Xích Tâm Tuần Thiên

Chương 1488: Ngọc Hành tinh quân (4)

Khương Vọng quên luôn việc tiếp tục phác họa tinh lầu, đờ ra nhìn, không đếm nổi bao nhiêu sự vật vượt qua thời gian và không gian, từ nhiều nơi khác nhau bay tới...
Rơi xuống ngôi sao Ngọc Hành.
Là những thứ mà ngôi sao Ngọc Hành đã từng mất đi...
Có kỳ hoa dị thảo, có chim muông thú vật, điện đường khổng lồ, tế khí. cổ xưa.. Thậm chí còn có cả núi sông!
Thế giới hiện thực, Tây cảnh, Trang quốc, quận Thanh Hà, Ba Sơn thành vực.
Chợt có một ngọn núi nhô lên, thế như rồng bay, bay thẳng lên trời.
Trong Ba Sơn thành có ba ngọn danh sơn, theo thứ tự là Thụ Bút, Ngọc Hành, Phi Lai.
Trong đó đỉnh Thụ Bút sớm đã bị quét dọn sạch sẽ, đỉnh Ngọc Hành đã bị san bằng, thứ bay lên lúc này, chính là ngọn danh sơn cuối cùng của Ba Sơn thành!
Chấn động xảy ra chỉ trong một cái chớp mắt. Hang thú dữ, tu sĩ trú đóng trên núi đều bị rơi xuống đất, đỉnh Phi Lai đã bay mất, thú dữ cuồng loạn chạy lung tung, tu sĩ mờ mịt luống cuống.
Đến khi một lão nhân tóc đen một bước bước lên trời cao, mới ổn định được thế cục. Vô số thú dữ đồng loạt khuất phục nằm xuống sát đất, tu sĩ thì tìm được người lãnh đạo, cũng quỳ mọp xuống.
Nhưng lão nhân không rảnh để ý tới, ngửa mặt nhìn lên điểm đen trên bầu trời đang càng ngày càng xa, không nhịn được thở dài: "Thì ra ngọn núi này thật sự là 'Bay tới' !".
So sánh cảnh tượng lúc này với truyền thuyết lâu nay, sao Đỗ Như Hối còn không hiểu được!
Đã từng có cái gọi là đỉnh Ngọc Hành, được tắm trong Ngọc Hành tinh quang, mà Ngọc Hành tinh quang khi ấy, là do đỉnh Phi Lai do ngôi sao Ngọc Hành chân chính mang đến!
Tiếc là núi đã nằm đó nhiều năm, mà Trang quốc lại chẳng biết gì, càng không thu hoạch được gì!
Chỉ nuôi được một đống thú dữ...
Đúng là ngu ngốc thiển cận, mua tráp mà trả lại ngọc!
Tướng quốc Đại Trang quốc không nhịn được ngửa đầu, không biết đấy là bực tồn tại không lường được nào, mà có thể tồn tại ngay cạnh ngôi sao Ngọc Hành, đứng nhìn tất cả.
Trong hư không vũ trụ xa xôi.
Khương Vọng im lặng đứng nhìn.
Quan Diễn vẫn mặc tăng y trắng, cơ thể không to thêm chút nào, có thể gọi là nhỏ bé, thế nhưng khí tức vĩ đại khó dò, đã áp chế Long Thần gần như bẹp lép.
Khái niệm về vũ trụ ngôi sao là rất rộng. ngôi sao Ngọc Hành đương nhiên cũng như vậy, chư thiên vạn giới đều có nó chiếu vào, xen vào tồn tại giữa và không tồn tại. Nhưng địa điểm hiện giờ của nó, là ngay ở dưới chân Quan Diễn.
Long Thần màu đen không ngừng run rẩy, long mâu đầy tuyệt vọng: "Sao có thể… Sao có thể như vậy... Ngàn năm... Ngàn năm!"
Nó ngửa mặt lên trời thét dài: "Ngàn năm ngủ say, chẳng lẽ chỉ là một giấc mộng?"
Quan Diễn bình tĩnh nhìn nó, đưa tay về phía trước: "Đến đây chấm dứt."
Long Thần đã từng nói một câu tương tự.
Ông dùng lại nguyên văn câu đó, trả lại cho nó.
Một sức mạnh không hình dung nổi trong nháy mắt trói chặt lấy Long Thần, vò nó thành một cục, muốn bóp nó thành phấn vụn.
"Thánh Phật! Thánh Phật!" Long Thần từ trong không cam lòng tỉnh hồn lại, vội vàng khẩn khoản: "Ta muốn bỏ đao đồ tể..."
"Quay đầu không còn bờ!" Quan Diễn ngắt lời.
Tay phải nắm lại, cơ thể khổng lồ của chí ác chân long lần nữa vỡ tan, trở về thành bãi vật chất màu đen.
Hình thể Long Thần không ngừng xuất hiện trong mặt "Nước" đen, nhưng giống như bong bóng, không ngừng bị vỡ ra.
Phụp phụp phụp phụp.
Vật chất màu đen không ngừng tiêu giải, phạm vi "Nước" đen không ngừng thu nhỏ lại.
Được nhìn quá trình toái diệt của Long Thần, không thể nghi ngờ là một chuyện rất có ý nghĩa.
Khương Vọng nhìn không chớp mắt.
Nhưng, mắt hắn đột nhiên chuyển thành đen nhánh!
Một giọng nói vang lên ở trong lòng:
"Bước lên thang thần của ta đến đây, thì cũng trả lại cho ta!"
Long Thần lại giở trò!
Khương Vọng cơ bản không nhớ nổi, mình bị xâm nhập vào lúc nào, hoàn toàn không phát hiện được.
Tròng mắt hắn trong nháy mắt chuyển về màu vàng rực bất hủ, nhưng rồi lại nhanh chóng bị màu đen nhấn chìm.
Xích Tâm thần thông không bị ý chí lạ xâm nhiễm, nhưng thần thông là có cực hạn, chí ác chân long lúc này cũng không phải là ma đầu bị mất sức, yếu ớt trong Ngột Yếm Đô Ma Quật.
Ánh sáng của Xích Tâm thần thông chỉ chống cự được trong một cái chớp mắt, liền bị lật đổ.
Quan Diễn đã chứng Ngọc Hành tinh quân nhìn thấy, ông nhìn thẳng vào Khương Vọng.
"Khương Vọng" mở miệng: "Nếu quay đầu không còn bờ, thì để người này cùng bồi ta vào bể khổ!"
Long Thần muốn chiếm cơ thể Khương Vọng, nhưng không giết Khương Vọng, mà dùng mối tương quan mệnh hồn, lôi kéo huyết dịch, khiến gân thịt hòa kết, cùng sinh cùng tử với nó, khiến Quan Diễn ném chuột sợ vỡ bình!
Kẻ này vì giúp ngươi, mà nhúng tay vào cuộc đấu tranh này, bây giờ ngươi giết hay là không giết?
Ngươi là từ bi thật, hay là từ bi giả tạo?
Bể khổ vô biên, nhưng ngươi có đò, giờ ngươi cho hay là không cho?
Quan Diễn không nhúc nhích.
"Sau này gặp lại." Long Thần nhìn Ngọc Hành tinh quân, từ từ lùi lại.
Chợt, nó cảm nhận được trong lòng xuất hiện một sự rúng động khó tả.
Từ hộp đựng trữ vật của Khương Vọng có một vật tự động nhảy ra, ánh sáng chói mắt.
Một cái kính Hồng Trang!
Hồng Trang Kính có lai lịch thần bí, chưa bao giờ chủ động gây động tĩnh lúc này lại đột ngột nhảy ra, mặt kính sáng loáng chiếu vào mặt Khương Vọng một cái, liền phong tỏa khối màu đen nào đó, như định nắm nó kéo ra.
"Đây là... !" Long Thần vô cùng kinh ngạc.
Quan Diễn quyết đoán chộp lấy vật bên cạnh, đập lên người Khương Vọng. Vật kia bay xuyên qua người hắn, đồng thời kéo khối màu đen trong mắt đi theo.
Vật đó là tinh quang thánh lầu còn chưa hoàn toàn thành hình của Khương Vọng!
Gân thịt bị tách ra, huyết dịch bị tróc ra, mệnh hồn bị cắt ra... trong nháy mắt tinh lầu xuyên qua người, tất cả cũng hoàn thành. Quan Diễn đã cho thấy một sức mạnh đã hoàn toàn vượt xa Long Thần.
Long Thần rời khỏi thân thể!
Ánh sáng màu vàng bất hủ, lần nữa lưu chuyển trong mắt Khương Vọng.
Khương Vọng vẫn còn chưa kịp phản ứng, sự xâm phạm cơ thể hắn đột nhiên bắt đầu, cuộc chiến đấu chống lại sự xâm phạm đột nhiên kết thúc.
Hắn bị mất phương hướng trong thoáng chốc, rồi nhanh chóng tỉnh lại.
Quan Diễn dùng mối liên quan chặt chẽ giữa tinh quang thánh lầu và bản thân hắn, mang Long Thần trong người hắn đi, lấy tinh lầu này thay cho mối dây dưa mà Long Thần tạo dựng nên với hắn trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi.
Khương Vọng ngơ ngác nhìn Quan Diễn tay phải kết ấn, ấn lên tinh quang thánh lầu hình thức ban đầu của hắn.
Tinh quang thánh lầu của hắn trong nháy mắt trở nên rõ ràng, cụ thể là một tòa bảo tháp màu xanh, có bảy tầng, mái cong khung chạm, khí tức cổ xưa.
Tinh quang lưu chuyển khắp thân tháp, Khương Vọng có thể cảm nhận được mối liên quan chặt chẽ giữa họ.
Đây là tinh lầu của hắn, cơ sở thuật đạo của hắn.
Là âm thanh đầu tiên hắn truyền đạt đến vũ trụ!
Cùng lúc đó, ở trong cơ thể hắn, đạo mạch Đằng Long nằm nghỉ đã lâu trên thiên địa cô đảo nhảy lên, rúng động cả Ngũ phủ hải, vượt qua Vân Đính Tiên cung, vượt qua Ngũ phủ đồng thời hiện ra trên đỉnh trần...
Thần thông Tam Muội Chân Hỏa, Kỳ Đồ, Bất Chu Phong. Kiếm Tiên Nhân, Xích Tâm.
Bí tàng tinh hỏa, truy phong, phong môn, phi phong, vẫn thần.
Ánh sáng năm thần thông lượn quanh người như những dải ánh sáng, đạo mạch Đằng Long sáng đến mù mắt ở trên trần cao lại nhảy một cái liền nhảy vào một đại dương khác rộng lớn hơn.
Đại dương đen nhánh không thấy bờ, chợt tỏa tinh quang rực rỡ.
Một khi khai phá Tàng Tinh Hải, tinh khung đã lập tinh quang lầu!
Đây là đạo của hắn, đường của hắn, tương lai của hắn.
Đây là khúc dạo đầu, mở ra thời đại của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận