Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 3036: Âm dương cách thế, tam đồ kiều (2)

Rực rỡ, bừng bừng, bướng bỉnh. Như mặt trời bất khuất từ dưới đường chân trời bị đêm dài vô tận bao phủ, không ngừng ngoi lên, lên tới bầu trời. Hai đốm sáng vàng nở bùng thành hai vùng diễm quang màu vàng!
Cái đầu trở thành Vĩnh Minh!
Đó là hồn phách của Đấu Chiêu, là ánh mắt của Đấu Chiêu.
Người đã chết, nhưng ý trường tồn.
A Tị Quỷ Quật thì ra cũng chỉ có vậy.
Những đau đớn này chỉ là quá trình mài đao mà thôi.
Trong diễm hỏa rung động, hắn đột ngột mở mắt, kim quang choán đầy mắt quật!
Và, có một ánh đao không gì bì nổi xuất hiện, như lấy xương sọ làm vỏ, quét ngang vạn dặm. Chỉ vừa lóe lên, đã có vô số tiếng kêu la thảm thiết cùng gào vang, tất cả ác quỷ đang quấn trên thân đều tan thành khói!
Ác quỷ chất đống hóa thành đống khói cuồn cuộn, thành một vùng khói mây dày đặc.
Huyết khí bị đám ác quỷ này cắn nuốt, lượn lờ trong đống khói đen, như những sợi dây màu máu đang bay múa!
Đây là kết quả chiến sĩ trở về!
Vạn quỷ phệ thân, ngàn kiếp luyện đao.
Máu thịt không còn, lấy hồn thành Chân!
Đạo quỷ thần phát triển nhất nước Sở.
Đấu thị là hưởng quốc thế gia của Đại Sở.
Đấu Chiêu là thiên kiêu ngàn năm chưa chắc đã có của Đấu thị, tự tin sẽ vượt qua tất cả tồn tại.
Đối với quỷ đạo, hắn đương nhiên là không xa lạ.
Hắn có nghiên cứu quỷ đạo phong phú nhất, có pháp môn quỷ tu thần diệu nhất, và quan trọng nhất là ý chí chiến đấu vĩnh viễn không tắt, hắn cũng có.
Hắn chấp nhận từ bỏ máu thịt, trong đau đớn vô tận, lần nữa lấy quỷ đạo tự chứng, nhất niệm thành Chân.
Kim quang tăng vọt, trong bóng tối hun hút, khai thác lĩnh vực của mình, đúc lại xương cốt, mọc lại máu thịt.
Ý thức đã dần bị tan rã mơ hồ của Đấu Chiêu cũng từ từ tụ về, từ từ tỉnh lại.
Ta... Thiên Kiêu của ta đâu?
Gãy rồi.
Vậy thì tìm trở về, đúc lại.
Vân Mộng Chu đâu?
Sau bốn mươi chín ngày không ngừng bị mài mòn rồi dựng lại, đã bị một kiếm sát lực cực hạn của Lục Sương Hà chém vỡ.
Động thiên trên thế gian, đều có định số.
Bảo cụ động thiên có thể bị hủy diệt, nhưng động thiên thì đời đời vĩnh tồn. Động thiên này bị diệt, thì sinh ra động thiên mới. Dĩ nhiên động thiên mới sinh ra sẽ không ở lại chỗ cũ, cũng không có được dáng vẻ ban đầu, mà nó cần một thời gian rất dài để xây dựng lại... Chờ đến một thời điểm nào đó, lại lần nữa bị người ta tìm được, lại bị luyện hóa thành bảo cụ động thiên mới, hiển uy với nhân gian.
Đấu Chiêu cả đời chưa từng chịu thua thiệt, nhất định phải đoạt lại một động thiên khác cho nước Sở.
Nhưng vào lúc này, Đấu Chiêu dần tỉnh táo trở lại, lại có được cảm nhận rõ ràng, bắt được vết tích [mộng cảnh] để lại.
Vân Mộng Chu là mộng cảnh chi chu, có năng lực ra vào mộng cảnh. Là động thiên bảo cụ thích hợp nhất trước nay của hắn, có thể nói là hỗ trợ toàn năng cho hắn trong chiến đấu, giúp hắn tạo ra không ít cạm bẫy chết người, suýt nữa giết ngược được Nhậm Thu Ly.
Sức mạnh bị cạn kiệt, máu thịt bị nuốt ăn, xương cốt bị gặm nhấm,
Nhưng mộng vẫn còn kéo dài.
Sức mạnh của mộng không vì quỷ vật nhìn thấy mà tiêu biến, chúng vẫn còn tản mát xung quanh đạo thân. Qua thời gian dài dằng dặc rơi xuống quỷ quật không đáy, đã bị tản đi rất nhiều, tuy nhiên vẫn còn sót lại.
Những sức mạnh mộng cảnh này gia tốc sự lột xác thành Chân cho hắn, cũng phóng đại Bạch Nhật Mộng của hắn.
Hắn lại... hoảng hốt nhìn thấy hư ảnh một thần nữ.
Thần Tương Thủy đất Sở, người đã múa lên điệu múa "Thiên Vấn".
Ở ngay trong A Tị Quỷ Quật, nơi tề tụ ác quỷ của thế gian!
Là thật? Hay là ảo?
Đấu Chiêu nhảy lên, nắm lấy mộng cảnh chi đao, chém ra !
Quỷ yêu, hoặc là tâm thần của ta!
Nhưng một đao này mới nâng lên, liền ngừng lại, hắn dừng giữa không trung, kinh nghi bất định.
Bởi vì hắn nghe thấy một giọng nói hết sức quen thuộc.
Quen thuộc tới mức không tin nổi.
Giọng nói đó vang vang trong mộng cảnh của hắn, tràn vào tiềm thức hải của hắn, nó gọi !
"Đấu Chiêu!"
Tiếng của tên Khương Vọng đáng chém ngàn đao!
Nhậm Thu Ly lấy Kính Hồ thúc đẩy ‘thời không kính hà thiên ky trận’, kính ánh dòng sông lịch sử. Kính chiếu lịch sử dù có kích thích cỡ nào, cũng không thay đổi được lịch sử đã xảy ra.
Nhưng cũng có một ít sức mạnh phi phàm có thể đánh vỡ vách ngăn vô duyên phận, bước vào thời không, bước qua ảnh hưởng nhân quả.
Thí dụ như Gia Cát Nghĩa Tiên từng ở trong lịch sử, thông qua kính ánh lịch sử quan sát Nhậm Thu Ly, cướp đi sức mạnh giả Diễn Đạo của Nhậm Thu Ly.
Thí dụ như giờ phút này.
Năm Đạo Lịch 3729, có một khối ngọc bội được đặt tên là "Tương phu nhân", bị thất thủ trong A Tị Quỷ Quật, sức mạnh thần chỉ đất Sở bị vạn quỷ ở nơi này chia nhau ăn sạch.
Cũng cùng năm Đạo Lịch 3729, có một cánh tay ánh vàng rực rỡ, rơi xuống A Tị Quỷ Quật, tán tiêu mất thần ý. Đó là "sự thật" trong kính ánh lịch sử.
Kính chiếu năm Đạo Lịch 3729, và Đạo Lịch năm 3928 của thế giới thật, ở A Tị Quỷ Quật, có hai cái "Thật".
Khương Vọng là thật, Đấu Chiêu cũng là thật.
Người quỷ khác đường, âm dương cách thế.
Vừa vặn họ lại nắm giữ truyền thừa cách thế Âm Dương Nhị Hiền.
Một là tiềm thức hải.
Một là Bạch Nhật Mộng Chân.
Vừa vặn lại có một chiếc Vân Mộng chu vừa tan biến.
Mộng là ánh chiếu của tiềm thức!
Nên Khương Vọng ở trong kính chiếu tiềm thức vọng về của năm Đạo Lịch 3729, và Đấu Chiêu trong tiềm thức của năm Đạo Lịch 3928 năm của thế giới thực, tạo nên sóng thần.
Khương Vọng ở trong kính chiếu quá khứ rất xa, nhờ ba cây cầu kết nối: ngọc bội Tương phu nhân, cánh tay của Đấu Chiêu và truyền thừa Âm Dương gia ! nhờ ba món đồ này, mà tới thiên cổ, tận U Minh, cổ hay nay đều đến tìm được!
Hắn ở trong quá khứ tìm được Đấu Chiêu của hiện tại.
Đấu Chiêu nghe được tiếng hắn rất rõ ràng.
Lại còn tìm được tới nơi này ...
Nhưng hắn chỉ khựng lại trong tích tắc, rồi tiếp tục giơ đao chém xuống:
"Cả đời Đấu Chiêu bướng bỉnh, sẽ tự trở về nhân gian, cần gì tên Khương Vọng nho nhỏ nhà ngươi hỗ trợ! Nhiều chuyện!"
Ô ô ô... Ô ô ô...
Giọng điệu mạnh mẽ.
Cùng vào thời khắc này, một con phượng hoàng "Luyện Hồng", bay cao lên bầu trời Lý quốc. Đôi cánh giang rộng, đất trời sáng bừng.
A Tị Quỷ Quật, tiếng quỷ khóc đột ngột dâng trào, rít gào thành biển!
Quỷ hoàng xuất thế, toàn bộ A Tị Quỷ Quật bạo động!
Đấu Chiêu đang ở rất sâu trong quỷ quật, cơ bản còn cách cửa ra quỷ quật rất xa, mà vẫn cảm nhận được khí tức vô cùng khủng khiếp bùng ra từ tít sâu trong u quật.
Thiên quỷ tướng ra! Và không chỉ có một con!
Hắn thu đao về, tay chộp một cái, túm cả dư ảnh Tương phu nhân, cánh tay vàng óng ánh mang theo thần ý, và gợn sóng do quá khứ truyền tới tiềm thức hải vào trong tay, trong nháy mắt nuốt hết vào trong bụng.
Tương phu nhân là của nước Sở! Cánh tay là của hắn! Truyền thừa Âm Dương gia cũng là hắn nên được! Đều không thể coi là nhận Khương Vọng giúp đỡ!
Đạo thân tức khắc sáng bừng, như một mặt trời sáng chói, đưa hắn bay lên, rời khỏi A Tị Quỷ Quật, suốt quãng đường luôn chiếu sáng ngời!
Sương mù dày đặc từ sâu dưới u quật vùn vụt lao lên, bên trong sương như có vô số cánh tay, đều hướng về phía Đấu Chiêu chộp tới !
Cả A Tị Quỷ Quật, đột nhiên rung lên một cái.
Nhưng không một ai để ý, kể cả Khương Vọng và Đấu Chiêu !
Vẫn Tiên Lâm còn có một cái tên, là "Chư thánh mệnh hóa chi địa".
Âm Dương Chân Thánh Trâu Hối Minh, cũng ở trong này!
Trâu Hối Minh còn có một cái danh hiệu, là "Quỷ Thánh"!
Người quỷ, âm dương cũng vậy.
Từ xưa đến nay, âm dương đều như vậy.
Tiềm thức hải, Bạch Nhật Mộng Chân, Âm Dương Dã.
Khương Vọng và Đấu Chiêu âm dương cách thế, nhưng nhờ có ba cây cầu, thông qua truyền thừa vô thượng từ Âm Dương gia, hoàn thành vọng về thời không, kích phát tàn niệm của Âm Dương Chân Thánh, một đường cầu vồng hai màu trắng đen từ vùng đất u minh vô tận bay tới, trong nháy mắt chui vào người Đấu Chiêu.
"A ! hống!"
Đấu Chiêu hiện ra kim thân, tóc bay phần phật, ngửa mặt lên trời thét dài, trong nháy mắt đã vùng ra khỏi tất cả trói buộc, nhảy ra khỏi A Tị Quỷ Quật... như một mặt trời vàng rực, mọc lên từ đường chân trời!
Chiến quỷ xuất thế! Còn ra trước cả Thiên quỷ!
Vẫn Tiên Lâm lúc này, toàn bộ sáng ngời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận