Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1572: Dịch Thắng Phong (1)

Long Hổ không hổ danh là siêu phẩm đạo thuật bí truyền của hoàng thất cựu Dương, hoàn toàn có tác dụng bình định càn khôn. Trong trận chiến này, cũng định ra kết quả thắng bại vào thời điểm thích hợp.
Thế nhưng Khương Vọng hiểu rõ, thật ra hắn đã thua Ninh Kiếm Khách trong cuộc quyết đấu kiếm thuật này.
Quả thật đạo đồ hiện tại của hắn không rõ ràng, cũng không hoàn chỉnh. Chỉ riêng đạo đồ kiếm của lầu chữ Tín vẫn không phải là bản lĩnh kiếm thuật mạnh nhất của hắn. Hắn tin tưởng, Khuynh Sơn Nhất Kiếm mà mình chém ra ở trạng thái Kiếm Tiên Nhân tích hợp với lực lượng của Ngũ thần thông, là thứ mà Ninh Kiếm Khách không thể đỡ được.
Mà biểu hiện trong cuộc chiến cũng như thế.
Hắn định dùng kiếm thuật để kết thúc trận đấu, lại thua không chỉ một bậc ở trong cuộc quyết đấu kiếm thuật này.
Hắn tự nhận là đã vô cùng xem trọng Ninh Kiếm Khách, nhưng vẫn hơi khinh thường nàng, do thấy mình có ưu thế áp đảo ở cấp độ Nội Phủ.
Điều này dấy lên một hồi chuông cảnh báo vang dội đối với hắn.
Trên đời này không phải chỉ có một mình Khương Vọng hắn đang cố gắng, cũng không phải chỉ có hắn biết tiến lên.
Giống như nhân vật có thiên tư tuyệt đỉnh, lại có cả bối cảnh thâm hậu như Ninh Kiếm Khách này, việc tiến bộ cực nhanh dưới sự chỉ điểm của cường giả sư môn cũng không phải chuyện hiếm lạ.
Khương Vọng thu kiếm vào vỏ, dập tắt ánh sáng ngũ phủ, khen ngợi từ tận đáy lòng: “Một kiếm vừa rồi của ngươi đúng là quỷ thần khó lường!”
Vẻ mặt Ninh Kiếm Khách rất bình tĩnh, nàng chỉ mấp máy môi: “Nhưng ta vẫn thua.”
“Luận kiếm thuật thì ngươi thắng, phân sinh tử là ta thắng.” Khương Vọng thẳng thắn nói: “Lần này xem như chúng ta hòa.”
Rõ ràng ánh mắt của Ninh Kiếm Khách hơi dịu đi, suy cho cùng một trong những nguyên nhân lớn nhất mà nàng bế quan lâu như vậy, cực khổ nghiên cứu chiêu kiếm, là vì áp lực to lớn mà đối thủ trước mặt này mang đến cho nàng. Có thể nói ở một mức độ nào đó, lời đánh giá của Khương Vọng đã công nhận sự nỗ lực của nàng.
Nàng khiêm tốn nói: “Thật ra…”
Nàng vốn định khiêm tốn nói rằng, thực ra ta được lợi từ chỉ điểm của sư phụ, đạo đồ kiếm của ngươi rất rõ ràng và lợi hại như thế nào …
Nhưng vừa mới nói được hai chữ “thực ra”, đã nghe tên kia nói: “Thế nhưng lần sau thì chưa chắc.”
Khương Vọng tràn đầy tự tin nhìn Ninh Kiếm Khách: “Lần sau, nếu như kiếm thuật của ngươi không tiến bộ quá lớn, ta có thể đánh bại ngươi chỉ bằng kiếm thuật!”
“Ồ, thật sao?” Ninh Kiếm Khách nghiến răng nói: “Vậy thì mỏi mắt mong chờ!”
“À lần này xem như hòa…” Khương Vọng nghiêm túc tính nọt: “Một lần sử dụng luận kiếm đài tứ phẩm tốn hai trăm điểm Công, đợi lát nữa ta chủ động nhận thua, trở về thì ngươi chuyển cho ta một trăm điểm Công là được. Tên của ta trong Thái Hư Huyễn Cảnh là Độc Cô Vô Địch, đừng quên nhé.”
“Không cần.”
“Ngươi đừng khách khí với ta, chỉ là một trăm điểm Công mà thôi, ta thật sự rất khâm phục kiếm thuật của ngươi! Này! Sao đã đi rồi?”
Ninh Kiếm Khách đã chủ động nhận thua và rời khỏi Luận Kiếm Đài.
Khương Vọng đứng tại chỗ, cảm thấy không thể hiểu nổi.
Hắn cảm thấy mình đã rất hào phóng.
Bởi vì dựa theo quy tắc của Thái Hư Huyễn Cảnh thì hắn là người thắng, không cần chi một điểm Công nào. Hiện tại hắn tình nguyện chia đều một nửa chi phí sử dụng Luận Kiếm Đài, vậy còn muốn thế nào nữa?
Kiếm thuật của Ninh Kiếm Khách thực sự rất tốt, độ bền bỉ khi chiến đấu cũng rất tốt, chỉ là cái tính kia, thật sự không tiện đánh giá… Có lẽ đây chính là chỗ kỳ cục của thiên tài!
Trở lại không gian phúc địa, Khương Vọng yên lặng kiểm kê điểm Công của mình, tính toán xem còn thiếu bao nhiêu mới có thể tiếp tục thăng hoa đạo thuật có sẵn. Tiện thể trả lời mấy phong thư của Tả Quang Thù, hẹn thời gian đến Sở quốc.
Điều khiến hắn bất ngờ là hắn lại nhận được thư từ Ninh Kiếm Khách.
“Xếp hạng hiện tại của ngươi trong Ngoại Lâu cảnh là bao nhiêu?”
Khương Vọng ăn ngay nói thật: “Không đấu được nhiều lắm, hiện tại còn chưa lọt vào một trăm vị trí đầu.”
“Chưa từng thua chứ?”
“Chưa thua lần nào.”
“Ngươi có thể bỏ thêm một ít thời gian ở Luận Kiếm Đài. Ta rất chờ mong biểu hiện của ngươi khi bộc lộ hết sức chiến đấu, vô cùng chờ mong trận đấu giữa ngươi và đệ nhất Thái Hư Ngoại Lâu hiện tại.”
Khương Vọng hứng thú: “Người kia rất mạnh sao?”
“Vô cùng đáng sợ.”
“Ngươi cảm thấy người kia còn mạnh hơn ta ở trạng thái đỉnh phong sao?” Khương Vọng hỏi.
Ninh Kiếm Khách đáp lại: “Ta không thể luận định thắng bại giữa các ngươi… Thế nhưng ta từng giao đấu với hắn, chỉ xét cảm nhận của ta thì cảm giác áp bách mà hắn mang đến cho ta mãnh liệt hơn ngươi một chút.”
Khương Vọng cảm thấy thú vị.
Trên chiến trường Tinh Nguyệt Nguyên, hắn trực tiếp đánh bại Trần Toán Cảnh quốc. Tuy rằng chiêu kiếm đó mượn lực lượng Ngọc Hành tinh quân, nhưng khiến cho thiên kiêu Cảnh quốc trên chiến trường phải phục tùng là sự thật.
Từ đó đến nay cũng đã trôi qua mấy tháng.
Dựa vào tốc độ tiến bộ của hắn thì tất nhiên mỗi ngày một mạnh hơn.
Ninh Kiếm Khách không thể không biết những điều này.
Năng lực mà Khương Vọng thể hiện trong cuộc giao đấu với Ninh Kiếm Khách khi nãy, vẫn còn kém sức chiến đấu đỉnh cao nhiều lắm. Ninh Kiếm Khách cũng không thể không biết điểm này.
Nhưng nàng vẫn cảm thấy, đệ nhất Thái Hư Ngoại Lâu hiện tại có thể mạnh hơn hắn một chút.
Hơn nữa người này không phải Trọng Huyền Thắng hay là Đấu Chiêu, cũng không phải bất kì vị thiên kiêu Ngoại Lâu nào thành danh trên đài Quan Hà. Nếu không Ninh Kiếm Khách sẽ không nói với giọng điệu thần thần bí bí như vậy.
“Người này có nội tình gì?” Khương Vọng hiếu kỳ hỏi.
Không bao lâu sau, thư của Ninh Kiếm Khách bay đến: “Hắn tên là Dịch Thắng Phong. Ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh và bên ngoài Thái Hư Huyễn Cảnh đều dùng tên này, là cao đồ của Nam Đấu Điện, vài ngày trước Nam Đấu Điện đến Kiếm Các ta thử kiếm, ta đã giao đấu với hắn … Đúng là ta không thể bằng được.”
Nam Đấu Điện và Kiếm Các đều là đại tông phái hiếm có của Nam vực.
Đương nhiên dựa vào sự rộng lớn của Nam vực thì chắc chắn không chỉ có mỗi hai đại tông phái này. Còn có Tam Hình Cung ở khu vực giáp với Đông Nam, Tu Di Sơn ở khu vực giao với Tây Nam, cùng với Long Môn thư viện, Mộ Cổ thư viện, Huyết Hà tông, vân vân …
Trong phạm vi toàn bộ hiện thế, có lẽ Nam vực là nơi có nhiều đỉnh cấp tông môn nhất, việc này có rất nhiều nhân tố mang tính lịch sử.
Thế nhưng đối với Khương Vọng, Nam Đấu Điện hay Kiếm Các gì đó đều không phải điểm mấu chốt.
Điểm mẫu chốt chính là cái tên được viết trong thư.
Hắn nhớ cái tên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận