Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1329: Lưới phá, cá chưa chết

Một thanh đao từ phía sau đâm xuyên qua cơ thể, xuyên qua bụng.
Nhưng lực lượng hạch tâm chân chính của tu giả, Thông Thiên Cung và ngũ phủ đều không bị ảnh hưởng.
Lúc đao này tới gần, Khương Vọng đã kịp thời tránh né.
Người cầm đao chính là nữ hắc y nhân còn sót lại.
Giờ khắc này, Trường Tương Tư mới vừa chém bay một cái đầu.
Bốn đối thủ không ai là kẻ yếu, một đao này hắn đã không thể tránh khỏi, chỉ có thể miễn cưỡng thoát khỏi khả năng mất mạng…nhưng đã đủ rồi.
“Chỉ còn lại ngươi.” Tay trái Khương Vọng nắm lấy mũi đao xuyên qua bụng mình, kẹp chặt đao này lại, xoay người chính là một kiếm!
Lúc này rút đao như kéo co, hai tay nữ hắc y nhân cầm đao, khẳng định có thể rút đao từ tay trái của Khương Vọng về, nhưng sử dụng thời gian bao nhiêu? Có thể hoàn thành trước khi trường kiếm của Khương Vọng tới người hay không?
Nàng không nắm chắc, chỉ có thể buông tay.
Buông tay nhanh chóng lui lại!
Hành động của bọn họ đã thất bại, nàng ảo não nhận thức được điểm này.
“Ngươi trốn không thoát đâu!” Nàng ta gầm lên giận dữ!
Khương Vọng chuyển hướng theo kiếm, đạp lên thanh vân đuổi theo.
“Ngươi cũng thế.” Hắn bình tĩnh nói.
Nữ hắc y nhân bấm đạo quyết, trong khoảnh khắc đã dẫn động phong lôi.
Ầm ầm ầm!
Vùng thiên địa này, trong lúc nhất thời sấm chớp vang dội.
Điện như ngân xà, mà sấm như trống lớn, thiên địa lấp lánh không thôi.
Mà mắt trái của Khương Vọng lại lập tức đỏ lên.
Thần hồn Đơn Kỵ nhập trận!
Càn Dương chi đồng, sát pháp Trụy Tây!
Nữ hắc y nhân chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, khi rõ ràng hơn thì nhìn thấy một vầng mặt trời lớn đang rơi xuống!
Sáng rực mãnh liệt, như nướng cả thiên hạ.
Nàng còn định làm gì đó, ảo ảnh mặt trời rơi xuống như muốn hủy thiên diệt địa đã biến mất. Hình như nàng đã đối kháng được, lại như đã bị phá hủy.
Nàng mở mắt ra, chỉ thấy khuôn mặt trẻ tuổi gần như kề sát mặt nàng.
Bình tĩnh dị thường, kiên quyết dị thường.
Một kiếm đã ngang cổ, thi thể cuối cùng cũng chia đôi!
Phù!
Mãi đến tận lúc này, Khương Vọng đạp không mà đứng, cuối cùng mới có thể thở dài một hơi.
Trận chiến này thật sự rất gian nan.
Trên người bảy vết thương, trong đó có một vết thương xuyên qua bụng, một vết rách trên cổ, đều là thương thế suýt nữa có thể giết chết hắn.
Quay đầu nhìn lại trận chiến đã diễn ra.
Lấy một địch bốn, lấy tu vi Nội Phủ Cảnh bốn thần thông, đối chiến bốn tu sĩ Ngoại Lâu thần thông phối hợp ăn ý, nghĩ như thế nào cũng không có khả năng thành công.
Có thể nói hắn gần như đã khống chế hoàn mỹ trận chiến này.
Sự lý giải sâu sắc và tỉ mỉ nghiên cứu qua về các trận chiến tại đại hội Hoàng Hà của hắn, đây là nguyên nhân bốn tên hắc y nhân này có thể áp chế hắn ngay từ đầu, cũng là nguồn gốc lòng tin của những người này.
Hắn quả thực ở trên Quan Hà đài đã bày ra hết thảy khả năng, nhưng thần thông Kỳ Đồ hắn giấu ở nội phủ thứ hai, lại chưa bao giờ hiện ở trước mặt người khác… Người thấy Kỳ Đồ đều đã chết rồi.
Nhận thức quá mức rõ ràng, có đôi khi ngược lại là một loại trở ngại, che đậy hai mắt.
Những người này hiểu rõ sâu sắc về hắn cho nên quá tin tưởng “hiểu rõ” của mình, ngược lại bởi vậy không đủ hiểu rõ hắn!
Ngay khi bị tập kích, Khương Vọng đã ý thức được cơ hội thắng duy nhất của mình ở đâu.
Hành động của hắn cũng vô cùng quả quyết, căn bản không có nửa điểm do dự, trực tiếp mở ra trạng thái Kiếm Tiên Nhân, lấy một kích mạnh nhất mà mình biểu hiện ở đại hội Hoàng Hà để xác thực ” hiểu rõ” của những hắc y nhân này.
Khiến những người này càng tin tưởng vào tình báo của mình hơn, những tình báo kia quả thực cũng đều là chân thật nhất. Chỉ là đối với thực lực của Khương Vọng mà nói cũng không hoàn chỉnh.
Trang Thừa Càn đã tan thành mây khói, trên đời này không có bất kỳ ai có thể biết rõ chiến lực hoàn chỉnh của Khương Vọng.
Còn Khương Vọng thì triển khai hết.
Chính vì biết đối thủ hiểu rõ hắn, cho nên hắn cũng rất hiểu đối thủ.
Lấy việc đầu tiên thanh trừ thủ lĩnh hắc y nhân ra khỏi chiến trường làm ví dụ. Phàm là người từng nghiêm túc tìm hiểu qua hắn sao lại không biết, chiến lực thần hồn đã toả sáng rực rỡ trên đại hội Hoàng Hà của hắn?
Vì vậy phòng bị thần hồn của hắn tập kích, bản thân chính là một loại lựa chọn.
Dưới tình huống đã biết rõ, Khương Vọng trực tiếp vận dụng Kỳ Đồ, xác định cho đối thủ lựa chọn này, sau đó giở ra tất cả lá bài tẩy, dùng tinh quang của Chích Hỏa Cốt Liên gia trì Nhân Tự Kiếm dưới trạng thái Kiếm Tiên Nhân, lại thêm bí tàng phụ trợ, một kiếm liền phân thây thủ lĩnh hắc y nhân!
Đây là mấu chốt chiến thắng trong trận chiến này.
Một là trước tiên giết chết đối thủ mạnh nhất, hai là phá hủy hạch tâm của đội hắc y nhân này.
Cho dù vì thế sử dụng thủ đoạn mạnh nhất cũng đáng giá.
Thử nghĩ nếu lúc đầu chết không phải thủ lĩnh hắc y nhân, khi hắn lần thứ hai vận dụng Kỳ Đồ, tên hắc y nhân thấp lùn kia liệu có quên mệnh lệnh, lựa chọn báo thù hay không?
Những người này phối hợp ăn ý, tất nhiên sớm chiều ở chung, cho nên nhất định đã thành lập tình cảm thâm hậu. Cho nên báo thù đương nhiên là một lựa chọn.
Tính quyền uy của mệnh lệnh mà thủ lĩnh hắc y nhân cùng với nữ hắc y nhân tạm thời tiếp nhận quyền chỉ huy đưa ra khẳng định là khác nhau. Người trước nói không chừng có thể gạt bỏ lựa chọn khác, người sau thì rất khó làm được.
Tại sao Khương Vọng nhất định phải giết thủ lĩnh hắc y nhân trước?
Đây chính là nguyên nhân.
Cho Kỳ Đồ lại thành công, dưới kiếm lại chém một người.
Đủ loại chiến đấu này, đều nguyên nhân bởi Kỳ Đồ.
Kỳ Đồ đã tỏa sáng rực rỡ trong trận chiến đột nhiên bạo phát này, khiến mỗi một kẻ địch mà Khương Vọng đối mặt đều đưa ra lựa chọn chiến đấu tệ nhất, do đó sáng tạo ra một loạt cơ hội để đơn độc đối chọi, để hắn có thể lấy thương đổi mạng, chém từng hắc y nhân này dưới kiếm.
Những hắc y nhân này cố ý nhằm vào Khương Vọng mà đến, nhất định là đã có kế hoạch, cũng lưu lại đường sống nhất định.
Nếu như Khương Vọng từng chút từng chút một thăm dò, thể hiện, cuối cùng không có khả năng thoát khỏi tấm lưới này. Bởi vì sự thong thả thể hiện của hắn, có nghĩa là các đối thủ của hắn sẽ có thể phát huy ra tất cả.
Ngược lại ngay từ đầu hắn đã thể hiện ra sát lực đỉnh phong, liều mạng cá chết lưới rách, như vậy mới nắm được cơ hội thắng lợi.
Lưới phá, cá chưa chết, chính là trở về với biển rộng.
Trận chiến này bắt đầu và kết thúc chỉ trong nháy mắt, vô cùng ngắn ngủi.
Nhưng mức độ khó khăn của nó tuyệt đối không thua gì mấy ngày trước bị nữ nhân khủng bố kia đuổi giết.
Giờ phút này vết thương chồng chất trên người hắn, miệng máu dữ tợn đã nói rõ tất cả.
Biểu hiện của hắn trong trận chiến này gần như có thể nói là hoàn mỹ, mỗi một bước đều làm được tốt nhất, còn phải chịu những vết thương này, suýt chút nữa bỏ mình tại chỗ. Có thể nghĩ, nếu làm sai một bước, kết quả khả năng sẽ khác nhau rất lớn!
Nhưng chỉ thế thôi đã đủ rồi sao?
Cũng giống như lời nữ hắc y nhân kia đã nói: “Ngươi không trốn thoát được.”
Sao Khương Vọng lại không biết những lời này hầu như là sự thật?
Đối phương có thể nắm chắc hành tung của hắn, nắm chắc thực lực của hắn, phái ra một đội tu sĩ trên lý luận tuyệt đối có thể áp chế hắn, phát động phục kích ở địa phương thích hợp nhất…
Bản thân điều này vốn đã là một loại trạng thái nghiền ép, như một tảng đá lớn đè lên quả trứng, quả trứng tuyệt đối không có may mắn.
Về mặt tình cảm, sau khi hắn thắng một trận chiến gian nan là có thể phát tiết một chút.
Nhưng lý trí nói cho hắn biết, đối phương không thể không có hậu chiêu.
Khương Vọng khống chế cơ bắp, trước tiên ngừng chảy máu, bước tới gần một bước, dùng trường kiếm gẩy khăn che mặt của tên hắc y nhân hơi lùn kia, muốn nhận rõ thân phận của những người này - cũng chỉ có tên này coi như lưu lại toàn thây.
Hắn tuyệt đối không thể ngồi chờ chết, nhưng cũng không có thực lực phá vỡ lồng giam, chém ngã kẻ hạ cờ sau màn, cho nên chạy trốn là lựa chọn duy nhất.
Nhưng không thể mù quáng.
Tình thế càng nguy hiểm thì càng cần phải bình tĩnh. Chạy như con ruồi không đầu sẽ chỉ lãng phí thời gian mà hắn đã liều mạng để tranh thủ cho mình. Tốt nhất là sau khi có được tin tức nhất định mới lựa chọn lộ tuyến chạy trốn.
Bốn tên hắc y nhân này tất nhiên xuất thân quân đội, là tinh nhuệ trong quân, nhưng bọn họ thuộc về thế lực nào lại đại biểu cho ý nghĩa hoàn toàn bất đồng. Cũng quyết định phương hướng chạy trốn tiếp theo của Khương Vọng.
Dưới khăn che mặt là một gương mặt không quá đặc biệt, trán hẹp mặt gầy, trên má phải có một vết sẹo chữ thập.
Trường Tương Tư dịch chuyển xuống dưới, cắt y phục của hắn ra. Ngay lúc này, Khương Vọng chợt sinh ra báo động, thu kiếm xoay người.
Vừa lúc nhìn thấy nữ hắc y nhân đã chết kia, trên thi thể không đầu có một viên lưu ly châu nhỏ vọt ra, nổ tung giữa không trung. Khói trắng như tuyết bốc lên, hình thành một vòng tròn hơi khói.
Chính giữa vòng tròn kia vốn là một phần không khí lại bỗng nhiên xuất hiện một bóng người.
Đó là một tu giả mặc đạo bào Âm Dương, phong thần tuấn lãng, mắt thần như điện, ngay lập tức liền rơi vào trên người Khương Vọng.
“Ngươi chính là Khương Vọng?” Y hỏi.
Thanh âm của y trái lại có chút ấm áp, nhưng không biết tại sao lại mang đến cho người ta cảm giác áp bách cực mạnh.
Khương Vọng mặt không biểu tình, chỉ hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
Người này lạnh nhạt nói: “Bần đạo, Triệu Huyền Dương.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận