Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 647: Bí ẩn

Kỳ Xương sơn mạch nằm ngang giữa Trang, Ung, là một lá chắn thiên nhiên khổng lồ.
Năm đó sở dĩ Trang Thừa Càn có thể cắt đất tự lập, không chỉ có thiên thời Ung quốc nội loạn, cũng là dựa vào địa lợi như vậy.
Trong Kỳ Xương sơn mạch có dã thú cũng có yêu thú, cho dù đối với siêu phàm tu sĩ mới bước chân vào tu hành mà nói cũng là hung hiểm. Đương nhiên, hiện tại Khương Vọng đã biết trong thế giới siêu phàm, yêu thú gần như có thể xem như tài nguyên.
Như vậy xem ra, xung đột nhiều năm tại biên giới giữa Trang Ung cũng chưa hẳn không phải là tranh đoạt tài nguyên.
Lại nói tiếp, Khương Vọng vẫn là tới Kỳ Xương sơn mạch lần đầu tiên, lúc trước tại Đường sá trấn chỉ là nhìn thoáng qua từ xa. Mà Đường Đôn chất phác giản dị kia cũng không còn nhìn thấy nữa.
Phi hành trên bầu trời Kỳ Xương sơn mạch, Diệp Thanh Vũ có ý quan sát vẻ mặt của Khương Vọng, dù sao lãnh thổ Trang Quốc đã ở trong tầm mắt, nàng sợ Khương Vọng bị rối loạn tâm thần.
Nhưng vẻ mặt của Khương Vọng không có biến hóa gì.
"Mấy ngày hôm trước, ngươi cùng vị bằng hữu kia tới rồi?" Diệp Thanh Vũ hỏi.
Khương Vọng chỉ nói: "Đừng nói với An An, ta nói với nó đi tới chỗ khác làm việc."
Diệp Thanh Vũ gật đầu. Việc có quan hệ đến Phong Lâm thành vực không phải là một đề tài hay, đối với Khương Vọng và Khương An An mà nói đều là như vậy.
Bất kể là Trang Quốc hay là Ung quốc cũng không có trú quân tại Kỳ Xương sơn mạch, Bởi vì bất kể là nước nào cũng sẽ không cho phép đối phương làm như vậy.
Tham dự Trì Vân Sơn chi tranh tổng cộng có bốn phương thế lực.
Lăng Tiêu các, Thanh Vân đình, Linh Không điện, Vân Du Ông.
Khi Khương Vọng theo Diệp Thanh Vũ đến điểm hẹn thì đã có người đợi ở đó.
Đó là hai nhóm người phân biệt rõ ràng, mỗi nhóm hai người, nam bắc mỗi bên một phương.
Nhìn từ cách ăn mặc của bọn họ, có lẽ là người thừa kế của Thanh Vân đình và Linh Không điện, bởi vì y phục phân biệt rõ ràng phong cách của Ung địa và Thành địa.
Người Ung Quốc ăn mặc rất bảo thủ mà lại theo truyền thống, trang phục thông thường lấy hai màu xanh, xám làm chủ. Người Thành Quốc thì có phần chịu ảnh hưởng của Nam vực nhất là người Sở ảnh hưởng, màu sắc y phục khá diễm lệ.
Nhóm người này thoạt nhìn cao ngạo không kém ai, mỗi người mắt mọc trên đầu.
Không ai nói chuyện, Khương Vọng cùng Diệp Thanh Vũ càng sẽ không chen qua chào hỏi. Hoặc nói đây kỳ thật là một loại tỉnh táo, thật sự không có gì cần thiết phải chào hỏi với đối thủ cạnh tranh.
Lúc này bọn họ ở vào vị trí sâu trong Kỳ Xương sơn mạch, thỉnh thoảng còn có thể thấy được yêu thú chạy qua, nhưng yêu thú không mất lý trí như mãnh thú, đa số có chút linh tính, từ xa đã biết tránh đám người tu hành thoạt nhìn không dễ chọc này.
Bốn phương đã tới ba, chỉ chờ Vân Du Ông.
Khương Vọng rất lý giải sự thần bí của Vân Du Ông. Trong mắt hắn, mấy phương tham dự Trì Vân Sơn chỉ có Vân Du Ông đời đời đơn truyền, không có thế lực, rất dễ bị xem là nhân tố ngoài ván cờ mà bị giải quyết. Cho nên có cẩn thận thế nào cũng không quá đáng.
Bản thân "thần bí" chính là một loại bảo hộ.
"Trước kia thật ra Linh Không điện không kém." Diệp Thanh Vũ truyền âm giải thích cho Khương Vọng, lại nhìn qua phương hướng Trang Quốc: "Vốn là chiếm vùng này, địa vị xấp xỉ với Lăng Tiêu các tại Vân Quốc, nhưng mà bị Ung Quốc đại tướng khi đó là Trang Thừa Càn đánh tan, bất đắc dĩ chạy trốn tới Thành Quốc. Sau đó Trang Thừa Càn trực tiếp chiếm lĩnh nơi đây, thành lập Trang Quốc."
Khương Vọng không nghĩ tới Linh Không điện cùng Trang Quốc còn có chút dây dưa này, thậm chí liên quan đến Trang Quốc thành lập.
Hắn không khỏi than thở: "Trang triều thái tổ đích thật là một nhân vật hùng tài vĩ lược."
Là một người sinh ra và lớn lên ở Trang Quốc hắn sẽ không phủ nhận sự vĩ đại của Trang Quốc Thái tổ Trang Thừa Càn, dù sao đó là nhân vật truyền thuyết hắn đã bị thấm nhuần từ nhỏ. Nhưng điều này cũng sẽ không ảnh hưởng đến cừu hận của hắn đối với đương nhiệm Trang đế Trang Cao Tiện.
"Đúng vậy." Diệp Thanh Vũ cũng nói: "Đáng tiếc..."
Đáng tiếc cái gì, nàng cũng không nói.
Dù cho lập trường của nàng hoàn toàn ở bên Khương Vọng, cũng không thể nói Trang Cao Tiện là vị vua vô năng, ngu ngốc.
Nhất là hiện tại, trên thực tế Trang Cao Tiện đã tạo ra kỳ phục hưng cho Trang Quốc.
Nàng đáng tiếc chính là Trang Quốc vứt bỏ Khương Vọng, làm cho Khương Vọng khổ cực như vậy. Đáng tiếc chính là Khương An An còn nhỏ đã phải xa xứ.
"Không có gì đáng tiếc." Trái lại Khương Vọng rất bình tĩnh, nhìn quanh một chút mới hỏi: "Phải đợi Vân Du Ông đến khi nào?"
Diệp Thanh Vũ nhìn thoáng qua sắc trời: "Chậm nhất trước khi mặt trời lặn Vân Du Ông sẽ đến, bởi vì sau khi mặt trời lặn Trì Vân Sơn sẽ không vào được. Không có biện pháp, phải đợi. Bốn phương có bất kể phương nào không ở đây, Trì Vân Sơn sẽ không thể mở ra."
"Nếu như Vân Du Ông bị giết thì sao?" Đột nhiên Khương Vọng nghĩ đến: "Lại hoặc là lúc trước Linh Không điện bị Trang Thừa Càn tiêu diệt sạch thì sao?"
"Không biết." Diệp Thanh Vũ lắc đầu: "Nhiều năm qua như vậy, chưa bao giờ xảy ra tình huống mà ngươi nói. Nếu như thực sự đã xảy ra, có lẽ bí mật của Trì Vân Sơn sẽ vĩnh viễn thất lạc rồi."
"Lịch sử của Trì Vân Sơn có bao lâu rồi?" Khương Vọng hỏi.
"Hình như trước khi Lăng Tiêu các lập các đã có." Diệp Thanh Vũ nói.
Điều kiện tiến vào truyền thừa hà khắc như thế còn có thể kéo dài đến bây giờ, thực sự là rất may mắn. Khương Vọng nghĩ.
Thiên cổ tới nay, biết bao nhiêu truyền thừa cường đại đều bị thất lạc trong dòng sông dài lịch sử. Tỷ như tuyệt đỉnh kiếm thuật của phi kiếm thời đại. Nếu hiện tại Hướng Tiền xảy ra cái gì ngoài ý muốn , Duy Ngã Kiếm Đạo liền có thể tuyên cáo thất truyền.
Trì Vân Sơn lại còn có thể bảo lưu, không thể không nói là một loại may mắn.
Có thể... không chỉ là may mắn. Có thể có cơ chế gì hay không đang bảo đảm cho truyền thừa kéo dài?
Khương Vọng hỏi trong Thông Thiên Cung: "Khương Yểm, ngươi biết Trì Vân Sơn không?"
Khương Yểm đáp lại: "Loại chuyện này là bí ẩn của bốn phương bọn họ, nhất định giữ rất nghiêm, sao ta biết được. Bọn họ lại không ai thờ phụng Bạch Cốt Đạo."
Câu trả lời của Khương Yểm không thể bắt bẻ.
Nhưng không biết vì sao Khương Vọng cứ cảm thấy có chút kỳ quái. Câu giải thích sau của Khương Yểm thật sự là dư thừa. Hắn vốn cũng không nghĩ tới phương diện này, nhưng lúc này lại sản sinh liên tưởng.
Lẽ nào Trì Vân Sơn thật có liên hệ gì với Bạch Cốt Đạo?
Ung Quốc, Trang Quốc, Vân Quốc, vừa lúc là ba quốc gia cách Trì Vân Sơn gần nhất. Cũng trùng hợp là nơi tọa lạc của Thanh Vân đình, Linh Không điện, Lăng Tiêu các. Ngoại trừ sau đó Linh Không điện bị đánh đuổi... Thế nhưng sau khi Linh Không điện bị đuổi đi thì Thành Quốc nơi lựa chọn đặt chân cũng nằm ở phía đông nam Trang Quốc, vẫn cách Trì Vân Sơn rất gần.
Hay là có thể nói, tam phương thế lực này, vốn là đang thủ hộ truyền thừa của Trì Vân Sơn hay không?
Tỉ mỉ ngẫm lại xem...
Khi Trang Quốc lập quốc, Thái tổ Trang Thừa Càn đánh tan Linh Không điện, Linh Không điện có truyền thừa Trì Vân Sơn đành phải chạy đến Thành Quốc đặt chân.
Mà khi Trang Thái tổ Trang Thừa Càn tại thế còn làm một việc rất có tiếng, trong lúc hắn nắm quyền đã quét sạch Bạch Cốt Đạo! Thời kì Trang Thừa Càn, một dạo diệt Bạch Cốt Đạo là quốc sách của Trang Quốc.
Bạch Cốt Đạo cũng một lần mai danh ẩn tích, trải qua mấy trăm năm khôi phục mới dưới sự chủ trì của Âu Dương Liệt, Lục Diễm tro tàn lại cháy, tham vọng luyện Bạch Cốt chân đan, để cho Bạch Cốt đạo tử một bước thành tựu siêu phàm đỉnh phong... Sau đó trong quá trình này bị thiết kế cướp đi Bạch Cốt chân đan, lại một lần nữa bị đánh tan.
Nhưng có ghi lại, lần đả kích trước đó nhằm vào Bạch Cốt đạo chính là Trang Thừa Càn chủ trì.
Trang Thừa Càn quét sạch Bạch Cốt đạo, Trang Thừa Càn đánh tan Linh Không điện, hai sự kiện này có thể sản sinh liên hệ hay không?
Có khả năng hay không Bạch Cốt tôn thần bởi vậy biết được bí mật của Trì Vân Sơn?
Khương Yểm thực sự hoàn toàn không biết gì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận