Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 998: Cầu Bại

Cứ như vậy rời đi, nàng không cam lòng, thế nhưng không rời đi, chỉ dựa vào Chu Á Phu, hiển nhiên là không ngăn được Tiểu Thất và Thần Quốc.

Phải biết, Thần Quốc mạnh như thế, chẳng lẽ không có át chủ bài nào sao?

Nhưng vào lúc này, cuối chân trời, một bóng người đột nhiên thiểm lược tới.

Rất nhanh, một nữ tử xuất hiện ở trong sân.

Nhìn thấy nàng, cường giả Thần Quốc vẻ mặt ngưng trọng hẳn.

Mục Nam Tri!

Nữ tử trước mắt này, chính là Đường tộc Mục Nam Tri xuất hiện ngày đó!

Vị tộc trưởng kinh diễm nhất trong lịch sử Đường tộc!

- Nói về quan điểm cá nhân, ta cảm thấy hỗn độn vũ trụ nhất thống cũng không phải chuyện xấu. Bởi vì nhất thống có nghĩa là chiến tranh kết thúc, người phía dưới không cần phải sinh hoạt trong chiến loạn. Thế nhưng. . .

Một bên, Nam Cung Uyển đột nhiên nói:

Tiểu Thất gật đầu.

- Ngươi có từng nghĩ tới hay không, nếu là quốc chủ Thần Quốc ngươi sau này chuyên quyền độc đoán, tư tâm cực lớn, đến lúc đó thiên hạ thương sinh có thể sẽ sống không bằng chết.

Mục Nam Tri nhìn Tiểu Thất, cười nói:

- Hiện tại vấn đề là, chúng ta không cần Thiên Đạo tồn tại.

Mục Nam Tri, Chu Á Phu và Diệp Chiến Thiên cùng Kiếm Nam Sơn đã rời đi trước đó...

- Mục tộc trưởng có thể yên tâm, Thần Quốc nội chính là do nội các đang xử lý, bệ hạ cơ bản không nhúng tay vào. Mà Thần Chủ cũng sẽ không để ý tới những chuyện này. Nội các chúng ta có viện giám sát giám thị, có muốn làm loạn cũng không được. Chúng ta không dám nói hỗn độn vũ trụ đời đời kiếp kiếp đều có thể như thế, nhưng ít ra có một chút chính là một quãng thời gian dài lâu sau đó, hỗn độn vũ trụ tuyệt đối sẽ càng ngày càng tốt.

- Lại gặp mặt!

Có thể nói, những năm gần đây, nhân vật truyền thuyết ba hoang giới đều xuất hiện cả!

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Tiểu Thất:

Mục Nam Tri lắc đầu, nàng nhìn về phía Tiểu Thất:

Mục Nam Tri cười nói:

- Nếu như ngươi thật sự vì hỗn độn vũ trụ cùng với thiên hạ thương sinh, ta cảm thấy, vậy thì có tất yếu để cho nàng tồn tại!

Nói xong, nàng nhìn về phía Mục Nam Tri:

Không cần Thiên Đạo!

Nhưng mà vào lúc này, Tiểu Thất đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, mà gần như là cùng lúc, Mục Nam Tri cùng mấy người Chu Á Phu cũng ngẩng đầu lên.

- Có nàng mới có thể đưa đến tác dụng giám sát Thần Quốc ngươi.

Trên tấm bia, hai chữ huyết hồng lớn cực kỳ loá mắt: Diệp Huyền!

- Ý gì?

- Đây là tới tìm ta?

Tiểu Thất hỏi:

Diệp Huyền sửng sốt.

- Không phải!

A Việt nói:

Mục Nam Tri nói:

Đúng lúc này, trong cơ thể Diệp Huyền, Giới Ngục tháp rung động kịch liệt, cùng lúc đó, thanh âm A Việt vang lên:

- Tìm tới nhanh vậy sao?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Tiểu Thất yên lặng.

Cự nhân khiêng một tôn mộ bia dài đến gần ngàn trượng!

Không bao lâu, một tôn cự nhân xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Nơi đó, tinh không đang rung động!

Lúc này, A Việt lại nói:

- Đây là tới giết ngươi!

Diệp Huyền:

“...”

Tôn cự nhân xuất hiện, thần sắc mọi người đều trở nên ngưng trọng.

Kể cả Mục Nam Tri hay Chu Á Phu cũng thế!

Bên trong tinh không, tôn cự nhân nhìn xuống phía dưới, rất nhanh, ánh mắt của hắn rơi vào Diệp Huyền.

Diệp Huyền!

Tất cả đồng loạt quay sang hắn!

A Việt nói:

- Thành công chứ?

Diệp Huyền hỏi:

- Một cái vũ trụ ngấp nghé Ngũ Duy từ lâu, cho đến nay, nơi đó có ít nhất hơn năm người cưỡng ép xông qua Ngũ Duy!

A Việt nói:

- Đó là cái địa phương nào?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- A Việt cô nương, cái này là cái quỷ gì a? Đến từ Ngũ Duy sao?

A Việt yên lặng một lát sau, nói:

- Không phải, thế nhưng, hắn tới từ chỗ tiếp cận nhất Ngũ Duy, cũng là vũ trụ cường đại nhất Tứ Duy.

Diệp Huyền nhíu mày:

- Vũ trụ khác?

A Việt nói:

- Huyền Hoàng Đại Thế Giới!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Chạy mau!

- Nó nói chạy mau!

Tiểu Linh Nhi nói:

Lúc này, Giới Ngục tháp trong cơ thể hắn đang run rẩy.

Hắn yên lặng.

Đây là tới tìm Diệp Huyền!

- Không. Nhưng có thể ngươi không biết điều này có ý nghĩa gì. Lấy một thí dụ, chỉ có chủ nhân đỉnh tháp kiếm mới có tư cách xông vào Ngũ Duy. Bởi vì muốn vào đó, phải qua ba cửa ải trước. Cửa thứ nhất là phải chém nhân quả kiếp trước ở kiếp này, nhân quả không dính vào người, mới có thể thân xác và thần hồn thoát ly hạn chế Tứ Duy!

Diệp Huyền lại hỏi:

- Có được cái tháp này, là có thể không cần qua cái gọi là ba cửa ải?

A Việt nói:

- Trên lý luận thì đúng, phá tháp này chính là Ngũ Duy... Ngược lại, nếu muốn đi Ngũ Duy, ngươi cũng được buông lỏng hơn, cũng như một kiểu gian lận. Chẳng qua ta không đề nghị ngươi đi!

Diệp Huyền có chút hiếu kỳ:

- Vì sao?

A Việt nói:

- Tứ Duy rất tốt, vì sao cứ phải đi Ngũ Duy? Ngược lại ta không có ý định trở về.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ngũ Duy có rất nhiều cường giả sao?

A Việt nói:

- Không biết nói thế nào, mà ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều, bởi vì ngươi có thể cũng chỉ là một vị khách qua đường của phá tháp này thôi. Sau khi nó khôi phục, tuyệt đối sẽ giết ngươi đầu tiên!

Diệp Huyền:

“...”

Giới Ngục tháp đột nhiên run rẩy.

Tiểu Linh Nhi nói:

- Nó nói nó sẽ không! Còn bảo ca ca đừng nghe A Việt tỷ tỷ, A Việt tỷ tỷ rất xấu!

Lúc này, A Việt đột nhiên lao ra tầng thứ năm, sau đó cầm Giới Ngục tháp đập một trận!

...

Sâu trong tinh không, tôn cự nhân nhìn Diệp Huyền. Sau một khắc, gã ra một quyền, uy áp hủy thiên diệt địa nghiền ép về phía hắn!

Tất cả mọi người đều biến sắc!

Một quyền này nhằm vào Diệp Huyền, thế nhưng lực lượng cường đại lại bao phủ tất cả. Không chỉ như thế, nếu quyền này rơi xuống, thế giới phía dưới đều sẽ bị ảnh hưởng!

Đây không khác gì là đang công kích!

Tiểu Thất cau mày, sau một khắc, nàng trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời!

Trên không, một đạo kiếm quang trực tiếp trảm lên uy áp.

Oanh!

Toàn bộ tinh không bỗng nhiên run lên, thế nhưng uy áp không tan biến, không chỉ như thế, Tiểu Thất lại rơi nhanh xuống!

Lúc này, Mục Nam Tri đột nhiên nói:

- Trước giải quyết tên này đã!

Nàng mở tay ra, một tia sáng trắng phóng lên tận trời, mà bên cạnh, Chu Á Phu cũng giẫm chân phải một cái, cả người nhảy lên.

Tiểu Thất lại xuất kiếm!

Ba người hợp lực, uy áp tan biến. Nhưng cả ba sắc đều ngưng trọng!

Sâu trong tinh không, tôn cự nhân dời tầm mắt, gã nhìn về phía Tiểu Thất ba người. Sau một khắc, gã cầm mộ bia đập xuống! Cú đập như muốn đập nát cái thế giới này, doạ người vô cùng!

Tiểu Thất nhíu mày, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:

- Mượn kiếm dùng một lát!

Diệp Huyền gật đầu, bấm tay một điểm, Thiên Tru kiếm xuất hiện trong tay Tiểu Thất, sau một khắc, nàng hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời. Nàng trảm một kiếm lên tấm bia.

Oanh!

Cả tòa mộ bia kịch liệt run lên!

Mà Tiểu Thất lại trở lại!

Mộ bia này lại gánh được một kiếm của Diệp Huyền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận