Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1180: Ngộ đạo

"Đắc Ý" là thanh kiếm nổi tiếng thiên hạ được giấu trong vương cung Đại Ngụy.
Hoàng đế nước Ngụy tặng kiếm này cho Yến Thiếu Phi để bày tỏ sự mong chờ không nói thành lời.
Yến Thiếu Phi xuất thân du hiệp, lại có thể trổ tài nổi bật hơn xa những người tài giỏi khác, hơn nữa đắc chí với thiên hạ ở đài Quan Hà, đương nhiên có thể được gọi là thiên kiêu.
Giờ phút này, gã đưa Hồng Liên Nghiệp Hỏa vào trong kiếm, lại mượn Long Tước Binh Sát của Trung Sơn Vị Tôn "rửa đi" Hồng Liên, để lộ ra chân thân của thanh kiếm này.
Sau đó gã đâm thẳng ra một kiếm.
"Rửa đi duyên hoa như tỉnh mộng".
Đây là một kiếm chiếu thẳng vào lòng người, cũng là một kiếm đặc sắc tuyệt diệu đáng kinh ngạc.
Một kiếm này gần như không kém đao thuật Nhân Duyên của Cam Trường An!
Nhưng Trung Sơn Vị Tôn không hề kém.
Long Tước Binh Sát và Kiếm Tẩy Hồng Liên đều là chiêu thức vô cùng mạnh mẽ, va chạm lẫn nhau khiến tan tác đầy trời.
Yến Thiếu Phi có thể từ "Lạc Anh Tân Phân" chém ra một kiếm "Đắc Ý" trở về bản chân, quả thật đã chiếm được tiên cơ.
Nhưng dù vậy cũng không thể chứng minh được điều gì.
Chỉ là một kiếm này thích hợp giờ phút này mà thôi.
Mà nắm đấm của y càng mạnh hơn!
Ở trong thế giới hoa và máu, khi đối mặt với vị hào hiệp Yến Thiếu Phi đang bước đến cùng với thanh kiếm Đắc Ý của gã, nắm tay của Trung Sơn Vị Tôn "phồng lên".
Chính xác là Binh Sát cuồn cuộn như dòng nước chảy siết, như sóng nước trào dâng, bao quanh nắm tay của Trung Sơn Vị Tôn, thậm chí bao quanh toàn thân y.
Binh Sát hung dữ nguy hiểm trong chốc lát co rút lại, ngưng tụ thành vật thật, biến thành từng mảnh ... áo giáp màu đen bóng.
Tầng tầng lớp lớp mảnh giáp bao phủ khắp người Trung Sơn Vị Tôn, trên mũ giáp có sừng trâu, trên áo giáp có hoa văn lửa tràn lan, chỉ để lộ đôi mắt lạnh lùng thờ ơ.
Một vị công tử có khí chất nho nhã phú quý trong giây lát đã biến thành một vị tướng quân lạnh lùng máu lạnh trên chiến trường.
Đây chính là bí mật không lộ ra ngoài của Trung Sơn thị: "Diễn Binh Đồ Ma Giáp".
Nó không phải là một cái áo giáp mà là một loại công pháp đỉnh cấp có tác dụng tăng cường sức chiến đấu về mọi mặt cho người tu hành.
Đại tướng quân Trung Sơn Yến Văn chỉ huy Ưng Dương Vệ của Kinh quốc hiện tại, năm đó dựa vào công pháp này để đi tới tám ngàn dặm biên hoang chém giết Chân Ma quá cảnh mà bình an trở về, từ đó nổi tiếng khắp thiên hạ!
Sau khi Trung Sơn Yến Văn sáng tạo ra công pháp này, nó đã được thay thế cho thuật pháp truyền thừa ban đầu của Trung Sơn thị, trở thành bí điển trung tâm của gia tộc.
Bởi vậy có thể thấy được sự mạnh mẽ của nó.
Trung Sơn Vị Tôn lại có cách lý giải Diễn Binh Đồ Ma Giáp khác với cách lý giải của công pháp ban đầu, hơn nữa kết hợp với uy thế của Nam Minh Ly Hỏa càng thích hợp với y hơn.
Giây phút này, Trung Sơn Vị Tôn ở trong bộ giáp kín đứng tại chỗ như một bức tượng bằng sắt thép, lạnh băng, cứng rắn.
Mà y vung ra nắm đấm ...
"Giết!
"Chúng ta phải chết trên chiến trường!"
"Chúng ta tuyệt đối không lùi về sau!"
Hí lộc cộc! Keng keng keng!
Trong phút chốc, "máu" và "hoa" bay múa đầy trời bị đẩy ra, khí tức khủng bố thổi quét khắp nơi.
Trung Sơn Vị Tôn tung ra một nắm đấm, vô số ảo ảnh linh hồn binh lính ở phía sau chợt sinh ra rồi mất đi, bọn họ phóng ngựa, hoặc kêu giết, hoặc xung phong, hoặc chém đầu...
Đó đúng là tiếng đao kiếm va chạm sinh ra khi kỵ binh xông pha chiến đấu!
Trước nắm đấm như thế, cho dù là kiếm Đắc Ý cũng không thể không cong, cho dù là Yến Thiếu Phi cũng không thể không lùi về phía sau!
Nắm đấm chống lại trường kiếm, hai người một người tiến một người lùi.
Máu và hoa khắp trời đang tăng tốc tiêu mất.
Trong khi tất cả mọi người đang kinh ngạc than thở vì một màn này, Tào Giai lại nhẹ nhàng ngả ra sau. Lực lượng vô hình không có tiếng động lan tràn, ngăn trở hai bên trái phải của Khương Vọng ...
Bởi vì ngay lúc này, Tào Giai nhận thấy Khương Vọng tràn ra kiếm ý, biết rằng hắn đang ngộ đạo, bèn lặng yên ra tay che lấp để người khác không phát hiện.
Điều khiến Khương Vọng chợt có cảm xúc không phải là Long Tước Binh Sát hay là Kiếm Tẩy Hồng Liên.
Quả thật hai môn công pháp này có thể nói là đỉnh cao, cùng cấp bậc với thuật Hỏa Giới của hắn. Thậm chí vì tu vi của Trung Sơn Vị Tôn và Yến Thiếu Phi cao hơn Khương Vọng, cho nên biểu hiện của hai môn công pháp này mạnh hơn Hỏa Giới của hắn khá nhiều.
Nhưng thứ khiến cho Trường Tương Tư rung động vang lên thành tiếng, khiến cho kiếm ý của Khương Vọng bừng bừng phấn chấn, thậm chí tràn ra bên ngoài thân thể là một kiếm "Đắc Ý" kia của Yến Thiếu Phi.
Quá hợp ý.
Khi hắn nhìn thấy một kiếm này, lập tức hiểu ra.
Niên Thiếu Khinh Cuồng kiếm gần như tự xuất hiện trong đầu hắn.
Kiếm linh của Trường Tương Tư tung tăng nhảy nhót trong Ngũ Phủ Hải.
Niên Thiếu Khinh Cuồng không gì hơn "Đắc Ý".
Do vì thỏa thuê mỹ mãn nên vênh váo ta đây.
Bởi vì tuổi trẻ đắc chí cho nên phóng đãng ngông cuồng!
Khương Vọng từng thấy Triều Vũ mười năm giấu đao giết một lần, từ đó ngộ ra chiêu kiếm của kẻ sĩ "Thập Niên Lạc Phách, Sinh Tử Câu Thù".
Hôm nay nhìn thấy kiếm thức "Đắc Ý" của Yến Thiếu Phi, ngộ ra "Đắc Ý" của Niên Thiếu kiếm.
Cái gọi là kiếm thức Nhân Đạo chính là từ chữ "Nhân" thể hiện và phát huy. Vốn chính là sự tổng kết và phân tích hết thảy việc xem người, xem đời, xem mình mà ra.
Trước có Triều Vũ, sau có Yến Thiếu Phi, Khương Vọng lấy chân ý của người khác mà ngộ ra chân ý của bản thân.
Thật sự tuyệt không thể tả.
Sự cộng minh nảy ra trong khoảnh khắc khiến cho Khương Vọng gần như muốn nhảy lên Diễn Võ Đài, ở trong máu và hoa rơi rụng tan tác chém ra một kiếm, thét dài lại hát lớn.
Tất nhiên hắn chỉ có thể kiềm chế khát vọng ấy.
Trừ Chân quân Dư Tỷ là người chủ trì và pháp tướng do sáu vị Chí Tôn thả xuống, bất cứ kẻ nào can thiệp vào trận đấu chính thức của Hoàng Hà Hội đều là tự tìm cái chết.
Khương Vọng vuốt phẳng nỗi lòng, thu lại kiếm ý, tiếp tục xem cuộc chiến, hoàn toàn không biết vừa rồi Tào Giai đã làm gì.
Tào Giai yên lặng không nói gì.
Kế Chiêu Nam ngồi bên cạnh y cũng không nhìn sang.
Chỉ thấy trong sân - Trung Sơn Vị Tôn vận chuyển Diễn Binh Đồ Ma Giáp, dùng thuật pháp Cửu Hợp Sát Quyền bí mật bất truyền ra ngoài của Trung Sơn thị, lấy một chiêu "Thiết kỵ Đột Xuất Đao Thương Minh", đánh lùi Yến Thiếu Phi.
Nắm đấm cuồn cuộn tuôn ra Binh Sát, khí thế áp chế mọi người.
Đánh vỡ không khí và kiếm khí, lấp kín đường xoay xở của đối thủ. Tạm thời thắng lợi, như thần tựa ma.
Mà Yến Thiếu Phi liên tục lùi lại.
Tốc độ lùi lại của Yến Thiếu Phi không theo kịp tốc độ tiến công của Trung Sơn Vị Tôn, kiếm Đắc Ý bị nắm đấm đè nén càng lúc càng cong.
Nhưng trên gương mặt gã lại không hề sợ hãi, ngược lại ánh mắt gã đau buồn.
Đau buồn?
Trung Sơn Vị Tôn không hiểu.
Người xem trên khán đài cũng không hiểu gì.
Trong thế giới rộng lớn, biển người mênh mông này, vốn dĩ ai cũng có buồn vui khác nhau.
Muôn ngàn chúng sinh trong thế giới này, tất cả mọi người ngoại trừ ta... Đều là người xa lạ với ta.
Nỗi đau thương trong lòng này không thể nói, nỗi hận thù liên miên không ai hay.
Không cần có người biết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận