Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 2205: Hãy cho Khương An An ta chút mặt mũi (2)

Khương Vọng nhận thức rất rõ sự cường đại của Trương Lâm Xuyên. Đương nhiên không phải vì nóng đầu, mà hắn xách kiếm ra đòi liều mạng.
Điều kiện tiên quyết để rời khỏi Lâm Truy đi tìm Trương Lâm Xuyên liều mạng là hắn cho rằng mình có khả năng liều mạng được.
Một cường giả chân chính, là người có khả năng biến sự "có thể" thành “tất nhiên".
Dùng thân phận quân công hầu Bá quốc, dùng đại thế đường hoàng nghiền ép giáo chủ Tà giáo.
Lan rộng khắp nơi, thiên hạ đuổi giết.
Tiến thì lòng người hướng tới, giết thì thiên hạ làm theo.
Kẻ địch không thể nhìn thấy ánh mặt trời, chỉ có thể chạy trối chết tám hướng.
Đây là thắng thế!
Là vạn thắng đệ nhất trong Thạch Môn binh binh lược .
Hắn nghênh ngang bay ra khỏi Lâm Truy, một đường không che không giấu, mỗi một bước đều tiếp tục tích lũy thế của mình.
Lấy đại thế thiên hạ, dưỡng kiếm thế của bản thân.
Cả thế giới hiện thời, tất cả động tác tru tà đều là để tích lũy củi lửa.
Đợi đến một khắc chính thức chạm mặt Trương Lâm Xuyên kia, kiếm hắn đánh ra sẽ là một kiếm mạnh nhất từ trước đến nay của mình!
Trương Lâm Xuyên trốn càng xa, càng kĩ, càng oanh liệt, thì một kiếm kia sẽ càng huy hoàng.
Ngoài ra, trong rất nhiều chuẩn bị để ứng phó với Trương Lâm Xuyên, việc hắn làm nhiều nhất đương nhiên chính là điều tra và phân tích Trương Lâm Xuyên. Binh gia nói, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Hắn một đường chém giết, trải qua bao sinh tử mới giành được địa vị ngày hôm nay, không có lý nào bỏ đi không dùng.
Hỏi rất nhiều cao thủ trong thành Lâm Truy, không ai biết diện mạo cụ thể môn thần thông kia của Trương Lâm Xuyên. Ngay cả đại gia pháp thuật Dịch Tinh Thần cũng chỉ phỏng đoán đại khái về môn thần thông đó, ví dụ như tu vi chắc chắn phải thấp hơn bản thể vân vân.
Thậm chí hắn còn hỏi lão Long trong Ngọc Hành Tinh Lâu, tiếc là có vẻ lão Long muốn thừa cơ kiếm lợi, rề rà đòi bàn điều kiện, nói mấy câu nhảm nhí kiểu "Ngươi thả ta ra trước, ta sẽ nói cho ngươi biết”.
Khương Vọng không thể không mời lão cảm nhận một chút thể nghiệm bị một Thần Lâm mạnh mẽ toàn lực rút máu.
Cuối cùng lão Long thừa nhận lão hoàn toàn chưa từng nghe từng nói cái đồ chơi này, cũng thành khẩn đề nghị Khương Vọng cố gắng tu hành, đợi đến khi Động Chân trở ra đại sát, lão có một manh mối về bảo tàng tu hành đỉnh cấp...
Võ An hầu không nghe tiếp.
Nhưng khi đi ngang qua Tinh Nguyệt Nguyên, lại liên lạc được với Quan Diễn tiền bối vừa mới thần du quy vị, có được một loại khả năng từ chỗ Quan Diễn tiền bối, tức là "Thất phách thay mệnh".
Quan Diễn tiền bối thậm chí còn phân tích, Trương Lâm Xuyên thay thế Lôi Chiêm Càn, hẳn là "Tước Âm", cũng chính là khí phách.
Đáng tiếc lúc ấy Định Viễn Hầu vì muốn sát phạt bản thể Trương Lâm Xuyên mà không cách nào giữ sức, dẫn đến cơ thể Lôi Chiêm Càn hoàn toàn bị chém nát, không thể nghiệm chứng.
Nhưng nếu phỏng đoán này là thật... Trương Lâm Xuyên nhiều nhất chỉ còn có sáu thân phận đang tiềm ẩn!
Thật sự là một kẻ địch vô cùng khó trảm trừ.
Quan Diễn đại sư còn đưa ra đề nghị: Nếu tên ác liêu này thực sự khó chơi, không ngại dẫn dụ hắn đến Tinh Nguyệt nguyên... Hắn ở nơi gần với tinh không hiện thế nhất, mượn tay Ngọc Hành ra tay, chắc hẳn việc giết chết một Thần Lâm không khó.
Nhưng Khương Vọng đã từ chối.
Nghĩ cũng biết biện pháp này không thể thực hiện được. Trương Lâm Xuyên không phải kẻ ngu xuẩn, căn bản sẽ không tiếp tục dựa vào Đông vực. Hơn nữa với tình cảnh của một người, dù có được ưu thế trong chiến đấu, cũng không có điều kiện đuổi giết Khương Vọng khắp thiên hạ.
Cuộc chiến giữa họ tất nhiên sẽ cực kỳ ngắn ngủi. Đây là tình cảnh tất nhiên của Trương Lâm Xuyên. Phàm là thời gian chiến đấu kéo dài, khả năng Trương Lâm Xuyên gặp nạn sẽ gia tăng vô hạn.
Trận chém giết này đã bắt đầu ở rừng dã nhân, mà hiện tại Khương Vọng lấy tu vi hơi yếu một bậc, thắng được ưu thế tuyệt đối...
Quan Diễn tiền bối cũng không miễn cưỡng, lần này ông ta quy vị Ngọc Hành chủ tinh chỉ là vì thuận tay sắp xếp lại vị cách của Tinh Quân. Sau khi giải đáp xong câu hỏi của Khương Vọng, ông ta lại dẫn Tiểu Phiền bà bà du lịch vạn giới, lần sau lại muốn liên lạc với hắn, cũng không biết khi nào...
Mà Khương Vọng một mình bước lên tầm xa.
Khó tránh khỏi có vẻ hơi cô đơn.
Đương nhiên hắn hoàn toàn có thể không cô độc.
Từ sau khi ra khỏi Lâm Truy, dọc theo con đường này có rất nhiều người nguyện ý đồng hành cùng hắn, muốn cùng hắn hoàn thành đại sự của Trương Lâm Xuyên - giáo chủ Tà giáo.
Trong đó không thiếu đệ tử danh môn, Thần Lâm nhiều năm.
Nhưng thứ nhất hắn không muốn nợ mấy ân tình của người không liên quan, thứ hai hắn không cách nào phán đoán, những người kia thật sự muốn giúp hắn, hay có tâm tư gì khác, thậm chí có phải một trong những thân phận mà Trương Lâm Xuyên tiềm ẩn hay không.
Hắn tuyệt không muốn ở trong trận chiến sinh tử này, còn phân ra tâm tư đấu trí đấu dũng cùng người đồng hành, phân tích đi phân tích lại.
Cũng không phải nói hắn tuân thủ nghiêm ngặt nguyên tắc đơn đả độc đấu gì đó đối với Trương Lâm Xuyên, phải giảng chút võ đức như yêu cầu của Trương Lâm Xuyên. Chỉ là ở trên chuyện này, dù cần viện thủ, hắn cũng chỉ mời người tuyệt đối tin cậy.
Phế tích chiến trường địa cung Yên Vân Sơn, đã bị rất nhiều người kiểm tra rất nhiều lần.
Phàm là có chút manh mối, cũng sớm nên bị người phát hiện.
Trước mắt nhận thức chung là ! dấu vết chiến đấu có rất nhiều, nhưng tồn tại giá trị trọng đại cơ bản không có. Hiện trường mấy trăm thi thể, tất cả đều bị tàn phá đến phi thường khó coi, Trương Lâm Xuyên ở trong chiến đấu sử dụng thủ đoạn lại nhiều phức tạp. Quá trình phân tích hoàn chỉnh tràng chém giết máu tanh, thậm chí cũng rất khó đối với phương thức chiến đấu của hắn làm ra một bức họa rõ ràng.
Trương Lâm Xuyên có thể từ không đến có, phát triển quy mô của Vô Sinh Giáo đến hiện giờ trong bóng tối, rõ ràng là cao thủ ẩn nấp đứng đầu. Dù hắn không có quá nhiều thời gian xử lý hiện trường, cũng sẽ không để cho người truy tung có cơ hội nào.
Mọi người đều biết một điều... Bây giờ cơ thể của Trương Lâm Xuyên là Thánh Khu Bạch Cốt được chuẩn bị để đăng lâm đỉnh cao nhất hiện thế trước đây, quẻ bói cũng khó mà gia thân.
Nhưng Khương Vọng dường như hoàn toàn không biết những hiện thực khách quan, yên tĩnh, không biết mệt mỏi đi giữa tường đổ, ánh mắt bình tĩnh mà tỉnh táo, không bỏ qua bất kỳ ngóc ngách nào, tìm kiếm dấu vết có lẽ vẫn tồn tại.
Tuy rằng hắn mang phương pháp khám nghiệm tử thi cao cấp nhất gia truyền Lâm thị, nhưng không biết làm sao lại không bột đố gột nên hồ ! thi thể ở hiện trường đều đã bị người Cảnh quốc vận đi, vả lại rõ ràng sẽ không phối hợp khám nghiệm tử thi với vị Hầu gia Tề quốc là hắn.
Nghe nói Cảnh quốc vì lần tử thương thảm trọng này mà phái ra một Chân Nhân đuổi giết Trương Lâm Xuyên. Nhưng hiện thế mờ mịt, dưới tình huống không có một chút manh mối nào, tìm một người căn bản không có vướng bận, nói dễ vậy sao?
Dù là Chân Nhân đương thời, e là cũng chỉ có thể như con ruồi không đầu loạn chuyển.
Từ Lâm Truy đến núi Yến Vân, rõ ràng là đã quá muộn.
Nhưng sở dĩ Khương Vọng gần như không thu hoạch được gì vào lúc này, còn đến địa cung Yến Vân cẩn thận điều tra như thế, tra tìm manh mối chỉ là một mặt, mặt khác là hắn đang bổ sung "tri kiến" của hắn đối với Trương Lâm Xuyên.
Đạo viện thành Phong Lâm đã làm sư huynh đệ mấy năm, nhưng sau khi thật sự tiếp xúc cũng chỉ bái nhập nội môn, số lần cũng không tính là nhiều.
Sau đó từ biệt ở thành Phong Lâm, mấy năm không gặp.
Rừng dã nhân Quận Lộc Sương tiếp xúc có thể tính vào, giờ phút này dấu vết chiến đấu phức tạp trong địa cung Yến Vân sơn cũng có thể gia nhập vào trong đó.
Những dấu vết chiến đấu cố ý biến ảo đủ loại thủ đoạn khác nhau này thể hiện ở người bên cạnh hoặc chỉ là thủ đoạn phong phú của Trương Lâm Xuyên.
Với Khương Vọng, lại là từng li từng tí của Trương Lâm Xuyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận