Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1992: Xuất một kiếm, sinh vạn pháp (2)

Diễm Hoa Phần Thành vừa rồi thần diệu sáng ngời, Khương Vọng đã dốc một lượng lớn Tam Muội Chân Hỏa, hai thứ chồng lên nhau, gần như có thể nói là đòn sát thủ.
Lại có Trọng Huyền Tuân treo Nhật Luân vô cùng vừa vặn, áp chế Ngũ Thủ Quỷ của Cận Lăng, tạo ra cơ hội khá là hiếm có.
Nhưng Diễm Hoa Phần Thành thăng hoa cực hạn như vậy rơi xuống, lại vẫn bị Cận Lăng kịp thời dùng Ngũ Thủ Quỷ đối kháng, bị Tiết Xương dùng Âm Dương Lực Trường kéo ra, cơ bản không tạo được chiến quả như mong muốn!
Đừng nói giết được Cận Lăng, sau khi thiêu hủy chiến giáp trên người Cận Lăng, thuật cũng đã nỏ mạnh hết đà, hầu như chẳng tạo được thương thế nào cho Cận Lăng.
Quyết đấu cấp bậc cỡ này, lặp lại bản thân chẳng khác thì tự xóa bỏ mình. Lần thứ hai xuất Diễm Hoa Phần Thành, sẽ không có khả năng tạo ra lực uy hiếp như lần đầu tiên. Xuất ra sát chiêu, mà không đạt được hiệu quả mong muốn, chính là thất bại. Vì chẳng những bỏ lỡ cơ hội, uổng công nỗ lực, còn bị nhìn thấy át chủ bài! Nhưng Khương Vọng chỉ đạp không lao nhanh, khiến Trường Tương Tư đã cạn kiệt tiếng hót lại tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Một kiếm trụ trời gãy, một kiếm sương tuyết sáng. Hắn biết thất bại là khó tránh.
Cũng như hắn cũng biết, không phải mọi cố gắng đều sẽ nghênh đón thu hoạch. Nhưng hắn vẫn sẽ cố gắng! Đầu tiên dùng cực thế kiếm tấn công Tiết Xương, tiếp đó dùng cực chiêu kiếm tấn công Cận Lăng, trong kiếm khí bay múa đầy trời, xoay người, Nhân Tự kiếm lại tấn công Tiết Xương! Giờ này khắc này. Cận Lăng vừa mới từ trong liệt hỏa đi ra, đao quang chém vào tơ kiếm đầy trời. Tiết Xương song kích giao phong, sát ý dâng trào. Xúc Nhượng cẩn thận duy trì khoảng cách, Thượng Ngạn Hổ mạnh mẽ xông tới ! Trọng Huyền Tuân xòe bàn tay, chợt nắm lấy cánh tay Khương Vọng! Trở tay vung lên! Lúc ở cấp độ Ngoại Lâu, hắn đã có khí lực hơn người, có một không hai cùng cảnh. Sau khi thành Thần Lâm, với sức mạnh của hắn, cú hất này tuyệt đối không hề kém Xạ Nguyệt Nỗ nửa phần. Khương Vọng cũng lập tức thu lại kiếm thế, thân hình ép chặt, như cây thương bị ném ra ngoài, phương hướng là... Ly Phục!
Hắn đã bay tới trước mặt Ly Phục. Sau lưng mới vang lên tiếng nổ khủng bố, kiếm của hắn đã rít lên rồi! Hắn dùng ý chí liều chết, tấn công Ly Phục điên cuồng. Lão Tướng Trì Mộ, hòa vào một nhát đâm bình thường. Danh Sĩ Lạo Đảo, hóa thành một đường quét ngang tự nhiên. Thân Bất Do Kỷ, Niên Thiếu Khinh Cuồng, Nhân Đạo Kiếm Thức, thời khắc này toàn bộ thông suốt, tùy ý sử dụng! Nhiều âm thanh chồng lên nhau, tạo nên một âm thanh sắc bén đến mức như muốn cắt đứt lỗ tai. Trong nháy mắt này, kiếm quang có ngàn vạn đạo, kiếm khí tung hoành! Tay áo Ly Phục bay phần phật, đôi tay trần như bươm bướm xuyên hoa, định âm dương, phân càn khôn, mở lục hợp, hành trật tự trong kiếm quang gần như điên cuồng! Vương giả hạ cờ, định tại Thiên Nguyên! Chưởng pháp Thiên Nguyên này sắp xếp tất cả những thứ không có trật tự vào trật tự, phân tách tất cả hỗn loạn thành thứ tự. Đương nhiên vạn pháp quy y, ta ở chính giữa! Xoẹt! Đao quang Như Nguyệt lóe lên. Sau ánh đao là đôi mắt đen nhánh như mực của Trọng Huyền Tuân. Mái tóc đen của y bay lên, một cánh cửa Như Nguyệt mở! Bên kia cánh cửa sáng tỏ xa xôi kia, lực hút vô hình phủ trong chiếc áo ánh trăng, như ánh trăng tụ thành những bàn tay to, tóm lấy tất cả mọi người, trừ Ly Phục.
Xích Huyết Quỷ Bức bị túm lấy cánh, không ngừng kêu gào giãy giụa trong không trung, bịkéo vào trong cánh cửa từng chút một. Đạo thuật siêu phẩm, Tân Nguyệt Chi Môn! Trong các loại cảnh chiến đấu, trước nay Trọng Huyền Tuân luôn lấy hình tượng Thiên Luân đập người để thể hiện mình, dựa vào vận dụng thần thông xuất thần nhập hóa, hoàn toàn xứng đáng trở thành cường giả cùng cảnh giới ! nhưng điều này không có nghĩa hắn không biết những thứ khác. Đạo mạch trời sinh, trảm ngông phạt ác, sao có khả năng không thông bí pháp đạo thuật! Không thông các loại pháp môn, làm sao giết được kẻ làm loạn! Thuật này là do Trọng Huyền Tuân kết hợp thần thông Nguyệt Luân của mình, phát triển trên cơ sở đạo thuật gia truyền của Trọng Huyền thị.
Trong cánh cửa như Nguyệt Môn, là biển ánh trăng cuồn cuộn, hậu quả khi bị kéo vào trong đó là cái gì, e là không ai muốn biết. Thượng Ngạn Hổ cứng rắn chống đỡ lực hút của Tân Nguyệt Chi Môn, đuổi theo về phía trước, Tiết Xương dùng thần thông Âm Dương Ngư tránh được Tân Nguyệt Chi Môn lôi kéo, Cận Lăng dùng đao chém, Xúc Nhượng dùng Huyền Minh Thánh Hỏa để đóng băng... Nhưng trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều bị cánh cửa Tân Nguyệt ép đưa ra phản ứng. Giúp Trọng Huyền Tuân và Khương Vọng có được thời gian! Trong lòng Ly Phục réo vang hồi chuông cảnh báo! Đến lúc này hắn mới giật mình. Ngay lúc hắn lấy chưởng pháp Thiên Nguyên để lấy công đối công với Khương Vọng, hắn đã vô thức bị dồn đến góc chết của nhà lao bằng khí khổng lồ! Một cánh cửa Tân Nguyệt của Trọng Huyền Tuân không đủ tư cách dây dưa lâu với đám người Thượng Ngạn Hổ. Nhưng nếu thêm khoảng cách Khương Vọng ép tạo ra, hai cái chồng lên nhau, đã tạo được khoảng thời gian gần hai hơi thở. Tạo ra khả năng trong tình huống không thể tạo ra được, tạo ra cơ hội khi không có cơ hội. Đây là hai hơi thở có được khi Khương Vọng và Trọng Huyền Tuân liên thủ đối địch. Là hai giây trước khi hai Thiên Phủ Thần Lâm đều cùng nhằm vào Ly Phục hắn! Hắn có đỡ nổi được không? Hắn chống đỡ được hai giây này không?! Kiếm quang của Khương Vọng càng thêm sắc bén, trong đôi mắt màu vàng đỏ hình như đã dấy lên chân hỏa. Ánh sáng vô tận tụ lại trong tay Trọng Huyền Tuân, nắm thành Nhật Luân, đập về phía đầu Ly Phục, rít vang như phong lôi. Ly Phục trở tay, vỗ một cái! Lồng giam bằng khí phạm vi năm trăm trượng như thủy triều ầm ầm sụp đổ! Từng đợt từng đợt sóng khí vô tận nhộn nhạo trào ra. Chỉ trong chốc lát đã lấy được không gian rộng lớn, Ly Phục vội vã lùi nhanh, chạy ra khỏi phạm vi kiếm thế của Khương Vọng, và cái mặt trời chói lọi kia. Chiêu "Họa khí vi lao" này quả thật là bí thuật hạng nhất, Khương Vọng và Trọng Huyền Tuân rất khó đánh vỡ được nó dưới tình huống phải đảm bảo an toàn của bản thân.
Nhưng điều kiện tiên quyết để "Phải có một bên chết hết mới được ra" là cái lồng giam này được Ly Phục không ngừng duy trì sức mạnh. Mình không phá được, vậy thì ép Ly Phục đi làm! Hai thiên kiêu trẻ tuổi của Tề quốc đương nhiên có quyết tâm cường sát Ly Phục trong vòng hai hơi thở. Nhưng khi Ly Phục mở khí lao để tự cứu mình, Khương Vọng và Trọng Huyền Tuân cũng thành công lấy lại được không gian rộng lớn! Nhật Luân trong tay Trọng Huyền Tuân tan thành ánh nắng, lại có ánh trăng tụ thành Nguyệt Luân, nắm ở trong tay, lăng không đánh xuống, một đao Trảm Vọng! Bên ngoài khí lao, những sợi lửa xanh dày đặc đã bị chặt đứt tại những điểm mấu chốt, vô lực tiêu tán. Thế giới trở nên sáng sủa. Góc phía đông Phủ Tang lúc này không che giấu được ánh nắng và gió xuân. Bầu trời rộng lớn... mặc ta bay!
Không cần nói nhiều, Khương Vọng và Trọng Huyền Tuân gập người, bay về hướng Đông. Thậm chí hai người còn ăn ý lưu lại thủ đoạn ngăn địch.
Khương Vọng thuận miệng quát ra một tiếng Kim Cương Lôi Âm, dùng loạn lưu lôi điện bạo ngược để ngăn cản phía sau. Trọng Huyền Tuân thì để lại Trọng Huyền Lực Trường cực kỳ hỗn loạn. Hai người kết hợp, quả thực là thủ đoạn quấy nhiễu toàn phương vị. Tu sĩ bình thường, cơ bản không có khả năng nắm được chéo áo của bọn họ.
Nhưng người đang ở hiện trường lúc này, có ai là bình thường! Lúc này, hỏa tuyến màu xanh thẫm mới bị đứt, khí lao mới tán đi, Tân Nguyệt chi môn đã bị một đao của Cận Lăng chém vỡ. Mà Dương Lăng Hầu Tiết Xương cầm song kích trong tay, quát một tiếng:
"Chát!" Trong hư không có một đám sương mù bay xuống, không bị Lôi Âm và lực trường của Trọng Huyền Lực quấy nhiễu, trong nháy mắt đã rơi xuống người Khương Vọng và Trọng Huyền Tuân. Đây là môn thần thông thứ hai của Tiết Xương ngoài Âm Dương Ngư, cũng là thủ đoạn cơ bản giúp hắn tranh đạo vượt qua Kỳ Phục năm đó. Tu sĩ siêu phàm từ Đằng Long đến Nội Phủ, quá trình nguy hiểm nhất chính là quá trình Đạo Mạch Đằng Long xâm vào sương mù mông muội, đi tìm Nội Phủ. Bao nhiêu tu sĩ đến bước này trở thành thần chí mơ hồ, bao nhiêu tu sĩ đến bước này rồi không dám tiến thêm. Môn thần thông này của Tiết Xương chính là thai nghén trong sương mù mông muội, sinh ra trong sương mù mông muội, trưởng thành trong sương mù mông muội, và cũng lấy tên là Mông Muội! Đây là một môn thần thông cực kỳ khủng bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận