cần.” Hoàng Xá Lợi vội vàng giơ tay ngăn cản, dường như rất sợ lời chúc phúc của Trung Sơn Vị Tôn có hiệu lực: “Cường giả chân chính, chính là muốn quyết đấu cường giả. Con cóc mới bắt nạt sâu bọ thôi!”
Nếu như đây là ở Thái Hư Ảo Cảnh, Triệu Thiết Trụ nhất định phải chất vấn nàng ta xem ai mới là con cóc, không mắng cho nàng ta nhảy dựng lên thì tuyệt đối không ngậm miệng.
Nhưng nơi này là Quan Hà Đài.
Ở đây xảy ra bất cứ chuyện gì, Hoàng Phất đại tướng quân đều sẽ nghe vào trong tai.
Là công tử của danh môn Trung Sơn thị, Trung Sơn Vị Tôn chỉ có thể nho nhã, cười tủm tỉm rời khỏi khán đài, đi về phía diễn võ đài.
“Vậy ta chúc phúc cho ngươi nhé!” Hắn nói thế.
Khi nói, hắn cố gắng khống chế quai hàm. Vừa mới đánh cho thiên kiêu Ngoại Lâu cảnh xuất thân Chân Quốc thuộc liên minh năm nước tây bắc bị tàn phế cũng không cố sức như vậy.
Một nữ nhân xinh đẹp, có bối cảnh, lại có thiên phú, sao lại mọc ra cái miệng như vậy chứ?
Nếu nàng là người câm…sẽ hoàn mỹ tới cỡ nào!
Danh sách đã được xác định.
Tám diễn võ đài toàn trường bỗng nhiên bắt đầu di động.
Khi thạch đài cổ xưa va chạm với nhau, vậy mà lại “di động”, ở ngay trước mặt mọi người, hai cái hòa vào nhau.
Điều này lập tức khiến cho Khương Vọng nhớ tới Luận Kiếm đài ghép cặp chiến đấu trong Thái Hư Ảo Cảnh, cũng là dựa vào hình thức này. Người tu hành dựa vào đó mà luận kiếm tại tinh hà.
Luận Kiếm Đài của Thái Hư Ảo Cảnh có lẽ đã tham khảo đại hội Hoàng Hà…
Trên sân, cứ hai diễn võ đài hợp thành một, cuối cùng chỉ để lại bốn diễn võ đài.
Trận chiến tám chọn bốn đồng thời bắt đầu.
Trong bốn trận chiến xác định danh sách tứ cường này, thu hút sự chú ý nhất đương nhiên là Sở quốc Đấu Chiêu quyết đấu với Tần quốc Cam Trường An.
Cho dù Trọng Huyền Tuân phong hoa tuyệt đại, đối đầu với Na Lương cũng là thiên kiêu đỉnh cấp xuất thân bá chủ Mục quốc, cũng không thể lấn át danh tiếng của trận Đấu Chiêu đấu Cam Trường An.
Đấu Chiêu được xưng là tung hoành cùng thế hệ vô địch thủ, thanh danh vang dội gần bắt kịp Tả Quang Liệt 15 tuổi đoạt khôi ngay tại Hoàng Hà hội.
Cam Trường An năm nay cũng chỉ mới 19 tuổi, trẻ hơn rất nhiều thiên kiêu của trận Nội Phủ, là thiếu niên thiên tài chân chính.
Chiến đấu giữa bọn họ, theo một ý nghĩa nào đó, là kéo dài cuộc chiến của Tần Sở.
Song phương đều nhất định sẽ lấy việc giết chết đối phương làm mục tiêu, ngay cả Dư Tỉ chủ trì vòng chung kết cũng không thể không chú ý thêm vài phần.
Khương Vọng trên khán đài, sớm đã chuyển ánh mắt đến diễn võ đài chữ Ất nơi Đấu Chiêu quyết đấu với Cam Trường An.
So với việc xem Trọng Huyền Tuân dùng Nhật Luân đập vào trán, hắn càng muốn nhìn xem Đấu Chiến Thất Thức được xưng là sát phạt đệ nhất tại hiện thế. Khi ở Trì Vân Sơn, Đấu Miễn còn chưa kịp phát huy hoàn toàn, đã bị hắn lợi dụng lực lượng của Trì Vân Sơn áp chế. Nhưng sau đó nghe Diệp Thanh Vũ miêu tả, Đấu Miễn xuất qua mấy đao, không thể nói không mạnh, nhưng hình như cũng không lợi hại như vậy, không quá xứng với tên tuổi “thuật sát phạt đệ nhất tại hiện thế”.
Có lẽ Đấu Chiêu có thể đưa ra đáp án.
Cùng đem so sánh, Trung Sơn Vị Tôn của Kinh Quốc đánh với Phạm Vô Thuật của Lý Quốc, hầu như không có gì lo lắng, cũng không có nhiều người quan tâm.
Về phần trận chiến giữa Yến Thiếu Phi của Ngụy Quốc và Cách Phỉ của Việt Quốc.
Người trước nghe nói là một du hiệp của Ngụy Quốc, không phải xuất thân danh môn gì. Người sau lại là đệ tử thân truyền của danh tướng Cao Chính đời trước của Việt Quốc.
Nói đến cũng đều có cuộc đời sáng chói.
Nhưng kể cả Khương Vọng, xác thực cũng không có bao nhiêu người chú ý đến trận chiến này.
Hai người họ không thể nghi ngờ là bốc được lá thăm may mắn nhất, có một nửa cơ hội tiến vào tứ cường, đối với Ngụy Quốc hoặc Việt Quốc mà nói, đều là tin tức vô cùng tốt.
Tương ứng, sở dĩ được bị coi là "lá thăm may mắn nhất", cũng là bởi vì ở trong mắt phần lớn mọi người, tổ này của họ là yếu nhất trong tứ cường chiến.
Khương Vọng chăm chú nhìn hai người đang giằng co trên diễn võ đài chữ Ất, ngay cả Trọng Huyền Tuân rời khỏi ghế quan chiến khi nào cũng không chú ý tới.
Đấu Chiêu đấu với Cam Trường An.
Trận chiến này rất đáng quan tâm.
So với khuôn mặt gầy gò lại sắc bén của Đấu Miễn, khuôn mặt của Đấu Chiêu thoạt nhìn cũng rộng rãi hơn một chút.
Thiên đình sung mãn, ánh mắt sáng ngời, khiến người ta có cảm giác vô cùng sáng lạn.
Rất dễ khiến người ta sinh lòng thân cận.
Đao trong tay hắn rất đặc biệt.
Sống đao dày, lưỡi đao cực kỳ sắc bén, sống đao và lưỡi đao hình thành hình tam giác. Không có mũi đao, hoặc có thể nói mũi đao vốn là một khối cắt ngang hình tam giác. Chợt nhìn giống như một thanh đao gãy, chỉ có công năng chém.
Đây là một thanh đao dũng mãnh cương nghị.
Nhìn thấy nó, Khương Vọng liền nhớ tới thanh Thiên Dã đao của Đấu Miễn.
Làm chiến lợi phẩm, lúc ấy hắn còn cầm trong tay cảm thụ một phen.
Đầu Thiên Dã đao lớn đến mức khoa trương, cực kỳ hung lệ, được xưng “Một đao hạ xuống thiên địa phân sinh tử cách”.
Đấu Miễn cực kỳ quý trọng nó.
Nhìn từ bên ngoài, Thiên Dã đao và thanh đao trong tay Đấu Chiêu tuyệt đối không giống nhau.
Nhưng Khương Vọng hoàn toàn có thể cảm nhận được bọn chúng huyết mạch tương liên, kết luận đây hẳn là hai thanh danh đao do cùng lò tạo ra.
Thời gian dài ôn dưỡng Trường Tương Tư đã giúp hắn đối với danh khí có một số nhận thức của riêng mình.
Thanh đao của Đấu Chiêu này không phải bình thường.
Cam Trường An đứng đối diện với Đấu Chiêu, là một thiếu niên có khuôn mặt vô cùng trẻ con.
Chỉ nhìn mặt thì nói hắn mới 13 đến 14 tuổi cũng có người tin tưởng.
Chẳng qua 19 tuổi cũng không tính là lớn, cũng bằng tuổi Khương Vọng trên khán đài.
So với Khương Vọng, một "đứa bé nghèo" 16 tuổi mới có thể va chạm với Khai Mạch, Cam Trường An xuất thân danh môn, từ nhỏ thiên phú hơn người, lúc 8 tuổi đã được mưu sĩ Vương Tây Hủ mà Tần Đế tín trọng nhất kỳ vọng là "năng trường an”.
Ý chỉ đứa bé này cả đời bằng phẳng, lại tài hoa đầy đủ, lúc 8 tuổi đã có mưu lược của thành chủ một phương, có thể "khiến một phương trường an".
Những lời “tám tuổi năng trường an” cũng được lưu truyền rộng rãi.
Rất nhiều người tán thưởng thần đồng đều dùng câu này để nói.
Khương Thanh Dương 18 tuổi mới dương danh thành Lâm Truy, xem như đã để lại danh tiếng của mình. Mà Cam Trường An 8 tuổi đã nổi danh khắp thành Hàm Dương, là thiên kiêu chân chính chói mắt từ nhỏ đến lớn.
Cam Trường An khuôn mặt ngây ngô, mặc một bộ văn sĩ màu đen, thân hình mỏng manh, hai tay trống trơn. Nói là cường giả siêu phàm, ngược lại càng giống như một đứa bé lén trốn học chạy đến đây, luôn cảm giác hắn lúc nào cũng có thể lấy một quyển sách ra, rung đùi đắc ý đọc.
Nhưng Khương Vọng có thể cảm nhận được, nhuệ khí dẫn dắt mà không phát trên người hắn ta.
Hắn có mang đao.
Chỉ là bây giờ, còn chưa tới lúc hắn xuất đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận