Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 575: Thần Ấn pháp

Doãn Quan xem qua, không tìm thấy vấn đề gì, chỉ là không chắc chắn lắm về phần lạc ấn mà thôi. Đáng ra nên yên tâm sử dụng môn bí pháp này mới phải. Dù sao thực lực của Doãn Quan cao hơn hắn rất nhiều, phán đoán của y cũng chính xác hơn.
Nhưng Khương Vọng chưa bao giờ mất cảnh giác với Khương Yểm.
Bất luận người kia là ai, là một "hắn" khác cũng vậy, giúp đỡ hắn nhiều lần cũng thế.
Có một vấn đề cơ bản chính là cơ thể này của hắn, Khương Yểm cũng muốn có.
Khương Yểm không thể nào tranh thắng Khương Vọng, nên mới chuyển mục tiêu sang Bạch Cốt thánh thể.
Trước khi vấn đề quan trọng nhất đó được giải quyết thì Khương Vọng sẽ vĩnh viễn không buông lỏng cảnh giác.
Cũng may Doãn Quan đã loại bỏ những vấn đề ở phần khác, mà hắn thì vẫn còn Thái Hư Huyễn Cảnh.
Khương Vọng hoàn toàn có thể xóa đi phần liên quan đến lạc ấn ở môn bí pháp này, sau đó tiến hành thôi diễn ở đài Diễn Đạo, tạo nên một lạc ấn hoàn toàn mới. Nếu cả lạc ấn cũng đổi rồi thì cho dù Khương Yểm có che giấu thủ đoạn gì cũng vô dụng.
Bây giờ, phúc địa trong Thái Hư Huyễn Cảnh của Khương Vọng đã rơi xuống hạng ba mươi bảy Thủy Phong Sơn, xem như đã chính thức rớt khỏi hàng ngũ ba mươi sáu phúc địa.
Hắn rất nỗ lực, tốc độ tu hành cũng rất nhanh. Nhưng "gia sản" do Tả Quang Liệt để lại hắn đã làm mất. Điều này khiến những khi đối mặt với Tả Quang Thù hắn thường cảm thấy xấu hổ.
Mặc dù hắn hiểu rất rõ Tả Quang Liệt là Tả Quang Liệt, Tả Quang Thù là Tả Quang Thù.
Đài Diễn Đạo của hắn vẫn chỉ có hai tầng, nhưng có danh hiệu Thái Hư Đệ Nhất Đằng Long tăng phúc, hiệu quả vẫn như ba tầng.
Trở lại phòng ngủ của mình, tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh, tiêu hết sạch số công đã tích lũy thì mới có lạc ấn mới cho môn bí pháp này.
Hoặc là do môn bí pháp mà Khương Yểm lấy ra chẳng có vấn đề gì, hoặc là đài Diễn Đạo ba tầng vẫn chưa đủ cấp bậc, đối với môn bí pháp này, đài Diễn Đạo không hề thay đổi gì, chỉ một lần nữa "bổ hoàn" lạc ấn.
Môn bí pháp mới đã xóa sạch những tai họa ngầm, Khương Vọng rốt cuộc có thể yên tâm sử dụng.
Bởi vì nó liên quan đến hạt giống thần thông, mượn uy năng của thần thông, lưu lại lạc ấn thần hồn trong tiểu chu thiên của Độc Cô Tiểu, để cho tiểu chu thiên mà nàng xây dựng có được sức mạnh chân chính.
Cho nên Khương Vọng đặt tên cho nó là "Thần Ấn Pháp", nghe tên cũng khá dọa người.
Bản chất của Thần Ấn Pháp, thật ra là mượn sự huyền diệu của thần thông, dùng lạc ấn thần hồn mô phỏng lại hạt giống thần thông. Khiến cho tiểu chu thiên của Độc Cô Tiểu có thể hơi chạm đến phần lực lượng đó.
Nó thật ra cũng có hiệu quả giống như cách của Doãn Quan, đó là để cho Độc Cô Tiểu tự mình hấp thu lực lượng "sùng kính". Thần Ấn Pháp cũng giống như vậy, chẳng qua là thông qua lạc ấn mà hạt giống thần thông của Khương Vọng để lại, khiến nó trở nên có thể thực hiện được.
Bất luận là cách nào, bản thân Khương Vọng cũng không cần chia sức mạnh.
Với thực lực hiện tại của hắn, cũng không thể chơi trò "ban phước" gì đó.
Sau khi tìm hiểu kỹ Thần Ấn Pháp, Khương Vọng gọi Độc Cô Tiểu đến.
"Thả lỏng, ta sẽ tạo thần ấn cho ngươi."
Độc Cô Tiểu lập tức nhắm mắt lại, thả lỏng tâm thần, buông bỏ bản năng "kháng cự".
Nàng không chút phòng bị Khương Vọng, hoàn toàn tin tưởng.
Khương Vọng vẫn thông qua thần hồn Nặc Xà tiến vào trong Thông Thiên cung của Độc Cô Tiểu, cảm ứng thần thông của chính mình, bắt đầu thi triển Thần Ấn Pháp.
Thần Ấn Pháp cũng không phức tạp, chẳng qua là trong quá trình phải vô cùng cẩn thận.
Thời gian dần dần trôi qua.
Ngay khi Khương Vọng thở dài một hơi, giữa ba Đạo Toàn trong tiểu chu thiên của Độc Cô Tiểu xuất hiện một ấn ký màu đỏ hình ngọn lửa.
Tiểu chu thiên của Độc Cô Tiểu vận hành xung quanh nó, cũng thông qua nó thu được "sự hỗ trợ."
Như vậy mới tính là đã củng cố căn cơ, có thể tiếp tục hướng đến đại chu thiên, sau đó là phong cảnh phía sau Thiên Địa Môn.
Không để ý đến sự vui vẻ của Độc Cô Tiểu, sau khi lui ra khỏi Thông Thiên cung của nàng, Khương Vọng nhắm mắt lại, tự mình điều dưỡng.
Độc Cô Tiểu ngẩn ngơ nhìn hắn một lúc, sau đó lặng lẽ rời đi.
Hôm sau, Khương Vọng kết thúc tu hành buổi sáng, đi tìm Doãn Quan.
"Thương hội đã tổ chức xong rồi, dưới trướng Trọng Huyền Thắng có một Đức Thịnh thương hội, chủ yếu buôn bán ở Dương địa, cho nên ta và hắn cùng quản lý, cũng muốn buôn bán ở Dung quốc. Ta là một trong số các đương gia, cùng với thương hội xuất cảnh."
Khương Vọng nói thẳng: "Chẳng qua, mặc dù có Nặc Y thì vẫn không thể tránh khỏi việc bị điều tra. Nếu như vệ binh dùng biện pháp đơn giản nhất để đề phòng thuật che mắt thì chúng ta không che giấu được."
Biện pháp đơn giản nhất chính là kiểm tra lần lượt từng buồng xe, Nặc Y có thể che giấu dấu vết hoạt động nhưng lại không thể khiến cho cơ thể biến mất.
Còn nếu như thi triển các loại bí thuật che giấu thân ảnh thì không thể được.
Thi triển đạo thuật sẽ khiến cho đại trận phản ứng, bất kỳ đạo thuật nào cũng vậy.
Nặc Y dựa vào chất liệu của nó và thủ pháp đan dệt thần kỳ của Tiểu Phiền bà bà, ngược lại không cần lo đến vấn đề này.
Ngữ khí Khương Vọng ngưng trọng: "Có một bộ đầu Thanh Bài đã nghi ngờ ta liên quan đến Địa Ngục Vô Môn. Cho nên mức độ nguy hiểm của chuyến đi này không hề thấp. Tốt nhất ngươi nên liên hệ người đến tiếp ứng, nếu như tình hình không ổn thì cũng chỉ có thể mạnh mẽ phá vòng vây ra ngoài."
Doãn Quan vẫn ngồi ở vị trí ngày hôm qua, không biết có phải cả đêm không hề di chuyển hay không.
Nghe thấy thế, khẽ cười: "Vậy thì ngươi sẽ rất nguy hiểm. Ta có thể mạnh mẽ phá vòng vây ra ngoài thành công, nhưng hiện tại ngươi nhất định không làm được."
Khương Vọng lắc đầu: "Nếu như ngươi bị phát hiện, ta sẽ không tẩu thoát cùng ngươi. Bởi vì ta không hề biết ngươi đã lẩn vào trong thương đội, ta cũng vô cùng kinh ngạc. Đồng thời, ta có thể ra tay với ngươi."
Doãn Quan cũng không tức giận, chỉ cười cười nói: "Ý tưởng rất hay. Nhưng sợ rằng cũng không thể rửa được hiềm nghi của ngươi. Làm vậy không phải quá trùng hợp sao? Vừa đúng lúc ta và ngươi cùng xuất hiện ở biên cảnh, lại vừa đúng lúc ta ở trong thương đội của ngươi?"
"Mặc dù mỗi ngày số lượng người ra vào biên cảnh rất nhiều, nhưng thương hội của ta khá đông, có thể giấu được người. Hơn nữa thân phận của ta không dễ bị kiểm tra. Cho nên ngươi chọn ẩn vào trong thương hội của ta cũng rất hợp lý, hoàn toàn có thể giải thích được. Đương nhiên theo như lời ngươi nói, bị nghi ngờ là không thể tránh khỏi."
Khương Vọng nói: "Nhưng cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi, không thể làm gì ta. Ta là thiên kiêu của Tề quốc, có tước vị thực phong, không thể dễ dàng phản bội Tề quốc, Tề quốc cũng không muốn ta phản bội. Đây chính là chỗ dựa của ta."
Đứng đầu Thất Tinh Lâu, đệ nhất Đằng Long cảnh, liên tiếp đánh bại Vương Di Ngô và Lôi Chiêm Càn thần thông Nội Phủ.
Những thứ này đều là thanh danh của Khương Vọng, là vinh dự của hắn.
Hắn suy nghĩ cả đêm, nghĩ rất rõ vấn đề hơn thua.
Tình hình của Doãn Quan hiện tại, trên căn bản là cục diện nan giải. Trừ phi có cường giả Thần Lâm cảnh trở lên đột nhiên nhập cảnh, trước khi các phương Tề quốc kịp phản ứng cứu người rời đi.
Nếu không thì với thực lực của Tề quốc, nếu như sử dụng xa luân chiến thì chỉ sợ Động Chân cảnh cũng chẳng thoát nổi.
Trong tình hình khẩn trương như thế này nếu muốn giúp Doãn Quan thoát đi mà hoàn toàn không bị liên lụy là chuyện không thể, ít nhất với trí tuệ của hắn thì không thể nghĩ ra biện pháp nào.
Cho nên sau khi hắn cân nhắc hơn thiệt, chọn mạo hiểm một chút.
Cũng may bây giờ hắn có tư cách mạo hiểm.
"Nhưng đây là lần cuối cùng. Sau này ta sẽ không có bất kỳ liên quan gì đến Địa Ngục Vô Môn. Bởi vì lần một lần hai lần chứ không thể quá nhiều lần được, hoài nghi nhiều thì cũng sẽ biến thành sự thật. Hy vọng ngươi cũng không có việc gì cần nhờ ta làm".
Bạn cần đăng nhập để bình luận