Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 197: Mở phong ấn Diễn Đạo đài

Chuyến đi đến thành Nam Dao lần này có thể nói là thắng lợi trở về.
Mười viên Vạn Nguyên Thạch, không chỉ là tiền tệ siêu phàm nhất thế giới mà còn là lương thực bổ sung cho việc tu hành cá nhân, kéo dài thời gian tác chiến. Mà Khương Vô Dung thua, hai đạo thuật cấp Giáp hạ phẩm thuộc về hắn, một là đạo thuật hỏa công có tên Bạo Minh Diễm Tước, một là đạo thuật hỏa độn có tên Diễm Lưu Tinh.
Tuy việc tu luyện Tứ Linh Luyện Thể Quyết giúp hắn có thể khống chế bốn nguyên lực Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, nhưng dù sao thì thuật pháp này cũng thiên về luyện thể, cho nên trên lĩnh vực khống chế nguyên lực không thể đạt tới trình độ giống Vương Trường Tường trời sinh Phong Tước chân linh trước kia, không đủ giúp hắn nắm giữ đạo pháp vượt cấp.
Hai môn đạo thuật này chỉ có thể chính thức tu hành sau khi đạt cảnh giới Đằng Long cảnh.
Khương Vọng tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh theo thường lệ, dùng Diễn Đạo Đài tiến hành thôi diễn hai đạo thuật.
Không phải hắn muốn sử dụng Diễn Đạo Đài để tối ưu hoá loại đạo thuật cấp bậc Giáp này, trước đó hắn cũng dùng Phược Hổ, Diễm Hoa, Kinh Cực Quan Miện thử qua, Diễn Đạo Đài cũng không ưu hoá cho những đạo thuật cấp bậc này dù chỉ một tầng.
Hắn dùng Diễn Đạo Đài trong Thái Hư Huyễn Cảnh chủ yếu là muốn xác nhận thử xem hai đạo thuật này có phải đã bị động tay động chân rồi không.
Trên đường đến Tề Quốc, Khương Vọng đã bỏ qua khiêu chiến phúc địa ngày mười lăm tháng hai, từ phúc địa Đào Sơn rớt xuống phúc địa Hoàng Tỉnh, lần này lại lỡ mất lần khiêu chiến phúc địa ngày mười lăm tháng ba ở kiếm lô chú kiếm, trực tiếp rớt từ Hoàng Tỉnh xuống Lạn Kha Sơn - phúc địa xếp thứ ba mươi, sinh công mỗi tháng chỉ còn 1150 điểm.
Có điều vì trong khoảng thời gian này chiến đấu với đối thủ không xứng tầm, điểm tích lũy tích góp lại cũng được khoảng năm ngàn năm trăm điểm.
Đặt cụ hiện vào trong ngọc thiêm phóng lên trên Thái Hư Huyễn Cảnh Diễn Đạo Đài, lựa chọn thôi diễn. Sau khi bị trừ hai trăm điểm sinh công, thôi diễn cũng hoàn tất, quả nhiên là có vấn đề!
Khương Vọng cầm ngọc thiêm xem xét, có ấn quyết không bắt mắt nằm ngay ngắn trên hai đạo thuật, lúc trước nhìn không thấy, sau khi thôi diễn sắp xếp lại thì chỗ có vấn đề lập tức hiện ra rõ mồn một.
Nếu cứ tu hành theo đạo thuật Khương Vô Dung đưa cho, không chừng sẽ xảy ra vấn đề trong mỗi lần chiến đấu, cũng may là vì biết hắn có Thái Hư Huyễn Cảnh, Trọng Huyền Thắng mới nhắc nhở hắn thời điểm đặt cược chọn lấy đạo thuật.
Trước kia nhờ Trọng Huyền Thắng hỗ trợ tìm ba đạo thuật kia để thử tu bổ, dù không tu ra cái gì nhưng Thái Hư ảo cảnh cũng hiện ra một câu nhắc nhở: Có nộp đạo thuật lên Diễn Đạo Đài đổi lấy sinh công tương ứng hay không?
Lúc đó tuy Khương Vọng có tò mò về sự biến hoá tiếp theo của Diễn Đạo Đài, nhưng ba đạo thuật kia cũng không phải của hắn cho nên không chọn nộp lên.
Hiện tại trong tay hắn có hai đạo thuật thắng được từ Trương Vô Dung, cũng không cần phải giấu giấu giếm giếm, hơn nữa Thái Hư ảo cảnh cũng không phải nơi thuộc về cá nhân, những người khác có thể dựa vào sinh công hao hụt đoán ra được hắn nộp đạo thuật lên. Hai đạo thuật này cũng không phải là duy nhất, chắc chắn Khương Vô Dung bên kia cũng có vài bản.
Nộp đạo thuật Giáp đẳng hạ phẩm Bạo Minh Diễm Tước,
Nộp đạo thuật Giáp đẳng hạ phẩm Diễm Lưu Tinh.
Tiếng nhắc nhở của Thái Hư Huyễn Cảnh liên tục truyền đến.
Diễn Đạo Đài tầng hai, mở khóa.
Mở ra tư liệu điểm cống hiến.
Tiêu hao sinh công thúc đẩy tu bổ Diễn Đạo Đài, gọi là "Công", thăng cấp chức năng cần thiết của Diễn Đạo Đài, gọi là "Pháp", đạt được phần thắng trên Luận Kiếm Đài, là "Công", nộp lên Diễn Đạo Đài, thôi diễn đạo thuật đạt được, là "Pháp".
Khương Vọng quay đầu nhìn về hư ảnh mặt trời kia, chỉ thấy từng hàng văn tự dần dần hiện lên trên đó.
Phúc địa thứ ba mươi, chủ nhân Lạn Kha Sơn. Độc Cô Vô Địch.
Luận Kiếm Đài: Thất phẩm, Thông Thiên cảnh.
Đẳng cấp cần thăng: Đằng Long cảnh.
Điểm công: Năm ngàn ba trăm điểm.
Diễn Đạo Đài: hai tầng.
Pháp: Bốn trăm điểm.
Điểm cần để thăng cấp: Một vạn Pháp. Diễn Đạo Đài của chủ nhân Lạn Kha Sơn đang trong trạng thái phong ấn, ba ngàn Pháp có thể mở khóa, hiện tại chưa mở.
Đạt được Thái Hư Huyễn Cảnh đã lâu nhưng mãi cho đến hôm nay được Khương Vô Dung "giúp đỡ" mới có thể mở khóa phong ấn Diễn Đạo Đài tầng thứ hai.
Công là công lao tu hành, Pháp là phương pháp hộ đạo.
Sau khi thăng cấp, vẻ ngoài Diễn Đạo Đài không thay đổi gì nhiều, vẫn là thư án bằng trúc xanh, vẫn là cuốn sách ngọc, chỉ khác là trúc xanh càng thêm bóng bẩy, bạch ngọc càng thêm sáng tỏ.
Sách ngọc chậm rãi mở ra dưới cái nhìn chăm chú của Khương Vọng.
"Kiếm thuật Tử Khí Đông Lai Kiếm Điển, Binh gia tu hành pháp Tứ Linh Luyện Thể Quyết, đạo thuật truy tung Truy Tư, đạo thuật Diễm Hoa, đạo thuật Diễm Lưu Tinh, đạo thuật Bạo Minh Diễm Tước…"
Công pháp đạo thuật được phân tích và đạo thuật hắn chủ động nộp lên chậm rãi lướt qua, sách ngọc có thêm trang thứ hai.
Nó nằm giữa Tử Khí Đông Lai Kiếm Điển.
Tứ Linh Luyện Thể Quyết, Truy Tư đều tiêu hao sinh công để Diễn Đạo Đài cường hoá, tuy rằng sau này cũng là để bản thân sử dụng nhưng đương nhiên cũng không có nhiều công dụng lắm.
Thái Hư Huyễn Cảnh này cũng không giải thích rõ ràng tỉ mỉ bất cứ điều gì, trước đây Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng vó trao đổi qua nhưng bản thân Trọng Huyền Thắng cũng chỉ biết được đôi chút về ảo cảnh này. Bất đồng với Khương Vọng được "kế thừa" từ Tả Quang Liệt, Trọng Huyền Thắng là bị Thái Hư Huyễn Cảnh chọn trúng, điều duy nhất gã có thể khẳng định đó là Thái Hư Huyễn Cảnh không phải là đồ vật nguy hiểm, chỉ có ích không có hại, nguyên nhân rất đơn giản: phạm vi bao trùm của Thái Hư Huyễn Cảnh rộng như thế, không có bất cứ thứ gì có thể ẩn núp được, còn có thể qua mặt được các cường giả khắp các quốc gia trong thiên hạ.
Nói cách khác, tuy rằng Thái Hư Huyễn Cảnh chưa từng lộ ra ngoài nhưng chắc chắn đã được sự đồng ý ngầm của các tông môn thiên hạ, vậy nên nói rộng ra, nguyên tắc xoay quanh Thái Hư Huyễn Cảnh chắc chắn công bằng, nhưng đồng thời vì Thái Hư Huyễn Cảnh bí ẩn như vậy cho nên người sở hữu phải tự mình mò mẫm lấy.
Quá lắm là giống như Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng, biết thân phận sở hữu Thái Hư Huyễn Cảnh của nhau, có thể lén lút trao đổi.
Nghĩ lại thì, mãi cho đến lúc thôi diễn Phược Hổ lần đó, Thái Hư Huyễn Cảnh mới xuất hiện nhắc nhở giao nộp đạo thuật, chứng tỏ rằng bản thân Diễn Đạo Đài có yêu cầu rất cao đối với công pháp. Để chứng thực suy nghĩ của mình, Khương Vọng liên tục giao nộp một ít đạo thuật cơ bản học được ở đạo quán trong thành như Diễm Đao, Phong Đao, Kim Quang Tiễn, vân vân…
Diễn Đạo Đài không thèm nhúc nhích gì luôn.
Sau đó Khương Vọng lại nộp tiếp đạo thuật giá tiếp hắn tự sáng chế: Đằng Xà Triền Bích giá tiếp Thực Chi Hoa.
Diễn Đạo Đài ì ạch tăng lên ba điểm Pháp, cũng là một đạo thuật phổ biến nhưng bởi vì có biến hoá nên mới có thu hoạch, tuy rằng thu hoạch này chỉ bé bằng cái mắt muỗi.
"Cho nên nộp đạo thuật lên Diễn Đạo Đài không phải là cứ có công năng khác nhau thì nhận được điểm cống hiến khác nhau, mà độ quý hiếm cũng có ảnh hưởng rất lớn."
Khương Vọng rơi vào suy tư.
Diễn Đạo Đài có thể thăng cấp thông qua cống hiến, rõ ràng là vì vận động vô số tu chân giả lột bí thuật độc môn của mình dâng lên.
Kỳ thật không cần trận chiến cuối cùng kia thì Khương Vọng cũng đã đoán được phần nào, bởi vì kiếm quyết Tử Khí Đông Lai có cùng nguồn gốc nguyên khí với kiếm thuật của Khương Vô Dung, có nghĩa là ai cũng có thể dâng Tề đế thất kiếm thuật lên Thái Hư Huyễn Cảnh.
Có điều không biết Thái Hư Huyễn Cảnh có thể có Chí Tôn Tử Vi Trung Thiên Điển hay không?
Nghĩ thôi cũng thấy không có khả năng rồi.
Lấy bản thân Khương Vọng làm ví dụ, hắn sáng chế ra ba chiêu thức kiếm thuật độc đáo cũng chưa giao cho Diễn Đạo Đài thôi diễn. Phỏng chừng Thái Hư Huyễn Cảnh Diễn Đạo Đài có thể thông qua các loại kiếm thuật thâm sâu như biển, thôi diễn một môn kiếm thuật đến "hoàn mỹ", nhưng chưa chắc đó đã là loại kiếm thuật tốt nhất với Khương Vọng.
Mỗi người đều có còn đường riêng cho mình, tất nhiên cũng có kiếm của chính mình, cho dù là Nhật Nguyệt Thiên Tinh kiếm hay Sơn Xuyên Hà kiếm, đều dựa vào tinh thần khí của bản thân Khương Vọng hun đúc, tinh luyện, hắn chỉ cần tiếp tục tiến thêm là được.
Hắn cũng chưa từng nghĩ tới việc nộp ba chiêu kiếm thuật này lên Diễn Đạo Đài đổi lấy điểm cống hiến để nhanh chóng mở phong ấn Diễn Đạo Đài. Có lẽ chờ đến lúc hắn không cần đến ba chiêu kiếm thuật này nữa mới có thể suy xét đến việc này, bởi vì đây là kiếm thuật chân chính thuộc về một mình hắn, là thủ đoạn mạnh nhất của hắn ở thời điểm hiện tại.
Lợi ích của việc tiếp nhận truyền thừa của Tả Quang Liệt giúp Khương Vọng dễ dàng tấn chức Diễn Đạo đài hơn nhiều, chỉ cần một phần mười pháp là có thể mở phong ấn. Mà cho tới giờ Khương Vọng cũng mới vừa mở phong ấn đến tầng thứ hai. Khó có thể tưởng tượng được lúc trước Tả Quang Liệt đã ném bao nhiêu tài nguyên vào Diễn Đạo đài, y đã mở được hẳn mười chín tầng Diễn Đạo đài! Đó là một con số trên trời đấy.
Nhưng nhớ tới những đạo pháp độc đáo danh chấn thiên hạ do Tả Quang Liệt sáng chế ra như Diễm Hoa Thiêu Thành, Liệu Nguyên, Dương Bạo… Dường như tất cả đều trở nên hợp tình hợp lý.
Một nhân vật thiên kiêu như vậy…
Y như sao băng ban ngày xé ngang trời cao, quang mang y lưu lại đến nay vẫn còn đang soi sáng Khương Vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận