Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 456: Tiểu Phiền

Đạo Phật coi việc cạo râu tóc là chịu giới luật để đi tu, là một trong những dấu hiệu của tăng ni thanh tịnh, nên tóc cũng được gọi là sợi phiền não.
Khi nhắc về quá khứ, lão phụ vẫn mang theo niềm vui.
Chỉ là hiện tại, mái tóc đen đã trở thành hoa râm.
Đã từng thơm cỏ um tùm, giờ cũng chỉ là năm tháng đã qua.
"Khi ta đang hái linh ti, y từ trên trời rơi xuống. Nụ cười của y rất dịu dàng, dáng vẻ đẹp trai, y nói, cô nương ..."
"Cô nương..."
Lão nói đi nói lại hai chữ này, nhìn vào đôi bàn tay gầy guộc nhăn nheo của mình, chợt lặng đi.
Tất cả tiếc nuối, u uất, khó quên, không muốn từ bỏ, đều đang lắng đọng ở trong khoảnh khắc này.
Cuối cùng thì lão cũng bỏ qua được tất cả những câu chuyện cũ đó: "Sau này y sống ở đây. Y khôn ngoan và mạnh mẽ, hơn tất cả những nam nhân trên thế gian này. Y đã tìm được nơi Thần Long Mộc sinh sống mới, giúp chúng ta hoàn thành cuộc di cư cuối cùng. Cũng chính là y tìm được cách đối phó với Yến Kiêu."
"Y phát hiện ra Yến Kiêu trở nên mạnh mẽ hơn nhờ hấp thụ sức mạnh của sự oán hận. Cái đầu là thức ăn của nó, và sự oán hận là nguồn gốc của nó. Nó được sinh ra trong Sâm Hải Nguyên Giới, là cội nguồn của sự oán hận trong thế giới này, tất cả mọi người được sinh ra ở thế giới này đều không thể giết được nó."
Nghe đến đây, Khương Vọng phát hiện một vấn đề: "Y" mà lão đang nhắc tới xuất hiện ở Sâm Hải Nguyên Giới khi nào?"
Lão Tế Ti nhìn hắn một cái thật sâu: "Ngươi và y đều nhạy bén như nhau."
"Chính xác thì y xuất hiện cách đây hơn 500 năm trước. Thời gian Long Thần im lặng cũng không kéo dài đến một ngàn năm. Khoảng hơn 500 năm trước, từng có một lần Long Thần sứ giả giáng thế. Nhưng khi đó là khoảng thời gian hỗn loạn nhất Sâm Hải Nguyên Giới, Long Thần sứ giả duy nhất còn sống được Thánh tộc tìm thấy chỉ có mình y. Chỉ là y không trải qua việc tế đàn nghiệm chứng, cho nên cũng chưa từng xuất hiện việc Long Thần ứng tọa. Cũng bởi vậy mà chuyện này có thể che giấu được, hiện tại ngoại trừ ta ra, không một ai trong Thánh tộc biết được hơn 500 năm trước đã từng có một vị Long Thần sứ giả hạ xuống."
Tại sao sự xuất hiện của Long Thần sứ giả cách đây hơn 500 năm cần phải che giấu?
Hơn 500 năm trước, thời kỳ hỗn loạn nhất của Sâm Hải Nguyên Giới là gì? Nguyên nhân là do đâu?
Câu trả lời cho câu hỏi trước rất dễ suy luận, tình cảm giữa người rơi xuống đó và lão Tế ti chỉ sợ là không được Sâm Hải Thánh tộc cho phép.
Thậm chí... khoảng hơn 500 năm trước, chẳng lẽ mối quan hệ giữa Long Thần sứ giả và Sâm Hải Thánh tộc cũng là mối quan hệ hợp tác sao?
Về câu hỏi thứ hai, Khương Vọng cũng không biết là có nên hỏi hay không.
Loại câu hỏi liên quan đến thời kỳ hắc ám này có lẽ sau khi hỏi ra cũng không có câu trả lời.
Suy đi nghĩ lại, Khương Vọng mới hỏi: "Y không muốn rời đi sao?"
Khóe miệng lão lại cong lên: "Y nói rằng ta là độc nhất vô nhị, không nên dùng cùng một cái tên với người khác, cho nên y đặt cho ta một cái tên, gọi là "Tiểu Phiền"."
Lão dường như đã trả lời sai câu hỏi.
Nhưng câu trả lời cũng lại nằm trong đó.
Đối với người đã rơi xuống đó, lão là phiền não của y, và cũng là nỗi ưu sầu của y.
Cho nên tất nhiên y sẽ không muốn rời đi.
Không biết vì sao Khương Vọng đột nhiên nghĩ tới một điều, chẳng trách Thanh Thất Thụ luôn một lòng một dạ nghĩ đến việc "tạo quan hệ".
Sau một khoảng thời gian khó mà đếm hết, khi tóc đã hoa râm, có một người như vậy, một khoảng thời gian khiến cho ngươi mỗi khi nhớ lại đều có thể bật cười thành tiếng. Đó là một chuyện tốt đẹp đến mức nào?
Khó trách lão Tế ti có hiểu biết nhất định về thế giới hiện tại, và lão cũng biết rõ mục đích của Long Thần sứ giả. Sớm chiều ở chung với một vị tiền bối từng là Long Thần sứ giả, có gì mà lão không biết được chứ?
Còn có cái gì mà không biết đây?
Đối với thân phận Long Thần sứ giả này, vị tiền bối đó thực sự là một "kẻ phản bội", nhưng Khương Vọng không chút oán giận nào.
Suy nghĩ một chút, Khương Vọng lại hỏi thêm một câu: "Yến Kiêu nhất minh, tất ăn trăm đầu. Nhưng ta nhìn thấy số lượng võ sĩ Thánh tộc tham dự "Tướng Thú" cũng không nhiều."
Tế ti nói: "Tướng Thú là một vinh dự, chỉ có những chiến binh ưu tú nhất Thánh tộc mới được tham gia. Mà Yến Kiêu nhất minh tất ăn trăm đầu cũng không phải nói toàn bộ đều là đầu người. Đây cũng là lý do tại sao chiến binh Thánh tộc thường phải đi săn, chính là vì tích trữ những đầu của những con thú hoang."
Khương Vọng gật đầu, tỏ ra đã hiểu.
Tế Ti tiếp tục giảng giải: "Y đã từng thử cố gắng một mình giết chết Yến Kiêu, nhưng Yến Kiêu đã trưởng thành nhiều năm như vậy, y không phải là đối thủ của nó."
"Nhưng sau nhiều lần chiến đấu với nó, y cũng có hiểu biết nhất định về Yến Kiêu. Y phát hiện ra Yến Kiêu sinh ra là vì loài người, đầu của con người là lương thực chính của nó, và oán hận của con người cũng là nguồn gốc sức mạnh của nó."
Khương Vọng thật sự rất bội phục: "Vị tiền bối kia đã làm được rất nhiều."
"Ta đã nói rồi, y là nam tử vĩ đại nhất trên thế gian này." Lão thay mặt người kia nhận lấy sự ngưỡng mộ này rồi nói tiếp: "Sau khi hiểu được nguồn gốc của Yến Kiêu là gì, y đã nghĩ ra cách đối phó với nó."
"Những người đưa đầu không được phép có oán hận trong lòng. Hoặc ít nhất là oán hận không được quá nặng."
"Vì vậy, theo đề nghị của y, ta đã đứng ra lãnh đạo việc xây dựng truyền thống "Tướng Thú". Để khiến các chiến binh trong tộc tôn trọng và công nhận truyền thống này, coi nó như là một vinh dự, mà không phải vứt bỏ, chết một cách khốc liệt chứ không phải đầy uất hận. Như vậy sức mạnh của Yến Kiêu không những không phát triển được, mà còn bởi vì không được loài người bổ sung oán hận cho nên sẽ dần dần suy yếu. Cứ suy yếu dần cho đến tận bây giờ, cuối cùng cũng có cơ hội tiêu diệt nó."
Truyền thống "Tướng Thú" của Sâm Hải Thánh tộc hoàn thành dưới sự hướng dẫn của con người!
Vì để tiêu diệt Yến Kiêu, nên người rơi xuống đó đã sắp đặt ra một kế hoạch kéo dài hơn 500 năm. Ánh mắt không thể nói là không xa, kế hoạch không thể nói là tầm thường.
"Nếu như Yến Kiêu không đợi các người hiến đầu, mà ngược lại tự mình đi săn lấy đầu? Vậy thì chẳng phải sự tồn tại của Tướng Thú sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa sao?" Khương Vọng lại hỏi.
"Hiến đầu là một nghi thức, giống như đầu của những con Kiêu đầu tiên được treo trên cọc gỗ, nó cần phải hấp thụ sức mạnh từ nghi thức này. Đó là lý do tại sao nó tạo ra nỗi kinh hoàng."
"Nói cách khác, giết người trực tiếp rồi ăn tươi nuốt sống đầu cũng sẽ không làm cho nó có được sức mạnh."
Chính vì vậy Yến Kiêu đã phải tốn rất nhiều thời gian, buộc mọi người phải hiến đầu cho nó.
Khương Vọng đã hiểu được đại khái, liền hỏi tiếp: "Tại sao ngay từ đầu lão không nói cho chúng ta biết chuyện này?"
Lão trực tiếp trả lời: "Ta không biết các ngươi có đáng để tin tưởng hay không. Cơ hội này quá quan trọng. Chúng ta đã đợi hơn 500 năm, ta không muốn lãng phí nó."
"Vậy thì tại sao bây giờ lão lại nghĩ rằng ta đáng để tin tưởng?"
"Cái vị sứ giả tên Tô Kỳ đó, sau khi nhận ra ngươi thì đã coi ngươi là người đáng tin cậy. Điều đó cho thấy ở chỗ của các ngươi, ngươi là người có danh tiếng rất tốt." Lão Tế ti nói: "Khi các người đi săn rắn, thực ra ta vẫn luôn quan sát ngươi. Trong lúc nguy hiểm, ngươi sẵn sàng giúp đỡ bạn đồng hành của mình, trong lúc khó khăn, ngươi cũng sẵn sàng gánh vác những trách nhiệm nặng nề... Vì vậy, ta nghĩ ngươi là người có thể tin tưởng, giống như y vậy."
"Y" trong miệng Tế Ti đương nhiên là vị tiền bối đã từng rơi xuống trước đó.
"Ta không dám so sánh với người trong lòng lão." Khương Vọng do dự một chút, vẫn hỏi một câu: "Không biết lão nhân gia hiện tại như thế nào..."
"Tất nhiên là ngươi không thể so sánh với y. Nhưng có vài điểm rất giống nhau." Lão nói. Dường như dưới góc nhìn của lão, việc có một số chỗ giống với người đó, cũng là một điều đáng khen ngợi rồi.
Lão chậm rãi nói tiếp: "Y đã rời đi rất lâu rồi."
"Vị tiền bối đó không tiếp nhận lễ rửa tội của Long Thần sao?" Khương Vọng hỏi.
Sau khi trở thành thành viên của Sâm Hải Thánh tộc, tuổi thọ hẳn là phải kéo dài mới đúng. Dựa vào việc vị tiền bối đó có thể một mình chiến đấu nhiều lần với Yến Kiêu vẫn chưa suy yếu lúc đó thì thực lực hẳn là vượt xa Khương Vọng hiện tại.
Tế ti nói rằng nếu Khương Vọng tiếp nhận lễ rửa tội của Long Thần, tuổi thọ của hắn có thể lên tới một nghìn năm.
Nếu tiền bối đó lựa chọn tiếp nhận lễ rửa tội của Long Thần thì tuổi thọ của y hẳn là sẽ kéo dài ra mới phải. Nếu đã không có ý định rời khỏi Sâm Hải Nguyên Giới vậy thì không có lý do gì để từ chối.
Lão im lặng một hồi mới nói: "Y có tín ngưỡng của riêng mình".
Đây là một câu trả lời ngoài dự đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận