Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3549. Đẻ thêm đứa nữa



Chương 3549. Đẻ thêm đứa nữa




Lúc này, Mộ Khâu đã tức muốn nổ phổi rồi.
Đây là lời người nói ấy hả?
Mà Huyết Đồng kia lại hơi cúi đầu, khóe miệng nhếch lên.
Hóa ra chỗ dựa nhiều như thế à!
Sảng khoái!
Lúc này, Diệp Huyền ở bên cạnh thấp giọng thở dài một tiếng: “Ta cũng từng nghĩ đến cuộc sống của một người bình thường rồi nhưng ta không làm được!”
Nói rồi, hắn liếc mắt nhìn Mộ Khâu: “Ta rất đau khổ, ngươi có hiểu không?”
Mộ Khâu nhìn hắn chằm chằm với ánh mắt sắc bén như kiếm, cứ như thể muốn băm thây hắn ra làm nghìn mảnh vậy!
Diệp Huyền nhún vai: “Tới đi, tới mà chém chết ta này, ta không đánh trả đâu!”
Mộ Khâu siết chặt hai tay, cả người đều đang run lên.
Diệp Huyền tức giận nói: “Nhìn cái gì mà nhìn? Tới mà giết ta! Ngươi qua đây xem nào!”
Vẻ mặt của Mộ Khâu trở nên vặn vẹo hẳn.
Diệp Huyền tức tối quát: “Lão tử năn nỉ ngươi giết ta đấy!”
Huyết Đồng: “…”
Mộ Khâu chợt khôi phục lại vẻ bình tĩnh, hắn ta liếc mắt nhìn Thần Vương Cốc ở bên dưới sau đó lại nhìn Diệp Huyền: “Ta cứ cố tình không giết ngươi, muốn ngươi tức chết luôn đấy!”
Nói xong, hắn ta trực tiếp dẫn cường giả của Thập Tuyệt Thần Điện rời đi.
Diệp Huyền nhìn về phía Huyết Đồng rồi thấp giọng thở dài: “Thân là một nhị đại đúng là đau khổ ghê gớm, thật…”
Huyết Đồng đột nhiên vung tay đấm vào mặt hắn.
Bốp!
Diệp Huyền bay thẳng đi hơn nghìn trượng.
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô, liếc mắt nhìn Diệp Huyền ở đằng xa sau đó nói: “Sớm muộn gì cũng bị sét đánh!”
Diệp Huyền: “…”

Một bên khác, sắc mặt của Mộ Khâu kia vô cùng khó coi.
Một trưởng lão của Thập Tuyệt Thần Điện đứng bên cạnh hắn ta trầm giọng bảo: “Điện chủ, tên Diệp Huyền này thật sự quá kiêu căng!”
Mộ Khâu lạnh lùng đáp: “Hắn có vốn để kiêu căng mà! Thần Vương Cốc này không động vào hắn chắc chắn là có điều kiêng dè, nếu Thập Tuyệt Thần Điện ta động vào hắn, sợ rằng chết thế nào cũng không biết mất.”
Trưởng lão kia lại trầm giọng hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm thế nào?”
Mộ Khâu im lặng một lúc lâu mới nói: “Im lặng xem xét tình thế, Thần Vương Cốc không ra tay thì chúng ta cũng không ra tay!”
Nói rồi, hắn ta quay người rời đi.

Diệp Huyền và Huyết Đồng trở về Thần Tông, hắn lại bắt đầu tu luyện, mà bây giờ hắn đã bắt đầu thử tiến vào đệ bát trùng thời không rồi!
Vô gian thời không!
Vừa mới tiến vào đệ bát trùng thời không là hắn đã cảm giác được một luồng thời không áp lực cực kỳ đáng sợ, không chỉ như thế, trước mặt hắn còn có một người trông giống y như hắn.
Lúc này, tiên tổ Thần Tông xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền, hắn ta nhìn về phía đối phương: “Biết thế nào là vô gian không?”
Diệp Huyền lắc đầu.
Tiên tổ Thần Tông trầm giọng nói: “Cái gọi là vô gian chính là thời gian liên tục, không gian liên tục, ở trong thời không này, thời gian và không gian đều là những thứ vô hạn, không chỉ vô hạn mà còn phản chiếu, người trông giống ngươi y như đúc mà ngươi nhìn thấy trước mặt này thật ra chính là bản thân ngươi.”
Nói rồi, hắn ta xòe tay ra rồi vung nhẹ một cái, trong nháy mắt, nơi đó đã xuất hiện vô số hắn ta.
Diệp Huyền hơi ngạc nhiên: “Đây là?”
Tiên tổ Thần Tông đáp: “Một tầng thời không một tầng trời, một điểm trung tâm nhất trong đệ bát trùng thời không chính là phục chế ảnh chiếu, có thể lợi dụng thời không để phục chế ảnh chiếu, đương nhiên, muốn làm được một điểm này là vô cùng khó, cho dù có là một vài cường giả Thần Linh cảnh cũng khó mà làm được.”
Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Tại sao lại khó?”
Tiên tổ Thần Tông nói: “Vì đầu tiên phải dung hợp với đệ bát trùng thời không như thế nào, sau đó sử dụng tính đặc thù của đệ bát trùng thời không này để phục chế ảnh chiếu, thường thì người có thể làm được như vậy ít nhất cũng phải là Mệnh Cách cảnh! Mà Thần Linh cảnh cùng lắm cũng chỉ có thể sử dụng mấy chức năng như thời không áp lực và xếp chồng thời không của nó.”
Nói đến đây, hắn ta hơi dừng một lúc rồi mới lên tiếng: “Với thực lực hiện giờ của ngươi, muốn dung hợp với đệ bát trùng thời không vẫn có độ khó!”
Diệp Huyền thấp giọng thở dài.
Một khắc này, hắn thật sự cảm thấy rất khó!
Nếu kẻ địch đều cùng cấp bậc với hắn thì hắn cũng chẳng sợ, nhưng vấn đề là kẻ địch đều cao hơn hắn tận vài cấp bậc!
Phải biết rằng, bây giờ cái đám sơn thượng nhân gì đó đều đã nhìn chằm chằm vào hắn rồi, mà đám sơn thượng nhân đó thấp nhất cũng là Mệnh Cách cảnh Cửu đoạn!
Mệnh Cách cảnh Cửu đoạn!
Rồi sao mà chơi?
Hiện giờ hắn cảm thấy hơi bất lực rồi đấy!
Lúc này, Lý Mộc Kỳ xuất hiện ở đó, hắn ta trầm giọng nói: “Thần Vương Cốc và Thập Tuyệt Thần Điện đều không có động tĩnh!”
Diệp Huyền nhẹ giọng bảo: “Bọn họ đang đợi sơn thượng nhân xuống đấy mà!”
Tiên tổ Thần Tông trầm giọng nói: “Tiểu gia hỏa, ngươi có Mệnh Cách Cửu đoạn trời sinh, mà thứ này lại có sức hút quá lớn đối với mấy sơn thượng nhân kia! Thập Tuyệt Thần Điện và Thần Vương Cốc không dám động vào ngươi nhưng sơn thượng nhân này sẽ không kiêng dè bất cứ điều gì cả!”
Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta: “Tiền bối có hiểu nhiều về Đạo Sơn này không?”
Tiên tổ Thần Tông lắc đầu: “Không nhiều! Vì năm ấy ta chưa từng lên núi lần nào!”
Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Tại sao?”
Tiên tổ Thần Tông hơi bất đắc dĩ: “Vì ta không có tư cách!”
Diệp Huyền: “…”
Một lúc sau, tiên tổ Thần Tông và Lý Mộc Kỳ rời đi.
Diệp Huyền ngồi xếp bằng tại chỗ và im lặng.
Hắn đã có thể đoán được cốt truyện tiếp theo rồi, sơn thượng nhân sẽ xuống tìm hắn, hắn không đánh lại được, vào thời khắc mấu chốt liên quan đến sinh tử tồn vong thì cha hắn sẽ xuất hiện, hoặc là Thanh Nhi xuất hiện, cũng có thể là đại ca xuất hiện…
Dù sao thì trước đó cũng toàn như thế cả.
Diệp Huyền hắn cứ như đã được sắp sẵn xong xuôi trong tay vận mệnh vậy.
Hết chương 3549.



Bạn cần đăng nhập để bình luận