Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 451: Đập rắn

Lúc đang khẩn trương, người ta rất khó lập tức làm ra phản ứng chính xác.
Đại não trống rỗng, mờ mịt phát ngốc mới là biểu hiện của đa số mọi người khi đối mặt với tình huống khẩn cấp.
Đương nhiên người tu hành phải khắc phục loại thất thố thuộc về "Phàm nhân" này.
Đương nhiên Thanh Cửu Diệp cũng có khả năng phản ứng nhất định.
Nhưng nếu hành động như Khương Vọng, trực tiếp đưa cho Thanh Cửu Diệp một lựa chọn, không thể nghi ngờ là nhắc nhở chính xác, trợ giúp Thanh Cửu Diệp tiết kiệm thời gian suy nghĩ.
Trong tình huống vừa rồi, chỉ cần Khương Vọng nhắc nhở trễ một giây, hoặc là bản nhân Thanh Cửu Diệp chần chừ một giây.
Hiện tại y đã vào bụng rắn rồi!
Xà vương Nặc Xà có hình thể khổng lồ đến lạ thường, có năng lực ẩn nấp đáng sợ.
Hễ ai là cao thủ bắn cung, ánh mắt đều sắc bén phi phàm, tầm nhìn càng rộng lớn vượt qua người thưởng, bình thường rất khó bị đánh lén.
Nhưng Xà vương Nặc Xà này đã ẩn nấp đến gần sát, Thanh Cửu Diệp lại không phát hiện nửa phần.
Nếu Khương Vọng không mượn dùng Hồng Trang Kính, thông qua toàn cục để quan sát được sự biến ảo của "Nhánh cây" này, căn bản cũng không thể phát giác được lần tập kích này.
Cả người Thanh Cửu Diệp quay cuồng trên không trung, cú đớp của Xà vương Nặc Xà phía sau làm lông tơ y dựng ngược lên!
Sai một ly, chỉ cách một đường sinh tử!
Trong lòng y kinh hãi, nhưng cánh tay cũng không ngừng.
Thánh tộc tuy rằng sinh hoạt trong Vùng đất Thần Ấm êm đềm, nhưng những Võ sĩ Thánh tộc của bọn họ lại luôn phải ra ngoài đánh giết với dã thú.
Sâm Hải Nguyên Giới không có dã thú nào là không nguy hiểm, luôn phải bảo trì cảnh giác.
Võ sĩ Thánh tộc như y, tuyệt đối phải bảo đảm tố chất lúc lâm chiến.
Trong lúc quay cuồng, người y đổ về phía trước, mũi tên thì xoay lại.
Con Nặc Xà khổng lồ này đã vồ hụt, lập tức muốn rời đi, nhưng mũi tên gỗ của Thanh Cửu Diệp đã gần đến.
Đuôi rắn quất ngược lại, như cường giả võ đạo cực kỳ cao minh quất một roi tới, chính xác đập trúng vào mũi tên.
Xẹt!
Nhưng chỉ đánh trúng không khí, vang lên một tiếng gió rít.
Mũi tên của Thanh Cửu Diệp tránh khỏi ngăn cản, huyền diệu khó giải thích bắn vào đôi mắt Xà vương Nặc Xà.
Thông thường loài rắn không có mí mắt, Nặc Xà cũng không ngoại lệ.
Mũi tên này bắn nhanh như chớp, nhưng lại cắm không sâu vào mắt, chỉ chui vào một khúc.
Nặc Xà vương tuy bị đau, nhưng vẫn chưa phát cuồng, vẫn muốn rời đi trước.
Nhưng trong một đám Hỏa Diễm Lưu Tinh giáng xuống, Khương Vọng mang kiếm nhảy ra.
Ánh sắc lạnh đột nhiên lóe lên.
Nặc Xà xoay người.
Trường Tương Tư chặn lại nanh rắn, ánh lửa văng khắp nơi, phát ra tiếng cọ xát khiến người ê răng.
Tiếng rít gió bén nhọn áp sát tới, đuôi rắn của Nặc Xà vương lại đến.
Mà Khương Vọng đã nắm trường kiếm hung hăng chém qua nanh của Nặc Xà vương, kiếm tới người xa.
Vừa tránh đi cái quất đuôi này, hắn đồng thời trở tay chụp nát một cây Yên Vụ thảo lên thân con rắn.
Đạo thuật truy tung Truy Tư!
Lấy phẩm giai của Truy Tư thì tất nhiên không thể thấy rõ Nặc Xà vương ẩn nấp ở đâu, Khương Vọng trực tiếp chụp đạo thuật này lên người của nó, làm nó lây dính khí tức của đạo thuật Truy Tư.
Bản thân truy tung thì đơn giản hơn nhiều.
Nặc Xà vương đánh hụt một đuôi, nó lại trực tiếp lấy đầu đập vào thân cây, hung hãn nghiền gãy mũi tên đang cắm trong mắt mình. Thân hình nó quấn cực nhanh lên trên cây.
Rít rít.
Thanh Cửu Diệp lập tức bắn ra hai mũi tên, lại chỉ bắn trúng thân cây, mũi tên mất đi mục tiêu, rốt cuộc thất bại.
Khương Vọng xoay người nhảy bật ra xa, trước mắt đã không còn nhìn thấy Nặc Xà vương. Chỉ có một cây đại thụ trống trơn, giống như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì, con rắn khổng lồ kia chưa bao giờ có ở đó.
Hắn lấy ra Yên Vụ thảo, Truy Tư Chỉ Lộ!
Ở ngọn cây!
Hắn bật người nhảy đến, trường kiếm bùng nổ, mang theo bi tráng và dũng mãnh, một kiếm Lão Tướng Trì Mộ!
Đối mặt với Nặc Xà vương, rất nhiều đạo thuật không thể phát huy tác dụng. Lấy Ngũ Khí Phược Hổ làm ví dụ, nguyên lý của đạo thuật này là nhiễu loạn năm khí trong cơ thể đối thủ, trói buộc thân thể từ trong ra bên ngoài. Nhưng loại thú như Nặc Xà vương thì năm khí trong cơ thể vốn đã thất hành, có lẽ chỉ có Mộc khí là làm chủ, căn bản không thể lay động.
Ngược lại kiếm thuật, tính ra nó không có quá nhiều hạn chế đối với hoàn cảnh.
Một kiếm này vừa chém xuống, Nặc Xà vương không thể nấp nữa, không chống cự thì nhất định sẽ bị phanh thây.
Nó cũng không ngờ bị phát hiện, nhưng lúc này không có lựa chọn nào khác. Cái đuôi khổng lồ dùng một chút lực, đã trực tiếp rút cây đại thụ ra, đập thẳng về hướng của Khương Vọng.
Mà Khương Vọng không tránh không né, kiếm thế không thay đổi.
Lão Tướng Trì Mộ, cuộc đời anh hùng này!
Người và kiếm đã hóa thành một ánh sắc lạnh.
Rễ cây bị cắt ra, thân cây bị cắt, nhánh cây bị đoạn.
Trong Sâm Hải Nguyên Giới, đại thụ theo quy tắc thế giới mà dị thường cứng cỏi, cũng không đủ cứng rắn trước mặt Trường Tương Tư. Cắt rời hết tất cả, Khương Vọng tung kiếm trảm đến gần Nặc Xà vương.
Đồng tử dựng thẳng trong con mắt lành lặn của Nặc Xà vương đột nhiên khuếch trương ra.
Tê tê tê!
Trong Thông Thiên Cung của Khương Vọng bỗng nhiên phá không chui ra vô số con rắn màu đen!
Đòn công kích thần hồn, đột ngột mà khó phòng.
Lúc này ánh lửa thoáng hiện.
Trước khi những con rắn kia bò tứ tán đến, một vòng Diễm Hoa nở rộ, bao vây chúng ở giữa.
Thần Hồn Hoa Hải!
Thần Hồn Hoa Hải là thế công thần hồn trước kia hắn nghiên cứu ra nhằm che chắn cảm giác của Khương Yểm, nó đã kiến công vào thời khắc này, kịp thời phong bế Nặc Xà vương.
Mà chiến trường bên ngoài Thông Thiên Cung, kiếm của Khương Vọng đã trảm đến.
Nặc Xà vương vội vàng quay người né nhanh.
Xẹt.
Trên thân rắn bị cắt ra một miệng vết thương thật lớn, máu tươi điên cuồng tuôn ra.
Máu đỏ trào ra như suối phun, càng phun càng nhiều.
Quá nhiều!
Không nên nhiều như vậy.
"Nín thở!"
Khương Vọng cảm thấy không đúng, nhanh chóng nhắc nhở rồi lập tức ngừng thở.
Mùi máu tươi cực kỳ ngọt.
Trong lúc Nặc Xà vương đánh nhau với Khương Vọng, đàn Nặc Xà cũng càng điên cuồng lên.
Vừa rồi Thanh Cửu Diệp lại bắn mấy mũi tên để giải vây cho Tô Kỳ, khi xoay người thì bị mùi máu tươi nồng nặc xông thẳng tới.
Y lập tức đầu váng mắt hoa, người ngã xuống từ giữa không trung.
Trên mặt đất đúng lúc có một con Nặc Xà bắn vọt lên.
"Vèo" một tiếng gió rít lên, một cây lao bắn nhanh tới, trực tiếp cắt con Nặc Xà thành hai đoạn ngay trên không trung, sau đó thì "Treo" Thanh Cửu Diệp lên, đâm thẳng vào một cây đại thụ.
Thì ra là Thanh Bát Chi đã tiêu diệt đàn Nặc Xà phía Vũ Khứ Tật, thoát thân đến, phóng một cây lao "Treo" Thanh Cửu Diệp ở trên cây.
Vũ Khứ Tật thoáng ngửi một cái thì lấy ra một viên đan hoàn rồi tự uống vào.
Huyết Độc Phục Thử hoàn có thể giải!
Tay trái lấy ra một viên đan hoàn, ném về hướng Thanh Bát Chi.
Thanh Bát Chi lao tới chỗ Thanh Cửu Diệp, dây leo trên tay run lên.
Bang! Bang! Bang!
Dây leo quất mạnh, lần lượt quét đan hoàn đến những người khác, sau đó thì cuộn dây leo lại, kéo hai viên đan hoàn cuối cùng về trên tay.
Lúc này người đã đến trước cây lao, gã trực tiếp dẫm một chân lên đầu một con Nặc Xà. Gã nuốt một viên đan hoàn vào, nhét một viên khác vào miệng Thanh Cửu Diệp đã nửa hôn mê.
Chiến trường bên kia, Thanh Thất Thụ và Tô Kỳ cũng từng người tiếp được đan hoàn.
Những Nặc Xà đó cũng ngửi thấy mùi máu tươi bên này, đôi mắt của chúng lập tức đỏ rực lên, càng hung ác hơn.
Phía Khương Vọng vẫn chưa để ý tới đan hoàn giải huyết độc mà Thanh Bát Chi ném tới, mà tiếp tục ngừng thở đi tới phía trước!
Miệng vết thương của Nặc Xà vương phun ra rất nhiều máu tươi, một mặt thì huyết độc này sẽ làm ảnh hưởng đến mọi người, mặt khác lại lấy máu tươi rửa sạch khí tức đạo thuật "Truy Tư" lây dính trên người.
Từ lần đầu xuyên qua Vùng đất Nặc Xà, cuối cùng lấy Diễm Lưu Tinh bỏ chạy, Khương Vọng đã khắc sâu nhận thức được chuyện này.
Nặc Xà vương thật sự có được trí tuệ có thể so với Nhân tộc!
Tuyệt đối không thể coi nó là dã thú, hung thú tầm thường.
Ưu thế không gì sánh được của Nặc Xà vương nằm ở chỗ "Ẩn nấp", mà không phải chính diện chiến đấu.
Hai bên đều cực kỳ hiểu điểm này.
Nặc Xà vương chủ động phun ra máu tươi "Rửa" đi khí tức đạo thuật, Khương Vọng từ bỏ chiến lược an toàn xoay người lấy đan, mạo hiểm vọt tới trước, đều là đang tranh đoạt quanh điểm này.
Chỉ trong chớp mắt, đã đủ để quyết định thắng bại chuyến này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận