Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 460: Năng lực Yến Kiêu

Trong khoảnh khắc dao găm của Tô Kỳ đâm vào không trung, Thanh Thất Thụ đột nhiên xông lên.
Lao về phía Tô Kỳ.
Y dùng một tay của mình, chắn lại trước mỏ chim.
Điều này giống như giáng cho nó một cái tát!
Mỏ Yến Kiêu không hề chần chừ mổ xuyên qua bàn tay y ... Không có máu tươi nhỏ xuống.
Bịch!
Khương Vọng đánh một cước chính diện, đá bay Yến Kiêu.
Mỏ chim rút khỏi bàn tay Thanh Thất thụ, nơi đó trở nên trống rỗng, cái lỗ đó cứng lại.
Không có màu đen tràn ra, cũng không có huyết dịch chảy về.
Năng lực khôi phục của Thanh Thất Thụ và sức mạnh quỷ dị từ mỏ Yến Kiêu như đang triệt tiêu lẫn nhau.
Không, nói chính xác hơn thì mỏ Yến Kiêu đang chiếm thượng phong.
Năng lực khôi phục khiến Thanh Thất Thụ kiêu ngạo lại không hề có hiệu quả trước Yến Kiêu.
Kết cuộc của Thanh Mộc Thuẫn đã sớm cảnh tỉnh mọi người, mỏ Yến Kiêu mổ vào ai người đó sẽ chết. Cũng chỉ có Thanh Thất Thụ và năng lực khôi phục của y mới có thể gắng gượng được vài lần.
Nhưng mổ vào đâu nơi đó liền trở thành lỗ trống, y còn có thể gắng gượng được bao lâu?
Quan trọng nhất là, năng lực như vậy cơ bản không được trong ghi lại trong Sâm Hải Thánh tộc.
Là Yến Kiêu đã thu được một loại trưởng thành nào đó? Hay đây chỉ là năng lực nó lộ ra trong thời kì suy yếu?
Yến Kiêu bị một cước của Khương Vọng đá bay.
Những ngân châm đã rơi xuống đất trước đó của Vũ Khứ Tật lập tức bay lên, vây nó vào giữa.
Tiếng xé gió nhẹ đến vô cùng.
Vô số tiếng xé gió như vậy.
Giống như một vòng sáng nổ tung, vô số đường kim quang bắn ra.
Nhanh chóng phủ kín tầm mắt, bao trùm lấy Yến Kiêu.
Bí mật bất truyền của Kim Châm Môn chính là Tỏa Bệnh Kim Châm!
Mười ngón tay của Vũ Khứ Tật nhanh chóng điều động, cực kỳ chuyên chú.
Kim quang như thoi đưa, vạn châm xuyên người.
Nhưng cánh phải của Yến Kiêu một lần nữa vỗ rồi biến mất.
Tô Kỳ không tiếng động nghiêng người nhảy một cái, như cá lội vào biển.
Còn mỏ của Yến Kiêu cũng vừa vặn mổ vào vị trí của y, thân pháp này quả thực có thể nói là vô cùng xảo diệu.
Trong Thánh tộc có ghi lại, chỉ biết là tốc độ của Yến Kiêu cực nhanh, lực đạo cũng rất lớn, mỏ chim sắc bén, móng chim vô cùng cứng, bất tử bất diệt.
Bây giờ mới giao thủ một lát, tốc độ và lực đạo kia không bằng những ghi chép trước đó, có thể thấy mấy trăm năm qua quả thực nó đã yếu đi rất nhiều.
Nhưng không ai nói rằng mỏ chim chỉ cần mổ một cái là có thể chết người, cánh phải vừa rung lên là có thể biến mất.
Những điều liên quan đến Yến Kiêu được Thánh tộc ghi lại đã quá lạc hậu rồi.
Có năng lực di chuyển vô hình này, muốn giết nó đúng là chuyện vô cùng khó.
Nếu như không thể khóa chặt nó, cho dù có phối hợp hoàn mỹ đến lâu cũng chỉ như màn ngân châm khóa của Vũ Khứ Tật khi nãy, chuẩn bị một hồi lâu, cuối cùng lại rơi vào khoảng không.
Qua Hồng Trang Kính có lẽ có thể tìm ra được chi tiết tương ứng, tìm cơ hội khóa chặt nó.
Nhưng tình hình lúc này, Khương Vọng không dám đi vào Hồng Trang Kính, Yến Kiêu chỉ cần vỗ cánh một cái là có thể mổ vỡ Hồng Trang Kính, đến lúc đó hắn không kịp nhảy ra thì sẽ tan biến cùng với Hồng Trang Kính.
Khó! Vô cùng khó khăn!
Vũ Khứ Tật kẹp lấy kim châm, không biết nên vung xuống đâu và không nên vung xuống đâu.
Lúc này, chuyện may mắn nhất có lẽ là cánh trái của Yến Kiêu đã bị thương nặng. Mới vỗ cánh phải đã có thể di chuyển vô hình, nếu vỗ cả cánh trái nữa thì không biết sức mạnh còn đáng sợ đến mức nào.
Người giáng lâm không biết tên kia hiển nhiên là một tu sĩ ẩn giấu năng lực cường đại, nhưng bất kể vì sao y che giấu thực lực, có mục đích gì thì không ai biết được.
Trận chiến kinh tâm động phách giữa y và Yến Kiêu rốt cuộc đã xảy ra thế nào, chẳng có người thứ hai biết.
Chỉ để lại một vết thương nơi cánh trái của Yến Kiêu, cho người khiêu chiến về sau một sự trợ giúp để chiến thắng Yến Kiêu.
Sinh tử chính là chuyện tàn nhẫn như vậy.
Nếu hôm nay đám người Khương vọng chết ở đây, sự xuất sắc của bọn họ cũng sẽ không có ai biết đến.
Lúc này, ánh mắt Yến Kiêu chỉ còn sự điên cuồng và tàn bạo.
Người đầu tiên làm nó bị thương là Tô Kỳ, y đã trở thành mục tiêu mà nó hướng đến đầu tiên.
Mổ hụt một cái, cánh phải lại vỗ lên.
Nó lại xuất hiện sau lưng Tô Kỳ.
Tô Kỳ như đoán trước được, đột ngột bật dậy từ trên mặt đất, để lộ người đứng trước mặt mình lúc này là Khương Vọng.
Đây gần như là một lần phối hợp hoàn mỹ.
Vút vút.
Thùng thùng!
Leng keng!
Khương Vọng phóng ra Bát âm Diễm Tước đã chuẩn bị từ lâu!
Trực tiếp oanh tạc điên cuồng bằng đạo thuật trong phạm vi lớn, khiến Yến Kiêu không thể tránh khỏi.
Mục đích rõ ràng như vậy, đạo thuật tìm điểm rơi chính xác, cũng lấy được kết quả tốt nhất từ khi khai chiến đến giờ.
Năng lực di chuyển vô hình của Yến Kiêu trong phạm vi không đủ xa, sau khi vỗ cánh vẫn còn ở trong phạm vi đánh của Bát Âm Diễm Tước, bị đánh trúng chính diện. Hơn nữa, sự thương tổn mà Bát Âm Diễm Tước mang đến cũng hàm chứa âm sát, cho dù Yến Kiêu có chạy nhanh hơn nữa, chỉ cần lúc dừng lại Bát Âm Diễm Tước sẽ không ngừng gây tổn thương nó.
Trong cơn chật vật, hồi thần lại sau những tổn thương từ Bát Âm Diễm Tước, ánh mắt Yến Kiêu xoáy vào Khương Vọng.
Tàn bạo, điên cuồng, tràn đầy thù hận.
Cánh phải lại vỗ lên.
Keng! Mỏ chim đụng phải Nhất Kiếm Chỉ Viên.
Một lần nữa không công ra về.
Một kiếm này của Khương Vọng như một con nhím cuộn tròn, căn bản không có góc chết.
Yến Kiêu lướt qua trên cao, móng vuốt giơ lên.
Âm thanh bén nhọn như đang nghiến răng.
Khương Vọng cảm nhận được rõ ràng, Nhất Kiếm Chỉ Viên của hắn trong nháy mắt đã dừng lại một chút.
Một kiếm này vốn không thể dừng lại, nhưng sự thiếu sót này lại xuất hiện.
Đây lại là một sức mạnh mới, khác với mỏ cùng với khả năng di chuyển vô hình. Đây cũng là lần đầu tiên Khương Vọng gặp phải loại sức mạnh như thế này, không thể miêu tả và tổng kết lại được.
Nhưng trong đầu hắn bỗng nhiên nảy ra một sự tưởng tượng đáng sợ.
Nhìn Yến Kiêu trước mặt hoàn toàn khác so với những gì được ghi chép lại, mà những năng lực này xem ra...
Nó đã luyện thành mấy loại vậy? Cộng thêm cái cánh bên trái bị liệt, tạm thời coi như có một loại năng lực nữa, tổng cộng đã là bốn rồi.
Nếu để nó luyện thành năm loại năng lực, vậy thì sẽ xảy ra biến hoá gì?
Có câu nói "Chim sẻ tuy nhỏ nhưng cũng có đầy đủ ngũ tạng", chim yến cũng vậy, có đây đủ ngũ tạng.
Yến Kiêu luyện thành năm loại năng lực, liệu có giống như tu sĩ lấy được năm loại thần thông, trở thành Thiên Phủ?
Sau Thiên Phủ thì sao?
Ý nghĩ này của hắn chỉ thoáng qua một chốc rồi biến mất, Khương Vọng không kịp ngẫm nghĩ nữa.
Bởi vì Nhất Kiếm Chi Viên của hắn đã vỡ ngay tại chỗ.
Yến Kiêu lại thò đến, nhằm vào cổ họng hắn.
Khương Vọng khẽ động cổ tay, Trường Tương Tư đã xoáy đến sau gáy.
Trong không gian một tấc vuông, cho dù Kiếm Viên đã vỡ, hắn cũng có đủ tự tin để phòng thủ.
Trường Tương Tư trên tay hắn, đương nhiên không bao giờ có chuyện dừng lại!
Nhưng Yến Kiêu trước mắt lại một lần nữa biến mất!
Khương Vọng cảm thấy sau lưng như có cái gì đụng vào một cách mạnh mẽ.
Là Thanh Thất Thụ.
Thanh Thất Thụ không thể theo kịp tốc độ của Yến Kiêu, nhưng trước khi nó phát động công kích, y vẫn luôn cảnh giác cao độ, canh giữ ở sau lưng Khương Vọng.
Nhưng cuối cùng vẫn bị đánh một trảo, xé rách nửa lồng ngực.
Vẫn không chảy máu.
Y đưa tay ra theo bản năng, muốn túm lấy hai bên cánh Yến Kiêu.
Y muốn xé thẳng cánh của nó!
Nhưng bàn tay của y chỉ dừng lại giữa không trung!
Y không thể! Không phải là không có cơ hội làm được, mà cho dù có, y cũng không được làm vậy.
Y không thể trực tiếp làm tổn hại đến Yến Kiêu, như vậy sẽ phải nghênh đón sức mạnh kinh khủng hơn sau khi con quái vật này sống lại.
Long Thần trên cao!
Thanh Thất Thụ y là một chiến sĩ, chỉ có thể chịu đựng, không thể đánh trả.
Răng môi cũng cắn nát, chỉ có thể trừng mắt nhìn Yến Kiêu.
Tất cả mọi thứ nói thì chậm, nhưng thực tế chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Khương Vọng cảm nhận được người trên lưng đã mềm nhũn.
Hắn ôm ngược người đó, vị trí lập tức đổi lại.
Mũi kiếm hướng vào mắt Yến Kiêu.
Cũng chính vào lúc này, Yến Kiêu thấy được minh văn trên thân kiếm Trường Tương Tư - Yến Quy Sảo.
Yến Kiêu vốn đang chìm trong sự tàn bạo bỗng chốc như nghĩ đến điều gì.
Ánh mắt sáng bỗng chớp một cái, sau đó bị thù hận, căm ghét bao phủ.
Nó há miệng, rít lên.
Tiếng rít quái đản, tà ác không giống như trước kia, nghe vô cùng giống...
"Yến! Yến! Yến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận