Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2922: Phụng Hương chết, là có sen nở (2)

Con đường bảo mệnh mà La Sát Minh Nguyệt Tịnh bố trí cho nàng chưa chắc đã thành công. Thậm chí có thể nói, đến tận lúc này, nàng mới có thể xác định mình đã sống sót.
Nhưng lúc trước khi đối mặt với Tội Quân, cần phải chạy trốn giữa ba nước Trang, Ung, Lạc, nàng còn chưa được xếp vào hàng ngũ Thiên Hương hay Tâm Hương.
Sau đó trở thành Thiên Hương thứ bảy, rồi lại trở thành Tâm Hương đệ nhất... Chẳng lẽ những thứ này đều là dễ dàng có được sao?
"Mỗi người đều phải gánh chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình."
Muội Nguyệt thản nhiên nói:
"Có lẽ đây chính là nhân sinh mà muội phải kinh lịch."
Câu nói này thật quen tai.
Dạ Lan Nhi nhớ ra, Khương Vọng đã nói với nàng những lời tương tự lúc ở Hà Cốc.
Nàng đưa mắt nhìn Muội Nguyệt lúc này, không khỏi lắc đầu:
"Tỷ thật sự cảm thấy rất kỳ quái. Đối mặt với một nữ nhân như muội, ngay cả ta cũng không nhịn được động lòng. Tại sao có người lại có thể nhẫn tâm như vậy, làm như không thấy?"
Muội Nguyệt đột nhiên quay đầu:
"Tỷ đi tìm hắn rồi? Muội đã nói với tỷ, không được..."
Dạ Lan Nhi giơ hai tay lên cầu xin tha thứ:
"Muội muội tốt, đừng giận. Tỷ cũng không nói muội là ai."
Muội Nguyệt nhẹ nhàng bay xuống khỏi đài sen, trở tay nắm lấy đóa sen thu nhỏ lại, cất vào trong tay áo:
"Muội phát hiện rất nhiều người khi đối mặt với hắn, luôn đánh giá cao trí tuệ của bản thân, mà đánh giá thấp sự thông minh của hắn. Chẳng lẽ hắn trời sinh đã có một loại vụng về khiến cho người ta thương tiếc?"
Dạ Lan Nhi hơi nhíu mày:
"... Rốt cuộc là muội đang nói hắn thông minh, hay là nói hắn không thông minh?"
"Muội đang nói tỷ không thông minh."
Muội Nguyệt thở dài:
"Tỷ đã đi tìm hắn, như vậy hắn nhất định có thể đoán được Muội Nguyệt là ai."
"Đoán được thì đoán được thôi."
Dạ Lan Nhi tựa như vò đã mẻ không sợ vỡ:
"Muội đã làm nhiều chuyện như vậy cho hắn, cũng nên để hắn biết. Nếu không phải muội không cho nói, tỷ nhất định sẽ phải hỏi hắn cho rõ ràng."
Muội Nguyệt lắc đầu:
"Muội không làm gì cho hắn cả. Lần trước dẫn tỷ đi giết Dương Sùng Tổ, là bởi vì muội cũng cần Trương Lâm Xuyên chết. Muội là Đạo quả của Bạch Cốt Thánh Khu, cho nên phải che giấu bản thân trong thời gian dài, giết chết người chiếm lấy Bạch Cốt Thánh Khư như Trương Lâm Xuyên chính là xóa bỏ mối uy hiếp lớn nhất đối với muội. Tỷ đang giúp muội chứ không phải giúp hắn."
"Giải thích những lời này với hắn đi!"
Dạ Lan Nhi vuốt ve lọn tóc của mình, không quan tâm nói:
"Dù sao bất kể muội có làm gì, tỷ cũng đều sẽ đứng về phía muội."
"Vậy thì đừng tự ý làm chủ nữa, tỷ tỷ tốt của muội."
Muội Nguyệt đi ra ngoài địa cung:
"Muội có con đường của riêng mình, không phải là sống vì hắn. Tỷ càng không cần phải làm như vậy."
"Vậy sao?"
Dạ Lan Nhi hỏi với sau lưng nàng ta:
"Lần này cục diện nguy hiểm như vậy. Tại sao muội không tìm Khương Vọng hỗ trợ? Hiện tại hắn đã rất lợi hại. Thực lực cao cường, thân phận tôn quý, bằng hữu khắp thiên hạ. Hắn có phải đã từng nói muốn cứu muội một lần? Muốn cứu mấy lần nhỉ?"
Muội Nguyệt dừng một chút, sau đó tiếp tục đi ra ngoài.
"Hắn đừng hòng trả hết."
Tổ chức tên là "Phong Đô" của Đại Sở đế quốc, tổng bộ cũng không phải ở vương đô. Mà là một nơi bí mật không thể tìm thấy trên địa đồ ở biên giới Sở quốc.
Tên của tổng bộ chính là "Phong Đô", cũng được gọi là "nhân gian Quỷ quốc".
Quan doãn đương nhiệm Phong Đô - Cố Xi là một cường giả không mấy nổi tiếng trên hiện thế. Nhưng những người hoạt động trong bóng tối đều nghe danh mà biến sắc.
Hướng Phượng Kỳ năm đó thử kiếm thiên hạ, hành trình đầu tiên đến Nam Vực chính là nhân gian Quỷ quốc.
Cố Xi là đối tượng khiêu chiến đầu tiên của kẻ vô địch Động Chân đến từ phương nam, từ đó có thể thấy được địa vị của lão cao đến mức nào.
Quan doãn Phong Đô - Cố Xi của Sở quốc, Tang Tiên Thọ của Thiên lao trung ương Cảnh quốc, Phó Đông Tự của Kính Thế Đài, Diêm Vấn - Thượng Sinh Giám Ngục Quan của Trấn Ngục ti Tần quốc, Hàn Lệnh - thủ lĩnh Đả Canh nhân của Tề quốc, Chất Ngôn - tự chính của Y Kỳ Na tự Mục quốc, La Hầu của Ám Tinh thuộc Kinh quốc, có thể coi là người phụ trách tình báo cao nhất của sáu đại bá quốc hiện nay.
Trong số đó, Thượng Sinh Giám Ngục Quan - Diêm Vấn là thủ lĩnh tối cao của Trấn Ngục ti, dưới trướng lão ta mới là mười tên Ti ngục trưởng như Át Phùng, Đồ Duy,....
"Y Kỳ Na" vốn là một tòa Thần miếu, tên là "Pha Ba Đức Di".
"Pha Ba Đức Di" là Thần ngữ của Thương Đồ, có nghĩa là "con mắt của Thần". Là tổ chức giám sát thảo nguyên, trừng phạt dị đoan trong Thương Đồ Thần giáo. Từ trước đến nay luôn nổi danh "tàn khốc" trên thảo nguyên. Từng có một thời kỳ các giáo phái khác trên thảo nguyên tuyệt tích, chính là công lao của miếu Pha Ba Đức Di.
Sau đó tòa Thần miếu này được đổi thành chùa, đổi tên thành "Y Kỳ Na".
"Y Kỳ Na" là tiếng nói của thảo nguyên, có nghĩa là "không nhà để về", ý nghĩa mở rộng là "người vô danh".
Lại nói "Nanh vuốt của Lang Ưng đều là vô danh".
Nhưng còn có một điểm quan trọng - "Y Kỳ Na" là tên thật của Mục Thái tổ Hách Liên Thanh Đồng. Trên thảo nguyên, không ít người có cái tên này, bởi vì nó có nghĩa là "trẻ mồ côi". Không có huyết mạch vinh quang, không có gia thế hiển hách, thậm chí không có cha mẹ, chỉ có thể gọi là "Y Kỳ Na".
Hách Liên Thanh Đồng xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ, chỉ có một con cừu non mà gia gia của hắn để lại. Vừa lúc các bộ lạc trên thảo nguyên giao chiến loạn lạc, dân chúng lầm than, đồng cỏ phì nhiêu đều bị quý tộc chiếm giữ, không cho phép người dân bình thường chăn thả. Hắn làm thịt con cừu mà mình nuôi, ăn một bữa no nê, sau đó cầm theo con dao mổ cừu đi hưởng ứng lệnh triệu tập tư quân của quý tộc. Từ đó mở ra nhân sinh như sóng lớn tràn bờ.
Từ một đứa bé chăn cừu trở thành Thiên tử lập nên bá quốc. Đây cũng là một kỳ tích không thua kém gì thần thoại Thương Đồ.
Đổi "Pha Ba Đức Di tự" thành "Y Kỳ Na tự", tất nhiên là một loại biểu thị cho việc chuyển giao quyền lực, đại diện cho vương quyền của Hách Liên gia tộc, thay thế Thần quyền của Thương Đồ Thần giáo. Cũng ngụ ý Mục Thái tổ vĩnh viễn nhìn chăm chú vào thế giới này, che chở cho con cháu của mình.
Chất Ngôn, người đảm nhiệm chức tự chính tuy rằng không nổi tiếng như Nha chủ Thương Vũ Tuần Thú Nha chủ quản trị an như Hô Duyên Kính Huyền, nhưng xét về uy hiếp, lại vượt xa Hô Duyên Kính Huyền rất nhiều.
Bị Hô Duyên Kính Huyền để mắt tới đơn giản là chỉ có một con đường chết, còn bị Chất Ngôn để mắt tới, chết là kết cục tốt đẹp nhất.
"Ám Tinh" thường xuyên giao phong với "Y Kỳ Na tự", đương nhiên cũng không phải là nơi lương thiện gì.
Cái gọi là "Ám Tinh", là ngụ ý trong lá cờ tinh tú chư thiên, ngoài mười ba ngôi sao ra còn có một ngôi sao ẩn không hiện. Đủ thấy tầm quan trọng của nó.
Mỗi đời thủ lĩnh Ám Tinh đều có tên là "La Hầu". Chuyên về ám sát, xứng đáng là tông sư trong phương diện này.
Cố Xi ngày hôm nay như thường lệ, rời khỏi phủ nha vào giờ Ngọ ba khắc, đi dạo trong "nhân gian Quỷ quốc" này.
Đây là thói quen cố hữu của lão ta, chỉ cần còn ở Phong Đô thì sẽ không bao giờ thay đổi.
Lão ta thường nói một câu - "Phải để cho lòng người phơi ánh nắng mặt trời".
Phong Đô vào lúc này cũng thường xuyên giải tống phạm nhân.
Như vậy Cố Xi vừa đi dạo, vừa tiện thể xem qua một lượt. Thỉnh thoảng tâm trạng tốt, liền tùy ý chọn một tên nghi phạm ra, tự mình thẩm vấn.
Có người muốn hỏi - vậy lúc tâm trạng không tốt thì sao?
Chọn ba người là được.
Cố Xi đi trên phố dài âm u, trước sau không có bóng người, nhưng bên đường thỉnh thoảng lại vang lên tiếng thì thầm sâu kín.
Có một thanh âm nói:
"Trên Thư Sơn có một lão Nho sinh đi xuống, đến tìm Gia Cát tiên sinh, ông ta nói muốn đi hỏi La Sát Minh Nguyệt Tịnh một chút, tại sao Cao Chính phải chết."
"Vị lão... tiên sinh này là ai?"
Cố Xi hỏi.
"Nhan Sinh."
Thanh âm sâu kín kia hồi đáp.
Thái phó Nhan Sinh của Thái tử Dương quốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận