Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 467: Biết lòng hắn

Theo tiếng thở dài này vang lên, miếng Ký Thần Ngọc trôi nổi trên không trung càng tỏa ra sương quang rực rỡ. Ánh sáng không ngừng quay xung quanh bản thể Ký Thần Ngọc, giống như đang "bện" cái gì.
Biến hóa kỳ diệu đang phát sinh.
Khương Vọng nắm chặt trường kiếm, thấp giọng hỏi: "Miếng Ký Thần Ngọc này của ngươi lai lịch thuần khiết chứ?"
Miếng Ký Thần Ngọc rõ ràng lúc này đã thoát ly khống chế của Tô Khởi Vân.
Thâu Thiên phủ mà nàng xuất thân có lịch sử lâu đời, bảo tồn rất nhiều đồ cổ, như sách cổ có ghi chép về Yến Kiêu chính là thứ nhất. Lai lịch của nó chưa hẳn là thuần khiết.
Nói không chừng bên trong miếng Ký Thần Ngọc này cất giấu vật gì, vì vậy Khương Vọng mới hỏi.
Tô Khởi Vân rất khẳng định: "Miếng Ký Thần Ngọc này là sư phụ ta đích thân sửa chữa lại, khẳng định không có vấn đề."
Cho dù có vấn đề gì cũng đã sớm được giải quyết rồi. Trong lời nói nàng cực kỳ tín nhiệm thực lực của sư phụ.
Khương Vọng cũng sẽ không truy hỏi tỉ mỉ.
Thế cục không rõ, ba người cũng không vọng động, ngoại trừ Vũ Khứ Tật đã chuẩn bị tốt kim châm, Khương Vọng và Tô Khởi Vân chỉ đề cao cảnh giới, cẩn thận quan sát biến hóa tiếp theo của Ký Thần Ngọc.
Đương nhiên, cũng đều chuẩn bị tốt tùy thời xuất thủ.
Chỉ thấy miếng Ký Thần Ngọc kia lượn lờ sương quang, giữa đêm tối như mực tại Sâm Hải Nguyên Giới lại có vẻ đặc biệt sáng sủa và rực rỡ.
Lấy Ký Thần Ngọc làm hạch tâm, sương quang ngưng tụ, từ từ phác họa thành một nhân hình, đồng thời từ từ cụ thể.
Mũi, mắt, môi... Từ từ rõ ràng.
Bao gồm y phục của hắn, tóc hắn... không có tóc.
Người này trọc đầu diện mạo tuấn lãng, bận tăng phục trắng như tuyết, ánh mắt thâm thúy lại từ bi. Hắn hư huyễn giữa không trung, lại như ngọc thụ đón gió.
Trong lòng Khương Vọng nhanh chóng xuất hiện một cái tên là Quan Diễn!
Hòa thượng đó không ngờ quay đầu lại, nhìn Khương Vọng, nở nụ cười ấm áp: "Tiểu Phiền nhắc tới ta với ngươi à?"
Hai chữ Tiểu Phiền hắn nói ra rất dịu dàng, cẩn thận.
Nhưng Khương Vọng đang cực kỳ rung động, đâu còn lưu ý đến những thứ này.
Phải biết rằng hắn chỉ nghĩ đến cái tên Quan Diễn ở trong lòng, nhưng vẫn chưa nói ra miệng, mà hòa thượng này lại có thể rõ ràng. Thật sự là vừa kinh vừa sợ.
Ngoại trừ Tha Tâm Thông, còn có thể giải thích thế nào?
Bởi vì Khổ Giác mãi làm phiền, hắn đã bỏ thời gian đi tìm hiểu phật môn, đương nhiên có nghe nói tới môn thần thông Tha Tâm Thông rất nổi danh.
Cái gọi là Tha Tâm Thông, lại được xưng "Như Lai biết suy nghĩ trong lòng chúng sinh của hắn. Biết đúng sự thật."
Chính là vô thượng thần thông của phật môn, người có thể thi triển thần thông này ai cũng là cao tăng đại đức thanh danh hiển hách.
Mà Quan Diễn này không ngờ thân mang thần thông như vậy!
Thảo nào thánh tộc tế ti khi nhắc tới Quan Diễn thì lòng đầy kính mến, thảo nào hơn 500 năm trước khi Yến Kiêu còn đỉnh phong hắn còn có thể chém giết qua mấy lần với Yến Kiêu.
Chỉ là...
Không phải Quan Diễn đã chết rồi sao?
Nét đau thương của Tế ti lão thái thái không thể giả được.
Đồng thời, nếu như hắn chưa chết, lấy thực lực suy yếu như hiện nay của Yến Kiêu, tuyệt đối không thể sống đến bây giờ mới đúng.
Trong lòng Khương Vọng đang nổi sóng to gió lớn.
Hòa thượng do sương quang ngưng tụ lại cười nói: "Nếu như định nghĩa "chết" là thọ nguyên cạn kiệt, thân thể thối rữa, vậy ta đích thật đã chết."
Tô Khởi Vân và Vũ Khứ Tật cảnh giác mà lại khó hiểu mà nhìn hắn, không rõ vì sao hắn quay về Khương Vọng "lẩm bẩm", mà rõ ràng Khương Vọng một câu cũng không nói.
Nhưng họ vẫn biết cái tên "Tiểu Phiền" này, mới nghe Khương Vọng nói qua. Cũng bởi vậy có thể suy đoán ra được, hòa thượng trước mắt này là ai.
Người giáng xuống hơn 500 năm trước, một tay chủ đạo truyền thống Tương Thú của Sâm Hải thánh tộc, làm suy yếu Yến Kiêu, bố trí kết cục ngày hôm nay.
Tuyệt đối là người có thực lực cường đại mà còn có đại trí tuệ.
Như vậy thông đạo ly giới xuất hiện vấn đề, có phải có quan hệ với hắn không?
"Nếu ngài đã chết, vậy hiện tại là?" Khương Vọng hỏi thành lời những nghi vấn.
"Mượn dùng Ký Thần Ngọc của vị tiểu hữu này, tạm thời hiển hóa mà thôi." Giọng Quan Diễn dịu dàng, có một loại dịu dàng từ tai đến tim: "Từ lâu ta chỉ còn một điểm chân linh, du đãng ở kẽ hở giới này."
Ba người Khương Vọng nhìn nhau.
Giở trò bịp bợm hả?
Kết cục còn sót lại một điểm chân linh, chỉ tốt hơn hôi phi yên diệt chút thôi.
Một điểm chân linh còn có thể hiển hóa, còn có thể sử dụng thần thông, còn là loại thần thông cấp bậc như Tha Tâm Thông?
"Ta biết các ngươi có rất nhiều nghi vấn."
Quan Diễn bay xuống mặt đất, có ý giẫm hai chân xuống, có vẻ rất thỏa mãn. Sau đó mới nhìn ba người nói: "Đáp án đều ở chỗ này."
Tha Tâm Thông, biết lòng hắn, hiểu ý hắn.
Cũng có thể khiến hắn biết lòng ta, hiểu ý ta.
Ba người Khương Vọng lúc này tiến vào một loại thị giác kỳ dị, đang quan sát lịch sử.
Nếu nhất định phải ví von, cảm giác rất giống lúc đầu Khương Vọng tiến vào Thái Hư ảo cảnh, còn chưa phác họa ra ảo cảnh chi thân.
Đó là một loại thị giác siêu thoát rồi lại thiết thực, bám lấy Quan Diễn, lần theo ký ức của hắn.
Cái bọn họ thấy đầu tiên chính là Sâm Hải Nguyên Giới hơn 500 năm trước, cũng chính là đoạn thời kì hắc ám nhất của Sâm Hải Nguyên Giới.
Giết chóc, máu tanh, thù hận, đau khổ.
Suy đoán của họ trước đó cũng không sai.
Trong trí nhớ của Quan Diễn thấy được Sâm Hải Nguyên Giới hơn 500 năm trước.
Võ sĩ thánh tộc nhiều vô kể, mặc y phục bện từ linh tơ, cầm trong tay vũ khí chế tạo từ Thần Long Mộc, tại Sâm Hải Nguyên Giới dấy lên tinh phong huyết vũ.
Từng bộ lạc bị công phá, từng đầu người bị chém xuống rồi bảo tồn.
Mà mặt khác, đầu người thông qua nghi thức được hiến tế cho Yến Kiêu. Ăn đầu người, tiêu hóa oán hận, thực lực của Yến Kiêu càng trở nên cường đại.
Yến Kiêu càng cường đại, Sâm Hải thánh tộc càng không thể đối kháng, càng thêm hung ác mà tàn sát các bộ lạc khác.
Đây là một tuần hoàn tội ác.
Từng bộ lạc di chuyển, chạy trốn, biến mất, toàn bộ Sâm Hải Nguyên Giới, không ngày nào không chiến, không ngày nào không giết.
Quan Diễn chính là giáng xuống tại thời đại như vậy.
Cùng lúc giáng xuống với hắn có 14 vị "sứ giả Long thần", toàn bộ bị Sâm Hải thánh tộc bắt giết, cắt lấy đầu hiến tế.
Chỉ có hắn, Sâm Hải thánh tộc đầu tiên mà hắn gặp là một cô nương thuần khiết như thanh khê.
Trên người nàng, Quan Diễn không cảm nhận được tí ác niệm nào.
Không chỉ không công kích hắn, còn bảo vệ hắn trước mặt tộc nhân. Nhiều lần bảo vệ hắn.
Sau khi cùng trải qua rất nhiều chuyện, hắn đã yêu cô nương này.
Hắn quyết ý vì cô nương xinh đẹp như thế tạo ra một hoàn cảnh hòa bình, xóa bỏ thời kì hắc ám cho Sâm Hải Nguyên Giới.
Bởi vì cô nương này Quan Diễn đã nhận định, sở dĩ Sâm Hải Nguyên Giới hỗn loạn như vậy, tất cả đầu nguồn đều từ Yến Kiêu. Chỉ cần tiêu diệt Yến Kiêu, Sâm Hải thánh tộc sẽ không gây ra giết chóc, không cần dùng đầu người của bộ lạc khác hiến tế nữa.
Hắn thành tựu Ngoại Lâu cảnh ngay ở trong Sâm Hải Nguyên Giới, sau đó một mình đi tìm Yến Kiêu.
Nhưng từ khi Yến Kiêu xuất hiện đến lúc Quan Diễn giáng xuống, ở giữa nó đã dùng 300 năm để ăn đầu người và oán hận.
Thực lực của nó kinh khủng vô cùng.
Yến Kiêu mà Quan Diễn thấy trong trí nhớ, so với Yến Kiêu chém giết với nhóm Khương Vọng, nó đã trải qua 500 năm suy yếu, lại đang vào kỳ suy yếu, thực lực cách biệt một trời.
Quan Diễn bày ra thực lực có thể nói đáng sợ, nhưng vẫn thất bại.
Cô nương được hắn đặt tên là Tiểu Phiền đã không sợ nguy hiểm mà cứu hắn trở về, thậm chí ăn trộm nguyên thủy trong tộc cho hắn dùng, còn mình lại bị trưởng lão trong tộc nghiêm phạt, bị tiên hình ba ngày...
Quan Diễn vẫn không buông tha, vừa tu hành, vừa tìm kiếm cơ hội.
Cơ hội này, chính là Nặc Xà.
Vùng đất Nặc Xà lúc đó quy mô hơn hiện tại gấp mười lần.
Đương nhiên, cũng chỉ là một trong những con mồi của Sâm Hải thánh tộc lúc đó.
Quan Diễn dùng kế săn được xà vương, vận dụng "Thiên y bí pháp" đạt được lúc xưa, chế thành nặc y. Tự mình ẩn núp trong Huyền Lô chi lâm, quan sát Yến Kiêu.
Quan sát một lần là cả năm.
Cũng bởi vậy hắn đã phát hiện ra, bí mật lấy oán hận thành sức mạnh của Yến Kiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận